Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 33: Địa bàn của tang thi cấp ba!

Diệp Thiên Di khóe môi gợi lên một mạt âm trầm cười lạnh: “Ta muốn tìm hai người Tô Thiên Vân cùng Tô Minh.”

Lý Mân nghe thấy hai cái tên đó, tức khắc sửng sốt: “Tô Thiên Vân?”

Diệp Thiên Di nhíu mày: “Ông quen biết hắn ta?”

Lý Mân do dự một chút, gật gật đầu, hỏi: “Ngươi cũng họ Tô, ngươi với Tô Thiên Vân có quan hệ gì?”

Diệp Thiên Di trong lòng hừ lạnh một tiếng, ai họ Tô?

Nhưng mặt ngoài hắn lại bất động thanh sắc: “Cái này ông không cần hỏi nhiều, chỉ cần ông nói cho ta tin tức của Tô Thiên Vân và Tô Minh là được.”

Lý Mân cho rằng Diệp Thiên Di báo ra tên cũng là họ Tô, nên không nghĩ đến Diệp Thiên Di tới là để trả thù, không nghĩ nhiều liền đem tin tức Tô Thiên Vân nói ra, dù sao ông ta không nói tin tức này Diệp Thiên Di cũng rất nhanh sẽ biết thôi.

Bởi vì Tô Thiên Vân thật sự không biết điệu thấp là gì.

Diệp Thiên Di nghe Lý Mân nói ‘công tích vĩ đại’ của Tô Thiên Vân xong, cũng sửng sốt.

Tô Thiên Vân trước khi đến căn cứ bên người đã có vài tên dị năng giả hộ giá, nghe nói giữa hắn ta với nhóm mấy tên dị năng giả thực lực không thấp này đều có quan hệ không rõ ràng, quan trọng nhất chính là, những tên dị năng giả đó mẹ nó đều là nam!

Nghe nói sau khi Tô Thiên Vân tiến vào căn cứ liền cùng con trai phó lãnh đạo căn cứ thông đồng, mê hoặc vị Tiêu thiếu gia kia đến thần hồn điên đảo, thậm chí cũng không ngại Tô Thiên Vân cùng nhóm mấy tên dị năng giả khanh khanh ta ta, đây quả thực…… quá kiêu ngạo được không?

Khụ khụ, đó đều là tin tức màu hồng của Tô Thiên Vân, về thực lực của hắn ta cũng cực kỳ kinh người.

Tô Thiên Vân có dị năng hệ thủy và dị năng không gian, nghe nói không gian hắn ta cực kỳ lớn, chuyên chở lượng lớn vật tư nhưng dị năng tiêu hao rất ít, hơn nữa dị năng hệ thủy của hắn ta còn có tác dụng tinh lọc, nghe nói hắn ta ngưng tụ ra tinh túy của nước có thể làm nguồn nước bị ô nhiễm thay đổi trở nên sạch hơn.

Dù sao truyền kỳ về Tô Thiên Vân có rất nhiều, hắn ta ở trong căn cứ có thể xem là một đại danh nhân, muốn có bao nhiêu tiêu sái có bấy nhiêu tiêu sái.

Diệp Thiên Di hơi hơi nheo lại mắt, khóe miệng cười ngân cũng kéo thẳng, bộ dạng mặt vô biểu tình.

Hắn thật đúng là xem thường đứa em trai riêng này a, tên kia thế mà còn có bản lĩnh bực này?!

Tinh lọc nguồn nước bị ô nhiễm? Không gian rất rất lớn? Diệp Thiên Di theo bản năng liền nghĩ đến miếng ngọc quan âm bị Tô Thiên Vân cướp đi kia, sự phỏng đoán gần như là trực giác khiến hắn cảm thấy đúng tám - chín phần.

Tô Thiên Vân sống dễ chịu như vậy càn rỡ như vậy, chỉ sợ không rời khỏi miếng ngọc quan âm thần kỳ kia.

Diệp Thiên Di dò hỏi Lý Mân địa chỉ Tô Thiên Vân với Tô Minh cùng tình huống gần nhất, liền nói: “Ta với Tô Thiên Vân có chút việc, định giải quyết riêng với hắn ta, còn mong Lý trưởng quan bảo mật chuyện này.”

Muốn bảo mật chuyện này là chuyện gì? Trong lòng Lý Mân hiểu rõ, ông ta không do dự liền gật đầu.

Dù sao Tô Thiên Vân sống hay chết cũng không liên quan tới ông, ông chỉ cần thờ ơ lạnh nhạt làm bộ cái gì cũng không biết là được.

Được Lý Mân bảo đảm, Diệp Thiên Di cảm thấy mỹ mãn đem người tiễn đi.

Hắn bắt đầu tính toán làm sao lộng chết hai tên gia hỏa kia.

Hai người Tô Thiên Vân và Tô Minh Diệp tiến vào căn cứ trước Thiên Di, nhưng bọn họ tiêu phí giá cao thuê ở khu B.

Hai người đại khái là cảm thấy hắn đã biến thành tang thi, không có khả năng tới tìm bọn họ báo thù, cho nên thoải mái hào phóng dùng tên thật đăng ký tiến vào căn cứ, hơn nữa hành vi xử sự không chút điệu thấp, phô trương khoe khoang đến thái quá, là cái loại thích làm ra vẻ ta đây hận không thể để tất cả mọi người tới quỳ liếm bọn họ khiến không ít người đều nhìn không quen.

Nhưng Tô Thiên Vân đem con trai độc nhất của phó lãnh đạo căn cứ Tiêu thiếu gia nắm trong lòng bàn tay, vì bọn họ hộ giá hộ tống, hơn nữa hắn ta có dị năng có thể tinh lọc nguồn nước xác thật đối với căn cứ rất hữu dụng, bởi vậy vẫn luôn không xảy ra chuyện gì.

Diệp Thiên Di muốn động thủ với bọn họ, cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp ám sát, minh sát* không tốt lắm để thực hiện.

(*明殺: giết chết một quang minh chính đại, để người khác thấy ai là kẻ giết người.)

Hắn nhớ Lý Mân từng nói, Tô Thiên Vân gần đây muốn cùng Tiêu thiếu gia đi ra ngoài làm nhiệm vụ tìm vật tư……

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

Tô Thiên Vân cùng Tiêu thiếu gia đều là nhân vật phong vân trong căn cứ, nhất cử nhất động của bọn họ đều có vô số người chú ý, Diệp Thiên Di không phí bao nhiêu công phu đã hỏi thăm ra thời gian cụ thể bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ, dù sao bọn họ cũng không cố tình che giấu.

Diệp Thiên Di sớm rời khỏi căn cứ vào ngày bọn họ ra ngoài, lẳng lặng chờ đợi ở ven đường nhất định phải đi qua bên ngoài căn cứ.

Bọn người Tiêu thiếu gia làm nhiệm vụ có nhân số tham gia không ít, bởi vậy bọn họ ngày nào ra cửa căn bản giấu không được, cho nên bọn họ cũng lười che giấu, biết thời gian bọn họ rời căn cứ rất dễ dàng. Nhưng bọn họ làm nhiệm vụ gì với ra cửa đi theo đường nào đều là cơ mật, người ngoài hỏi thăm không ra, Diệp Thiên Di đương nhiên cũng không biết.

Có điều hắn tuy rằng không biết lộ tuyến cụ thể của bọn họ, nhưng có thể chờ bọn họ chui đầu vô lưới trên đường nhất định phải đi qua khi rời căn cứ.

Diệp Thiên Di từ sáng sớm đã chiêu mộ một đám tang thi bình thường ở ven đường, bản thân thì trốn trong đám tang thi yên lặng nhìn chằm chằm phương hướng căn cứ, thẳng đến khi đám người Tô Thiên Vân lái xe tải quân dụng lớn lại gần.

Âm thanh động cơ xe hấp dẫn tang thi là rất bình thường, cho nên Diệp Thiên Di lệnh đàn tang thi đuổi kịp đoàn xe Tiêu thiếu gia, không có ai hoài nghi việc này có gì không bình thường, hơn nữa hắn chỉ để tang thi tụt rất xa phía sau xe mặt, nhóm dị năng giả bên trong xe cũng sẽ không rảnh rỗi sinh nông nổi* mà đi tìm việc đối phó này nọ với đám tang thi không có uy hiếp bọn họ.

(*闲居为不善: Nhàn cư vi bất thiện là câu thành ngữ chỉ việc sống trong nhàn hạ lâu ngày, không có việc gì để làm, rảnh rỗi quá thì cũng sẽ không tốt, sẽ dễ làm nảy sinh ra các hành động không tốt. Câu này cũng giống như câu rảnh rỗi sinh nông nổi là câu nói chỉ cuộc sống nhàn nhã, không có việc gì làm thì cũng dễ làm nảy sinh các hành động không tốt.)

Diệp Thiên Di vẫn luôn đi theo bọn họ vào tận thành nội, nhìn phương hướng bọn họ chạy, nhiệm vụ lần này của Tiêu thiếu gia hẳn là nhà xưởng sản xuất áo lông vũ trong khu thành Đông.

Nhiệt độ không khí buổi tối sau mạt thế càng ngày càng thấp, thậm chí trong căn cứ còn xuất hiện tình huống rất nhiều chết người rét, mà áo lông vũ hiệu quả giữ ấm rất tốt, căn cứ tuyên bố nhiệm vụ như vậy cũng chẳng có gì lạ.

Diệp Thiên Di đem Tiểu Diệp Tử vẫn luôn ngồi xổm trên vai mình ôm vào lòng: 【Ngoan ngoãn, đừng lộn xộn, vạn nhất không cẩn thận rớt mất rồi không tìm thấy thì sao.】

Tiểu Diệp Tử bất động, nhưng vẫn không cam lòng nói thầm một câu: 【Em có thể tìm được chủ nhân……】

Diệp Thiên Di để đám tang thi xung quanh người tự do du đãng, mà hắn thì đơn độc chạy theo sau đoàn xe.

Chẳng sợ đoàn xe không nằm trong tầm mắt hắn, tinh thần lực của hắn cũng đủ để chỉ lộ, mà hắn thân là tang thi không cảm giác được mỏi mệt, dù cho có luôn chạy theo suốt cũng không cảm thấy mệt. Hắn làm một con tang thi sắp thăng đến cấp bốn, mặc kệ là sức lực hay là tốc độ, đều có thể so với dị năng giả lực lượng cùng dị năng giả tốc độ.

Đến nỗi sau khi hắn biết được mục tiêu của đám người Tiêu thiếu gia, liền lén lút chạy đường tắc đến nơi trước bọn họ.

Đường tắc không thể xe ô tô, người đi bộ thì rất dễ dàng.

Thời điểm hắn đi đường tắc tới gần nhà xưởng, đột nhiên dừng bước, nhìn phương hướng mục tiêu của đoàn xe lộ ra một nụ cười vui sướng khi người gặp họa.

Đám gia hỏa này vận khí thật không tốt, lựa chọn cái nhà xưởng thế mà là địa bàn của một con tang thi cấp ba.

Con tang thi cấp ba này cũng không biết là thuộc hệ gì, tuy rằng chỉ là cấp ba sơ cấp, nhưng chênh lệch với hắn tang thi cấp ba cao cấp cũng không tính là lớn, nếu hắn giao thủ với con tang thi này còn phải phí một phen công phu đấy.

Mà theo hắn biết, hiện giờ dị năng giả mạnh nhất căn cứ cũng chỉ mới cấp hai cao cấp, còn không phải thủ hạ của Tiêu thiếu gia, mà là người của Khương Tư Lệnh.

&&&&&&&&&&&&&&&&&&&

Mấy chiếc xe tải ngừng ở bên ngoài nhà xưởng, mười mấy tên dị năng giả từ trên xe xuống, đội hình này ở nhân loại cũng được tính là xa hoa, nhưng ở trong mắt Diệp Thiên Di, còn chưa đủ cho con tang thi cấp ba trong nhà xưởng làm đồ ăn nữa là.

Mười mấy dị năng giả, chỉ có mấy tên là cấp hai, dư lại tất cả đều là cấp một. Dị năng giả cấp hai ở trong mắt tang thi cấp ba chính là một mâm đồ ăn phong phú, còn cấp một chỉ đáng nhét kẽ răng.

Nhóm người còn chưa phát hiện nguy hiểm, nhưng Tô Thiên Vân đi theo bên cạnh người dẫn đầu Tiêu thiếu gia lại cảm thấy không thích hợp trước tiên: “Cẩn thận một chút, nơi này hình như có gì đó không ổn!”

Diệp Thiên Di tránh ở chỗ tối âm trầm nhìn chằm chằm Tô Thiên Vân, hoàn toàn làm lơ tên Tiêu thiếu gia một đầu tóc đỏ chói bên cạnh Tô Thiên Vân đặc biệt nổi bật.

Tô Thiên Vân không biết xảy ra chuyện gì, mà sau mạt thế ngược lại càng thủy linh*, đặc biệt là làn da trắng nõn kia, chỉ nhìn đã khiến cho người hận không thể véo một phen, thử xem xem có thể véo ra nước hay không.

(*水靈: thủy linh, tươi ngon mọng nước, xinh tươi lanh lợi, long lanh lóng lánh trong veo như nước...)

Vốn dĩ Tô Thiên Vân chỉ là có chút thanh tú không biết sao mà trở nên càng xinh đẹp…… Không sai, chính là xinh đẹp, tựa như ngụy nương*. Không riêng gì tướng mạo giống, hành vi cử chỉ cũng có chút giống.

(*伪娘: “Ngụy nương” nam đóng giả nữ đã xuất hiện từ rất lâu trên sân khấu tại Trung Quốc. Trên thực tế, ngoài sinh lý và giới tính là nam giới ra, trong đời sống thường nhật những “ngụy nương” đều xuất hiện với hình dáng và cách sống của một người phụ nữ.)

Nhưng Diệp Thiên Di không thể không thừa nhận chính là, Tô Thiên Vân xác thực trở nên cực kỳ hấp dẫn ánh mắt nam nhân, những tên nam nhân đó bị hắn ta mê đảo thật sự không oan.

Nhưng cố tình Diệp Thiên Di cảm thấy Tô Thiên Vân này biến hóa có điểm tà môn, trước kia Tô Thiên Vân không tính có nhiều khí khái nam nhân, một bộ gà luộc khô cằn, nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhìn ra được hắn ta là nam nhân. Mà bây giờ, hơi chút lơ đễnh không chú ý liền nhận sai hắn ta thành nữ nhân!

Tiêu thiếu gia nghe Tô Thiên Vân cảnh cáo xong, thấp giọng hỏi: “Em phát hiện cái gì?”

Tô Thiên Vân hơi hơi nhíu mày, hắn ta nào có phát hiện cái gì, hắn ta chỉ là trực giác cảm thấy nơi này không thích hợp thôi, mà loại trực giác này đã từng cứu hắn ta rất nhiều lần.

Hắn ta theo bản năng đem tay phải che trên ngực mình một chút, sau đó lắc lắc đầu với Tiêu thiếu gia: “Em chỉ là cảm giác nơi này có gì đó không ổn, tựa như rất nguy hiểm.”

Mạt thế tới, thứ mơ hồ như tang thi cùng dị năng đều xuất hiện, như vậy trực giác gì đó cũng không phải không thể tin.

Tiêu thiếu gia cũng tin tưởng lời Tô Thiên Vân nói, gã ra hiệu thủ hạ đều ngừng lại, quan sát kỹ lưỡng tình huống nhà xưởng.

Rất nhanh gã liền phát hiện không đúng chỗ nào: “Xung quanh một con tang thi cũng không có!”

Hiện giờ nội thành cơ bản đều luân hãm, tang thi chạy đầy đất, nếu không cũng sẽ không ở vùng ngoại ô thành lập căn cứ người sống sót. Mà nhà xưởng này vị trí địa lý cũng không tính thực hẻo lánh, thời điểm bọn họ vừa mới lái xe lại đây một đường giết không ít tang thi, nhưng mà tới chung quanh nhà xưởng lại phát hiện một con tang thi cũng không có!

Đây tuyệt đối có vấn đề!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro