Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29: Trên đường!

Sau khi Lý Mân rời đi, Diệp Thiên Di lén đem đầu tiểu tang thi mở ra, đào bên trong ra viên tinh hạch trong suốt.

Màu sắc viên tinh hạch này giống tinh hạch tang thi bé gái lúc trước gặp được, hẳn cũng là tinh hạch hệ tinh thần, chẳng qua viên tinh hạch này lớn một chút. Tiểu tang thi đầu rất nhỏ, viên tinh hạch này đủ để chiếm cứ một nửa dung lượng não của nó.

Diệp Thiên Di trực tiếp đem xác khô dị năng giả cùng thi thể tiểu tang thi đốt thành tro, đỡ phải lưu lại đồ vật gì làm người khác thấy khả nghi.

Đoàn xe cùng tiểu đội quân đội Lý Mân dẫn dắt xác nhập bên nhau, mặt ngoài thủ lĩnh đều là Lý Mân, nhưng trên thực tế hai tiểu đội đều có chút bằng mặt không bằng lòng, chia ranh giới rõ ràng với nhau.

Quân đội bên kia cảm thấy người đoàn xe tất cả đều là một đám ô hợp, không kỷ luật không tổ chức, Lý trưởng quan tuyên bố mệnh lệnh xuống bọn họ còn dây dưa dây cà mới có thể hoàn thành, quả thực kỳ cục.

Mà đoàn xe mọi người cảm thấy người quân đội mang đến tiểu tang thi tai họa lớn cho bọn họ, làm hại đội trưởng bọn họ cùng một dị năng giả chết, cuối cùng giải quyết tiểu tang thi cũng là người đoàn xe bọn họ, đoàn xe có thể nói là có ân cứu mạng với người quân đội, kết quả trưởng quan họ Lý mặt lớn muốn làm đội trưởng bọn họ……

Có điều hai tiểu đội đều có chút xem ý tứ sắc mặt Diệp Thiên Di, người quân đội là lo lắng thái độ bọn họ đối với người đoàn xe không tốt khiến cho vị cao thủ này bất mãn, mà người đoàn xe vì Diệp Thiên Di âm thầm tích tụ lực lượng chuẩn bị một kích đoạt lại quyền khống chế đoàn xe, cho nên bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tình huống hai bên dưới sự mắt nhắm mắt mở của Lý Mân cùng sự mặc kệ của Diệp Thiên Di lại duy trì thế cân bằng vi diệu.

Lý Mân hiện giờ đối mặt với Khương Nham người không thích thấy ông ta cho lắm lộ vẻ lấy lòng, gần như là đem tiểu gia hỏa này trở thành tổ tông mà cung phụng rồi.

Ông ta tuy rằng chưa thấy qua con trai độc nhất của Khương tư lệnh trông như thế nào, nhưng ông ta may mắn gặp qua Khương tư lệnh a. Khương Nham thật không hổ là con trai ruột của Khương tư lệnh, lớn lên đặc biệt tương tự cha bé, nói hai người này không có quan hệ huyết thống người ta cũng chưa chắc tin.

Hơn nữa theo ông ta biết, con trai độc nhất Khương tư lệnh thật sự tên là Khương Nham.

Lý Mân cơ hồ là nắm chắc xác định thân phận Khương Nham, điều này với ông ta mà nói, không thể nghi ngờ là trên trời rớt cuống bánh có nhân. Nếu là ông ta mang theo con trai độc nhất của Khương tư lệnh mất tích lâu ngày trở về, ân cứu mạng cứ thế rơi xuống trên đầu ông ta, lên chức đề cao đãi ngộ hoàn toàn là chút lòng thành.

Sau khi đoàn người thu thập xong, đều sôi nổi lên xe chạy tới căn cứ người sống sót thành phố A.

Diệp Thiên Di thực lực tối cao, đãi ngộ đương nhiên cũng tốt, Lý Mân vốn là chuẩn bị để Diệp Thiên Di cùng ông ta còn có Khương Nham ngồi cùng một chiếc xe, nhưng Diệp Thiên Di lo lắng cho mình cùng Khương Nham tiếp xúc gần gũi sẽ làm Khương Nham khôi phục ký ức, liền cự tuyệt.

Vì thế Lý Mân cũng không bắt buộc, đặc biệt giao một chiếc xe cho Diệp Thiên Di, trên xe trừ đưa vật tư cho hắn, cũng chỉ có một tài xế, không có những người khác ngồi cùng Diệp Thiên Di.

Chiêu ấy của Lý Mân vô hình là đem Diệp Thiên Di phủng cao cao, đãi ngộ hậu đãi đặc thù, nhưng cũng là đem hắn cách ly cùng những người khác. Dù sao Diệp Thiên Di cho người ta cảm giác chính là một đại thiếu gia kim tôn ngọc quý, đặc biệt có danh xưng cao thủ, khiến người ta không dám tùy ý làm càn tiếp cận, Lý Mân ngăn cách hắn cùng mọi người như vậy, Diệp Thiên Di muốn mượn sức người khác cũng không dễ thu phục.

Nhưng mà những tâm tư nhỏ dư thừa này của Lý Mân lại chính là điều mà Diệp Thiên Di mong muốn.

Hắn vốn không muốn tiếp xúc cùng người khác quá nhiều, hiện giờ hắn một người mang theo Tiểu Diệp Tử ngồi trên xe, tài xế cũng không dám tùy ý chú ý chuyện của hắn, đấy thật ra nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không cần luôn phòng bị mùi hôi thối trên người bị người khác phát hiện.

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

Nguy cơ qua đi, căn cứ gần ngay trước mắt, nhưng đội ngũ từ đoàn xe cùng quân đội hợp lại này có các loại mâu thuẫn lớn lớn bé bé khác.

Mà trong đó vấn đề bộc phát trước hết đó là chị dâu Trương cùng con trai cô ta.

Chị dâu Trương mặc kệ là vì chính mình vì con trai miễn cưỡng ủy thân với Trương Hổ hay là tham sống sợ chết muốn tìm chỗ dựa cố ý thông đồng em chồng, thì việc ngoại tình của cô ta với em chồng Trương Hổ đã bị mọi người thấy rồi.

Nếu Trương Hổ còn sống, thì không có người nào dám nói ra nói vào cô ta, nhưng vấn đề là Trương Hổ đã chết, chị dâu Trương hiện giờ đưa mắt không nơi nương tựa dựa, còn có một đứa con trai nhỏ kéo chân sau, có thể nuôi nó hay không là một vấn đề an giải.

Hơn nữa trẻ con kiều quý*, chi phí ăn mặc dùng không gì là không tốt, tỷ như trẻ con mỗi ngày đều phải uống sữa, điều này làm nữ nhân vốn có ý kiến với chị dâu Trương tìm được cớ: “Dựa vào cái gì nam nhân bọn họ cực cực khổ khổ tìm vật tư lại phải cho cô miễn phí nhiều như vậy? Sữa kia hiện tại rất quý giá a, đứa bé lớn có nhiêu đó, một ngày uống nửa hộp cũng đủ rồi, thế mà một lần lấy nhiều như vậy!”

(*娇贵: chiều chuộng; nuông chiều; yêu chiều; cưng chiều, yếu ớt, dễ hỏng.)

Chị dâu Trương không phải người bừa bãi, cho nên thời điểm Trương Hổ còn sống, cô ta cũng không vênh váo tự đắc với những người khác, ngược lại còn nhiệt tâm giúp không ít người. Cho nên lúc nữ nhân này ở đó khua môi múa mép, liền có người đứng ra vì cô ta nói chuyện: “Cô bớt tranh cãi! Trẻ con ăn nhiều một chút sữa có cái gì không đúng? Sờ xem lương tâm cô còn đó không, đội trưởng trước khi chết còn tặng không ít đồ cho các ngươi!”

Có điều người thói hư tật xấu ở đó, mặc kệ lúc trước thời điểm đắc thế chị dâu Trương có bao nhiêu bình dị gần gũi, hiện tại cô ta gặp nạn, có rất nhiều người muốn tới dẫm cô ta một chân, cho dù có người không giống vị vừa mở miệng châm chọc kia, nhưng cũng là thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng còn không biết khinh thường như thế nào đâu.

Chung quy không ai nguyện ý ra mặt kéo cô ta một phen, cho dù có người thấy bất bình đi nói hai câu, cũng không có hành vi trợ giúp thực tế gì. Nữ nhân lúc ban đầu mở miệng châm chọc chị dâu Trương kia thấy người khác đều không giúp chị dâu Trương, lập tức đắc ý, mắng vài câu thấy chị dâu Trương yên lặng uy đứa bé không phản ứng ả, ả liền cảm thấy không đã ghiền, tiến lên đánh đổ bình sữa chị dâu Trương trong tay cầm.

“Còn uy cái gì mà uy, ta đang nói chuyện với cô đấy, không nghe thấy đúng không? Đứa con chồng trước nên bóp chết cho rồi, luôn khóc khóc khóc đưa tang thi tới, thật là tai tinh mà!”

Chị dâu Trương nhịn không được, cô ta trừng mắt nữ nhân kia, mắt rưng rưng nói: “Nó chỉ là một đứa bé cái gì cũng không hiểu, cô thế mà đến cả một đứa trẻ cũng hông tha, tâm cô làm bằng sắt sao?”

Cô ta vốn không phải một nữ nhân kiên cường cỡ nào, nếu không sau khi trượng phu chết không gì dựa vào, sẽ không dưới sự vừa đe dọa vừa dụ dỗ của Trương Hổ mà sa đọa. Lúc trước cô ta tận mắt nhìn thấy Trương Hổ biến thành một cái xác khô, đoạn hồi ức bất kham này làm cả người cô ta đều trong trạng thái hỏng mất rồi.

Nếu không phải còn có đứa con dựa vào cô ta mới có thể sống tiếp, thì chỉ sợ đã sớm nhịn không được tìm một nơi treo cổ rồi.

Đứa bé hiện giờ trở thành chống đỡ duy nhất cho cô ta sống sót, cô ta không để bụng người khác đối với cô ta như thế nào, nhưng con trai là tử huyệt, ai dám động cô ta dám liều mạng với kẻ đó!

Lúc trước cảnh tượng con tiểu tang thi giết chết Trương Hổ bị giết, cô ta cũng ở đó, cô ta cũng thấy được, con tiểu tang thi là một đứa trẻ còn trong tã lót biến dị thành.

Cô ta liền nghĩ, nếu con trai mình không có mẹ che chở, nói không chừng khi nào đó liền trở thành đồ ăn của tang thi, hoặc biến thành tiểu tang thi đáng sợ sau đó bị dị năng giả giết.

Cô ta sao có thể để con mình rơi xuống nông nỗi đó? Cô ta tham sống sợ chết tồn tại cũng muốn dùng hết toàn lực đem con trai nuôi nấng lớn lên.

Chị dâu Trương tính cách khiếp nhược, nữ nhân kia bị chị dâu Trương kẻ cho rằng có thể tùy ý khinh nhục chống đối, tức khắc một cổ khí xông lên đầu, bắt đầu động thủ xô xô đẩy đẩy.

Xô đẩy khó tránh khỏi động đến đứa bé, chị dâu Trương lúc này vì đứa bé cũng cường ngạnh xé bức nữ nhân kia, sau đó người chung quanh lại kéo tới khuyên can, động tĩnh nháo lớn hơn, nháo tới chỗ Lý Mân cùng Diệp Thiên Di.

Lúc này chính là giờ ăn cơm, đoàn xe chỉ là ngừng trên đường một chút, rất nhanh sẽ tiếp tục lên đường, thời gian ăn cơm cũng không nhiều, cho nên tất cả mọi người thật sự ăn vội vàng.

Lý Mân cũng nắm chặt thời gian ăn cơm trưa, kết quả bị người ta báo là bên kia náo loạn, tâm tình tức khắc không tốt, buông hộp cơm trầm khuôn mặt đi qua bên đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro