Chương 93: Còn có cảm tình với Phượng Cửu Nhi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù, Cấm Quân Viện không phải là nơi Phượng Cửu Nhi muốn vào nhất, có điều tới đâu hay tới đó.

Chiến Dục Hành muốn mở cửa sau cho nàng trực tiếp nhập học, nhưng để tránh cho người mượn cớ, Phượng Cửu Nhi vẫn kiên trì tự mình tham gia tuyển chọn.

Lúc nàng cố chấp phải làm một việc gì đó, bộ dạng kia, ý cười tràn ngập tự tin kia lại làm Chiến Dục Hành say đắm vài phần.

Vẫn luôn có một loại ảo giác, đó là tiểu Cửu Nhi của hắn đã thật sự trở lại rồi.

Nhưng mà, mỗi khi nàng cười ngây ngô với hắn, phần say đắm kia trong nháy mắt đã bặt vô âm tín.

Bởi vì tiểu Cửu Nhi của hắn, không bao giờ cười ngây ngô như thế.....

Hạng mục tuyển chọn rất đơn giản, vòng đầu tiên, thí võ.

Cái gọi là *văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, tỷ thí võ nghệ là biện pháp tuyển chọn trực tiếp nhất cũng là biện pháp hữu hiệu nhất.

*Chỉ con nhà võ luôn độc tôn xưng hùng, không chịu ai dù kẻ ấy đứng hàng thứ hai sau mình.

"Cửu Nhi, chút nữa thua cũng không sao, huynh sẽ nghĩ cách, đừng làm bản thân bị thương."

Trước khi Phượng Cửu Nhi qua đó bốc thăm, Chiến Dục Hành nhắc nhở.

Phượng Cửu Nhi quay đầu nhìn hắn, cười ngốc nghếch: "Muội biết rồi, đánh không lại muội sẽ chạy."

Có điều hiện tại nàng một chút cũng không muốn ở bên cạnh Chiến Dục Hành, nàng muốn tham gia tuyển chọn, đã không thể thua lại còn không được để lộ thực lực chân chính của bản thân trước mặt hắn.

Chiến Dục Hành ở đây, thật là phiền quá đi, mỗi phút đều sẽ bị nhìn thấu.

"Hành ca ca, vừa rồi muội thấy sắc mặt của Thanh Âm tỷ tỷ tái nhợt, bộ dạng giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hộc máu."

Dù sao hắn cũng quan tâm Phượng Thanh Âm như vậy, chạy qua nhìn nàng ta đi, đừng cản trở nàng là được rồi.

"Không sao, có tỳ nữ bên cạnh, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, các môn viện đều có y quán, không cần lo lắng."

Chiến Dục Hành nhìn võ đài phía trước, mọi người đều đang rút thăm để quyết định đối thủ của bản thân, hắn có chút lo lắng.

Lỡ như vận khí không tốt, rút được một cái tên đặc biệt lợi hại, thua là chuyện nhỏ, chỉ sợ là thật sự bị thương.

Phượng Cửu Nhi có chút không kiên nhẫn, lúc cần thì hắn không xuất hiện, lúc không cần thì hắn cứ luôn ở đây.

Ngoài cửa, một tiểu nha đầu thần sắc hoảng loạn bỗng nhiên chạy vào.

Bởi vì nhận ra được đây là tỳ nữ đi theo bên người Phượng Thanh Âm, cho nên thị vệ giữ cửa không có ngắn cản, mọi người đều biết, Phượng Thanh Âm là Thái tử điện hạ đưa vào.

"Thái tử điện hạ, Thái tử điện ha, tiểu thư nhà nô tỳ hộc máu rồi, Thái tử điện hạ, cầu xin người đi xem tiểu thư đi."

Thấm Tuyết chạy đến trước mặt Chiến Dục Hành, tay chân luống cuống mà hành lễ: "Tham kiếm Thái tử."

Lại lập tức nói: "Thái tử điện hạ, nô tỳ biết tội, nô tỳ không nên tới nơi này tìm Thái tử điện hạ, nhưng mà Thái tử điện hạ, bệnh cũ của tiểu thư tái phát, nô tỳ sợ tiểu thư........."

"Thái tử điện hạ, cầu xin người, người đi xem tiểu thư đi mà, lúc tiểu thư ngất xỉu, vẫn luôn miệng gọi Thái tử điện hạ."

Lần này Chiến Dục Hành thật sự không muốn đi, Tín Đức Viện có y quán, hắn lại không phải đại phu tìm hắn cũng vô dụng, hắn cũng không trị bệnh được.

"Thái tử điện hạ, khi còn nhỏ tiểu thư từng bị đâm nên bị thương, đại phu nói mặc dù miệng vết thương đã khép lại, nhưng mà nội thương vẫn luôn không có cách nào hồi phục hoàn toàn."

"Lần này tiểu thư bị thương, vết thương mới tai hoạ cũ, tiểu thư........."

"Bổn thái tử đi xem là được chứ gì." Chiến Dục Hành liếc mắt nhìn thị vệ bên người – Thanh Vân một cái.

Thanh Vân lập tức nói: "Điện hạ, thuộc hạ ở lại đây canh chừng, tuyệt đối không để Cửu Nhi tiểu thư bị thương."

Lúc này Chiến Dục Hành mới nhìn Phượng Cửu Nhi nói: "Huynh đi xem Thanh Âm, sẽ trở về ngay."

Thái độ của hắn đối Phượng Cửu Nhi, thật ra rất tốt, điểm này, Thanh Vân và Thấm Tuyết đều nhìn ra được.

Hắn ở trước mặt Phượng Cửu Nhi, không tự xưng là bổn thái tử, mà lại tự xưng "huynh", đây là không muốn phân tôn ti!

Thái tử điện hạ vậy mà còn có cảm tình sâu sắc với Phượng Cửu Nhi như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro