phần 96

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 393: Đoàn cơ giáp Lăng Thiên!



Thời gian trôi nhanh, một năm liền như vậy mà đi qua.
Trong một năm này, trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh có vẻ thập phần bình tĩnh, bởi vì sự kiện xấm lấn kia làm cho cả trường quân đội vốn cạnh tranh kịch liệt lập tức biến mất hầu như không còn. Hơn tám ngàn quân giáo sinh đã mất cơ hồ bao hàm tất cả thế lực của trường quân đội, thậm chí có chút thế lực bởi vì tổn thất quá lớn mà chưa gượng dậy nổi. Trong hoàn cảnh đại suy sút đó, tất cả thế lực cũng vô tâm đi tranh đoạt cái gì, cố gắng tu sinh dưỡng tức, chờ đợi khôi phục.
Trong trận chiến, đoàn tổn thất ít nhân số nhất chính là đoàn Toàn Sinh, nhờ Lăng Lan quyết đoán an bài nên trừ bỏ số ít người hy sinh trong quá trình chiến đấu, những người khác đều hữu kinh vô hiểm mà vượt qua lần nguy cơ đó.
Nhưng không thể phủ nhận, năng lực điều khiển cơ giáp của những thành viên đoàn Tân Sinh có thể sống sót sau trận chiến đó tăng lên không ít, không ít trung cấp Cơ giáp sĩ thành công thăng cấp thành cao cấp Cơ giáp sĩ, chỉ là bọn họ còn chưa chân chính lên cơ giáp để thực tập nên vẫn chưa bị trường quân đội biết được. Có thể nghĩ khi đoàn Tân Sinh chân chính tiến vào chương trành thực hành cơ giáp thì có thể khiến cho toàn trưởng quân đội khiếp sợ như thế nào.
Thành công tiến vào hai năm liền có nghĩa đoàn Tân Sinh chấm dứt kiếp sống của những tay mơ, bọn họ chính thức tiến vào chương trình học chuyên nghiệp, điều này có nghĩa là bọn họ có tư cách thành lập đoàn cơ giáp ở trường. Vũ Cảnh, Lý Anh Kiệt và tất cả các đoàn trưởng của đoàn Tân Sinh đều cho rằng nên thành lập đoàn cơ giáp càng sớm càng tốt, thừa lúc những thế lực khác còn chưa khôi phục hoàn toàn thì đoàn Tân Sinh nên chặt chẽ cắm rễ ở bên trong trường quân đội.
Lăng Lan đối với ý kiến này cũng cùng ý kiến, cho nên ngay khi khai giảng năm hai không lâu, cô liền xin trường quân đội thành lập Đoàn cơ giáp Lăng Thiên. Hành động này của đoàn Tân Sinh làm tất cả thế lực ở trường quân đội khiếp sợ, thậm chí có không ít người cho rằng loại này hành vi mù quáng này của đoàn Tân Sinh tất nhiên sẽ rước lấy nhục. Bởi vì thành lập đoàn cơ giáp cần phải trải khảo hạch của đầu não trường quân đội.
Thử nghĩ xem, cho dù năm nhất liền bắt đầu tiến vào thế giới ảo để luyện tập điều khiển cơ giáp thì trong vòng một năm, nhiều nhất tân sinh cũng chỉ có thể đạt tới trung cấp Cơ giáp sĩ, mà cấp bậc này chỉ có những học sinh có thiên phú trác tuyệt mới có thể đạt được. Mà quy định của đầu não khí thành lập chiến đội là người kém nhất cũng phải đạt cao cấp Cơ giáp sĩ, thậm chí là Đặc cấp sư sĩ. Tuy rằng kết quả khảo hạch cũng không phải lấy thắng bại để quyết định, nhưng đội ngũ do trung cấp Cơ giáp sĩ tạo thành có thể chống lại chiến đội đặc cấp sư sĩ của đầu não được bao lâu chứ?
Nhưng kết quả cuối cùng lại làm mọi người chấn kinh, Đoàn cơ giáp Lăng Thiên một lần liền thông qua khảo hạch của đầu não trường quân đội. Tất cả mọi người đều muốn biết nội dung lần khảo hạch này là gì nhưng hồ sơ thành lập đoàn cơ giáp Lăng Thiên đã bị đưa vào dạng hồ sơ tuyệt mật, cho dù là hiệu trưởng trường quân đội cũng không quyền tìm đọc lần khảo hạch chiến đấu này, trừ phi là Quân bộ cao tầng từ cấp đại tướng trở lên thì mới có quyền hạn tìm đọc…… Nhưng đại tướng làm sao sẽ chú ý tới một trận khảo hạch nho nhỏ ở trường quân đội chứ? Vì thế, trận khảo hạch này trở thành một bí mật bị phủ đầy bụi rất nhiều năm. Thẳng đến tương lai, khi Lăng Lan đã trở thành vương giả một phương, lúc này mới khiến nhóm cao tầng Liên Bang hứng thú tìm đọc lại trận khảo hạch kia, lúc đó bọn họ mới bừng tình, hóa ra Lăng Vương khi còn trong trường quân đội cũng cường đại không ai bằng…
Sau khi đoàn cơ giáp Lăng Thiên chính thức thành lập thì những tiểu đội khác liền khua chiêng gõ mõ đệ đơn xin thành lập đoàn cơ giáp về phía đầu não của trường quân đội. Thành lập chiến đội đồng dạng phải trải qua khảo hạch của đầu não, nhiệm vụ của mỗi chiến đội đều bất tương đồng.
Lăng Lan vốn đã thành lập chiến đội Lăng Thiên ở thế giới ảo nên khi cô đề đơn xin thành lập ở thế giới thật, cô không cần tiến hành khảo hạch nữa mà đầu não trường quân đội liền trực tiếp phê chuẩn.
Điều này làm cho Lăng Lan hoài nghi, đầu não của thế giớ ảo rất có thể chính là đầu não của Quân bộ. Trên thực tế, đầu não của trường quân đội đầu não chính là phân thân của đầu não Quân bộ, đây chính là bí mật bị công khai ở trường quân đội.
Đương nhiên, Lăng Lan suy đoán như vậy còn có một nguyên nhân đó chính cấp bậc của chiến đội, giống hoàn toàn với chiến đội ở thế giới ảo, trực tiếp nhảy lên tới cấp bậc năm sao.
Sự trùng hợp này làm Lăng Lan không thể không hoài nghi, nếu không cấp năm sao này từ đâu mà có? Chẳng lẽ nói đầu não trường quân đội vừa lúc động kinh đặc biệt đưa cho cô một đại lễ vật như vậy? Ngẫm lại đều không thể.
Sau khi chiến đội thành lập, những thành viên của chiến đội Lăng Thiên liền gia nhập trước tiên. Bất quá, lại có nhiều hơn một vị khách ngoài ý muốn. Nguyên lai lúcLý Lan Phong đã đem bạn tốt Triệu Tuấn của mình cũng kéo lại đây.
Trên thực tế, Triệu Tuấn kỳ thật là không muốn chính thức gia nhập chiến đội Lăng Thiên, chỉ muốn làm một cái hiệp ước lâm thời có hạn định một năm, bất quá Lý Lan Phong là cái dạng gì người? Vẫn luôn muốn giúp con Thỏ nhà mình tăng thực lực chiến đội, anh đương nhiên sẽ không bỏ qua Triệu Tuấn có sức chiến đấu siêu cường.
Vì thế, dưới sự khiêu khích cố ý của Lý Lan Phong, Triệu Tuấn chịu không nổi liền trực tiếp đưa ra khiêu chiến hướng đội trưởng Lăng Lan, cũng hạ tiền đặt cược, nếu Lăng Lan có thể đánh bại anh, anh liền gia nhập Lăng Thiên chiến đội, trở thành thành viên của Lăng Thiên.
Triệu Tuấn là tự phụ, học sinh trường quân đội thành công thăng tới Đặc cấp sư sĩ chỉ có hơn năm mươi người, mà giá trị chiến lực của Triệu Tuấn vẫn luôn xếp hạng vào top 3 của năm mươi người này. Hơn nữa hiện tại trong nhóm quân giáo sinh chỉ có duy nhất một người thăng cấp Vương bài sư sĩ là Lôi Vương Kiều Đình, đây chính là lý do vì sao dù không phải người đoàn cơ giáp Vô Cực thì đoàn Vô Cực vẫn không thể không buông thể diện mà tìm tới anh để nhờ hợp tác.
Triệu Tuấn bởi vì đến từ tinh cầu ba, bản thân thế lực đã bạc nhược, không có tâm xưng vương xưng bá, nhưng anh cũng không muốn tùy tiện gia nhập một chiến đội thực lực không mạnh. Anh cũng muốn trở thành thành viên của một chiến đội truyền kỳ, cho nên người muốn anh theo phục thì cần phải có thực lực ít nhất là bằng Lôi Vương Kiều Đình. Đương nhiên bởi vì có Lý Lan Phong nên Triệu Tuấn cũng thập phần chán ghét Kiều Đình, đây cũng là nguyên nhân vì sao Triệu Tuấn không gia nhập đoàn cơ giáp Lôi Đình.
Đối với lời khiêu chiến của Triệu Tuấn, Lăng Lan đương nhiên sẽ không sợ, trong một năm này Lăng Lan không chỉ luyện tập các khóa học tăng sức chịu đựng của cơ thể giống như bọn Tề Long mà vẫn luôn chuyên tâm luyện tập điều khiển cơ giáp ở thế giới ảo, trong một này, thực lực của cô trong thế giới ảo đã không còn là trung cấp cơ giáp sĩ mà đã lên tới Vương bài Cơ giáp sư.
Cho nên khi Lăng Lan đăng nhập cơ giáp thế giới, điều khiển Vương bài cơ giáp bước lên lôi đài thì Triệu Tuấn liền biết mình thua. Sự thật chứng minh, năng lực điều khiển Vương bài sư sĩ của Lăng Lan cường hãn hù chết người. Triệu Tuấn chỉ chịu được hai chịu thì đã bị Lăng Lan trực tiếp một kiếm đâm trúng khoang điều khiển.
Loại thực lực này làm Triệu Tuấn tâm phục khẩu phục, rời thế giới ảo, anh liền lôi kéo Lý Lan Phong kích động hỏi làm sao quen biết với người có năng lực yêu nghiệt như vậy. Ngẫm lại xem, Lôi Vương Kiều Đình cũng phải tới năm thứ 4 mới thành công đột phá Vương bài sư sĩ, nhưng Lăng Lan hiện tại mới hai năm a, so với Kiều Đình còn sớm hơn hai năm. Đừng xem thường mấy năm nay, tuổi càng nhỏ thì cho dù kém một tháng cũng đều có thể thấy được thiên phú hai người sai biệt. Triệu Tuấn thực minh bạch, tương lai Lăng Lan tuyệt đối càng đi xa hơn Kiều Đình. Nếu nói, Kiều Đình là Lăng Tiêu thứ hai thì Lăng Lan rất có thể trở thành Lăng Lan duy nhất.
Lý Lan Phong nhìn đến Triệu Tuấn kích động đến có chút mất khống chế thì bất đắc dĩ, kỳ thật anh liếc mắt một cái liền nhìn ra Lăng Lan là nhìn mặt mũi của anh mới để cho Triệu Tuấn chịu được hai chiêu, chứ nếu bình thường dựa vào thủ đoạn của cô thì Triệu Tuấn chưa chắc chịu được một chiêu. Lý Lan Phong không biết nên nói như thế nào với Triệu Tuấn, nếu nói thực thì Triệu Tuấn có thể vì chịu đả kích quá lớn mà không thể gượng dậy nổi hay không?
Huống chi, con Thỏ nhà mình ở năm nhất cũng đã là Vương bài sư sĩ, nếu anh đem chuyện này nói cho Triệu Tuấn thì người bạn tốt này có thể bị dọa đến ngốc luôn hay không?
Lý Lan Phong trái lo phải nghĩ, cuối cùng vì bảo đảm bạn tốt sẽ không chịu đả kích mà uể oải không phấn chấn, rồi biến thành ngốc tử, anh vẫn hảo tâm mà dấu diếm cái chân tướng này. Lý Lan Phong cảm giác chính mình thật là người tốt………
Cứ như vậy, Triệu Tuấn tâm phục khẩu phục mà gia nhập chiến đội Lăng Thiên, vì thế Lăng Thiên chiến đội vừa thành lập thì liền có mười đội viên. Đương nhiên còn có rất nhiều đội viên danh dự vẫn chưa gia nhập. Hàn Kế Quân cùng Lạc Lãng sau kết thúc năm nhất về nhà một lần thì liền mang đến mấy người mãnh liệt yêu cầu muốn gia nhập.
Nguyên lai Lạc Triều, Hàn Tục Nhã, cùng với 7 thành viên còn lại trong tiểu tổ năm xưa đều muốn gia nhập Lăng Tiên, bọn họ chỉ cần chờ tiến vào quân đội thì liền có thể gia nhập, đặc biệt là Hàn Tục Nhã, thập phần bạo lực mà uy hiếp Lăng Lan không cho nói không!
Đương nhiên chuyện Lăng Lan chuẩn bị đi Quân đoàn 23 cũng đã được Lạc Lãng nói với mọi người, cho nên 7 người đó trừ một vài người ưu tú quyết định năm 5 liền cùng Lăng Lan nhau ghi danh Quân đoàn 23 thì những người khác liền quyết định sau khi tốt nghiệp cũng gia nhập Quân đoàn 23.
Những người bạn nhỏ bị phân tán các nơi muốn trở về, Lăng Lan đương nhiên sẽ không cự tuyệt, so với việc thu người ngoài thì việc chiến đội thu những bạn nhỏ cùng nhau lớn lên càng làm cho Lăng Lan tín nhiệm hơn nhiều. Lăng Lan lúc này cũng âm thầm may mắn, may mắn lúc trước hoàn thành cái nhiệm vụ cấp SSS kia khiến cấp bậc tiểu đội lập tức nhảy lên tới năm sao, có thể thu được càng thêm nhiều người, nếu không, mấy năm nay tới cô còn phải lo lắng làm cách nào để thăng cấp chiến đổi để thu thêm được càng nhiều người.
Về thực lực của tiểu đội, Lăng Lan cũng không lo lắng gì nhiều, dù sao bọn Tề Long cũng được Lăng Lan bồi dưỡng nhiều năm, sức chiến đấu và phối hợp đều mạnh hơn những tiểu đội bình thường.
Nhưng với người mới gia nhập như Thường Tân Nguyên thì cô cả thấy có chút lo lắng, dù cho Thường Tân Nguyên có thập phần khắc khổ nỗ lực, nhưng thiên phú thao tác cơ giáp thật đúng là không ra gì, một năm này đám người Tề Long tuy rằng vẫn là cao cấp Cơ giáp sĩ nhưng đã chạm đến cánh cửa của Đặc cấp sư sĩ, chỉ đợi một cái cơ hội liền như Lý Lan Phong đột phá tiến vào hàng ngũ Đặc cấp sư sĩ hàng ngũ.
Trung cấp Cơ giáp sĩ thăng cấp tới cao cấp Cơ giáp sĩ cũng không cần ngộ tính gì, chỉ cần kinh nghiệm đủ, đem tốc độ tay luyện đến độ cao nhất định thì liền có thể thuận lợi thăng cấp. Trên cơ bản, trung cấp cơ giáp thăng cấp cao cấp cơ giál không có gì đặc biệt khó.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
395
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 394: Lôi Đình khiêu chiến!
Tác giả: Nhữ Phu Nhân
Một chuyện đơn giản như vậy nhưng khi đến Thường Tân Nguyên thì liền trở nên thập phần khó khăn, tốc độ tay của anh vẫn luôn dừng ở tốc độ của trung cấp, phải biết rằng chỉ cần đề cao thêm một giây là có thể được phán định thăng cấp cao cấp Cơ giáp sĩ. Nhưng chính một giây này lại làm Thường Tân Nguyên không thể không nề hà.
Khi Lăng Lan biết Thường Tân Nguyên vẫn luôn cố gắng luyện tập nhưng không thể đột phá tốc độ tay thì liền biết Thường Tân Nguyên đụng phải bình cảnh, đây không phải là sử dụng huấn luyện để có thể thay thế, muốn đột phá thì cần một cơ hội, Lăng Lan cũng không biết cơ hội này đến tột cùng ở nơi nào.
Sao khi Thường Tân Nguyên biết tình huống này thì cả người như chịu đại đả kích, thập phần suy sút. May mắn những người khác trong tiểu đội thường xuyên tìm anh làm việc, dùng bận rộn để làm Thường Tân Nguyên quên đả kích này thì lúc này mới cứu lại vị thiên tài cải tạo sư cho tiểu đội.
Vấn đề của Thường Tân Nguyên chỉ là chờ một cái cơ hội, tuy rằng cơ hội này thoạt nhìn thập phần mờ ảo nhưng ít nhất là có cơ hội.
Còn Lý Thì Du, anh tuy có thiên phú điều khiển cơ giáp rõ ràng không tồi nhưng lại đem toàn bộ tâm tư đều đặt vào việc nghiên cứu thuốc, nếu không phải Lăng Lan cứng nhắc mệnh lệnh mỗi thành viên tiểu đội mỗi ngày luyện tập điều khiển cơ giáp hơn hai giờ thì chỉ sợ Lý Thì Du căn bản sẽ không đi luyện tập.
Trải qua trận chiện không kích vừa rồi, Lăng Lan rất rõ ràng, ở trên chiến trường, dưới đặc cấp sư sĩ đều là pháo hôi. Nếu muốn làm các thành viên trong tiểu đội có thể sống đến cuối cùng thì trước khi tốt nghiệp, bọn họ phải thăng cấp Đặc cấp sư sĩ mới tính là an toàn.
Trong tiểu đội, trừ Lăng Lan thì năng lực điều khiển cơ giáp của Triệu Tuấn là mạnh nhất, hơn nữa anh giống như Tề Long, đều là một người điên cuồng thích điều khiển cơ giáp, hơn nữa vì thường xuyên tham gia các trận đấu trong đoàn cơ giáp Vô Cực nên kinh nghiệm chiến đấu thực tế của anh tốt hơn bọn Tề Long rất nhiều. Điều này làm cho Lăng Lan đối với anh thập phần yên tâm, tin tưởng cho dù những thành viên khác trong đoàn có gì sai lầm mà thất bại thì Triệu Tuấn nhất định sẽ không.
Có đôi khi tín nhiệm cũng không cần phải có thời quá dài để bồi dưỡng. Tính cách của Triệu Tuấn làm Lăng Lan thực nhanh tiếp nhận anh, không thể phủ nhận một phần lý do nữa là do Triệu Tuấn là bạn của Lý Lan Phong. Tóm lại, Triệu Tuấn bị Lăng Lan cho rằng là người có thể tin tưởng, đương nhiên, nếu muốn chân chính dung nhập chiến đội Lăng Thiên thì Triệu Tuấn còn cần tiếp tục nỗ lực.
Lăng Lan là người nếu quyết định thành lập chiến đội thì đương nhiên sẽ không cho phép trong chiến đội xuất hiện nhược điểm, cô tìm cơ hội hẹn Lý Lan Phong ra nói chuyện một lần. Có lẽ Lý Lan Phong đối Lăng Lan có loại tín nhiệm mù quáng nên khi Lăng Lan dò hỏi về tình huống thân thể thì Lý Lan Phong không hề dấu diếm gì, trực tiếp đem tình huống thực tế nói cho Lăng Lan.
Sự thật liền như Lăng Lan sở liệu, Lý Lan Phong là bởi vì tinh thần lực quá mức cường đại, thân thể vô pháp thừa nhận mà lưu lại di chứng, cũng giống như kiếp trước của Lăng Lan. Còn may thế giới này còn có thuốc cải thiện gen nên Lý Lan Phong mới không giống Lăng Lan kiếp trước, tuổi xuân chết sớm. Nhưng cho dù như thế, thân thể anh vẫn luôn không chân chính chuyển biến tốt đẹp, vẫn luôn ở trạng thái cực độ suy yếu.
Theo đạo lý, thân thể Lý Lan Phong cũng không cho phép anh đi theo con đường điều khiển cơ giáp, khi Lăng Lan hỏi Lý Lan Phong vì sao lựa chọn con đường tìm chết này thì Lý Lan Phong trầm mặc không nói, tựa hồ có nỗi niềm không nói được. Cuối cùng anh chỉ chua xót mà nói một câu, anh muốn trở thành một kẻ mạnh, có thể chân chính khống chế vận mệnh chính mình.
Khi Lý Lan Phong nói lời này thì ánh mắt rõ ràng mang theo một tia bàng hoàng, càng nhiều là kiên quyết. Có lẽ, anh quyết định đi con đường này thì căn bản không nắm chắc thứ gì, chỉ là không muốn khuất phục với vận mệnh, cho dù trả giá bằng sinh mệnh thì cũng muốn cược một lần.
Nhìn Lý Lan Phong như vậy, Lăng Lan không khỏi mà nghĩ tới chính mình, lúc trước tuy rằng không thể nề hà mà bị bắt nữ giả nam, nhưng những hành động những nổ lực của cô không phải cũng là vì muốn chân chính khống chế vận mệnh chính mình sao?
Lăng Lan đồng cảm như bản thân mình cũng vậy, cô nhớ tới thân phận của Lý Lan Phong, anh so với chính mình càng bất kham, chỉ là con cháu trong một nhánh của Lý gia, tuy rằng không rõ ràng lắm Lý gia rốt cuộc là gia tộc gì, nhưng kiếp trước cô xem nhiều tiểu thuyết nên có thể tưởng tượng được, con một nhánh trong dòng họ, muốn chân chính được quyền lên tiếng, làm một người tự do thì cần phải có thực lực mạnh để gia tộc vô pháp khống chế. Nếu không, bọn họ chỉ có thể trở thành công cụ để gia tộc lợi dụng, ở thời khắc tất yếu nào đó thậm chí sẽ trở thành vật hi sinh của gia tộc.
Trong lòng sáng tỏ, Lăng Lan quyết định không dò hỏi Lý Lan Phong nữa, dù sao đó cũng là việc tư của Lý Lan Phong, Lăng Lan không muốn đụng vào miệng vết thương của đối phương. Bất quá cô vô cùng thưởng thức đối với hành động thà chết đều phải trở thành cường giả của Lý Lan Phong, người mà cô tán thành quả nhiên không phải là người nhu nhược.
Nếu Lý Lan Phong có loại dũng khí này thì Lăng Lan đương nhiên tận hết sức lực mà trợ giúp hảo bằng hữu chính mình. Cô tỉ mỉ vì Lý Lan Phong mà định ra một kế hoạch huấn luyện tăng cường thể chất, "Dưỡng thân khí quyết" cũng không chút nào bủn xỉn mà dạy cho Lý Lan Phong. Bất quá, hiệu quả kia lại không tốt như trong tưởng tượng của Lăng Lan, so sánh với Lăng Lan đã tu luyện từ trong bụng mẹ thì việc Lý Lan Phong tu luyện lúc đã hơn hai mươi tuổi cơ hồ nhìn không ra hiệu quả gì.
Bất quá, Lý Lan Phong lại thập phần may mắn, bởi vì có Lý Thì Du cung cấp thuốc (thuốc đã trải qua quá trình cải tiến của Tiểu Tứ nên độ tinh khiết của thuốc đã đạt tới 100%) nên thân thể Lý Lan Phong dần dần hóa tốt, đồng thời anh vẫn luôn kiên trì tu luyện "Dưỡng thân khí quyết" nên sức khỏe càng ngày càng được cải thiện, kết quả này làm Lý Lan Phong mừng rỡ, chẳng lẽ chứng bệnh khó chữa mà anh mắc phải hai mươi năm qua có hy vọng khôi phục sao?
Trải qua một năm nỗ lực, thể chất Lý Lan Phong tuy rằng còn không thể trở nên cường tráng nhưng cũng còn giống như lúc trước, vừa mới điều khiển cơ giáp được hơn 10 phút thì liền giống như ma ốm. Thời gian Lý Lan Phong có thể điều khiển cơ giáp tiến hành chiến đấu kịch liệt từ mười phút tăng tới hai mươi phút. Mà hai phút cũng có thể kết thúc một trận chiến đấu. Trạng thái này Lý Lan Phong làm Lăng Lan thập phần vừa lòng, Lý Lan Phong không bao giờ sẽ trở thành nhược điểm của chiến đội nữa.
Tuy rằng chiến đội Lăng Thiên vẫn có những vấn đề phát sinh nhưng nói chung, tình hình chiến đội vẫn phát triển theo hướng tốt, cũng từng bước đi vào quỹ đạo. Luscnafy đây, một lá thư khiêu chiến đột nhiên rớt xuống đầu đoàn cơ giáp Lăng Thiên, đánh vỡ thế bình tĩnh của toàn bộ trường quân đội.
Trong biệt thự nghỉ chân của Lăng Lan, các đội trưởng của đoàn cơ giáp Lăng Thiên đều tề tụ, bọn họ đều là vì một việc mà đến, đó chính là ứng đối như thế nào đối với lá thư khiêu chiến đến từ đoàn cơ giáp Lôi Đình.
Đúng vậy, bức thư khiêu chiến này là đến từ thế lực mạnh nhất của trường quân đội—— Đoàn cơ giáp Lôi Đình!
Thứ mọi người đang truyền tay nhau đọc được làm từ giấy, đương nhiên, thư khiêu chiến chân chính Đoàn cơ giáp Lôi Đình đã đưa vào đầu não của trường. Làm đoàn trưởng của đoàn cơ giáp Lăng Thiên, Lăng Lan trước tiên liền nhận được tin nhắn do đầu não gửi tới. Bất quá Lôi Vương thập phần tao bạo, còn gửi thêm một bức thư làm bằng giấy rồi tự mình phái người đi vào khu năm hai giao cho đoàn trưởng ngoài mặt, Vũ Cảnh.
Vũ Cảnh rất rõ ràng mục đích hành vi này của đối phương, người đó hẳn là muốn tuyên cáo đối với đối toàn giáo lần này Lôi Đình bọn họ muốn báo thù cho trận chiến bại một nă về trước.
Vũ Cảnh minh bạch mục đích đối phương nên cắn răng nhận thư khiêu chiến. Đoàn cơ giáp Lăng Thiên vừa mới thành lập, nếu lần này tránh chiến, Đoàn cơ giáp Lăng Thiên tất nhiên sẽ trở thành trò cười toàn giáo, càng chưa nói đến việt quật khởi.
Sauk hi tất cả các đội trưởng đều xem lá thư khiên chiến này thì lá thư lại lần nữa trở về tay của Vũ Cảnh.
Vũ Cảnh lại lần nữa nhìn chữ ký ở cuối bức thư khiêu chiến, trong lòng không thể nhẫn nhịn lửa giận oán hận nói: “Vốn tưởng tứ đại thế lực trải qua trận chiến năm trước đã tổn thất thảm trọng không có thời gian để ý tới chúng ta cho nên mới muốn thừa cơ họ chưa chuẩn bị mà thành lập đoàn cơ giáp, lợi dụng khoảng thời gian này để phát triển thế lực của chúng ta, không nghĩ tới Kiều Đình này lại xem thấu kế hoạch, thừa lúc chúng ta còn chưa đứng vững thì trực tiếp hạ chiến thư…… hắn rõ ràng là muốn nhất đòn đánh tan chúng ta, hoàn toàn tan rã đoàn cơ giáp, thật đáng hạn!”
Càng nói, cậu càng không nhịn được lửa giận mà đánh một cái lên tay vịn của ghế dựa, lực lượng kia trực tiếp làm tay vịn xuất hiện mấy cái khe.
Đứng ở phía sau Lăng Lan không xa, Lâm Trung Khanh thấy thế nhịn không được mà mặt dựt dựt, đau lòng tính: Trời ơi, 3000 điểm danh dự cứ như vậy biến mất a……
Vũ Cảnh nói cũng đúng với suy nghĩ của Lý Anh Kiệt, cậu nguyên bản là người kiêu ngạo, không thường băn khoăn như Vũ Cảnh nên trực tiếp mắng: “Tên Kiều Đình kia biết chúng ta không có Vương bài sư sĩ mà lại còn không biết ngại tự mình ra mặt khiên chiến, vì thắng lợi, chẳng lẽ hắn không biết xấu hổ là gì sao.”
Ngồi ở đối diện Lý Anh Kiệt, Tề Long nghe được Lý Anh Kiệt tức giận mắng thì trên mặt lộ ra nụ cười, nhìn như thực tán đồng cách nói của Lý Anh Kiệt, nhưng chỉ có cậu biết, cậu là cười Kiều Đình thông minh quá bị thông minh lầm, cho rằng chính mình nắm chắc thắng lợi lại không biết đối thủ của mình, cũng chính là lão địa nhà cậu đã sớm là Vương bài sư sĩ. Nếu một năm trước có lẽ đối phương còn có phần thắng, nhưng hiện tại, cậu không cho rằng Kiều Đình còn có một chút cơ hội.
Lý Anh Kiệt nói được mọi người đồng tình, những đội trưởng khác cũng tức giận mắng, đều mắng Kiều Đình quá vô sỉ.
Chỉ có Cao Tấn Vân ngồi ở vòng bên ngoài không gia nhập vẻ mặt nghiêm túc trầm tư…… Đúng lúc này, Lăng Lan vốn đang khép hờ hai mắt đột nhiên mở ra, lạnh lùng mà nhìn quét một vòng. Khí thế lạnh lẽo bức nhân làm tiếng nói tức giận của mọi người trong đại sảnh tức khắc đình chỉ.
Tất cả mọi người đang ngồi đều đổ mồ hôi lạnh, bách lực của Lan lão đại một ngày so với một ngày càng cường đại, hiện tại chỉ cần một ánh mắt là có thể làm cho bọn họ cảm giác được nguy hiểm, không chỉ như thế, tựa hồ độ ấm chung quanh đều bị đông lại.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
396
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 395: Kiến nghị của cao tấn văn
Edit: Tuyết Dung Hoa
“Cao Tấn Vân, cậu có suy nghĩ gì?” Khi mọi người đang lâm vào trầm mặc, Lăng Lan rốt cuộc lên tiếng, nhưng lại ngoài dự đoán của mọi người mà kêu tên Cao Tấn Vân.
Điều này làm cho Vũ Cảnh đang ngồi kế bên Lăng Lan ngạc nhiên nhướng mày, Lý Anh Kiệt đầu tiên là hoang mang một chút, ngay sau đó lại dùng ánh mắt tò mò mà nhìn về phía Cao Tấn Vân, muốn tìm hiểu xem người này dựa vào điều gì mà lại được Lan lão đại chú ý.
Lăng Lan gọi tên làm cho Cao Tấn Vân trực tiếp ngẩn ngơ, ngay sau đó lại là mừng như điên. So với những đội trưởng khác chưa biết rõ thực lực của Lan lão đại, Cao Tấn Vân đã được Lăng Lan cứu một mạng tự nhiên hiểu rõ thực lực của Lan lão đại đã lợi hại đến mức nào. Tuy tất cả mọi người đều cho rằng đoàn cơ giáp Lăng Thiên nhất định sẽ thua, nhưng cậu lại nghĩ rằng Lôi Đình không biết thực lực chân chính của Lan lão đại, khẳng định sẽ lần nữa bại dưới tay đoàn cơ giáp Lăng Thiên….
Mà hiện tại Lăng Lan tự mình điểm danh dò hỏi ý kiến của cậu, có phải cậu đã thành công lấy được sự chú ý của lão đại hay không? Ý tưởng này làm cho cả người Cao Tấn Vân hưng phấn, trong lòng cậu cũng hiểu rõ, tuyệt đối không thể bỏ lỡ cơ hội lần này.
Vì thế Cao Tấn Vân cố nén kích động trong lòng, cẩn thận suy nghĩ một chút, rồi mới thận trọng lên tiếng: “Lăng đoàn trưởng, nếu như cậu đã hỏi thì tôi mạn phép nói ra suy nghĩ của mình, nếu như có gì không đúng, mong các vị đoàn trưởng cùng các đội trưởng thông cảm.” Cao Tấn Vân nói lời dạo đầu xong rồi mới nói ra suy nghĩ của chính mình: “Quả thật, đoàn cơ giáp Lôi Đình rất mạnh. Đoàn trưởng của bọn họ Lôi Vương Kiều Đình càng là vị Vương bài sư sĩ duy nhất trong trường quân đội mà được tất cả mọi người biết đến…” Cao Tấn Vân nói tới đây theo phản xạ nhìn về phía Lan lão đại, cậu rất mau thu hồi tầm mắt tiếp tục nói, “Nhưng tôi không cho rằng chúng ta ngay cả cơ hội thắng cũng không có.”
Khóe miệng Lăng Lan cong cong, Cao Tấn Vân này thật sự rất có ý tứ, bởi vì bản thân mình còn chưa thông báo với bên ngoài đã thành công thăng cấp Vương bài sư sĩ. Cậu ta lại có thể dùng từ ngữ xảo diệu như vậy, những người đã biết rõ nội tình tự nhiên hiểu rõ lời nói ẩn ý của Cao Tấn Vân.
Quả nhiên, thành viên tiểu đội Lăng Lan nghe Cao Tấn Vân nói xong không hẹn mà cùng lộ vẻ tươi cười, xem ra bọn họ đều hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của Cao Tấn Vân.
Những người khác cũng không hiểu rõ lời nói ẩn ý của Cao Tấn Vân nhưng nghe được đoàn cơ giáp nhà mình vẫn có cơ hội thắng thì tinh thần liền rung lên, Lý Anh Kiệt càng nóng vội trực tiếp mở miệng hỏi: “ Lời này là có nghĩa gì?”
Vũ Cảnh được sự nhắc nhở của Cao Tấn Vân dường như nhớ tới điều gì, tức khắc lĩnh ngộ, cậu liên tục gật đầu, rồi nhanh chóng bổ sung: “Cao Tấn Vân nói không sai, chúng ta làm sao quên mất quy định khiêu chiến chứ.” Vũ Cảnh ảo não mà vỗ vỗ đầu cười khổ nói, “Vì phòng ngừa tính cạnh tranh quyết liệt giữa các đoàn cơ giáp, đặc biệt là khi đoàn cơ giáp năm cao khiêu chiến với đoàn cơ giáp năm thấp, đầu não sẽ đặt ra quy tắc bảo hộ dành cho đoàn cơ giáp năm thấp. Một khi phát hiện thực lực của hai người khiêu chiến chênh lệch quá nhiều thì đầu não sẽ lập tức đưa ra phán đoán đây là cạnh tranh ác ý. Tuyên bố khiêu chiến không thành lập. Đương nhiên, sự bảo hộ của đầu não dành cho tân sinh cấp thấp chỉ có ba lần. Nhưng mà sau mỗi lần phủ quyết cần phải sau ba tháng mới có thể tiếp tục khiêu chiến. Nếu như đoàn cơ giáp Lôi Đình phái ra chiến đội vượt qua thực lực chúng ta quá nhiều, chúng ta nhất định sẽ được đầu não bảo hộ, như vậy chúng ta có thêm gần một năm để chuẩn bị, trong khoảng thời gian này chúng ta có thể trù tính một chút…”
Các vị đội trưởng bởi vì chưa bao giờ tiếp xúc với chiến đấu giữa các đoàn cơ giáp nên cũng không biết rõ việc này, mọi người đều sôi nổi yêu cầu Vũ Cảnh tỉ mỉ giải thích làm thế nào mới có thể làm cho đầu não đưa ra phán đoán là ác ý cạnh tranh.
Vũ Cảnh thấy vậy cũng liền nhanh chóng giải thích cho mọi người hiểu những quy tắc của đầu não, thì ra niên cấp cao khi đánh với niên cấp thấp, ngoại trừ cấp bậc của đội trưởng không bị hạn chế, thực lực của những đội viên xuất chiến khác so với thực lực của các đội viên niên cấp thấp không thể vượt quá nhiều, nếu không sẽ bị phán định là chiến đấu không công bằng mà bị hủy bỏ tư cách khiêu chiến. Tất nhiên, điều này cũng phụ thuộc vào danh sách khiêu chiến do hai đội cung cấp.
Ngay lúc mọi người đang thảo luận làm thế nào để có thể lợi dụng được quy tắc bảo hộ của đầu não, Cao Tấn Vân lại đột nhiên khụ khụ một tiếng, sau khi đã hấp dẫn được lực chú ý của mọi người liền lớn tiếng nói “Tôi còn muốn bổ sung một chút, cơ giáp chiến bao gồm 3 hình thức, có 12 người chiến, 24 người chiến và 50 người đoàn thể chiến. Lan Lão đại, hình thức khiêu chiến hình như là do người khiêu chiến quyết định, có phải hay không?”
Nghe Cao Tấn Vân dò hỏi, Lăng Lan gật gật đầu tỏ vẻ không sai.
Cao Tấn Vân mày nhăn lại, thở dài: “Như vậy, chúng ta liền có chút bị động, quyền chủ động ở trong tay đối phương, nếu như chúng ta được quyền lựa chọn, phần thắng liền nhiều hơn.”
“À? Trước mặc kệ đối phương lựa chọn như thế nào, cậu cứ nói ra suy nghĩ của mình đi.” Lăng Lan nhướng mày, cô vẫn luôn cho rằng Lý Lan Phong cùng Hàn Kế Quân đã là nhân tài quân sư khó gặp, không ngờ được, Cao Tấn Vân này ở phương diện mưu lược cũng không hề thua kém hai người kia, điều này làm cho Lăng Lan mười phần hứng thú, muốn nhìn xem Cao Tấn Vân rốt cuộc đã đạt tới trình độ gì.
Lăng Lan không chỉ bồi dưỡng chiến đội của chính mình, đồng thời còn bồi dưỡng một ít quân đồng minh, cho dù ở quân chính hay là trên chiến trường, nếu như có những đồng minh đáng tin cậy duy trì, cô càng có thể đi vững chắc thuận lợi. Cho nên cô coi trọng đoàn đội của Vũ Cảnh, còn đối với Lý Anh Kiệt, mọi người đều là cựu học sinh của Đồng Quân Học Viện Trung Tâm, Lăng Lan cũng không hy vọng Lý Anh Kiệt sẽ kéo chân sau của mọi người.
Nhưng mà nếu Cao Tấn Vân có giá trị bồi dưỡng, Lăng Lan sẽ không keo kiệt tín nhiệm của mình. Lăng Lan cũng không giống như bọn Vũ Cảnh, cô không có khái niệm phân biệt dòng chính và chi thứ, chỉ cần có năng lực, nhân phẩm không đáng ngại, Lăng Lan tuyệt đối sẽ không vì vấn đề xuất thân mà phân biệt đối đãi.
Lăng Lan vừa nói ra những lời này, mọi người liền kinh ngạc không thôi, Cao Tấn Vân lại càng kinh hỉ mà nhìn về phía Lăng Lan. Tuy rằng tầm mắt của Lăng Lan vẫn đạm nhiên như cũ nhưng lại không chút nào che dấu cổ vũ bên trong, điều này làm cho cả người Cao Tấn Vân kích động không thôi, thế nhưng thân thể không thể khống chế run rẩy.
Có mấy vị đội trưởng dùng ánh mắt hâm mộ mà nhìn về phía Cao Tấn Vân. Những lời này của Lan lão đại hầu như có thể xác định Cao Tấn Vân thật sự đã tiến vào tầm mắt của lão đại, chỉ cần Cao Tấn Vân không xảy ra sai lầm, đoàn đội của cậu ta nhất định sẽ được lão đại trọng điểm bồi dưỡng, có thể dự kiến tương lai của tiểu đội Cao Tấn Vân nhất định sẽ trở thành một đội mạnh.
Cao Tấn Vân nắm chặt bàn tay của mình, bắt buộc chính mình phải bình tĩnh lại. Cậu hít sâu một hơi bình phục cảm xúc, lúc này mới nói: “Đoàn trưởng, tôi nghĩ nếu như chúng ta được lựa chọn, nhất định phải lựa chọn hình thức 12 người khiêu chiến, tuy rằng chỉnh thể thực lực của chúng ta kém hơn Lôi Đình, nhưng ở phương diện tinh anh, kỳ thật chúng ta cũng không thua kém Lôi Đình.”
Mọi người vốn cho rằng Cao Tấn Vân sẽ nói ra điều gì kinh người, không nghĩ tới lại là cái này, liền tính mọi người đều tin tưởng chính mình, nhưng so với chiến đội tinh anh của cơ giáp đoàn Lôi Đình thì mọi người vẫn cho rằng khoảng cách có chút xa. Trong đó, một đội trưởng trực tiếp mở miệng phản bác: “Cao đội trưởng, theo tôi biết, Lôi Đình có ít nhất 15 vị Đặc cấp sư sĩ. Tuy rằng chúng ta có thể tự tin sau hai ba năm chúng ta cũng có thể đạt tới trình độ kia, nhưng hiện tại, đại bộ phận chúng ta đều là cao cấp Cơ giáp sĩ, thực lực căn bản không thể so với Đặc cấp sư sĩ của Lôi Đình.”
Cao Tấn Vân đối mặt với chất vấn cũng không lộ vẻ kinh hoảng, ngược lại vẻ mặt kiên định nói, “Tôi biết, nhưng tôi còn biết đối phương không có khả năng phái toàn bộ Đặc cấp sư sĩ ra trận, nếu không trận chiến này có khả năng cao sẽ bị đầu não hủy bỏ…”
Lăng Lan nghe vậy khóe miệng lại cong cong lần nữa, quả nhiên không tồi, Cao Tấn Vân cũng thấy được điểm này, là một hạt giống có thể bồi dưỡng.
Cao Tấn Vân chém đinh chặt sắt nói ra những lời này làm cho mọi người ở đây mắt đều sáng ngời, đúng vậy, nếu như Lôi Đình phái ra toàn bộ Đặc cấp sư sĩ, hơn nữa đội trưởng còn ra Vương bài sư sĩ thì trận khiêu chiến này không cần so, đầu não sẽ vì bảo hộ thế lực tân sinh mà trực tiếp phủ quyết trận khiêu chiến này. Tất cả mọi người đều hiểu rõ cái mà Cao Tấn Vân gọi là tinh anh là như thế nào, nếu như đối phương hạ thấp yêu cầu, lựa chọn là cao cấp Cơ giáp sĩ, như vậy bọn họ liền có cơ hội.
“Hiện tại chúng ta phải làm như thế nào để đối phương không biết được thực lực chính xác của chúng ta, nếu như Lôi Đình biết được thực lực của chúng ta, tấn công vào kế hoạch bài binh bố trận của chúng ta…” Cao Tấn Vân nói tới đây, sắc mặt trở nên nghiêm túc, “Tình huống sẽ lạc quan chỉ khi Lôi Đình không nắm được thực lực của chúng ta, như vậy chúng ta mới có cơ hội thắng lợi.”
Cao Tấn Vân nói làm toàn trường tức khắc im lặng, có một số đội trưởng hình như suy nghĩ điều gì, trên mặt lộ ra một tia ảo não. Xem ra thực lực của bọn họ hẳn là đã bị người Lôi Đình biết được.
Sắc mặt Lý Anh Kiệt cũng vô cùng khó coi, cậu nhớ tới lúc ở thế giới cơ giáp, lúc đó cậu bị người khác khiêu khích, không kiềm chế được tính tình của mình, cùng đối phương tiến hành nhiều lần khiêu chiến lôi đài, tuy rằng đánh ngã đối phương mấy lần, lấy được không ít chiến lợi phẩm. Hiện tại ngẫm lại, quả thật có rất nhiều điều kỳ quặc, xem ra cậu đã trúng quỷ kế của Lôi Đình.
Lăng Lan nhanh chóng nhìn một vòng sắc mặt của mọi người trong đại sảnh liền biết người nào đã bị thăm dò, cô mở miệng nói: “Xem ra, có một số người cũng đã cảm giác có chút không ổn, nhưng mà cho dù Lôi Đình đã biết được thực lực chân thật của các cậu thì cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cơ giáp chiến, các cậu cũng không cần lo lắng quá.”
Tuy rằng khẩu khí của Lăng Lan lạnh băng, nhưng cô đã nói những lời này liền chứng minh cô vẫn chưa tức giận, điều này làm cho trong lòng những đội trưởng đang âm thầm ảo não cùng Lý Anh Kiệt đồng thời buông lỏng. Bị địch nhân hiểu rõ quả thật làm cho bọn họ tức giận, nhưng bọn họ lại càng sợ lão đại sẽ tức giận.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...

Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
397
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 396: Đá kê chân cùng chỉ gà!
Edit: Tuyết Dung Hoa
“Kiến nghị của Cao Tấn Vân không sai, cơ giáp chiến 12 người quả thật là hình thức có lợi nhất cho chúng ta, ngược lại hình thức đoàn đội tác chiến lại khá bất lợi, tuy rằng chúng ta thành lập đoàn cơ giáp, nhưng hình thức tác chiến toàn đội chúng ta lại chưa từng thử qua, tôi tin rằng ở thế giới ảo, mọi người nhiều nhất cũng chỉ là 4 người hợp tác chiến đấu.”
Lăng Lan hỏi làm mọi người ở đây gật đầu, quả thật, ngoại trừ những người đặc biệt thì những đội trưởng như bọn họ đây còn chưa đủ thực lực để tham gia nhiệm vụ đoàn đội cơ giáp chiến. Tại phương diện này, bọn họ quả thật không có bất kỳ kinh nghiệm gì.
“Nếu như Kiều Đình chỉ đơn thuần yêu cầu một trận đại thắng để rửa sạch vết nhơ thua dưới tay chúng ta, anh ta hẳn sẽ lựa chọn hình thức chiến đấu đoàn đội. Nhưng mà theo tính cách kiêu ngạo của anh ta, thậm chí còn có chút độc đoán chuyên quyền, anh ta sẽ không dùng loại phương pháp an toàn này để đánh bại chúng ta, dùng phương pháp này cũng chẳng khác nào sỉ nhục khả năng của anh ta.”
Lăng Lan nói tới đây ngừng lại một chút rồi lại nói: “Sở dĩ anh ta khiêu khích chúng ta ở thời điểm này, thứ nhất là bởi vì trong thời gian này chúng ta đã trưởng thành và mạnh lên một cách nhanh chóng, thứ hai là kì khảo hạch quân đoàn năm 5 của bọn họ đã sắp bắt đầu, có thể là Kiều Đình muốn trước khi kì khảo hạch diễn ra lợi dụng lần tái chiến này mà mang lại vinh quang cho mình, như vậy danh hào của anh ta cũng sẽ được ghi vào lịch sử vinh dự của trường quân đội...Vì đạt được mục tiêu này, Kiều Đình cũng sẽ không lựa chọn hình thức đại đội chiến đấu, anh ta nhiều khả năng sẽ lựa chọn hình thức khiêu chiến chiến đội.” Nói tới đây, Lăng Lan như không có chút áp lực nào, cũng không chút nào để ý sửa lại tay áo của chính mình, thần thái bình tĩnh đạm nhiên. Cô tiếp tục nói: “Còn về Đặc cấp sư sĩ, anh ta càng sẽ không lựa chọn, chiến đội xuất chiến cùng anh ta chắc hẳn đều là Cao cấp cơ giáp sĩ. Lần tái chiến này là để bản thân anh ta biểu diễn, những đội viên khác chẳng qua chỉ là bối cảnh để phụ trợ sự cường đại của anh ta mà thôi.”
Lăng Lan nói tới đây khóe miệng nhịn không được lộ ra một tia trào phúng. Địch tự cho mình là tài giỏi mới là kẻ địch dễ đói phó nhất, cô vẫn luôn cho rằng Kiều Đình chính là đối thủ lớn nhất có thể ngăn cản cô xưng bá ở trường quân đội. Hiện tại xem ra anh ta lại là một trong những người dễ đối phó nhất. Hy vọng sau trận khiêu chiến này, Kiều Đình sẽ không gục ngã hoàn toàn! Lăng Lan thật vất vả mới tìm được một đối thủ ngang hàng, cô thật không nghĩ nhanh như vậy liền chơi xong.
“A. Như vậy không phải anh ta khinh thường đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta sao?” Lăng Lan nói làm cho tất cả mọi người ở đây đều oán giận, vẻ mặt ai nấy cũng đều phẫn nộ, còn có một số người không kiềm chế được tức giận mắng ra tiếng. Nếu như Kiều Đình đúng như lời của Lăng Lan lựa chọn hình thức chiến đội, như vậy tỏ vẻ Kiều Đình căn bản khinh thường họ, không hề để bọn họ ở trong mắt.
Đối mặt với toàn trường phẫn nộ, Lăng Lan chỉ nhàn nhạt rũ mi cũng không có ý tứ mở miệng. Tạ Nghi đứng một bên thấy thế liền biết lão đại nhà mình đã không có hứng thú nói tiếp vì thế lập tức tiếp lời lão đại bổ sung giải thích: “Gần nhất mọi người có hay không nghe được một ít tin tức bát quái?” Tạ Nghi cũng không rõ lắm vì sao trong một năm này lão đại nhà mình nói càng ngày càng ít, chỉ hay dùng ánh mắt và động tác để trao đổi với bọn họ. Nhưng mà hiểu quả cũng không tồi, thành viên của tiểu đội hầu như đều có thể lý giải ý tứ của lão đại, tuy sự ăn ý giữa các thành viên trong tiểu đội càng ngày càng tốt, nhưng áp lực cũng càng ngày càng lớn, không biết khi nào sẽ bị lão đại ném tới một bên, thật làm cho người ta lo âu a.
Lời nói của Tạ Nghi lại lần nữa thu hút sự chú ý của mọi người. Hiện tại, Tạ Nghi không chỉ đơn giản là một thành viên trong tiểu đổi Lăng Lan mà còn là người ngoại giao của tiểu đội. Lời nói của Tạ Nghi thường là ý tứ của Lăng Lan, mọi người không được phép chậm trễ.
Đang lúc mọi người không hiểu ra sao, không biết Tạ Nghi đang muốn nói đến sự kiện gì thì Tạ Nghi mở miệng lại lần nữa: “Nghe nói gần đây Kiều Đình đang hao hết tâm tư để theo đuổi linh hồn ca giả Lý Âm Phỉ, nhưng Lý Âm Phỉ lại rất tự tin tuyên bố, người yêu tương lai của cô ấy sẽ là vương giả cường đại bách chiến bách thắng, và cũng chỉ có người đạt đến trình độ này mới có tư cách theo đuổi cô. Vì trở thành vương giả trong cảm nhận của Lý Âm Phỉ, Kiều Đình sẽ dùng thành tích ưu tú dị thường để nói chuyện, anh ta nhất định muốn trở thành vương của trường quân đội, mà đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta chính là một vết nhơ trong hành trình trở thành vương của anh ta. Vì để chứng minh anh ta mới chính là vương chân chính của trường quân đội, Kiều Đình chỉ có thể dùng chiến thắng nghiền áp chúng ta để rửa sạch sỉ nhục này, cho nên anh ta nhất định sẽ dùng phương thức mà lão đại đã nói để khiêu chiến chúng ta, đúng là sắc đẹp chết người mà.” Tạ Nghi cười hì hì cảm thán nói, làm cho không ít người đang ngồi ở đây cũng nhịn không được mà khẽ cười.
Lúc này, ngay tại chỗ lầu hai, có một bóng người đang núp trong bóng tối, vừa đúng lúc nghe được những lời này của Tạ Nghi, thân thể đột nhiên run rẩy một chút, nhưng cũng rất nhanh ổn định lại, giống như một màn vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi.
“Chỉ biết si mê khuôn mặt thôi sao? Xem ra suy nghĩ của mình là chính xác, quả nhiên Kiều Đình chính là tên vương đáng hận kia…” Trong mắt của người kia nhanh chóng hiện lên một mạt chán ghét, ngay sau đó lại được thay thế bởi sát y, nhưng rồi lại nhanh chóng biến mất, trong mắt chỉ còn lại tràn đầy chua xót. Anh chẳng qua là Đặc cấp sư sĩ, làm sao có thể giải quyết được đối phương cơ chứ, anh vẫn là quá yếu.
Rất nhanh, người kia đã thoát khỏi đả kích mà khôi phục lại, ánh mắt lại một lần nữa trở nên kiên định, anh tin tưởng, chỉ cần bản thân nỗ lực làm theo sự an bài của Thỏ con, một ngày nào đó anh sẽ trở nên cường đại, cũng sẽ đạt được thực lực như Kiều Đình, lúc ấy, chính anh sẽ tự mình kết thúc đoạn nghiệt duyên này.
Tạ Nghi chờ tiếng cười của mọi người dần dần dừng lại lúc này mới tiếp tục nói tiếp: “Đương nhiên, Kiều Đình tính toán thật tốt đẹp, tự mình kết thúc ân oán của chúng ta, rồi vinh quang ngồi lên chiếc ghế vương gỉa của trường quân đội, mang theo cổ uy phong này đạt được sự tán thưởng của quân đoàn khảo hạch, sau đó một đường hát vang, từng bước thăng chức, cuối cùng trở thành vương giả danh xứng với thực của toàn bộ thế giới cơ giáp, thành công lấy được trái tim đại mỹ nhân Lý Âm Phỉ, không thể không nói, Kiều Đình đã đánh một bàn tính rất tốt, coi đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta trở thành một khối bàn đạp vững chắc...Nhưng mà, đoàn cơ giáp Lăng Thiên của chúng ta cũng không phải là đồ nhu nhược, muốn thắng là có thể thắng…” Nói tới đây, nụ cười của Tạ Nghi đã hoàn toàn biến mất, ẩn ẩn mang theo một tia lạnh lẽo, thậm chí có vài phần hàn ý giống như Lan lão đại.
Thì ra ở chung với Lan lão đại càng lâu, còn có thể học được tuyệt chiêu độc môn của lão đại, ngay cả Tạ nghi mặt vẫn luôn tươi cười, một khi trở nên nghiêm túc, cũng có thể làm cho người ta sợ hãi như vậy...Mọi người lén lút nhìn về phía vẻ mặt đầy băng hàn, không một biểu tình Lăng Lan, lại lần nữa xác nhận, Lan lão đại quả nhiên khí phách vô song, lực ảnh hưởng quá mức cường đại rồi.
Những lời của Tạ Nghi rốt cuộc cũng làm cho mọi người hiểu rõ, vì sao Lan lão đại lại phán đoán Kiều Đình sẽ lựa chọn hình thức khiêu chiến chiến đội. Mọi người không khỏi bội phục vạn phần. Cảm xúc sâu nhất chính là Vũ Cảnh, ánh mắt cậu nhìn về phía Lăng Lan tràn ngập kính nể, rồi lại ẩn chứa một tia thất bại.
Cùng ở chung với Lăng Lan càng lâu, cậu liền càng cảm thấy Lăng Lan sâu không lường được, sau khi thành lập đoàn cơ giáp Lăng Thiên, Vũ Cảnh rất rõ ràng, Lăng Lan tuy làm đoàn trưởng, kỳ thật cái gì cũng chưa quản, chân chính quản lý đoàn cơ giáp Lăng Thiên chính là Vũ Cảnh cậu. Mà khi đoàn cơ giáp Lôi Đình hạ chiến thư, lúc lòng cậu còn tràn đầy hoảng loạn, Lăng Lan đã bình tĩnh thu thập tư liệu liên quan đến Lôi Đình cùng Kiều Đình, những tin tức thoạt nhìn không quan trọng, cậu cũng đã xem nhẹ qua, nhưng Lăng Lan lại có thể từ những tin tức này tìm được những điều trọng yếu, cũng nhanh chóng phán đoán được hành vi của đối thủ. Rõ ràng, ở phương diện này, cậu không thể nào so sánh với Lăng Lan.
Nghĩ đến đây, Vũ Cảnh nhịn không được nhìn về phía Cao Tấn Vân, người này ở trong đoàn đội vẫn luôn mười phần khiêm tốn, khiêm tốn đến nỗi làm cho bọn họ xem nhẹ, nhưng Lan lão đại chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra được ưu điểm của cậu ta, ở đây có nhiều người như vậy, lại chỉ điểm danh cậu nói chuyện, ánh mắt nhìn người sắc bén này Vũ Cảnh cũng vô cùng bội phục cùng hâm mộ, ở phương diện khai quật nhân tài, cậu cũng không có cách nào so được với Lan lão đại.
Vũ Cảnh xem rất rõ, Lăng Lan điểm danh Cao Tấn Vân cũng không phải là việc được an bài từ trước, bởi vì sự kinh hỉ cùng kích động trên mặt Cao Tấn Vân không thể làm giả được, trừ phi Cao Tấn Vân trời sinh là diễn viên, nếu không sẽ không có khả năng biểu hiện chân thật như vậy.
Quả nhiên cha mình nói đúng, làm bạn với một vị cường giả ưu tú, quả thật giúp mình học được rất nhiều thứ, còn có thể nhìn ra nhược điểm mà trước đó mình nhìn không thấy…
Đoàn cơ giáp Lăng Thiên sau khi đạt được nhận thức chung liền bắt đầu chờ Kiều Đình hành động. Quả nhiên Kiều Đình cũng không cho đoàn cơ giáp Lăng Thiên nhiều thời gian chuẩn bị, ngày hôm sau, đoàn cơ giáp Lăng Thiên liền thu được thông báo của đầu não. Quả nhiên giống như Lăng Lan phán đoán, Lôi Đình quả nhiên chọn hình thức khiêu chiến chiến đội, mà đội trưởng đúng là Kiều Đình.
Đầu não còn nhắc nhở hai đoàn cơ giáp Lăng Thiên và Lôi Đình cần thiết ở ba ngày sau phải cung cấp danh sách các thành viên tham gia cho đầu não xét duyệt.
Trên thực tế, lúc Lăng Lan phán đoán Kiều Đình sẽ lựa chọn hình thức chiến đội, trong lòng cũng đã có sẵn một phần danh sách, nhưng mà cô cũng không công bố ra, thứ nhất là cô muốn xem xét lại một lần nữa, xem có gì sai sót nữa hay không, thứ hai, cô cũng không muốn Kiều Đình sẽ biết được danh sách này rồi tiến hành kế sách ứng phó.
Nếu Kiều Đình đã muốn đoàn cơ giáp Lăng Thiên làm đá kê chân cho anh ta xưng vương, như vậy thì cũng đừng trách cô dùng đoàn cơ giáp Lôi Đình mà giết gà dọa khỉ.
Tại tổng bộ của đoàn cơ giáp Lôi Đình, Kiều Đình hình như đang chờ đợi điều gì, rốt cuộc có một người vội vàng từ bên ngoài tổng bộ đi vào. Nhìn thấy người này xuất hiện, khuôn mặt đang nghiêm túc của Kiều Đình tức khắc buông lỏng.
“Có phải đã lấy được danh sách xuất chiến của đoàn cơ giáp Lăng Thiên?” Người đứng bên cạnh Kiều Đình nhanh chóng hỏi, làm tâm phúc của Kiều Đình, hắn tự nhiên biết được hiện tại Kiều Đình đang muốn biết cái gì nhất.
“Không có, danh sách xuất chiến nằm trong tay đoàn trưởng của bọn họ, cho dù là những đội trưởng phía dưới cũng không rõ ai sẽ là người xuất chiến, nhưng có thể khẳng định một điều, tất cả đoàn trưởng đều sẽ tham gia, còn thiếu một số vị trí, chắc hẳn là chọn từ các đội trưởng” Người vừa tới nhanh chóng mau một phen mồ hôi lạnh, đoàn trưởng cho hắn thời gian ba ngày, mà hắn chỉ điều tra được bao nhiêu, điều này làm cho hắn có chút sợ hãi, không biết đoàn trưởng có trách cứ mình hay không.

<< ||||| Home Thể LoạiLọc TruyệnTools

Nhập tên truyện hoặc tác giả cần tìm ...
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm
<< Trước <<>> Sau >>
Đi nhanh :
398
/464 GO
Like ủng hộ :
Chương 397: Lựa chọn đạo sư
Edit: Phi Nguyệt
Kiều Đình nhíu mày, xem ra đoàn cơ giáp Lăng Thiên cũng đề phòng bọn họ điều tra danh sách thi đấu.
Nhưng đoàn Lăng Thiên giữ gìn danh sách của họ như vậy chứng tỏ họ sợ danh sách đó bị lộ ra ngoài, đây đúng là chuyện tốt. Vả lại, cho dù hắn không biết danh sách của đối phương, nhưng chỉ cần có hắn ở đây dẫn đầu các đội viên đều là cơ giáp sĩ điều khiển cơ giáp trung cấp thì thắng lợi chắc chắn sẽ thuộc về đoàn Lôi Đình. Xem ra hắn đã quá để tâm vào trận đấu này nên mới thiếu bình tĩnh như vậy.
Thấy đoàn trưởng không tức giận, người vừa tới thở phào, hắn yên lòng lấy ra một thẻ lưu trữ và đưa cho Kiều Đình: "Đây là tư liệu của từng thành viên cao cấp trong đoàn Lăng Thiên mà chúng tôi thu thập được mấy ngày nay, trong đó những cái tên được đánh dấu đỏ là những người chúng tôi đoán có khả năng xuất chiến nhất."
Đội viên đứng bên cạnh Kiều Đình đưa tay ra nhận lấy chiếc thẻ, sau đó cung kính đưa cho Kiều Đình. Kiều Đình cầm lấy chiếc thẻ và đưa nó lướt qua màn hình máy truyền tin cá nhân, nội dung bên trong chiếc thẻ lập tức được sao chép lại.
Trên máy truyền tin của Kiều Đình nhanh chóng xuất hiện một màn hình giả lập, toàn bộ tư liệu có trong chiếc thẻ hiện ra trước mắt mọi người.
Đứng đầu danh sách là cái tên Lăng Lan, nhưng phần thông tin phía sau cái tên đó đều được để dấu chấm hỏi, cuối cùng người thu thập thông tin để lại một phỏng đoán rằng rất có thể người này là một cơ giáp sĩ cao cấp, cũng có thể là đặc cấp sư sĩ, không xác định được.
Nhìn đám dấu hỏi trong phần thông tin phía sau và lời phỏng đoán cuối cùng, gương mặt Kiều Đình trầm xuống, hắn nghiêm giọng chất vấn: "Đây chính là tư liệu mà các cậu tìm hiểu được?"
Tên vừa đem tấm thẻ tư liệu tới vuốt mồ hôi trên trán giải thích: "Đoàn trưởng, là như vậy, người đứng đầu của đoàn Lăng Thiên vẫn luôn hành động đơn độc nên chúng tôi không có cách nào moi được thông tin chính xác từ những người xung quanh hắn ta, nhưng chúng tôi vẫn tìm được khá đầy đủ thông tin về những đoàn trưởng và đội trưởng khác của họ, lời phỏng đoán của chúng tôi cũng là từ các đoàn trưởng và đội trưởng của họ nói ra, đây nhất định là thông tin có căn cứ ạ."
Kiều Đình hừ giọng, liếc mắt trở lại bản tư liệu thu thập được, hắn nhìn thấy ngoại trừ Lăng Lan thì những người khác đều có thông tin nên không truy cứu nữa, tiếp tục tập trung vào những thông tin khác.
Phần tiếp theo chính là tư liệu của ba vị đoàn trưởng Võ Cảnh, Lý Anh Kiệt và Tề Long, thông tin về họ khá đầy đủ, từ tính cách, sở trường chiến đấu…v.v…, đẳng cấp hiện tại của họ là cao cấp sư sĩ. Nhưng ở trình độ nào trong cấp độ cao cấp thì không ai tra ra được vì những người đi thu thập thông tin chưa từng giao thủ với những vị đoàn trưởng đó.
Kiều Đình rất hài lòng với bản tư liệu này, hầu hết các đoàn trưởng và đội trưởng của đoàn Lăng Thiên đều là cơ giáp sĩ cao cấp, chỉ có vài đội trưởng là cơ giáp sĩ trung cấp. Với số liệu này, đoàn Lăng Thiên không thể so sánh cùng đoàn Lôi Đình, chắc chắn Lôi Đình sẽ thắng trong trận chiến phục thù lần này.
Nhưng không thể không nói, bản tư liệu này cũng làm cho Kiều Đình phải giật mình.
Dù sao các đoàn trưởng và đội trưởng của đoàn cơ giáp Lăng Thiên mới vào năm học thứ hai, ở độ tuổi này mà bọn họ đã lên đến cơ giáp sĩ cao cấp thì chắc chắn phải rất có thiên phú điều khiển cơ giáp. Đáng sợ là ở chỗ, đoàn cơ giáp Lăng Thiên này không phải là một đoàn nhỏ, nó đã phát triển rất lớn mạnh rồi… Không ngờ, học viện đồng quân trung tâm yên lặng mấy năm nay lần này lại tới được nhiều thiên tài như vậy.
Nếu cho bọn chúng thêm thời gian, có lẽ đoàn Lôi Đình cũng không phải là đối thủ của chúng mất. Kiều Đình thầm cảm thấy may mắn, lòng càng muốn thắng trận đấu phục thù lần này để đánh tan đoàn cơ giáp Lăng Thiên.
"Xem ra chúng ta nên thêm điều kiện đặt cược!" Cuối cùng Kiều Đình cũng hiểu được vì sao Phó đoàn trưởng của mình lại đưa ra điều kiện đặt cược kia. Nếu muốn triệt tiêu hoàn toàn mối nguy họa với đoàn cơ giáp Lôi Đình thì chỉ có thể nuốt trọn đối phương.
"Trong đoàn cơ giáp Lăng Thiên này, ngoại trừ tên đoàn trưởng có chút vấn đề thì những người khác không đáng lo ngại." Gương mặt Kiều Đình giãn ra, hắn cười nhẹ, xem ra là hắn đã quá lo lắng rồi.
"Mau chóng xác định danh sách rồi gửi lên đi!" Kiều Đình đưa ra quyết định.
Trợ lý đứng bên cạnh nghe vậy bèn gửi danh sách đã chuẩn bị từ trước cho hệ thống đầu não.
"Tất cả các thành viên tôi lựa chọn tham gia lần này đều là cơ giáp sĩ cao cấp hậu kỳ, chuẩn bị tiến vào đặc cấp sư sĩ. Cho dù tôi không tham gia nhưng tin chắc các đội viên của chúng ta dư sức ăn được đoàn cơ giáp Lăng Thiên." Kiều Đình lộ nụ cười đắc ý.
….
"Lão đại, Lôi Đình đã gửi danh sách lên." Tiểu Tứ vẫn luôn theo dõi động tĩnh của đoàn Lôi Đình thấy họ gửi danh sách lên bèn sao chép một bản từ hệ thống đầu não.
Lăng Lan đang nghiên cứu lựa chọn đạo sư nào, nghe thấy tiếng nói của Tiểu Tứ, cô nở nụ cười, quả nhiên Lôi Đình không thể chờ được nữa: "Cùng xem một chút nào."
Tiểu Tứ cho danh sách hiện ra trong đầu của Lăng Lan, Lăng Lan xem qua một lượt sau đó nhẹ gật đầu, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, Kiều Đình muốn thể hiện uy phong trong trận chiến phục thù này.
"Mặc dù các thành viên đều là cơ giáp sĩ cao cấp nhưng những người này đều đã tấn cấp được hơn hai năm, dù là về kỹ thuật điều khiển cơ giáp hay kinh nghiệm chiến đấu đều phong phú hơn rất nhiều so với các đội viên của chúng ta." Tiểu Tứ nhắc nhở.
"Có hai đặc cấp sư sĩ là Lý Lan Phong và Triệu Tuấn dẫn đầu thì những tên cơ giáp sĩ cao cấp đầy kinh nghiệm kia chỉ có thể trở thành tốt thí." Lăng Lan cười nhẹ. "Chúng ta cũng quyết định danh sách để đưa lên thôi."
Kiều Đình, khi anh nhìn thấy Đặc cấp sư sĩ trong đội ngũ của chúng tôi, anh có hối hận vì quyết định quá qua loa của mình hay không? Nụ cười trên môi Lăng Lan càng đậm, cô rất muốn nhìn thấy gương mặt biến sắc của Kiều Đình.
Lần này Lăng Lan đưa tám đội viên mạnh nhất bên cạnh mình vào danh sách, thêm cả Võ Cảnh, Lý Anh Kiệt, hai người này đều là cơ giáp sĩ cao cấp hậu kỳ, cái tên cuối cùng được đưa vào danh sách chính là người vừa tấn cấp Cao cấp sư sĩ, Cao Tấn Vân.
Lý do Lăng Lan chọn lựa Cao Tấn Vân mà không phải những người khác mạnh hơn cậu ta là vì cô muốn nhìn xem năng lực điều khiển cơ giáp của Cao Tấn Vân đến mức độ nào. Mặc dù mưu lược đầu óc của cậu ta rất tốt nhưng không thể khuyết thiếu năng lực mạnh mẽ, Lăng Lan nhất định phải quan sát kỹ người này.
Hai phe đều gửi danh sách lên vào phút chót, thời gian thi đấu sẽ được hệ thống đầu não thông báo trước một tuần trước khi diễn ra trận đấu.
Sau khi đưa danh sách lên, Lăng Lan cũng không quan tâm đến chuyện này nữa, đến cả vấn đề danh sách có bị rò rỉ trước khi chính thức khai chiến hay không cô cũng ném cho Vũ Cảnh phụ trách. Lăng Lan cho rằng nếu cứ chuyện gì cũng cần cô nhúng tay vào thì đám em út phía dưới quá vô dụng rồi. (Lăng Lan luôn dùng thủ đoạn cao tay để che giấu sự lười của mình mà thôi.)
Lăng Lan để sự kiện thi đấu sang một bên mà tiếp tục chuyên tâm vào chuyện lựa chọn đạo sư. Chương trình học lý luận trong kỹ thuật điều khiển cơ giáp sắp kết thúc, tháng sau cô sẽ theo các đạo sư thực hành điều khiển cơ giáp. Lúc này ở trước mặt Lăng Lan là một tờ phiếu yêu cầu lựa chọn đạo sư hướng dẫn.
Ở trường đệ nhất nam sinh quân giáo, mỗi học sinh đều có quyền xin được theo một đạo sư hướng dẫn, trình tự ban đầu ai cũng có thể lựa chọn ba vị đạo sư, nhưng những vị đạo sư này có thể đồng ý hoặc không, các đạo sư sẽ từ trong những bức thư giới thiệu tuyển chọn ra những học viên mà họ muốn thu. Thư giới thiệu sẽ đến tay các đạo sư lần lượt theo thứ tự, nếu vị đạo sư thứ nhất từ chối, thư giới thiệu sẽ tự động được đưa đến đạo sư thứ hai, tiếp tục như thế mà đến vị đạo sư thứ ba.
Nhìn bên ngoài tưởng rằng phương án này rất công bằng, nhưng thực tế mỗi vị đạo sư đều chỉ được nhận một số lượng học sinh nhất định. Bình thường, những vị đạo sư trong nhóm đầu tiên được chọn đều rất dễ dàng tuyển đầy danh sách quy định, sau đó đến những vị ở nhóm thứ hai và thứ ba… điều này dẫn đến việc có rất nhiều học sinh đều bỏ lỡ cơ hội xin được vào ba đạo sư mà mình mong muốn, cuối cùng bị hệ thống đầu não tùy ý phân phối cho các đạo sư khác.
Cho nên, các học sinh đều rất coi trọng sự kiện xin được chỉ định đạo sư hướng dẫn. Để đảm bảo có thể đi theo những đạo sư có phong cách gần mình nhất, các học sinh đã phải nghiên cứu rất rõ về các vị đạo sư ở trong trường ngay từ lúc khai giảng, bọn họ sẽ không lựa chọn vị đạo sư mạnh nhất mà chọn vị thích hợp với mình nhất.
Hiện giờ Lăng Lan cũng đang phải lựa chọn đạo sư cho mình, việc này làm cô vô cùng bối rối, cô thích loại hình cận chiến cơ giáp, nhưng vị đạo sư cận chiến mạnh nhất trong trường quân giáo chỉ có một vị đang là Vương bài sư sĩ. Mà vị đạo sư cận chiến duy nhất này lại am hiểu thủ pháp công kích nhanh mạnh quyết đoán, nó đi ngược với kiểu điều khiển cơ giáp tinh tế tỉ mỉ và hoàn mỹ của Lăng Lan. Nếu lựa chọn vị đạo sư này rất có thể gây ra mâu thuẫn giữa hai bên, đạo sư sẽ không hài lòng khi học sinh không học theo phương pháp điều khiển của mình mà đổi thành một kiểu khác.
Lăng Lan nhìn lại một lần nữa cái tên Đường Ngọc được xếp hạng thứ nhất trong các đạo sư, vị này được tất cả mọi người trong trường quân giáo, từ các đạo sư khác đến các học viên đều khen là một tiến sĩ tinh anh điều khiển cơ giáp, ông ấy chính là vị đạo sư mạnh nhất trong trường, bởi vì ông ấy nắm rõ tất cả các kỹ thuật điều khiển cơ giáp trong cấp Vương bài. Mặc dù thứ ông ấy am hiểu nhất là công kích từ xa, nhưng năng lực cận chiến cũng rất mạnh, bởi vì công kích từ xa chú trọng chi tiết, mà thủ pháp điều khiển cơ giáp của Đường Ngọc cực kì tinh tế tỉ mỉ, cùng một loại với Lăng Lan.
"Nên chọn đạo sư Đường Ngọc sao?" Lăng Lan cau mày, nếu như Đường Ngọc không phải là đạo sư hướng dẫn cho Kiều Đình thì cô cũng không bối rối như vậy. Lăng Lan thật sự không muốn có một chút quan hệ nào với Kiều Đình.
"Được rồi, vẫn nên chọn những người khác thì hơn." Cuối cùng Lăng Lan vẫn quyết định từ bỏ, cô tùy ý lựa chọn ra vài vị đạo sư trong danh sách, dù sao bây giờ cô cũng đang học điều khiển cơ giáp với đạo sư số 3 trong không gian học tập nên cô không quá quan tâm đến đạo sư hướng dẫn như các học sinh khác.
Lúc này, Tiểu Tứ đang im lặng bỗng lên tiếng: "Lão đại, Đường Ngọc là vị đạo sư tốt nhất rồi, vì sao chị không chọn ông ấy?" Tiểu Tứ không chấp nhận được việc một vị đạo sư quá kém làm thầy hướng dẫn cho lão đại nhà mình, vì nó cho rằng như thế sẽ làm mất mặt Lan Lăng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro