Chương 64: Nội lực thật mạnh mẽ! Là ai?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngự Kinh Phong rất nhanh liền phát hiện, hắn không chỉ xem nhẹ giá trị vũ lực của Phượng Cửu Nhi, mà còn xem nhẹ sự ăn ý trong hợp tác của bọn họ.

Hai người lưng đối lưng với nhau, một người cầm kiếm một người cầm chuỷ thủ, lại có thể phối hợp đến nỗi không chê vào đâu được.

Tất cả ám khí đều bị bọn họ đánh rơi, không tha cái nào!

Lúc mới bắt đầu Ngự Kinh Phong còn sợ Phượng Cửu Nhi đối phó không được, luôn luôn chú ý ám khí bên nàng.

Nhưng không ngờ tới, người ta quơ tay lên xuống, ám khí cái gì, thật đúng là không có tí tác dụng nào.

"Đại đại, chịu đòn như vậy không phải là biện pháp, giết qua đó đi?" Phượng Cửu Nhi đánh đến có chút hăng say.

Trước kia luyện tập cổ võ, mọi người nhiều lắm cũng chỉ học hỏi lẫn nhau, làm gì trải qua súng thật đạn thật bao giờ?

Loại trường hợp này, hoàn toàn chính là cách huấn luyện tốt nhất, phải tận dụng thời cơ!

Sau một hồi Ngự Kinh Phong mới thích ứng được,đã tiếp nhận xưng hô mới này của bản thân, đại đại.

Quét mắt thấy hắc y nhân ngã trên mặt đất rên rỉ, hắn nói: " Qua đó cũng được, có điều, Cửu Nhi tiểu thư không cần phải kiêng dè, cứ thoải mái giết là được rồi!"

Đúng ý nàng! Lúc mới bắt đầu còn đánh vào bộ phận quan trọng trên cơ thể, lúc sau đại khái là cảm thấy tội nghiệt quá sâu, đa số đều là huỷ đi gân tay của người ta.

Sợ trước sợ sau như vậy, lỡ như gặp phải người tàn nhẫn thì rất nguy hiểm.

"Ta biết rồi, ta có phán đoán của riêng mình." Nàng nhìn người, chỉ nhìn mắt của đối phương.

Đáy mắt của đối phương nặng sát khí, nàng sẽ liền ra tay tàn nhẫn. Nếu như đối phương chỉ muốn làm nàng bị thương, không muốn mạng của nàng, nàng cũng có thể cho người ta một cơ hội sống sót.

Nhưng mềm lòng hai chữ này, không tồn tại.

"Đại đại, đi!"

"Được!"

Một trước một sau, một trái một phải, một trường một đoản*, một cao một thấp.

*Chỗ này mình nghĩ là đang nói tới trường kiếm với chuỷ thủ nên mình để như vậy sẽ hay hơn.

Phối hợp như vậy, thật là vui muốn chết!

Khỏi phải nói, Phượng Cửu Nhi chơi đến tự mình HIGH rồi, cho dù Ngự Kinh Phong đã sống nhiều năm như thế, cũng là lần đầu tiên thử nghiệm, hoá ra đánh nhau lại có thể vui như vậy.

Có điều, hắn nghe ý kiến của Phượng Cửu Nhi, nếu có thể thì đừng giết người.

Không phải bọn họ mềm lòng muốn làm bạch liên hoa, mà là người ta cũng có già có trẻ, đều chẳng qua là chấp hành nhiệm vụ mà thôi.

Trong thời gian hai nén nhang, trên mặt đất một đống hắc y nhân đang nằm rên rỉ.

Ngự Kinh Phong qua đó, kéo mặt nạ trên mặt hắc y nhân ra: "Nói, ai phái các ngươi tới? Tại sao lại đuổi giết bọn ta?"

Hắc y nhân kia mắt thấy đã không còn khả năng chạy thoát, lại dùng sức cắn răng một cái.

"Hỏng rồi! Bọn họ muốn dùng độc tự sát!" Phượng Cửu Nhi muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp.

Ngự Kinh Phong lại giống như đã quen với tình huống như vậy, không để ý đến.

Quay đầu nhìn lại, quả nhiên mấy tên hắc y nhân ngã xuống đất không dậy nổi đó, tất cả đều đã cắn kịch độc giấu trong răng.

"Uổng phí tâm tư không giết bọn họ." Ngự Kinh Phong đem chuỷ thủ cắm trên giày mình "Cửu Nhi tiểu thư, chúng ta......cẩn thận!"

Lời này vừa nói ra, đột nhiên, một trận gió mạnh úp tới, trong gió, giống như là có vô số vũ khí sắc bén cắt qua không khí vậy, lộ ra sát khí!

Ngự Kinh Phong đã kéo Phượng Cửu Nhi, dùng tốc độ nhanh nhất vội vàng né tránh, mặc dù thân thủ của Phượng Cửu Nhi tốt thật, nhưng khinh công lại cực kì kém!

Thời khắc sinh tử, Phượng Cửu Nhi dùng sức đẩy Ngự Kinh Phong đi.

Ngự Kinh Phong cứ như vậy, trơ mắt nhìn nàng đứng giữa ám khí dày đặc, khó mà tránh khỏi!

"Cửu Nhi tiểu thư!" Lần này, thật sự là cứu không kịp rồi!

Đột nhiên, trên đất nổi lên một trận cuồng phong, hơi thở lạnh lẽo lập tức bao trùm Phượng Cửu Nhi.

Nàng vô thức nâng tay lên che trước mắt, lại nhìn thấy mấy cái ám khí đó, phong thái có thể nhìn thấy bằng mắt thường, bị cuồng phong thổi ngược chiều, bay đi trong tích tắc!

Nội lực thật mạnh mẽ! Là ai đến?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro