Chương 11.Hẹn hò?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Nghị lái xe đưa Eddie đến một khu chợ đường phố nổi tiếng ở Đài Nam, vào tiệm đồ ngọt gọi bốn chén chè trôi nước và một số món ăn ngọt cho Eddie.

Đã lâu lắm rồi cả hai người mới ngồi ăn chung cùng nhau lúc cậu hoàn toàn tỉnh táo như vậy.

Chè trôi nước có vị béo, ngọt bùi và thơm nhẹ , lại được điểm tô chút cay nhẹ của gừng sợi , Eddie đặc biệt thích món ăn ngọt này.

Nhưng cậu đã ăn đến chén thứ ba rồi, ngẩng đầu lên vẫn đang thấy Trần Nghị chỉ chăm chăm nhìn mình từ lúc gọi món đến bây giờ .

"Nhìn cái rắm à? "

Eddie phồng má đanh đá mắng.

"Sao anh không ăn đi? "

"Anh có ăn đấy chứ "

Trần Nghị dùng muỗng chọt chọt vào viên chè trôi nước trong chén mình.

Eddie nghiêm mặt chỉ vào chén của Trần Nghị.

"Anh nói anh ăn mà sao chén của anh vẫn còn nguyên vậy, anh có pháp thuật à ?

"Anh không ăn thì tôi sẽ xử anh đấy !"

Eddie biết Trần Nghị không thích đồ ngọt, nhưng cậu đã chọn món truyền thống để ăn cùng anh rồi .

Nếu anh ta dám không nể mặt cậu thì chắc chắn sẽ biết tay.

"Eddie "

"Chuyện gì ? "

"Cổ em đã đỡ đau chưa? Anh thấy em dán miếng dán đó cũng lâu lắm rồi đấy "

Trần Nghị đương nhiên đã biết miếng dán ấy dùng để làm gì, chỉ là anh muốn xem phản ứng của Eddie mà thôi.

Anh bắt đầu xâu chuỗi lại toàn bộ sự kiện.

Anh thật sự nghĩ, có lẽ nào vào ngày sinh nhật của cả hai, Eddie đã bị phân hóa trở thành Omega rồi hay không...

"Trần Nghị đại ca, từ khi nào mà anh bắt đầu lo cho sức khỏe của tôi vậy?"

"Tôi không cần anh suốt ngày chạy theo tôi, để ý đến tôi nhiều như thế, chỉ cần anh đừng để chính mình bị thương nặng như vậy nữa thôi"

"Anh biết rồi "

"Biết thì tốt "

Bầu không khí đột nhiên im lặng đến lạ thường .

Trần Nghị nhìn đến đôi môi đỏ mọng của người đối diện có dính chút nước đường , mặt anh liền lập tức đỏ bừng .

Môi Eddie rất thơm mềm, Trần Nghị chỉ thử một lần đã không muốn dứt ra .

"Anh có ăn không ?"

"Tên này, mở miệng ra !"

"Hả ?"

Eddie nhìn đến bản thân đã ăn nhiều như vậy mà Trần Nghị vẫn chưa cho gì vào miệng , cậu bất lực nhìn anh , sau đó cướp lấy chén chè của Trần Nghị về phía mình.

"Mở miệng ra "

Eddie đưa muỗng đến trước mặt Trần Nghị .

Trần Nghị nghiêm mặt.

"Không cần , Eddie "

"Không được lãng phí thức ăn "

"Mở miệng ra nhanh "

Trần Nghị chịu thua rồi .

Anh lặng lẽ nhìn bàn tay nhỏ xinh đang tiến về phía mình, ngoan ngoãn há miệng ra trước cái nhìn đang thiếu tính kiên nhẫn của Eddie .

Nếu anh dám bỏ phí thức ăn thì cậu sẽ đá anh

"Anh là con nít à, ăn uống cũng phải để tôi nhắc nhở..."

Nước đường từ trên muỗng rơi xuống ngón tay của Eddie , chưa kịp để cậu phản ứng lại , Trần Nghị đã ngay lập tức cầm chặt tay cậu, sau đó dùng khăn tay của anh lau tay cho Eddie .

Hành động vừa dịu dàng vừa tinh tế của Trần Nghị làm cho Eddie có chút cứng nhắc .

"Tên này"

Eddie ngược lại cũng không cố chấp buông ra như những lần khác, cậu ngoan ngoãn để Trần Nghị lau tay cho mình .

Giảm giá đặc biệt 50% cho các cặp đôi vào ngày hôm nay .

"Trần Nghị "

"Chuyện gì ?"

"Anh nghe thấy không ?"

"...."

"Eddie , chỉ giảm giá cho cặp đôi thôi "

"Bữa này anh khao em được "

"Ví của anh đâu ?"

Trần Nghị đưa tay cho vào túi quần , nhưng ngoài súng ra thì anh không còn tìm thấy được gì nữa .

Chết tiệt, anh bỏ quên ví ở quán bar rồi .

"....."

"Lại bỏ quên đúng không ?"

"Còn dám nói bữa này anh khao tôi đấy "

"Xin lỗi, Eddie "

"Không phải lỗi của anh "

"Nhưng tôi cũng không mang nhiều tiền mặt "

"....."

"Phải làm vậy thật à ?"

"Chúng ta còn lựa chọn nào khác à ? Anh có muốn ở lại rửa bát không ?"

Trần Nghị suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn là lắc lắc đầu .

Lão đại bang Nghĩa Vân Minh đi rửa bát ở tiệm đồ ngọt , nghĩ đến cũng thấy thực kỳ quái rồi .

"Để tôi lo "

"Phục vụ , thanh toán "

"Của hai người 100 tệ"

"Tôi nghe nói sẽ giảm 50% cho các cặp đôi đúng không ?"

Người phục vụ gật gật đầu "Đúng vậy "

"Hai cậu có phải là một đôi không ?"

"..."- Trần Nghị im lặng không biết nói gì .

"Chúng tôi đã hẹn hò lâu rồi !"

Eddie bắt lấy cánh tay của Trần Nghị , sau đó xiết chặt tay mình vào tay anh một cách thành thục .

"Này bạn trẻ, nắm tay thì ai cũng nắm được mà, chúng tôi cần một hành động rõ ràng hơn "

Trần Nghị nhìn Eddie

"Eddie , hay là"

Một nụ hôn ngọt ngào từ trên môi cậu bất ngờ đặt lên má anh .

"thôi"- Trần Nghị còn chưa kịp nói hết .

Eddie vươn người lên , hôn lên má phải Trần Nghị .

Người phục vụ và Trần Nghị đồng thời há hốc mồm .

"Tin rồi chứ ?"

Eddie khoác hai tay trước ngực nhìn người phục vụ , lại nhìn đến Trần Nghị đang sốc đến mình tự biến mình thành một pho tượng , làm cậu có chút buồn cười .

"Tin rồi, tin rồi "

"Lập tức giảm nửa giá cho hai cậu , chỉ 50 tệ thôi "

Trần Nghị vẫn còn chưa thoát khỏi nụ hôn của Eddie , anh sờ lên má phải của mình một lúc lâu .

Eddie bĩu môi .

Chỉ một nụ hôn thôi mà , anh ta có cần làm quá như thế không chứ...

Hết chap 11

Cảm ơn mọi người đã đọc ạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro