Chương 108

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: maingoc32
Chung Tình đọc nhanh như gió quét hoàn toàn nội dung, đột nhiên nghiêng người nhìn nam nhân bên cạnh.
"Tam gia, vì cái gì biết rõ hôm nay là một âm mưu, ngài còn muốn đến?"
Tài xế phía trước cũng là tâm phúc của Lăng gia, cho nên Chung Tình cũng không sợ hãi bị hắn nghe được.
Lăng Hoàn Vũ quay đầu nhìn cô một cái: "Ngươi nói nhiều quá."
Chung Tình: "......"
Người nam nhân này, thật là mở miệng là có thể sặc chết người!
Nếu không phải đối phương là mục tiêu của nhiệm vụ, Chung Tình cũng không muốn ủy khuất chính mình tiếp cận hắn.
Nhưng là hiện tại, cô chỉ có thể tự hạ hoả trong lòng, bên ngoài thì làm ra một bộ dáng đối chọi gay gắt: "Tam gia, ngài cũng không thể như vậy."
Cô cười lạnh một tiếng: "Ta là thay ngươi bán mạng! Nói một câu không dễ nghe, dù là để cho ta đi chịu chết, cũng phải cho ta chết một cách minh bạch đi?"
Lăng Hoàn Vũ ấn đường nhíu lại.
Nói thật, từ khi từ trong tay tổ phụ tiếp nhận Lăng gia, đã thật lâu rồi chưa từng có người dám nói chuyện với hắn như vậy.
Làm trái còn không dám, càng đừng nói là giáp mặt phản bác như vậy.
Nhưng là......
Hắn liếc mắt nhìn Chung Tình một cái.
Có bản lĩnh hơn người, luôn là so với người khác có một ít đặc quyền.
Khi chưa tìm được bảo tiêu mà so với cô còn cường đại hơn, cái nữ nhân gọi là Sương Hàn này, có giá trị rất cao.
Vì thế Lăng Hoàn Vũ nhàn nhạt nói: "Nếu như ta không đi, trận diễn này sao có thể diễn xong?"
Hắn mặt vô biểu tình, chỉ là trong ánh mắt để lộ ra cảm giác khinh thường như người ở trên cao nhìn xuống: "Chỉ là một đám con kiến mà thôi, ngày thường giương nanh múa vuốt, ngày thường muốn muốn đi thu thập bọn họ cũng phiền toái, chi bằng thừa cơ hội này cùng nhau giải quyết luôn."
Chung Tình: "......"
Một đám con kiến" loại này ở trong lời kịch, rõ ràng bị người ở trong đời sống hiện thực nói ra là phi thường buồn cười, nhưng nếu là do trong miệng của người nam nhân này nói ra, lại không có cảm giác khiến người khác buồn cười.
Bởi vì Chung Tình có thể cảm nhận rất rõ ràng được, lời nói mà người nam nhân này nói ra, đúng là suy nghĩ trong lòng của hắn.
Hắn là thật sự không thèm để ý những cái gọi là sinh tử của những cái người được gọi là "Con kiến" đó.
Chung Tình đột nhiên cảm thấy trong lòng phát lạnh một chút.
Nam nhân như Lăng Hoàn Vũ, cô trước nay đều không có gặp qua.
Tựa như trong lòng hắn không có bất kỳ cái gì đuọc gọi là đạo đức, không, Chung Tình cảm thấy, hắn cũng không phải là không có đạo đức, mà là căn bản không có bất kỳ cái cảm tình gì.
Hắn đánh giá một người, hoặc là một kiện vật phẩm, hoàn toàn chỉ để ý giá trị.
Đối với hắn mà nói, trên đời này, chỉ có đồ vật có giá trị, và đồ vật không có giá trị.
Có giá trị người hoặc là đồ vật, đáng giá trọng dụng hoặc cất chứa.
Mà không có giá trị......

Chung Tình nhớ tới thời điểm lần đầu gặp mặt, đối phương kia nói một câu không mang theo chút tình cảm nào "Xử lý".
Sinh mệnh ở trong mắt hắn, tựa hồ đồng dạng cũng không tính là cái gì.
Chung Tình trầm mặc, Lăng Hoàn Vũ cũng không thèm để ý trong lòng cô suy nghĩ cái gì, lại một lần nữa nhắm mắt dưỡng thần.
Chiếc xe vững vàng ngừng ở cửa một nhà hàng khách sạn lớn.
Có chuyên gia tiến đến nghênh đón.
Bởi vì là diễn trò, lúc Chung Tình xuống xe tiến lên một bước, duỗi tay khoác lấy cánh tay Lăng Hoàn Vũ.
Chỉ trong nháy mắt, cô liền đã nhận ra người bên cạnh thân thể cứng đờ lên.
Chung Tình thầm nghĩ trong lòng không tốt.
Cùng lúc đó, vô số ánh mắt dừng ở trên người cô, có kinh ngạc, có đánh giá, cũng có xem kỹ.
Xa xa đứng ở bên trong đám người Lăng Trầm cũng là trong lòng khiếp sợ.
Hắn không nghĩ tới Sương Hàn thế nhưng có cái lá gan đi khoác tay Tam gia, cho nên quên mất nói cho nàng, Tam gia có chứng nghiêm trọng cưỡng bách cùng thói ở sạch, giống như kháng cự đụng chạm của người khác.
Lăng Trầm có chút không nỡ nhìn thẳng quay đầu, cơ hồ có thể tưởng tượng phản ứng kế tiếp của Tam gia.

Edior: ta quay trở lại rồi đây, dạo này lười quá mn vote với cmt cho ta ít động lực nào 😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro