Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Dữ Miên có một giấc mộng rất dài.

Cậu lần đầu tiên trở về kiếp trước khi ở độ tuổi hai mươi. Vừa vào nghề, tham gia cứu hộ các loài động vật có nguy cơ tuyệt chủng ở khu vực miền núi địa phương. Đó là một con gấu trúc khổng lồ hoang dã chưa trưởng thành, chưa có trong danh sách được đăng ký.

Khi tìm thấy, chú bé đã bị bọn săn trộm hành hạ đến thoi thóp, những vết thương chằng chịt trên người rỉ máu, nhiều chỗ còn mưng mủ. Nó không tin tưởng vào con người, cực kỳ hung dữ.

Mọi người đều biết rằng gấu trúc có vẻ ngoài dễ thương, nhưng ít người biết rằng lực cắn của chúng cực kỳ mạnh mẽ khi chúng thực sự muốn tấn công con người, sức mạnh bùng phát khi chúng sắp chết còn đáng sợ hơn.

Lúc đó tình thế cấp bách, nửa đêm gọi mọi người lên núi lục soát, không ai mang theo đồ bảo hộ, kim tiêm gây mê.

"Mặc dù nó là bảo vật quốc gia... mạng sống của mình vẫn quan trọng, chờ đợi, bên kia trong vòng một giờ sẽ tới."

"Nó có thể chịu đựng trong một giờ không?"

"Ai biết được, nếu nó không thể vượt qua, chỉ có thể nói rằng mệnh không tốt. Chao ôi, bọn săn trộm đáng chết."

"Cố Dữ Miên, cậu đang làm gì vậy? Không muốn sống nữa hả?!"

........

"Bé con, anh gọi em là Đại Nồi được không? Về sao sinh mấy đứa nhỏ sẽ kêu là Nhị Nồi, Tam Nồi"

"Đại Nồi, chăm sóc bản thân và cố gắng ôm mấy đứa nhỏ. Anh không có ý định kết hôn, liền giúp em nuôi con trong cuộc đời này."

"Ngày mai anh đi nơi khác tham dự hội thảo, trở về sẽ mang cho em một món quà nhỏ."

—— Két.

Một chiếc xe tải vượt đèn đỏ kết thúc tất cả, Cố Dữ Miên có thể cảm nhận được toàn thân bị nghiền nát, nội tạng tràn ngập đau đớn, bóng đen của cái chết hoàn toàn bao phủ.

Linh hồn của cậu phiêu phù trong không trung, quan sát mọi thứ tiếng la hét, tiếng ồn và tiếng khóc.

Tất cả hình ảnh trôi qua như một chiếc đèn lồng giống nhau bay xẹt qua.

Cậu nhìn thấy sự phát triển nhanh chóng của công nghệ trái đất trong hai mươi năm qua, sự suy thoái của môi trường, ngày tận thế, động vật tiến hóa.

Sau đó, cậu thấy Nhị Nồi lớn lên mũm mĩm đặt một bó hoa trước bia mộ của mình. Tam Nồi ở bên cạnh, quay lưng lại, không ngừng lau nước mắt bằng móng vuốt của mình.

Cậu muốn với tới ra ngoài để lau nước mắt cho Tam Nồi, nhưng những ngón tay trong suốt của cậu đã xuyên qua nó.

Trong giấc mơ, cậu nhìn Nhị Nồi, Tam Nồi kết hôn, sinh con, sau đó những đứa trẻ tiếp tục kết hôn, và nối tiếp từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Cuối cùng, cậu nhìn thấy một gấu trúc cỡ lớn đi vào phi thuyền màu xám bạc và điểm đến cuối cùng của hành trình là tinh cầu Tucker.

......

Một giấc mơ dài và hỗn loạn đã kết thúc, linh hồn của Cố Dữ Miên từ từ hạ xuống giữa không trung, rơi xuống thành một cái ôm.

Mùi hương tuyết tùng đọng lại trên chóp mũi, Đó không phải là một cái ôm ấm áp, bởi vì không đủ thành thạo, các động tác thậm chí còn hơi cứng nhắc.

Nhưng như vậy là đủ rồi.

Nỗi chua xót và đau đớn do nhớ nhung kéo dài bỗng biến mất không tăm tích.

"Cố Dữ Miên." Có người ở bên tai cậu nhỏ giọng gọi tên cậu: "Cố Dữ Miên."

Bên tai các âm thanh như ngưng đọng.

Gió thông thổi dây đàn, ngân hà trong vòng tay.

Chúc ngủ ngon.

Ngày hôm sau.

Cố Dữ Miên bị âm thanh nhắc nhỏ của quang não đánh thức.

Cậu vẫn còn mê man khi tỉnh dậy, đắm chìm trong giấc mơ đó. Cậu thực sự đã nhìn thấy những gì xảy ra sau khi mình chết. Đó có phải là sự thật không? Hay đó chỉ là một giấc mộng?

Buổi sáng sớm mùa xuân đầy nắng, tấm màn trắng trước cửa sổ kính từ trần đến sàn bị gió thổi bay. Báo tuyết nhỏ cuộn tròn ngủ trên ngực cậu, chiếc đuôi dài quấn quanh cổ tay cậu.

Quang não vẫn liên tục phát ra tiếng nhắc nhở, có người đang gọi cho cậu.

"Xin lỗi." Cố Dữ Miên đi ra phòng ngủ, xoa tóc, nhận điện thoại: "... A, ai vậy ạ?"

Con số biểu thị là điện thoại phía nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không, bên đó nói:

"Cậu Cố, xin chào, tôi là nhân viên của nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không. Tôi đã liên lạc với ngài ngày hôm qua ..."

Nhân viên giải thích với Cố Dữ Miên rằng tối nay là thời điểm cuối cùng để quyết định nhà vô địch của cuộc thi tân binh.

Người đứng đầu trong tổng số người nổi tiếng những ngày này sẽ nhận được hạn ngạch hỗ trợ tân binh, và thời hạn cuối cùng là tối nay lúc mười hai giờ.

Mục đích chính thức là tạo bầu không khí sôi nổi và quảng cáo, vì vậy hôm nay họ đã phát động một buổi phát sóng trực tiếp chính thức đặc biệt như vậy —— phát sóng trực tiếp các công việc chuẩn bị khác nhau của những streamer lọt vào danh sách cho buổi phát sóng trực tiếp tối nay, thuận tiện nói về một chút cảm nghĩ của mình.

"Cậu có thể chọn tham gia hoặc không." Nhân viên nói: "Tuy nhiên, cậu vẫn nên tham gia một chút."

Dù sao cũng là phía chính phủ phát sóng trực tiếp, phát sóng trực tiếp phòng nhất định sẽ mang đến người xem mới cùng độ hot, cơ bản sẽ không có người từ chối.

Cố Dữ Miên mơ hồ nghĩ, nói: "Được, vào lúc mấy giờ vậy?"

Nhân viên thở phào nhẹ nhõm: "Khoảng một tiếng nữa, chúng tôi sẽ cử người đến chỗ ở của anh, có thể cho tôi địa chỉ được không?"

"Hải Dậy Quận 2, Tòa nhà 3. " Cố Dữ Miên nói.

"Vâng." Nhân viên nói: "Hải Dật. . . . . . "

Sau khi cúp điện thoại, cậu nhân viên mới chợt nhận ra.

Khu vực thứ hai của Hải Dậy? Chẳng lẽ là căn hộ song lập có tầm nhìn ra biển mà tiền không mua được sao?!

Một tiếng sau đó, người dẫn chương trình Lộ Lộ của nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không vội vã đến Hải Dật với thiết bị phát sóng.

Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên cô bước vào một khu chung cư cao cấp như vậy, cô vừa lo lắng vừa phấn khích. Chương trình phát sóng trực tiếp chính thức đã bắt đầu được một lúc, người đầu tiên trong số những streamer phỏng vấn là Cố Dữ Miên.

"Xin chào mọi người, tôi là Lộ Lộ" cô chào máy quay: "Bây giờ chúng ta đã đến trước nhà cậu Cố Dữ Miên, vậy chúng ta bấm chuông cửa đi. Nói thật, có một chút lo lắng. "

【 Fourier* Điệp Điệp : Cố Dữ Miên? Ồ, streamer con người trước đây rất nổi tiếng đó sao? Cậu ta thực sự không mua thủy quân à? Sự nổi tiếng thật kỳ lạ. 】

( Fourier: Biến đổi Fourier hay chuyển hóa Fourier, được đặt tên theo nhà toán học người Pháp Joseph Fourier, là phép biến đổi một hàm số hoặc một tín hiệu theo miền thời gian sang miền tần số. Chẳng hạn như một bản nhạc có thể được phân tích dựa trên tần số của nó. )

【 Meow: Ở đâu có Miên Miên, ở đó có tôi! Ah Ah, tôi muốn vào nhà Miên Miên, rất mong chờ. 】

【 Tiểu Chanh: Vậy tối nay là đêm cuối cùng của cuộc thi tân binh, có chút kích động. 】

【 Thiên Điểu: Trong nhà con người sẽ có chuyện kỳ ​​quái sao? đột nhiên có chút sợ hãi. 】

Nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không cùng fans Cố Dữ Miên có chút lảo đảo, lúc này phát sóng trực tiếp vừa mới bắt đầu, rất nhiều người xem đều không biết gì về Cố Dữ Miên, chỉ nghe đến tên, vì vậy họ sẽ thể hiện các thái độ khác nhau.

Người dẫn chương trình đợi ở cửa hơn mười giây, cửa mở ra.

"Xin chào." Cố Dữ Miên mỉm cười và bắt tay với Lộc Lộc: "Đợi đã lâu, mời vào bên trong."

Cậu ôm báo tuyết nhỏ còn đang ngủ gật trong lòng, báo tuyết nhỏ nhướng mi nhìn Lộc Lộc, sau đó chán nản nhìn đi chỗ khác.

Thành thật mà nói, giống như nhiều khán giả, Lộc Lộc có một chút e ngại trước khi bước vào cửa.

Không chỉ bởi vì đây là khu chung cư cao cấp, mà còn bởi vì đây là nhà của con người... Trong lòng cô vẫn có sự nhạy cảm với con người, cô rất sợ nhìn thấy thứ gì đó khiến cô không thoải mái.

Nhưng vừa nhìn thấy Cố Dữ Miên, tất cả ý nghĩ đều không cánh mà bay.

Con người này khiến cô thực sự muốn đến gần!

Lulu là một con hươu sao*, bây giờ cô có cảm xúc muốn biến thành hình dạng ban đầu của mình, muốn Cố Dữ Miên cho cô ăn những chiếc lá non. Nhân tiện, cô cũng muốn Cố Dữ Miên giúp cô khịt mũi.

Hươu sao:


Cô bước vào nhà của Cố Dữ Miên trong mơ màng.

"Mời ngồi." Cố Dữ Miên nói, "Cô muốn uống trà? Hoặc là đồ uống nào không?"

"Nước là được." Lộc Lộc vội vàng nói.

Cố Dữ Miên gật đầu, rót cho cô một ly nước ấm, ngồi xuống sô pha dối diện Lộc Lộc, hỏi: "Có chuyện gì cần phỏng vấn tôi sao?"

Lộc Lộc lúc này mới tỉnh mộng, nhớ tới nhiệm vụ hôm nay. Cô giải thích: "Cậu có thể làm việc của riêng cậu, chúng tôi chủ yếu muốn ghi lại cuộc sống hàng ngày của cậu."

Kỳ thực, vì tăng thêm một chút chú ý cùng bàn tán, phía quan chức muốn khơi mào một ít thuốc súng.

Tốt nhất là nhìn xem các streamer đối chọi nhau, hoặc là có thể lấy các biểu hiện khác nhau của streamer làm điểm nhấn. Với tư cách là người dẫn chương trình, Lộc Lộc trước tiên quay phim cuộc sống của streamer, sau đó bất ngờ hỏi một số câu hỏi sắc bén.

Lộc Lộc không khỏi mong chờ, Cố Dữ Miên sẽ làm gì trong buổi phát sóng trực tiếp quan trọng này?

Sắp xếp kịch bản, chuẩn bị các dụng cụ nấu ăn, lên mạng để quảng bá và định hướng dư luận cho mình, hay là.....

Phía nền tảng phòng phát sóng trực tiếp có người đặc biệt phụ trách viết bài, phụ đề của phòng phát sóng trực tiếp sẽ thay đổi theo thời gian thực, chẳng hạn như tiêu đề lần này là 【 Cuộc thi tân binh sắp diễn ra! Mười tân binh streamer sẽ chuẩn bị như thế nào cho trận chiến cuối cùng tối nay? 】

Tiêu đề rất cuồng nhiệt, khán giả bị thu hút cũng muốn thấy một bầu không khí căng thẳng và hấp dẫn tương tự chuyện phiếm.

Sau đó ——

Người xem cùng người dẫn chương trình Lộc Lộc nhìn Cố Dữ Miên cầm lấy một cái xẻng nhỏ, đi đến tầng hoa viên. Nhưng báo tuyết nhỏ vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, đẩy một cái xô nhỏ đến bên cạnh Cố Dữ Miên, đổi lấy cái sờ đầu của Cố Dữ Miên cùng vài lời khen.

Lộc Lộc và người xem: "?"

"Cậu Cố, cậu đang làm gì vậy?" Cô không thể không hỏi.

"Cây trồng tôi trồng ngày hôm qua đã bị mèo làm hỏng." Cố Dữ Miên giải thích: "Tôi muốn trồng lại chúng, cô có phiền không?"

Nói cách khác, làm ruộng.

Lộc Lộc và làn đạn: "? ? ? "

Lúc đầu bọn họ còn tưởng rằng Cố Dữ Miên nói giỡn hoặc là nói chơi gì đó, không nghĩ tới, Cố Dữ Miên thật sự cúi đầu bắt đầu xới đất. Đầu tiên, cậu đặt một chất phân bón giàu dinh dưỡng, cát và đất sét, rồi đo bằng thước thủ công để giữ cho độ sâu và chiều rộng của hố trồng gấp đôi so với thân rễ bạc hà mèo.

Sau đó, Cố Dữ Miên đặt thân rễ vào trong nước, khi không có bọt khí nào thoát ra, thì lấp đầy hố trồng bằng đất và ấn chặt nó.

Báo tuyết nhỏ ngồi ở trên vai Cố Dữ Miên, nghiêm túc giám sát công việc, thỉnh thoảng giúp cậu chuyển công cụ.

Mặt trời đang chiếu sáng, gió biển thổi và mọi thứ đều ổn.

Lộc Lộc: ". . . . ."

Ban đầu không nói nên lời sau, cậu không hiểu sao bị động tác của Cố Dữ Miên mê hoặc, cảm giác tất cả ồn ào đều yên tĩnh lại, trong lòng trở nên nhẹ nhàng, không có cảm giác nhàm chán.

Cô nghĩ rằng cô có thể nhìn nó như thế này cả ngày.

"Cô có thể đưa tôi cái xẻng đó không?" Cố Dữ Miên nhìn cô.

"Vâng." Lộc Lộc vô thức đưa cho cậu cái xẻng bên cạnh cô.

"Cảm ơn."

Cố Dữ Miên mỉm cười với cô, trong lòng Lộ Lộ nhất thời cảm thấy rất thỏa mãn cùng vui vẻ, sừng hươu muốn xuất hiện.

Cô vội vàng lắc đầu, tỉnh táo lại, trong lòng mắng to.

Hiện tại tình thế hoàn toàn vượt qua khống chế. Điều này hoàn toàn khác với tiêu đề và nội dung của lần quảng bá trước, nhất định sẽ khiến người xem ghét dẫn đến lượng....người xem....

Giảm sút?

Nghĩ đến đây, Lộc Lộc liếc nhìn con số người xem.

Một trăm tám mươi ngàn.

——Ở Cố Dữ Miên, chỉ trong mười phút sau khi bắt đầu làm ruộng, số lượng người xem đã tăng thêm năm mươi ngàn người, không có xu hướng giảm, nó vẫn đang tăng đều đặn.

Ban đầu, lượng người xem thực sự là xem truyền hình trực tiếp với khuôn mặt mờ mịt.

Họ bị hấp dẫn bởi tiêu đề máu lửa của phía quan chức, nhưng khi họ nhìn thấy Cố Dữ Miên làm nông, tức khắc họ cảm thấy đang bị lừa dối. Tính mắng chửi vài câu sau đó thoát......thoát.....

Thoát không được.

Đó rõ ràng là động tác phổ biến nhất, nhưng lại không hề mang đến cho người ta cảm giác nhàm chán, thậm chí còn có một sức hấp dẫn khó giải thích được.

Bởi vì đây là góc nhìn thứ nhất của người dẫn chương trinh Lộ Lộ, bọn họ có thể nghe được xa xa gió biển thổi tới, ngửi được mùi thơm sảng khoái của bạc hà mèo, nhìn con người xử lý mọi việc một cách có gọn gàng ngăn nắp, trong lòng không khỏi an tĩnh.

Đặc biệt là vừa rồi, khi Cố Dữ Miên mỉm cười và nói lời cảm ơn với Lộc Lộc, họ cũng cảm thấy hài lòng và hạnh phúc không thể giải thích được giống như Lộc Lộc, cảm thấy rằng họ thực sự đã giúp Cố Dữ Miên nhận được sự tán thành và yêu thương của cậu.

【 Bé Chanh: Chuyện gì xảy ra, tại sao tôi lại nhìn streamer con người làm ruộng. 】

【 Fourier Điệp Điệp: Địt, tôi muốn rời khỏi nhưng không thể làm gì, tay tôi có chủ kiến ​​của chính nó. 】

【 Cá Heo Mây: Mấy người cảm thấy xem cậu ta làm những chuyện này rất hấp dẫn, thoải mái. 】

【 Tấm Card: Thoải mái +1 】

Người dẫn chương trình Lộc Lộc lúc này vô cùng bối rối, không biết phải làm sao.

Rõ ràng đây là một hướng đi hoàn toàn khác so với kịch bản trước, nhưng hiệu quả thu được lại tốt ngoài sức tưởng tượng.

Đồng thời, người phụ trách viết quảng cáo cũng hiểu rất rõ, lập tức sửa phụ đề gốc thành 【 Ngạc nhiên chưa! Anh chàng đẹp trai toát mồ hôi đầm đìa, thực ra là ở —— 】.

Tiêu đề này ngay lập tức thu hút một lượng lớn người xem. Sau khi xem nội dung thực tế rồi hoài nghi nhân sinh, họ muốn mắng chửi rồi thoát ra, nhưng họ vẫn không thể nhấn nút thoát.

Và điều này còn lâu mới kết thúc.

Cố Dữ Miên quét dọn ước chừng hai mươi phút, rửa tay, hỏi Lộc Lộc: "Vừa rồi tôi quên mất, cô muốn uống nước ép dâu tây không?"

Lộc Lộc theo bản năng nói: "Được."

Lầu ba có máy ép trái cây, cho nên Lộc Lộc và người xem nhìn Cố Dữ Miên rửa từng quả dâu tây, rút ​​cuống và xếp chúng ngay ngắn vào máy ép trái cây, sau khi nhấn nút, chiết xuất chất lỏng trong suốt cho chúng vào trong ly có hình dáng dễ thương.

Sau đó, cầm con dao bằng những ngón tay thon dài trắng trẻo, chàng trai xắt đôi quả dâu tây cho từng miếng thịt nhỏ vào cốc, rồi uốn chiếc ống hút dài thành hình trái tim mà các cô gái rất thích.

"Cô có thể uống lạnh được không?" Cố Dữ Miên nhìn cô.

Lộc Lộc gật đầu, Cố Dữ Miên thêm ba viên đá vào ly. Những viên đá trong suốt, thịt dâu và nước cốt dâu hồng nhạt phản chiếu ánh nắng đầu xuân trông như tác phẩm nghệ thuật, chóp mũi ngửi thấy hương dâu chua chua ngọt ngọt, khiến người khác háo hức muốn thưởng thức, uống một ngụm.

Vừa đặt cốc xuống, Cố Dữ Miên còn bày ra một chồng đồ ăn vặt tự làm, đó là một cái mứt dâu tây cùng phô mai bánh ngọt vị dâu tươi.

Những người xem bị thu hút bởi tiêu đề không có thời gian để nghĩ đến việc chửi rủa, nhưng họ nín thở giống như Lộc Lộc, sự chú ý của họ hoàn toàn bị thu hút.

Cô cầm cốc lên và cẩn thận hớp một ngụm ——

Vị chua chua ngọt ngọt của dâu khiến vị giác mê mẩn ngay lập tức!

Trong tiết trời nắng như thế này mà được uống một ly nước dâu đá thì quả là thú vị không gì sánh bằng. Lộc Lộc vừa mới đi bộ dưới ánh mặt trời, lúc này trái tim cô hoàn toàn bình tĩnh lại với trải nghiệm thoải mái khi nước dâu chảy xuống cổ họng.

Hương vị nước dâu quá sảng khoái, ngọt ngào nhưng không ngấy, cắn một miếng là bạn có thể cắn vào thịt dâu thật, hương vị hòa quyện vô cùng tuyệt vời.

Cô không khỏi nheo mắt lại, sau khi nuốt xuống miếng bánh kia, cô không thể chờ đợi được mà lấy một miếng bánh.

Khác hoàn toàn với phô mai thông thường, phô mai có vị sữa béo béo hòa quyện với độ mềm của bánh, kèm theo vị ngọt của mứt dâu, tan trong miệng và không hề có cảm giác béo ngậy, cắn một miếng là không thấy ngán. Ăn bánh ngọt một hồi, đi uống một hớp nước dâu tây lạnh, gió thổi qua...

Cố Dữ Miên còn đang thu hoạch bạc hà cách đó không xa, báo tuyết nhỏ nằm ở trên vai cậu cọ cọ cằm của cậu.

Có nước trái cây và món ngon, hình ảnh trước mắt rất bắt mắt, khiến người ta cảm thấy thư thái.

Số lượng người xem tăng vọt lên hơn ba trăm ngàn.

Vào thời điểm này. Ngay cả với lượng fan chính thức của nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Không, đây là một con số không tưởng.

【 Tấm Card: Ahhhhhhhhh, đây là cái gì? Bánh ngọt? Phô mai?? Không phải là tôi chưa từng ăn phô mai đâu, đừng có lừa tôi chứ?! 】

【 Cá Heo Mây: Tôi hoàn toàn thoải mái, tôi có thể. Streamer thần tiên!! 】

【 Khoai Tây Chiên Sạch Sẽ: Dần dần quên mất tiêu đề, tôi có thể xem cậu ấy trồng trọt và nấu ăn cả ngày. 】

Bởi vì đây là phòng phát sóng trực tiếp chính thức của Tinh Không, hơn nữa với tiêu đề, người xem bị thu hút thực ra là một nhóm khác với người xem trước đây của Cố Dữ Miên—tức là, những người này bình thường sẽ không nhấp vào phòng phát sóng trực tiếp của Cố Dữ Miên.

Bây giờ họ hoàn toàn bị thu hút bởi nội dung phát sóng trực tiếp hoàn toàn biến thành người xem tiềm năng.

Cơ sở người hâm mộ của Cố Dữ Miên, chuẩn bị một đợt tăng trưởng điên cuồng khác!

Buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng sắp bắt đầu.

.

Bảy giờ tối hôm đó.

Hệ thống định vị cho thấy rằng sắp tiếp cận bầu khí quyển của tinh cầu Tucker, càng đến gần, tâm trạng của Nhị Thập Tứ Nồi càng bồn chồn. Nó hơi bồn chồn nhìn ra ngoài cửa sổ.

Chẳng lẽ đây là nơi tổ tiên ở sao? Sau này gặp lại nên nói gì đây? Nhị Thập Tứ Nồi nghĩ, thì ra đây là cổ nhân nói ' gần hương tình càng khiếp '.

Khi phi thuyền xuyên qua bầu khí quyển chuẩn bị hướng về cảng quan, tất cả các nút của hệ thống định vị đột nhiên sáng lên, nhấp nháy như một vũ trường.

Nhị Thập Tứ Nồi: "?"

"Hệ thống trục trặc, cảnh báo, khoan khẩn cấp chuẩn bị bắn ra, cảnh báo, cảnh báo cảnh báo—" Âm thanh máy móc vang lên.

Nhị Thập Tứ Nồi: "? ? ? "

Một giây kế tiếp, toàn bộ phi thuyền kịch liệt chấn động, hệ thống đem nó ép vào khoan khẩn cấp hình quả trứng, tự động tiêm cho nó một liều thuốc. Ngay khi ý thức của Nhị Thập Tứ Nồi dần dần mất đi, khoang cứu hộ bị phi thuyền phóng ra, dần dần thu nhỏ lại, rơi về phía mặt đất của tinh cầu Tucker.......

Oanh

Cố Dữ Miên đang chuẩn bị nguyên liệu sukiyaki được một lúc, đột nhiên nghe thấy trong vườn có tiếng động bị trần vang.

Báo tuyết nhỏ khẽ động chóp mũi, đột nhiên híp mắt lại.

"Đoàn Đoàn, em nghe thấy được sao?" Cố Dữ Miên suy nghĩ một chút: "Hình như có cái gì đụng phải hoa viên của chúng ta."

Báo tuyết nhỏ duỗi ra móng vuốt, rất không hài lòng đè lên môi Cố Dữ Miên.

Nó có trực giác, có thứ gì uy hiếp địa vị của nó sắp xuất hiện, khiến nó vô cùng lo lắng.

"Làm sao vậy?" Cố Dữ Miên hôn lên bàn chân nhỏ của nó, ôm nó đứng lên, "Anh có chút —— chúng ta đi trước đi thôi." có một cái nhìn.

Loay hoay một lúc lâu, cậu lặng lẽ cầm theo một cây gậy đi ra vườn, cẩn thận tìm kiếm cả một vòng.

Sau đó, cậu tìm thấy một cây bạc hà mèo trắng như tuyết trong bụi cây bạc hà mà bản thân vất vả chăm sóc ——

Tìm được rồi một viên, trắng như tuyết.

________________________________

Đoạn đầu rưng rưng muốn khóc rồi, tới cái tên của bạn Điệp Điệp khóc tiếng lợn luôn. 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro