The Woes of Heirs and Knights (Royalty AU)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kirishima đứng dựa vào tường, cách bàn tiệc cỡ vài thước. Thật buồn cười khi bên trong một căn phòng tráng lệ, một bàn ăn dài và thịnh soạn mà chỉ có vài chỗ ngồi. Năm chiếc đèn chùm và những ngọn nến ấm áp trải dài bất tận. Chúng có ích gì nếu không có ai thưởng thức.

Có sáu người ngồi ở đó. Tất cả đều là những người mang thân phận hoàng tộc cao quý. Kirishima ngồi đối diện với một chàng trai tóc vàng tro. Hoàng tử Katsuki Bakugou là mục tiêu ưu tiên bảo vệ của Kirishima.

Nữ hoàng lên tiếng phá vỡ sự im lặng bằng chất giọng mượt mà của mình.

"Katsuki con yêu, tại sao con không đưa công chúa ra ngoài vườn sau bữa tối?"

Công chúa trong phút chốc trở nên căng thẳng. Chiếc nĩa cô cầm trên tay dừng lại trên đĩa. Cô khoác trên người chiếc váy hồng tuyệt đẹp và chiếc vương miện còn đeo trên mái tóc nâu. Đến năm 18 tuổi rồi mà cô vẫn chưa chọn được ý trung nhân nào. Tất cả đều được sắp xếp và lên kế hoạch cho Ochako Uraraka. Kirishima hiểu cô đang nghĩ gì. Đó là một cuộc sống ngột ngạt trong sự hào nhoáng tồn tại bên ngoài.

"E rằng con phải đi luyện kiếm sau bữa tối."

Một lời nói dối. Điều mà Kirishima không dám làm. Tất nhiên rồi. Thường thường thì Katsuki không có kế hoạch gì ngoài việc nằm trên giường đọc sách cho đến khi cháy hết ngọn nến. Và Kirishima sẽ ở đó cùng cậu. Có vẻ như hôm nay tâm trạng của hoàng tử đang trở nên chua chát nhanh chóng.

"Ta chắc rằng con cần phải suy nghĩ lại." Nữ hoàng cau mày.

Ochako không muốn hai người họ trở nên xung đột nên lên tiếng "Thưa nữ hoàng, thật sự không cần thiết đâu! Con có thể đi cũng hộ vệ riêng của mình. Dù gì thì con cũng đã từng đi qua vài lần rồi. Con nghĩ con và Katsuki đều mong muốn có được buổi tối yên tĩnh."

Nữ hoàng thở dài, xua tay một cách miễn cưỡng. "Được rồi."

Sau đó nữ hoàng nhìn qua đức vua, và gia đình Uraraka. Bầu không khí không thể nặng nề hơn.

"Katsuki, Ochako, hai người có thể đi được rồi."

Katsuki nhanh chóng đứng dậy. Ochako thì từ tốn cảm ơn nữ hoàng Mitsuki. Hoàng tử và công chúa, một người như pháo hoa rực rỡ và mạnh mẽ, một người như làn gió biển nhẹ nhàng. Rõ ràng, sự khác biệt của họ không thể khiến họ hoà hợp với nhau.

Dầu và nước.

Một ngọn lửa có thể bị dập tắt bởi gió biển.

Làn gió nhuốm màu tro bụi, không thể lan toả hương thơm sống động và mặn mà đi xa.

Sống chung? Cũng có thể. Nhưng họ sẽ không để điều đó xảy ra.

Katsuki và Ochako bước ra, nhìn nhau và trao đổi cái gật đầu rồi rời đi cùng hộ vệ của mình.

Hoàng tử xông qua các sảnh cung điện đi về phía phòng mình. Katsuki giật mạnh cánh cửa lớn bằng gỗ sồi và gần như đóng sầm nó lại trước khi Kirishima đi sau và kịp thời bắt được mép.

"Hoàng tử có muốn một mình không?" Kirishima xoa phần gỗ hỏi.

Bakugou nhìn lại anh ta. Kể cả khi đang tức giận, Bakugou vẫn giữ được nét vương giả. Thật đẹp.

"Không."

Sự tức giận tan biến đến mức cam chịu. Kirishima đến trước mặt Bakugou, nhìn nhau chằm chằm, chờ đợi. Bakugou mất kiên nhẫn, lao lên trước quàng tay qua cổ Kirishima.

"Em phát ốm vì việc này, Eijirou."

Kirishima vòng tay qua eo Bakugou, lắc lư nhẹ nhàng trong khi Bakugou càu nhàu.

"Bà ta không có quyền bắt em kết hôn với con khốn đó. Em chỉ muốn được tự do. Chết tiệt...!"

Bakugou dừng lại, ngước nhìn Kirishima và để lòng bàn tay của mình áp vào má đối phương.

"Em muốn anh."

...

Kirishima đã đi theo Bakugou từ năm 14 tuổi. Sau nhiều năm chứng tỏ bản thân, anh trở thành đội trưởng đội cận vệ hoàng gia. Thành quả đó chẳng là gì so với mối quan hệ không thể phá vỡ của Kirishima và Bakugou.

Nhiều người không nghĩ hoàng tử Katsuki sẽ trở thành người thừa kế trẻ tuổi. Nhưng cậu ta còn chưa lên ngôi, mọi người cho rằng cậu sẽ ngoan ngoãn và lễ phép cho đến lúc đó. Khác biệt hoàn toàn so với lúc ở trên chiến trường: thường có xu hướng thù địch.

Lần đầu họ gặp nhau, Kirishima đã tỏ ra rụt rè và sợ hãi. Lúc bấy giờ cậu chỉ là đứa trẻ mới được huấn luyện. Người cậu gặp là hoàng tử mang dòng máu hoàng gia, dòng máu hoàng gia khét tiếng.

Bakugou chắc chắn đã nổi tiếng nhờ hành vi của mình.

Kirishima chấp nhận đi theo Bakugou, giữ an toàn cho cậu ấy, và báo cáo tình hình về doanh trại mỗi đêm. Nhưng Bakugou rất ít khi nói chuyện với Kirishima, trừ trường hợp thật sự cần thiết. Đó như là sự tra tấn đối với một người hướng ngoại và hoạt bát như Kirishima.

Một ngày nọ, vào buổi sáng tuyệt đẹp pha chút se lạnh trong không khí, Kirishima kiệt sức vì thức quá khuya với những người lính khác. Như thường lệ, Bakugou dậy sớm. Kirishima đi theo cậu ấy đi ăn sáng, đi học và tham dự một cuộc họp chính trị kinh tế. Kirishima thật sự rất buồn ngủ. Đôi mắt khó có thể mở lên. Đêm qua anh chỉ ngủ được có 4 tiếng. Nếu ngủ quên trong những giây phút quan trọng như thế này, hậu quả sẽ rất khó lường.

"Kirishima, mày đúng là thiếu năng lực thật đó." Bakugou cười khẩy.

Dần dần, sự hiện diện của Bakugou có thể thu hút Kirishima như nam châm.

Năm 16 tuổi, lần đầu tiên Kirishima và Bakugou lẻn ra ngoài vào ban đêm. Lúc bấy giờ họ đã là bạn bè thật sự của nhau. Hai người tìm đến con suối đằng sau bức tường cung điện, nơi có gió đêm mùa hè ngọt ngào và tiếng cười khúc khích. Họ ngâm chân trong suối nhỏ của kí ức tuổi thơ. Bakugou tựa đầu vào vai Kirishima trong khi phàn nàn về những điều ngu ngốc.

Dưới những vì sao đêm trên bầu trời, Kirishima tìm thấy người bạn đồng hành thân thiết cho riêng mình. Kirishima biết Bakugou là một người nhân hậu đằng sau vẻ hoàng gia cau có thường gặp.

Lần đầu họ nắm tay nhau, là trong một buổi tối đi dạo trong khu vườn của cung điện. Lúc bấy giờ Uraraka Ochako cũng 16 tuổi. Họ đã được định đoạt là sẽ kết hôn với nhau. Điều đó đã phá hỏng tâm trạng của Bakugou và khiến cậu không ngủ được. Vì vậy, Kirishima quyết định đưa hoàng tử đi dạo. Nửa đêm, họ đi qua những bụi hoa hồng, cây dại và nho rừng.

Bakugou nhìn Kirishima. Ánh mắt nhẹ nhàng và có gì đó ẩn sâu bên trong. Bakugou đưa tay ra, nắm lấy bàn tay to lớn và chai sạn của Kirishima, xoa nhẹ vào mu bàn tay. Bakugou mỉm cười, cảm ơn Kirishima.

Và, lần đầu tiên họ hôn nhau, ôm nhau thật chặt trên giường của Bakugou trong mùa đông lạnh giá. Môi chạm môi, một nụ hôn chân thật và sâu đậm. Kirishima biết mình đã yêu Bakugou rồi.

...

Đã có rất nhiều khoảnh khắc khác để có thể tạo nên những gì họ có lúc này. Bakugou kéo Kirishima về phía giường.

"Em muốn đi ngủ. Em không thể chịu được bữa tối ngu ngốc đó nữa và muốn quên nó đi càng sớm càng tốt."

"Được rồi. Nhưng trước hết phải đi tắm đã" Kirishima cười nhẹ, gò má của hoàng tử trở nên ửng đỏ.

Một buồng tắm lớn với những vũng nước còn bốc hơi và nhiều loại xà phòng, dầu gội đắt tiền có mùi thơm phảng phất. Cả hai trút bỏ quần áo và nhanh chóng ngâm mình xuống nước nóng.

Kirishima thở dài, cơ thể đau nhức sau một ngày mệt mỏi. Mặc dù anh đã quen với sự xa hoa này, nhưng anh chưa bao giờ coi nó là một điều hiển nhiên. Bakugou lấy một cục xà phòng đưa cho Kirishima. Cậu thích dành thời gian để gội đầu cho Kirishima. Những lọn tóc đen uốn quanh ngón tay mềm mại.

"Eijirou."

"Anh biết, anh sẽ làm. Bất cứ điều gì em muốn."

Kirishima hít một hơi thật sâu. Anh cảm nhận được một sức nóng lấp đầy lồng ngực, một ngọn lửa chảy trong huyết quản. Mái tóc đen từ từ chuyển dần sang đỏ. Cặp sừng xoắn và xù xì mọc ra từ hộp sọ, xuyên qua lớp da. Trên cơ thể xuất hiện từng mảng vảy. Phong độ dần lớn lên, cơ bắp nở ra và cứng hơn.

Kirishima dừng lại, không muốn tiếp tục thêm nữa. Anh nghe thấy tiếng Bakugou thở ra sau lưng mình. Đôi bàn tay nhẹ nhàng di chuyển theo đường cong của cặp sừng đầy yêu thương. Một điều mà hoàng tử dường như không bao giờ mệt mỏi, đó là phép thuật của Kirishima.

Có rất nhiều sinh vật ma thuật như Kirishima bị săn đuổi trong nhiều thế kỉ. Mặc dù hiện tại nó không còn bị đe đọa như trước nữa, nhưng những sinh vật này vẫn còn rất ít. Kirishima đã che giấu hình dạng rồng của mình trong suốt nhiều năm, không bao giờ để lộ ở nơi công cộng dù một chi tiết nhỏ.

Mẹ của Kirishima là một người am hiểu về ma thuật. Bà ấy đã hỗ trợ và giúp đỡ anh rất nhiều.

Lần đầu Bakugou nhìn thấy một phần hình dạng rồng của Kirishima là trong một đêm khuya thanh vắng. Khi đó họ chỉ là bạn. Bakugou đã lo lắng nắm lấy móng vuốt của Kirishima trong bóng tối. Bakugou nín thở nhìn vào đôi mắt đỏ rực trong sự kinh ngạc. Sau đó, một bàn tay nhỏ run rẩy đưa lên má Kirishima, trượt trên lớp vảy. Người mà Kirishima tin tưởng nhất chỉ có hai người: mẹ và Bakugou.

Bakugou ngồi trong bồn tắm xoa chiếc sừng của Kirishima. Đôi mắt nhìn chằm chằm một cách mãnh liệt và trìu mến. Kirishima ra hiệu cho đối phương quay lại và gội đầu cho cậu ấy như cái cách cậu đã làm với Kirishima.

"Đến giờ đi ngủ rồi, thưa bệ hạ."

Bakugou đẩy nhẹ Kirishima ra, chế giễu. "Bệ hạ?"

Kirishima cười tinh quái. Một nụ hôn nhẹ nhàng đặt trên má, trên trán Bakugou. "Tình yêu của anh, cuộc sống của anh, hoàng tử của anh,..."

"Được rồi, hãy ra khỏi đây trước khi bị lạnh." Bakugou đỏ bừng mặt.

Kirishima đuổi theo Bakugou ra khỏi phòng tắm. Sau khi lau khô người, họ lên giường, rúc vào nhau. Bàn tay Bakugou rúc xuống một mảng vảy ở hông Kirishima. Kirishima thở dài, nhắm mắt lại. Hạnh phúc chỉ có thế.

;

Ashido kính cẩn cúi chào hoàng tử Katsuki và đội trưởng đội cận vệ hoàng gia Eijirou. Cô vội vã chạy theo Uraraka. Công chúa đã rời khỏi bữa tiệc sớm hơn dự đoán, bất chấp việc đang vui vẻ với nữ hoàng.

"Chúng ta sẽ đi đâu, thưa bệ hạ?"

"Phòng của ta, hay khu vườn ngoài kia?" Uraraka bực bội trả lời.

"Ngài luôn thích được thưởng thức đồ uống yêu thích của mình khi ngồi trong vọng lâu của khu vườn."

Uraraka thở dài. "Phải rồi."

Họ đi đến khu vườn. Ashido chặn một người hầu lại và yêu cầu họ mang đến đồ uống yêu thích của Uraraka.

Gió lạnh thổi qua gỗ trúc già cỗi mang theo tình yêu, một cảm giác quen thuộc. Ashido ngồi cạnh Uraraka trên một chiếc ghế dài. Cô cởi bỏ phần giáp che ngực. Âm thanh kim loại va vào nhau trong bầu không khí tĩnh mịch. Ashido xoa những vệt đỏ trên vai do áo giáp in hằn.

Họ ngồi đó trong im lặng. Một lúc sau, người hầu mang đến hai cốc rượu táo còn đang bốc khói. Uraraka cười tươi cảm ơn trước khi nhấm nháp đồ uống yêu thích.

"Cô nhờ họ mang đến à?" Uraraka cố gắng che giấu nụ cười của mình đằng sau chiếc cốc.

"Phải."

"Cảm ơn."

Má Uraraka ửng hồng. Ashido có cảm giác như khuôn mặt của mình đang nóng lên.

"Đó là chuyện nên làm, thưa công chúa."

2161 từ

_14/04/2022_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro