Chương 104- Thế giới thứ 3- kiếm hồn lãnh diễm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: maingoc32
"Ngươi là người nào?" Thanh âm kinh ngạc từ trên đỉnh đầu Chung Tình truyền tới.
Chung Tình ngẩng đầu, còn chưa kịp cẩn thận đánh giá người đang nói chuyện, liền nghe được một tiếng nói lạnh băng:
"Xử lý."
Cái gì?
Cô còn không có phản ứng kịp những ý tứ bên trong lời này, đã cảm thấy được trên đỉnh đầu có tiếng gió sắc bén sượt qua.
Không hữu hảo như vậy?
Thân thể so với tư tưởng phản ứng còn nhanh hơn.
Cô linh hoạt lật thân thể lại, hoàn mỹ tránh tập kích đến từ đối phương.
Lấy tay chống đất, cô đề phòng nhìn người trước mặt.
Nam nhân cầm đầu ăn mặc một thân tây trang màu đen, mỗi một góc áo đều vuốt phẳng đến không có một nếp gấp, tóc cũng chải chuốt chỉnh tề, một sợi tóc rối cũng không có.
Hắn có một khuôn mặt tuấn mỹ, nhưng là hơi thở trên người lại so với bên ngoài của hắn càng thêm thu hút người chú ý.
Quá lạnh!
Kể cả là vẻ mặt của hắn, cùng với ánh mắt, đều giống nhau lạnh băng.
Nói hắn là một con người, chi bằng nói hắn giống như là một người máy không có tình cảm.
Chung Tình không nghi ngờ gì, thanh âm mới vừa rồi không hề có nhân khí là "Xử lý" đó là xuất phát từ nam nhân trước mặt này
Nam chủ lần này, tựa như có điểm khó tiếp cận?
Cô đang nghĩ như vậy, đánh giá nhanh bốn phía: bài trí xung quanh nói cho nàng đây là một chỗ nơi ở của tư nhân, hơn nữa vô cùng có khả năng chính là nơi ở của nam chủ!
Bởi vì sắc lạnh của phong cách xung quanh này, cũng giống như nam nhân lạnh lẽo trước mặt vậy.
Cô mở miệng nói: "Ta vô tình đi ngang qua nơi đây, hết thảy đều chỉ là hiểu lầm......"
"Số 3, xử lý nàng, không cần thấy máu."
Cũng không có nghe cô giải thích, nam nhân trên cao kia nhìn xuống cô một chút, tiếp tục hạ mệnh lệnh.
Chung Tình nghẹn họng nhìn trân trối.

Bá đạo như vậy - không nói đạo lý?
Một lời không hợp liền xử lý?
Cô không có xem nhẹ đến sát ý trong ngữ khí của đối phương, cái xử lý này không phải ý khác, hiển nhiên chính là giống như trong suy nghĩ của cô.
Muốn mệnh của cô!
Ngẩn ngơ qua đi, trong lòng Chung Tình cũng có chút bực bội.
Dù là ai bị như vậy, bị không coi mạng người ra gì đều sẽ khó chịu.
Thân ảnh gầy nhưng rắn chắc của nam nhân từ phía sau đi ra.
Đó là một nam nhân dung mạo không sâu sắc, đi ở trên đường cái cơ bản sẽ không ai sẽ chú ý.
Nhưng Chung Tình lại không có khinh thường hắn.
Lại nói tiếp, một đời thân phận này của cô có chút kỳ lạ, là hồn kiếm của một thanh cổ kiếm.

Thần Khí dưỡng hồn, cổ kiếm từ thượng cổ đến nay, trải qua mấy ngàn năm, mới sinh ra linh khí.
Hôm nay vừa mới sinh ra kiếm hồn, mà chuôi cổ kiếm này nam chủ đang cất chứa ở nhà, mới có thể xuất hiện sự tình Chung Tình xuất hiện trong tòa đại trạch này.
Kiếm là binh khí tốt nhất, đối với sát khí tự nhiên cũng thêm vào nhạy bén.
Một thời gian ngắn sau, Chung Tình đã biết được thân phận của mình cùng với  tư liệu cơ bản của nam chủ.
Nam chủ như vậy........
Cô một lần nữa ngẩng đầu lên, biểu tình đang có chút mờ mịt nháy mắt trở nên lạnh băng cuồng ngạo: "Xử lý ta? Chỉ bằng ngươi?"
Cô nhìn tới nam nhân đang hướng tới chính mình tập kích, không lùi mà tiến tới.
Mọi người chỉ cảm thấy tàn ảnh, khi lấy lại tinh thần, nam nhân kia đã nằm ở trên mặt đất, cánh tay rũ xuống không bình thường, hiển nhiên là bị dỡ khớp xương xuống.
Chung Tình một chân dẫm lên cái gọi là số 3, một bên nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt, cười không chút để ý: "Nghe nói Lăng gia Tam gia yêu cầu một bảo tiêu tư nhân, ta tới tự tiến cử."
Nam nhân rốt cuộc lần đầu tiên dùng mắt nhìn cô, nghiêng đầu đối với người bên cạnh nói: "Nhất Hào, ngươi đi."
Lúc này đây, hiển nhiên là muốn thử xem thân thủ của cô.
Hắn nhìn Chung Tình, ngữ khí vẫn lạnh băng: "Nếu là ngươi không đủ tư cách, ta vẫn sẽ muốn mạng của ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro