Thỏ thích ăn kẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là lễ Thiếu nhi đầu tiên của Vương Nhất Bác và Thỏ Thỏ, Vương Nhất Bác đã không nén nổi niềm phấn khích trong lòng từ sớm, muốn tạo một bất ngờ thật lớn cho bé Thỏ cùng chung chăn gối với mình! Nhân lúc cậu còn đang ngủ say sưa, hắn rón rén xuống giường, mau lẹ mặc quần áo vào rồi ra ngoài.

Vừa đến trung tâm thương mại là đi thẳng đến khu kẹo ngọt, gạt hết đống kẹo trên kệ vào giỏ hàng, mấy đứa trẻ đi ngang qua đều tỏ vẻ ước ao hâm mộ, không biết còn tưởng hắn đang mua hàng sỉ.

Thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, chắc Thỏ Thỏ đã tự dậy ăn sáng rồi, Vương Nhất Bác len lén lái xe vào tầng hầm, mở cốp sau xe ra là cả một đống kẹo màu sắc sặc sỡ với đủ loại hương vị, may mà trong nhà có một đường hầm, tất tả chạy tới chạy lui mấy lượt cuối cùng cũng chuyển được hết số kẹo kia vào phòng.

Nhân lúc Tiêu Thỏ còn đang tắm, Vương Nhất Bác rải từng nắm kẹo lên giường, cả chiếc giường như một bể kẹo ngọt, cậu mà thấy nhất định sẽ vui đến mức nhảy cẫng lên!

"Rào rào..." Trong phòng tắm vang lên tiếng nước rất lớn, Vương Nhất Bác thầm nghĩ, chắc chắn là thừa dịp mình không có ở nhà, Tiêu Thỏ lại lôi bể bơi bơm hơi ra rồi, phòng tắm lại thành một "bãi chiến trường" cho coi, xem ra lát nữa phải trừng phạt cậu thật nghiêm khắc mới được.

Vương Nhất Bác thình lình mở cửa ra, đập vào mắt chính là Thỏ Thỏ trần như nhộng, vòng eo thon nhỏ trắng trẻo và bờ mông cong vểnh, hắn mới nhìn một lát đã không chịu nổi mà nuốt nước bọt.

"Ối... Nhất Bác! Sao anh về sớm vậy?" Tiêu Thỏ mang gương mặt hết sức vô tội hỏi hắn, làm hắn không nỡ lòng nào trách móc cậu, đành phải bế cậu ra ngoài trước đã.

"Hôm nay là Quốc tế Thiếu nhi 1/6, anh đã chuẩn bị cho em một bất ngờ lớn đây," Vương Nhất Bác nhìn Thỏ Thỏ, vẻ mặt đầy tự hào.

"Là gì vậy là gì vậy! Dẫn em đi xem mau lên!" Thỏ Thỏ rất ngạc nhiên, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng.

"Nào nào nào, mặc quần áo xong đã, anh bế em đi xem ngay."

Vương Nhất Bác nói với cậu là quà tặng thì phải giữ bí mật, dùng sợi dây đỏ bịt mắt Tiêu Thỏ lại, bế bổng lên rồi đi về phòng ngủ. Suốt dọc đường miệng của Tiêu Thỏ cứ huyên thuyên không ngừng, có mấy phút cũng không cố được, cứ nằng nặc hỏi đó là thứ gì, đến cửa phòng rồi cậu càng không chịu ngơi nghỉ.

Vương Nhất Bác xấu xa thì thầm bên tai cậu, "Em mà còn lộn xộn nữa là anh "xử" em ngay tại đây luôn." Thỏ Thỏ nghe xong liền sợ đến nỗi cứng người, nửa câu cũng không dám hó hé.

Cửa vừa mở, thứ mùi thơm phức ngọt lịm của kẹo bao trùm lấy Thỏ Thỏ, cậu nôn nóng tháo dải dây đỏ xuống, "Ồ wow! Nhất Bác em yêu anh!" Nói xong câu này bèn nằm phịch xuống giường lăn qua lăn lại, tiện tay bóc một viên kẹo cho luôn vào miệng, trông như đứa trẻ ba tuổi vậy.

"Anh cũng muốn có quà tết Thiếu nhi, Thỏ Thỏ cho anh được không?" Vương Nhất Bác ngồi xổm bên cạnh giường mở to hai mắt nhìn Tiêu Thỏ.

"Nhưng... nhưng mà Thỏ Thỏ không có chuẩn bị quà cho anh." Tiêu Thỏ bị hỏi bất ngờ nghệt mặt ra, mảnh vụn kẹo dính bên khóe miệng cộng thêm đôi môi hồng hào căng mịn như thạch dẻo trông cực kỳ đáng thương.

"Anh không cần gì khác, chỉ cần em thôi." Vương Nhất Bác nghiêm túc nhìn cậu, nghe thấy câu nói này, Tiêu Thỏ ngạc nhiên đến mức không biết nên nói gì, bèn hôn lên khóe môi Vương Nhất Bác, "Moaz, cho anh một cái thơm có được không?"

Nhìn gương mặt hồn nhiên của Tiêu Thỏ, nơi nào đó bên dưới của hắn bắt đầu chầm chậm trỗi dậy.

Không chịu nổi luồng nhiệt nóng hừng hực bên dưới, hắn nhặt sợi dây đỏ dưới đất nối lên cây cột trên đầu giường rồi trói quanh cổ tay mảnh khảnh của Tiêu Thỏ, thắt thành một nút cánh bướm.

Tiêu Thỏ hoảng sợ mở to mắt nhìn Vương Nhất Bác chăm chăm, "Nhất Bác anh làm gì thế, anh trói tay em lại làm chi, em muốn ăn kẹo!" Mặc kệ cậu có giãy giụa thế nào, hắn dùng tay gạt một mảng lớn kẹo trên giường xuống đất, rơi lộp độp.

Tiêu Thỏ nằm úp sấp trên giường, thắt lưng cong xuống để lộ ra cặp mông càng thêm đầy đặn lạ thường, hai chân đan chéo nhau tựa như một chàng tiên cá xinh đẹp mặc sức cho người ta ức hiếp.

"Nhất Bác em muốn ăn kẹo!"

"Bé cưng đừng vội, cho cái miệng nhỏ phía dưới của bé ăn trước nhé."

Quần của cậu bị Vương Nhất Bác kéo xuống, bờ mông đầy đặn tức khắc hiện ra trước mặt hắn, lỗ huyệt nho nhỏ hồng hào đã bắt đầu ứa đầy dâm dịch.

Vừa nhìn thấy vậy, bên dưới Vương Nhất Bác càng cương cứng khó chịu, chỉ muốn lập tức rút dương vật ra cắm vào mật huyệt hưởng thụ một phen, nhưng sợ Thỏ Thỏ không chịu nổi, bèn nhịn lại rồi chuẩn bị khuếch trương cho cậu trước.

Lỗ huyệt bên dưới của Tiêu Thỏ sớm đã đói khát cùng cực, lúc khép lúc mở mong cầu dương vật to lớn của hắn nhồi đầy.

Vương Nhất Bác chơi xấu, bóc một viên kẹo trái cây nhét vào mật huyệt của Thỏ Thỏ, nương theo ngón tay chầm chậm ấn viên kẹo vào, dâm dịch bên trong cũng bị đẩy ngược ra ngoài, tiếng nước lép nhép khiến Thỏ Thỏ xấu hổ đến mức úp mặt vào gối.

"A hưm... Nhất Bác dùng cây thịt lớn đ*t em đi."

"Nhất Bác, ông xã, anh ơi... Mau lấp đầy huyệt dâm của bé Thỏ với."

"Mẹ kiếp... đúng là dâm đãng." Dứt câu, Vương Nhất Bác cầm dương vật đã cương ngạnh đỏ tía cọ xát lên miệng huyệt.

Viên kẹo trái cây kia tan chảy theo độ nóng trong huyệt động, hòa với dòng dâm dịch chảy ra ngoài, hắn nuốt nước bọt, dương vật còn ở bên ngoài tức thì đâm vào trong.

"Ư á... Dương vật của anh Nhất Bác to quá, nhồi đầy Thỏ Thỏ rồi." Tiêu Thỏ nhìn Vương Nhất Bác, nét mặt hết sức thỏa mãn.

Hắn vốn muốn làm chậm rãi thôi, nhưng bị ánh mắt kia nhìn lại khiến bên dưới của hắn trướng thêm một vòng, hai tay nắm lấy eo Tiêu Thỏ rồi bắt đầu dồn sức chuyển động hệt như máy đóng cọc.

Miệng lỗ bên dưới Thỏ Thỏ bị đồ vật to lớn kia nhồi đến mức không còn nếp nhăn, mỗi lần rút ra trên dương vật đều sẽ dính theo nước kẹo từ trong huyệt động, trông giống như que kẹo mút quá khổ, Thỏ Thỏ bị ch*ch đến mức cả người ửng hồng, miệng không ngừng bật ra tiếng rên rỉ.

"Anh Nhất Bác ơi, Thỏ Thỏ chịu không nổi nữa, sắp bắn mất rồi... A hah không muốn nữa đâu anh Nhất Bác."

Vương Nhất Bác chưa có ý định tha cho cậu, nhưng nghĩ đến hôm nay là tết Thiếu nhi nên tính làm xong một lần này rồi thôi.

Hắn cởi trói cho cổ tay bị dây đỏ buộc đến nỗi hằn dấu của cậu, Thỏ Thỏ không có điểm tựa suýt chút nữa ngã xuống, may nhờ Vương Nhất Bác nhanh tay ôm lại, hai tay hắn nắm gọn vòng eo mảnh mai, dương vật nhắm chuẩn vào nơi sâu nhất trong lỗ huyệt, điên cuồng đâm rút thêm mười mấy lần rồi bắn vào, Thỏ Thỏ bị kích thích đến nỗi run lên rồi cũng bắn ra theo.

Sau khi Tiêu Thỏ xuất tinh xong liền mơ màng ngủ thiếp đi, Vương Nhất Bác ngắm nhìn cơ thể trần trụi mềm mại, cứ không mảy may đề phòng mà nằm trước mặt mình như thế, kẹo rơi vãi tứ tung dưới đất, trong đầu hắn chợt nảy ra một ý tưởng lạ lùng.

Hắn ngậm kẹo trong miệng cho tan ra rồi bôi lên ngực Thỏ Thỏ, đầu ti nhạy cảm bị kích thích bởi chất kẹo ấm nóng liền dựng thẳng lên, giống như nhụy hoa vậy, cậu cũng dần tỉnh lại.

"Anh đang làm gì thế Nhất Bác?"

"Anh đang hút mật."

...

Hai người tắm rửa xong xuôi ôm nhau nằm trên giường, khuôn mặt Tiêu Thỏ tựa sát lên lồng ngực của Vương Nhất Bác, lắng nghe nhịp tim đập đều đều.

"Nhất Bác, sau này anh cùng em đón lễ Thiếu nhi hằng năm có được không?"

"Được chứ, đón lễ với em suốt đời luôn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro