Page 5. Phía sau một tình bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Một mối quan hệ mới làm sụp đổ những mối quan hệ cũ.

 Tình bạn ba người, đối với tôi là một thứ rất đẹp.

Khi giữa hai người xa lạ có một sợi dây gắn kết, họ sẽ trở nên thân thiết với nhau hơn. Khi có một người thứ ba chủ động nối liền hai đầu dây, tùy mức độ mà mối quan hệ đó trở thành tình bạn. Lúc ấy sẽ có hai trường hợp, một là tâm đầu ý hợp, tức là ba người đó vô tình đúng 'gu' của nhau; và hai là tâm xà khẩu phật, đơn giản là trước mặt thì nói nói cười cười tỏ ra vui vẻ thân thiết lắm, sau lưng chỉ nhắm đúng vào những khuyết thiếu trong tâm hồn đối phương mà buông lời chế giễu. Con gái ấy mà, có những thứ tưởng chừng đơn giản mà lại rắc rối đến lạ ; điển hình như tình bạn ba người giữa tôi, Thu Giang và Thư.

 Ba đứa chúng tôi gặp và chơi với nhau từ những năm tiểu học, vậy nên đối với tôi, họ chính là những mảnh ghép tươi đẹp và yên bình nhất còn sót lại trong quãng ký ức tuổi thơ. Trước khi chuyển tới địa điểm sống hiện tại thì nhà tôi với Thu Giang ở gần nhau, gặp gỡ cũng như thân thiết với đối phương ngay từ khi trở thành học sinh lớp 1. Đối với Thư, tôi và nhỏ bắt đầu nói chuyện khi đã bước sang năm lớp ba tiểu học, gắn bó với nhau từ lúc đó cho tới hai năm cuối cấp tiểu học. Tôi cũng không rõ Thu Giang và Thư bắt đầu chơi thân với nhau từ khi nào, chỉ biết rằng, hai đứa ấy có một thế giới tràn ngập màu sắc riêng kể từ năm đầu cấp trung học cơ sở mà tôi chẳng thể nào chen chân vào được.

 Tôi chắc chắn không phủ nhận rằng bản thân tôi là một đứa lập dị.

Rất lập dị và khác người.

"Huyền? Sao thế?"

 Chả có thiếu nữ biết yêu nào đang chìm đắm trong niềm hạnh phúc bé cỏn con vô thực kia mà lại bó gối ngồi khóc cả. Tôi thui lủi một mình như một shy-gỉl đích thực trong giờ thể dục, lẳng lặng dõi theo những bóng hình nhỏ con đang đuổi bắt nhau trên mảng sân trường nhuốm màu nắng, sau đó bỗng nhiên bật khóc, thành công khiến gần nửa lớp hốt hoảng dỗ dành.

 Đáng quan ngại hơn, điều đó diễn ra vào tất cả các tiết học thể dục. Như một quả mít ẩm ướt, tôi hơi nhạy cảm, cũng rất mau nước mắt, đúng chuẩn tuýp mary sue trong tiểu thuyết ngôn tình. Nhưng mà tôi không xinh đẹp, gia thế không giàu có, lại càng không có dăm ba cái ánh sáng hào quang lấp la lấp lánh mà chiếu tới đâu phái nam đổ rạp tới đó, nên hiển nhiên việc tôi mang khuôn mặt tèm lem nước mắt ra ăn vạ dần dần cũng chẳng ai chú ý nữa, thậm chí còn bị lôi ra như một đề tài để tha hồ ném đá. Nhưng tôi không biết rằng, có một người luôn ở bên cạnh tôi trước kia, đều bị sự kích động vô lý và cả những tác động bên ngoài mà kéo dài khoảng cách với tôi.

 Thu Giang.

 Tình bạn của chúng tôi vào những năm tháng còn học tiểu học đẹp và thuần khiết hơn bất cứ điều gì. Năm đó, tôi làm rách bìa sách của bạn cùng bàn, nhỏ ấy liền đổi cho cậu ta một quyển truyện tranh để tôi không phải đền nữa. Cũng vào năm đó, khi tôi hậu đậu làm hỏng ngòi bút mực, Thu Giang liền nhanh nhẹn dúi vào tay tôi chiếc bút mới toanh của nhỏ, còn vô tư nói ''Bút của tớ với cậu giống y hệt nhau, bố mẹ cậu sẽ không mắng''. Tôi biết, ở thời điểm ấy, Thu Giang là người duy nhất biết về những trận đòn mà tôi phải gánh chịu từ cơn thịnh nộ dư âm của các cuộc cãi vã giữa bố và mẹ tôi. Nhưng nhỏ ấy cũng đâu kém cạnh gì, tôi nghĩ thầm khi ngày hôm sau thấy Giang mắt đỏ hoe đến lớp mà vẫn nở nụ cười tươi rói trên môi.

 Nhưng, đó là chuyện quá khứ.

Tôi chỉ cần biết hiện tại, tôi bị chính người bạn thân thiết nhất của mình ruồng bỏ.

Điều đó quá là xứng đáng với tôi, phải không ? Vì ngay cả tôi còn không biết nguyên nhân của sự đổ vỡ mối quan hệ đó là gì mà.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro