Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Dữ Miên là một người dịu dàng không tranh giành, những câu chuyện yêu thích của cậu cũng là những câu chuyện giản đơn hạnh phúc nhất, sẽ luôn kết thúc bằng một cuộc đoàn tụ hạnh phúc.

"Rất lâu trước đây, có một chú gấu nhỏ... một chú gấu nâu nhỏ." Cố Dữ Miên ngồi khoanh chân trên tấm vải dã ngoại, trong tay ôm Bánh Trôi nhỏ và báo tuyết nhỏ, thỏi bay làn gió núi sảng khoái trong buổi tối giữa mùa hè: "Trong một ngày mưa giữa mùa hè, gấu nâu quên mang theo ô. Cậu cứ đi trong rừng, cố tìm một cây nấm hay một chiếc lá sen to để trốn mưa."

Câu chuyện này kể về chú gấu nâu nhỏ trong lúc tìm chỗ trú mưa đã gặp chú thỏ nhỏ, chú vịt nhỏ màu vàng và những người bạn khác cũng đang trốn mưa khi. Họ cùng nhau tìm thấy một ngôi nhà gỗ nhỏ trong rừng, có một ông cụ sống trong ngôi nhà gỗ.

Ông cụ cho họ một chiếc lá sen to để che mưa, khăn ấm, bánh quy nướng và sữa nóng, và đọc sách truyện cho họ nghe. Nhiều ngày sau khi tạnh mưa, chú gấu nâu nhỏ cùng bạn bè mỗi ngày đi theo ông cụ, nhưng có một ngày, ông cụ biến mất:

"Thì ra ông đi thăm bạn bè trong thành phố, gặp một chiếc xe tải, ông ấy..." Cố Dữ Miên dừng lại ở đây: "Sau đó, ông khỏi bệnh trong thành phố, rồi trở về túp lều trong rừng. Lúc này, chú gấu nâu nhỏ và nhóm bạn đã làm ô từ lá sen do ông cụ tặng, chúng đều học cách nướng bánh quy, vẫn luôn chờ đợi ông cụ trở về."

Gấu trúc con nằm ở trong lòng Cố Dữ Miên ôm cái bụng trắng nõn khóc nấc lên, lúc này mờ mịt mà nghiêm túc nhìn Cố Dữ Miên, sau đó lại vỗ vỗ đầu của mình, cố gắng nhớ lại cái gì đó. Báo tuyết nhỏ mở mắt ra, duỗi ra móng vuốt muốn ấn khóe mắt Cố Dữ Miên, bị Cố Dữ Miên ôm hôn.

"Có nhìn thấy chòm sao Đại Hùng không?" Cố Dữ Miên cùng hai nhóc con ngẩng đầu nhìn lên trời: "Đây, đằng kia là chòm sao Bắc Đẩu, Nó trông giống như một cái muỗng?"

Trên bầu trời rải rác bảy ngôi sao, liên kết với nhau nó thực sự trông giống như một cái thìa, như thể muốn trong đêm cầm lấy và cẩn thận nâng niu.

Cái đuôi dài của báo tuyết nhỏ lười biếng lướt qua lỗ tai Cố Dữ Miên, gấu trúc nhỏ thỏa mãn nằm ở trong ngực Cố Dữ Miên.

—— góc nhìn thứ nhất của của Bánh Trôi, khứu giác, thính giác và xúc giác của người xem được phóng đại gấp mấy lần trong đêm hè yên tĩnh này.

Bầu trời đầy sao vào giữa mùa hè, và đống lửa bên hồ đang kêu lách tách.

Sự thoải mái thỏa mãn sau khi ăn uống, được người thân thiết nhất ôm nhẹ vào lòng, để chân trần trò chuyện suốt đêm, tiếng ve kêu kéo dài, chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ cây thuộc về đêm hè trong vùng núi hương vị và độ ẩm của đất.

Bởi vì nửa nằm, có thể cảm giác được cỏ non sạch sẽ mềm mại thỉnh thoảng lướt qua lòng bàn chân, có chút cảm giác ngứa ngáy mới lạ.

Ngón tay Cố Dữ Miên lần lượt vuốt ve lưng, nhẹ nhàng ấn khớp xương, giống như nước ấm nhẹ nhàng vỗ về nhỏ giọt, xua tan mệt nhọc tích tụ cả ngày. Cậu nói rất nhiều với một giọng trầm, du dương.

Cảm giác thật tốt khi được cùng ai đó đi cùng, nằm trên bãi cỏ trên đỉnh núi vào mùa hè trò chuyện và ngắm sao, huống chi Cố Dữ Miên lại dịu dàng khiến người khác yên tâm như vậy. Mọi cái nóng oi ả, oi bức của mùa hè đã tan biến không dấu vết, mọi bức bối đã lắng xuống, tiếng ve ngân dài cho người ta cảm giác hạnh phúc như một giấc mơ.

Bây giờ đã phát sóng được một tiếng rưỡi.

Nửa giờ trước, phòng phát sóng trực tiếp của Cố Dữ Miên có một vị trí đề xuất cho vị trí phát sóng trực tiếp mới nhất, với vị trí đề xuất này, số lượng người xem đã tăng vọt đến mức không thể tưởng tượng nổi trong danh sách phổ biến thời gian thực của khu vực sinh hoạt.

Số lượng người xem bắt đầu một đợt tăng vọt mới trong danh sách hot thời gian thực, vượt qua một trăm ngàn chỉ sau vài phút!

【 Người Nông Dân Và Con Rắn: Báo cáo người mới, tôi sẽ làm nổ tung buổi phát sóng trực tiếp này!!!! Chuyện gì đang xảy ra với chương trình phát sóng trực tiếp này, rõ ràng là không có nội dung đặc biệt và tốc độ cũng rất chậm, nhưng trải nghiệm thực sự tuyệt vời! 】

【 Lệ Lệ Không Ăn Bánh: không khí bây giờ thật thoải mái làm tôi nhớ khi còn nhỏ, tôi sống ở nông thôn với ông bà vào mùa hè, vào ban đêm, tôi lắc chiếc quạt đuôi mèo của mình để đếm sao và nghe nhiều câu chuyện truyền thuyết khác nhau hu hu hu. Tôi nhớ ông bà quá QAQ 】

【 Vivian: Rõ ràng câu chuyện có một kết thúc có hậu, Tại sao vô cớ lại muốn khóc, vừa chua vừa ngọt. 】

【 Đèn Bàn Cúc Cu: Streamer mới này có chút lợi hại, hôm nay là ngày đầu tiên phát sóng, hiện tại đã có hơn một trăm ngàn người xem, ngôi sao màu tím giáng trần. 】

Một trăn ngàn không phải là nhiều với cơ sở dân số lớn của tinh cầu Thủ Đô, nhưng Cố Dữ Miên chỉ bắt đầu phát sóng vào ngày đầu tiên, ngay cả khi có một lượng người hâm mộ của tinh cầu Tucker, nó vẫn rất mạnh mẽ.

"Được." Cố Dữ Miên nhìn càng ngày càng nhiều người xem, không khỏi mỉm cười, nhìn thời gian nói: "Chúng ta trở về lều trại nghỉ ngơi, lát nữa ăn dưa hấu ướp lạnh."

Tuy rằng có thuê nhà gỗ nhỏ, Cố Dữ Miên phát hiện đám nhóc vẫn thích cảm giác trong lều hơn, vì vậy cũng dựng lều. Lều nhỏ đặt ngay trên bãi cỏ cách mặt hồ một chút —— không thể đặt quá gần, e rằng ban đêm đột nhiên mưa lũ, tràn ngập lều nhỏ.

Ánh đèn vàng ấm áp, rải rác vài chiếc đệm êm, bao gồm sách và áo khoác của Cố Dữ Miên, gối chuyên dụng của báo tuyết nhỏ và bình sữa của gấu trúc con, những chiếc đệm và chăn mềm mại có mùi sạch sẽ vừa được phơi nắng, chiếc lều chắn gió mưa, tạo thành một thế giới riêng.

Bầu không khí hiện tại xác thực rất tốt, bản thân Cố Dữ Miên cũng cảm thấy rất thoải mái.

"Nếu có pháo hoa thì tốt biết mấy." Cố Dữ Miên ôm báo tuyết nhỏ cùng Bánh Trôi, không khỏi tưởng tượng nói: "Khi ăn dưa hấu, đạp nước xem pháo hoa. Khi kiểm tra, tôi thấy có nói rằng ở núi Mục Lạc Đạt đôi khi có pháo hoa?"

Cố Dữ Miên đã đến Nhật Bản cùng bạn bè trong chuyến đi tốt nghiệp trung học của mình và xem lễ hội bắn pháo hoa ở Osaka, với thanh thiếu niên địa phương và các cô gái trong bộ yukata và nhiều quầy hàng nhộn nhịp với lễ hội mùa hè, pháo hoa lung linh phản chiếu trên dòng sông lặng lẽ chảy, thực sự rất khó quên.

Tuy nhiên, có vẻ như không có lễ hội pháo hoa và lễ hội mùa hè nào trong thời đại tinh tế. Nghĩ đến đây cũng hơi tiếc.

【 Meow: Tôi cũng muốn xem pháo hoa, trời ơi, Từ nhỏ đến lớn tôi chỉ nhìn thấy nó một lần. 】

【 Du khách 01: Với tất cả sự tôn trọng, tôi không thể hiểu được vẻ đẹp của pháo hoa, chúng ồn ào, chói mắt và lãng phí tiền bạc. 】

【 Chuột Bán Đại Trà: Chủ phòng đúng là thằng quê mùa, ha ha. Núi Mục Lạc Đạt chỉ bắn pháo hoa vào những ngày quan trọng. Đến cả điều này còn không biết, thì phát sóng trực tiếp du lịch kiểu gì? Tôi cầu xin con người hãy ra khỏi vòng phát sóng trực tiếp, ngôi sao màu tím? Cũng giống như sao chổi vậy. 】

【 Chuột Bán Đại Trà: Mà này, có muốn xem pháo hoa không? Đúng rồi, hoàng đế hôm nay mới tới hạ thành, ước tính không ai dám phê duyệt giấy phép. Không làm được thì đừng ép, mày chỉ là một thằng khốn nạn mà thôi. 】

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Cái thứ gì lộn vào phòng phát sóng trực tiếp vậy? Đúng là điên khùng, chủ phòng đừng để ý mấy người như vậy. 】

Độ hot cao như vậy đối với người mới bắt đầu phát sóng, khó tránh khỏi khiến một số người đỏ mắt —— dù sao cũng có rất nhiều streamer nhỏ chật vật dưới đáy của toàn bộ tinh cầu Thủ Đô, không làm việc chăm chỉ nhưng mỗi ngày đều phàn nàn, một giờ của Cố Dữ Miên đáng giá thu nhập hàng tháng của một số người, ghen tị đến chảy máu.

Ngay lập tức, rất nhiều người xem và người hâm mộ bắt đầu tự phát tặng quà và bình luận giúp Cố Dữ Miên trấn áp những bình luận tồi tệ đó, đồng thời an ủi Cố Dữ Miên không cần quan tâm. Cố Dữ Miên rất cảm động và không chú ý nhiều đến bình luận của Chuột Bán Đại Trà, thay vào đó, báo tuyết nhỏ mắt nheo lại liếc nhìn làn đạn.

Cố Dữ Miên suy nghĩ một chút, cười cười, bình tĩnh nói:

"Thì ra chỉ có trọng đại ngày mới bắn pháo hoa, như vậy, hoàng đế hôm nay tới hạ thành, có tính là ngày trọng đại không?"

Chuột Bán Đại Trà đầu tiên nói rằng pháo hoa được bắn vào những ngày quan trọng, sau đó nói rằng hoàng đế hôm nay đến hạ thành, câu hỏi của Cố Dữ Miên ngay lập tức đặt Chuột Bán Đại Trà vào tình thế tiến thoái lưỡng nan:

Theo cách nói đó, mong muốn xem pháo hoa hôm nay của Cố Dữ Miên là mơ tưởng, nhưng điều này tương đương với việc gián tiếp phủ nhận vị trí quan trọng của hoàng đế, cả hai đều sai

【 Trong Nhà Có Quặng: Tôi sững sờ một lúc trước khi quẹo cua, hahahahahaha!!!!! Tôi cố gắng cười thật khẽ, @Giang tinh*, cảm giác bị tát vào mặt thế nào? 】

( Giang tinh: chỉ những người không quan tâm người khác nói gì mà thích nhảy vào bắt bẻ phản bác trước để thể hiện ta đây tài giỏi lắm. )

【 Vivian: Hahahahaha chủ phòng ngầu quá!! 】

【 Cá Cá Cũng Muốn Làm Thần Tượng: Đây là streamer thần tiên gì vậy, quản lý cảm xúc và tâm lý đều là rất tốt, lấy lui làm tiến 666. 】

Nhóm giang tinh: "..." Địu mé.

Nhạc đệm này sớm sẽ kết thúc, Cố Dữ Miên để báo tuyết nhỏ cùng Bánh Trôi ngồi ở trên đệm, để bọn bó chơi đùa một lúc, đồng thời đặt những người máy nhỏ ở bốn góc lều cho an toàn, sau đó đứng dậy:

"Đoàn Đoàn, Viên Viên, vào lều nghỉ ngơi đi, anh đi lấy dưa hấu."

Gấu trúc con lại sắp ngủ, báo tuyết nhỏ ngồi dậy muốn cùng Cố Dữ Miên đi ra ngoài, đi theo Cố Dữ Miên một lát sau không cẩn thận rớt xuống nước, mới buông tha.

Cố Dữ Miên bỏ dưa hấu ở trong hồ, hiện tại để lâu như vậy, đoán chừng mùi vị dưa hấu đã rất tốt.

Máy quay của phát sóng trực tiếp đi theo streamer. Cố Dữ Miên cách gấu trúc con năm mét, góc nhìn chuyển từ góc nhìn của gấu trúc con sang góc nhìn của chúa, đi theo Cố Dữ Miên.

Cố Dữ Miên đi ra với một chiếc đèn ngủ .

Đêm trong núi yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng nước róc rách, dải ngân hà chiếu xuống nước hồ trong và sáng. Một nhóm cắm trại khác ở phía xa dường như đang uống rượu, nhưng nói chuyện rất nhỏ, Cố Dữ Miên thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng va chạm nhẹ nhàng của ly rượu.

"Cái hồ này rất nông, phía dưới có đá cuội hình tròn cùng cát mịn, bởi vì là tuyết sơn núi, nước lạnh tự nhiên." Cố Dữ Miên giải thích: "Tôi đặt quả dưa hấu trong đó để ướp, nó có cảm giác tương tự như dưa hấu ướp trong nước giếng, nó có vị tự nhiên hơn dưa hấu ướp đá."

Trên thực tế, rất nhiều người xem có mặt tại đây thậm chí còn chưa từng nghe đến thuật ngữ dưa hấu ướp trong nước giếng, không khỏi hiếu kỳ.

"Hồ nước này đang chảy, tôi quên buộc dây vào quả dưa hấu của mình..." Cố Dữ Miên nửa quỳ sờ một hồi cũng không tìm được, bất đắc dĩ nói: "Nó bị nước cuốn trôi, hiện tại chỉ có thể đi xuống tìm, may mắn nước không sâu."

"Mọi người không được học cách từ tôi, tôi là một trường hợp thất bại." Cậu cười nhạo chính mình.

Cố Dữ Miên cởi giày cùng vớ, đi chân trần, ống quần xắn lên đến đầu gối, lộ ra bắp chân tuyết trắng nõn kiều diễm, rơi vào trong nước. Nhiều người xem nữ suýt nữa đã nhắm mắt, nhiều làn đạn xẹt qua "em trai chị có thể".

Mấy phút sau, Cố Dữ Miên tìm được dưa hấu của mình. Cậu vừa quay người, sắc mặt báo tuyết nhỏ nghiêm túc ngồi ở bên hồ, không vui nhìn cậu, chờ Cố Dữ Miên đi tới, duỗi móng vuốt, ấn cái trán cậu.

"Đoàn Đoàn?" Cố Dữ Miên có chút kinh ngạc, đưa tay ôm lấy nó: "Làm sao vậy? Anh lập tức trở về."

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Tuyết Đoàn chạy ra khỏi lều ngay khi chủ phòng xuống nước, Cái biểu cảm đó như muốn nói "Làm sao con người ngốc nghếch này lại đi lâu như vậy, còn tự ý xuống nước, không biết tui sẽ lo lắng sao?" 】

【 Trong Nhà Có Quặng: Thật sự, hu hu hu tui thật sự muốn khóc!! 】

Cố Dữ Miên trở về trong lều, camera quay lại góc nhìn của Bánh Trôi nhỏ. Gấu trúc con cũng ở trong lều chờ đợi, chậm rãi bò tới ôm tay Cố Dữ Miên.

"Chúng ta bắt đầu cắt dưa hấu đi."

Cố Dữ Miên đem một tấm chiếu cùng hai cái đèn ngủ đặt ở ngoài lều nhỏ, ở chỗ này bắt đầu cắt dưa hấu.

Vỏ dưa hấu tròn trịa nhẵn nhụi còn dính những giọt nước trong suốt, sờ vào có cảm giác mát lạnh, Cố Dữ Miên bảo hai đứa trẻ nghiêng người sang một bên, cẩn thận chia quả dưa hấu thành hai phần.

Thịt dưa hấu có màu đỏ nhạt. Cố Dữ Miên cũng có cách chọn dưa hấu của riêng mình, cậu lấy trái rất ít hạt dưa hấu, màu đỏ nhạt của dưa hấu dưới ánh đèn đêm nhìn rất ngon miệng, càng vào giữa mày đỏ càng đậm, có thể tưởng tượng đến cái ngọt.

Cố Dữ Miên không có cắt dưa hấu thành miếng nhỏ, mà là lấy ra hai cái thìa, báo tuyết nhỏ và Bánh Trôi nhỏ mỗi người ăn một nửa quả dưa hấu, và cho bọn trẻ ăn phần ngọt nhất ở giữa trước.

"Dưa hấu ăn bằng thìa không dễ bị mất nước." Gu Yumian nói: "Thế nào, ăn ngon không?"

【 Thì Thầm Ríu Rít: Mịa kiếp, không ngờ lại ngon như vậy!!! ngon thật, ngon thật Ahhh!!! 】

【 Thanh Niên B: Chủ phòng này làm sao vậy, không phải là chưa từng ăn qua dưa hấu sao, làm sao vừa nhúng vào tay cậu ấy liền ngon như vậy... orz 】

【 Hữu Vân Đoá: Dưa hấu này ngọt và mọng nước nhưng không ngán, nó thực sự rất ngon. 】

【 Ngôi Sao Nữ: Nó thực sự rất ngon, chủ phòng, nào, nào!! Cho anh hai cái pháo hoa! ! ! 】

Sau khi hồ nước do núi tuyết tan chảy tạo thành, nhiệt độ của dưa hấu vừa vặn, sẽ không làm quá lạnh gánh nặng cho răng và dạ dày, vị mát lạnh trong miệng vừa giải tỏa cái nóng mùa hè, vừa khiến kết cấu và hương vị của dưa hấu được nâng lên một tầm cao mới.

Dưa hấu được lựa chọn cẩn thận bởi Cố Dữ Miên có vị bột và ngọt, khi cắn xuống có vị ngọt như băng và mọng nước, mát và ngọt, rất sảng khoái. Trong kiểu mùa hè oi bức này với tiếng ve kêu kéo dài ăn một miếng dưa hấu ngọt như đường được làm lạnh bằng nước tuyết vào ban đêm, quả là một điều tuyệt vời trên thế giới.

Báo tuyết nhỏ gật đầu dè dặt, gấu trúc con thậm chí còn lăn lộn trên chiếc bụng bông trắng nõn của nó, phát ra âm thanh rên rỉ để biểu thị rằng nó rất ngon.

Vô số quà tặng tràn vào. Độ nổi tiếng của Cố Dữ Miên trong khu vực sinh sống theo thời gian thực đã leo lên top năm, số lượng người xem chỉ trong mười phút đã tăng thêm ba mươi ngàn đến bốn mươi ngàn!

Điều tuyệt vời nhất vẫn còn ở phía sau.

Sau khi cho báo tuyết nhỏ và gấu trúc con ăn phần ngọt nhất ở giữa, Cố Dữ Miên cắt phần còn lại của quả dưa hấu thành hạt lưu xếp gọn gàng vào một cái bát trong suốt. Cho rượu trái cây có ga mà bữa tối cậu đã uống vào một cái bát, đậy quả dưa hấu đã cắt cho vào tủ lạnh di động nhỏ trong lều để làm đông nhanh.

Sau ba phút, lấy cái bát nhỏ ra, quả dưa hấu thái hạt lựu màu đỏ nhạt cùng rượu trái cây có ga đã được đông lạnh, giống như là một miếng dưa hấu nhỏ được đông lạnh trong một viên đá nhỏ trong suốt, trông rất tinh tế dễ thương, vì là đá nên Cố Dữ Miên không dám cho bọn trẻ ăn nhiều, chỉ nếm thử một miếng nhỏ.

Người xem: "!!!"

Đá làm từ rượu trái cây sủi bọt có vị sảng khoái và ngon miệng khi cắn xuống. Rượu trái cây tan trong miệng, sau đó cắn vào dưa hấu ngọt mát lạnh. Rượu trái cây chua ngọt và vị ngọt của dưa hấu hòa quyện với nhau, độ giòn của đá viên và vị hơi bột của dưa hấu hòa quyện vào nhau, đây chính là cái hay của cách ăn này.

Chỉ một miếng nhỏ, cũng có thể khiến người ta phải nheo mắt và xuýt xoa da đầu tê dại, giải tỏa cái nóng của mùa hè dài oi ả.

【 Trong Nhà Có Quặng: Đây! Thật! Là! Cách! Ăn! Uống! Thần! Tiên!! 】

【 Vivian: A a a a a hiện tại tôi chỉ biết a a a a a a!! 】

【 Kẹp Tóc Nhỏ Trên Đám Mây: Làm ơn mở cửa hàng và cho em tiêu tiền đi, làm ơn! Làm nhiều món ngon đi mà hu hu hu】

【 Moew: Miên Miên, Trước khi bạn cùng phòng của tôi lịm, anh ấy nói rằng anh ấy muốn ăn thạch dưa hấu rượu trái cây của cậu!!! 】

【 Ngôi Sao Nữ: Cầu xin chủ phòng mở rút thăm trúng thưởng đi, em xin anh! 】

"Tình cờ là những đứa nhóc của tôi không thể ăn quá nhiều đá." Cố Dữ Miên ôm hai nhóc con, sau khi suy nghĩ một lúc, quyết định: "Vậy chúng ta hãy tặng rượu trái cây có ga và thạch dưa hấu còn lại cho năm người xem."

Tuy rằng chỉ có năm người, nhưng trực tiếp đốt cháy bầu không khí của toàn bộ làn đạn. Sau khi thử hương vị này, ai lại không muốn ăn nó bằng chính miệng của mình?

Vô số hiệu ứng đặc biệt của quà tặng lần lượt nhấp nháy trên màn hình, các làn đạn đều biến thành nhiều điều ước khác nhau để giành giải thưởng chiến thắng, phòng phát sóng trực tiếp của Cố Dữ Miên cũng không ngừng tăng lên, bị đẩy càng ngày càng cao.

Cố Dữ Miên cùng báo tuyết nhỏ và gấu trúc nhỏ ngồi ở trên chiếu trước lều, cùng ngắm sao, ăn dưa hấu, lắng nghe tiếng gió núi và tiếng ve sầu, tất cả sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố đã biến mất rất xa.

Đúng lúc này, báo tuyết nhỏ đột nhiên nhảy lên vai Cố Dữ Miên, cái đuôi dài che khuất mắt cậu, đồng thời duỗi ra. Móng vuốt nó ấn xuống lỗ tai Cố Dữ Miên.

Gấu trúc con không biết vì sao chui vào trong lòng Cố Dữ Miên

Cố Dữ Miên đột nhiên mất đi tầm nhìn: "Đoàn Đoàn?"

Vừa rồi cậu còn có chút ngây người, trong lòng chậm rãi hiện lên một cái dự cảm, sau đó giây tiếp theo.....

Phiu —— Bùm!

Tầm nhìn của cậu trở lại, pháo hoa rực rỡ nổ tung trong đêm yên tĩnh, hào quang phản chiếu trong con ngươi sáng màu của Cố Dữ Miên, cậu hơi hơi mở to hai mắt.

Sau màn pháo hoa đầu tiên, lại có hai ba màn pháo hoa đồng thời bay lên trời, toàn bộ bầu trời phản chiếu đủ loại màu sắc, sáng như ban ngày, sau đó biến thành tia lửa bắn tung tóe, lại rơi xuống đất.

Hầu hết mọi người ở hạ thành không thể không thò đầu ra khỏi cửa sổ xem cảnh tượng pháo hoa cực kỳ kiêu sa và sáng chói này, không ngừng nghị luận và cảm thán.

Cả thành phố đều chấn động.

Cố Dữ Miên sửng sốt, làn đạn cũng sửng sốt. Một số người không thể không nghĩ rằng thực tế là có một gian tinh đã lên tiếng về pháo hoa, chẳng lẽ......?

Báo tuyết nhỏ rũ mắt liếc nhìn vẻ mặt con người của nó, trong đôi mắt xanh xám hiện lên một tia thỏa mãn, nó uể oải nằm xuống trên vai Cố Dữ Miên một lần nữa, ngáp một cái. Cái đuôi dài cọ vào dái tai của Gu Yumian hết lần này đến lần khác.

Đối với nó, việc đốt pháo hoa rất đơn giản.

Không có lý do đặc biệt nào, nếu muốn nói...

Chúc con người của nó, mùa hè hạnh phúc .

.

Cùng lúc đó.

Độ hot của phòng phát sóng trực tiếp của Cố Dữ Miên tăng vọt với tốc độ không ai có thể tưởng tượng được, nó đạt đến một đỉnh cao nhỏ trong buổi rút thăm, sau đó là pháo hoa — pháo hoa dường như được đặc biệt tổ chức để cậu xem một mình. Vị trí xem tốt nhất là nơi Cố Dữ Miên ở.

Số lượng người xem nhanh chóng vượt qua một trăm năm mươi ngàn, tiếp theo là hai trăm ngàn, sau đó ——

Lọt vào top mười của tinh cầu Thủ Đô, hot trong một thời gian dài và không thay đổi trong vài tháng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro