Chương 71: Ăn đồ dư lại của người khác.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay lại có thể dùng đồ ăn sáng với Cửu hoàng thúc, cảm giác thật thần kì.

Nghe nói người ta muốn nhìn thấy mặt Cửu hoàng thúc đã rất khó rồi, nhưng nàng không chỉ cùng hắn ngủ mà còn cùng hắn ăn cơm nữa.

Nếu như có thể thật muốn kêu hắn ký tên, rồi đem ra chợ bán đấu giá, có phải sẽ rất có giá trị hay không?

Lỡ như chữ của hắn rất khó coi thì phải làm sao.....

"Khụ!" Cửu hoàng thúc lớn lên khuynh quốc khuynh thành, viết chữ xấu kinh thiên động địa.......Phượng Cửu Nhi bị hình ảnh mà bản thân tự bổ não chọc đến sặc rồi.

Liên tục khụ vài cái, thẳng đến lúc một bàn tay dừng trên lưng nàng, vỗ nhẹ nhẹ vài cái, cuối cùng nàng mới thở ra một hơi.

Phượng Cửu Nhi thở ra, nhẹ nhõm, nhưng người xung quanh lại nhìn đến trợn mắt há mồm, tròng mắt cũng muốn rớt xuống luôn.

Cửu vương gia.......Cửu vương gia vẫn luôn kiêu ngạo cao cao tại thượng, vậy mà lại vuốt lưng cho một tiểu nha đầu!

Chuyện này, nên để Cửu vương gia làm sao?

Nhưng mà chính Cửu vương gia đã làm rồi, lại.......tự nhiên như thế.

"Cửu hoàng thúc, ngươi đừng quên chuyện đã đồng ý với ta đêm qua." Chuyện này, Phượng Cửu Nhi vẫn luôn nhớ tới.

"Ừm." Cửu hoàng thúc không nhìn nàng, cúi đầu húp cháo.

"Vậy thì lúc nào ngươi cho người đến Giám Thiên Phủ nói?" Phượng Cửu Nhi vẫn cảm thấy không đáng tin, nhất định phải cam kết về thời gian.

"Đợi chút nữa."

"Cửu hoàng thúc ngươi thật tốt, ăn nhiều chút!" Đẩy chén còn dư của mình lại cho hắn, Phượng Cửu Nhi cũng không nhìn hắn nữa, chưởng tới đám hoa hoa cỏ cỏ cách đó không xa.

Mẹ nó! Quả nhiên lợi hại! Một chưởng là có thể đánh vỡ chậu hoa!

Trước kia bọn họ tập cổ võ, nội lực là khó tu luyện nhất, giống như chiêu lấy nội lực đả thương người khác như này, đại đa số mọi người tập cả đời cũng không được.

Nàng chỉ cần hai ngày công lực ngắn ngủi của Cửu hoàng thúc, vậy mà lại có thể làm được rồi!

Quay đầu lại, nàng cười đến mi mắt cong cong, đang muốn nói gì đó, lại bỗng nhiên phát hiện không khí xung quanh dường như có chút không thích hợp.

Mọi người làm gì nhìn nàng với Cửu hoàng thúc mà bộ dạng như gặp quỷ vậy?

"Có phải ta quá lợi lại, doạ bọn họ sợ rồi hay không?" Phượng Cửu Nhi nhìn một chưởng của chính mình, có chút lợi hại, nhưng so với Cửu hoàng thúc, một chút nội lực này quả thậy như hạt cát trong sa mạc, có gì đáng kinh ngạc đâu?

"Ừm." Chiến Khuynh Thành buông chén, đứng dậy: "Đi, mang ngươi tiến cung."

"Tiến cung?" Phượng Cửu Nhi không bằng lòng lắm, tiến cung làm cái gì?

"Không phải muốn đi giải thích chuyện đêm đó sao?" Đương nhiên, tự mình trực tiếp nói cho Hoàng thượng là tốt nhất.

Phượng Cửu Nhi vẫn có chút phản ứng không kịp, có điều, Cửu hoàng thúc nói giải thích chuyện đêm đó, vậy tự nhiên là tốt nhất rồi.

"Cửu hoàng thúc, chúng ta đi."

Thẳng đến khi hai người đi xa, bọn hạ nhân thị vệ chung quanh mới chậm rãi khôi phục hô hấp.

Vừa rồi....vừa rồi Cửu vương gia ăn chén cháo thừa kia của Cửu Nhi tiểu thư sao? Là thật vậy sao? Bọn họ có phải hoa mắt nhìn nhầm rồi không?

Cửu vương gia luôn luôn yêu sạch sẽ, gần như là mắc bệnh sạch sẽ quá mức, vậy mà ăn đồ dư lại của người khác!

Thật thần kỳ, thật thần kỳ, thật thần kỳ!

Nhất định là hoa mắt nhìn nhầm rồi, tuyệt đối là vậy!

Nhưng mà, chén của Cửu Nhi tiểu thư vẫn đang ở trước chỗ mà Cửu vương gia ngồi lúc nãy, cũng xác thật là đồ ăn trong chén đã bị ăn hết rồi.

Mặc kệ ngươi tin hay không, sự thật vẫn ở ngay trước mắt.

Cửu vương gia muốn tiến cung, Ngự Kinh Phong đã sớm cho người chuẩn bị xe ngựa thật tốt.

Nhìn thấy Ngự Kinh Phong, Chiến Khuynh Thành đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn Phượng Cửu Nhi.

"Thật sự không có tư tình với hắn?"

Phượng Cửu Nhi sửng sốt, ngẫu nhiên nhớ tới chuyện đêm qua.

Trong lòng, một vạn chữ mẹ nó vụt qua.

Cửu hoàng thúc, có cần phải nhỏ nhen thế hay không? Chuyện đêm qua thế mà lại ghi hận đến tận bây giờ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro