Chương 2 : Sinh nhật vui vẻ ,Eddie

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Nghị nhíu mày một cái , miếng dán tin tức tố bọn họ thường dùng sẽ có cùng màu da , ngược lại miếng dán này so với da của Eddie lại tối hơn một tone , anh nhìn về phía Triết Duệ, bởi vì đã được Alpha của mình đánh dấu nên anh ấy không cần dùng đến miếng dán này nữa .

Trong một giây, anh thậm chí đã nghĩ đến khả năng Eddie đã biến thành Omega .

Nhưng làm sao có chuyện tốt như vậy được chứ .

Vậy tại sao Beta như cậu lại phải sử dụng miếng dán này ?

Trần Nghị từ từ đi đến , Pheromone của Alpha ngay lập tức xộc thẳng vào khoang mũi của Eddie , khiến cậu thanh tỉnh hơn vài phần .

Trần Nghị đưa tay đặt chiếc bánh kem socola đẹp mắt ở cửa hiệu nổi tiếng nhất thành phố , phải khó khăn lắm anh mới mua được lên bàn .

Vài tuần trước anh đã đến cửa hàng trang sức, đặt hai đôi khuyên tai nạm kim cương có hoạ tiết giống nhau , một đôi cho Eddie, đôi còn lại là của anh , như vậy thì lúc đeo vào trông sẽ giống như đồ đôi .

Đôi khuyên tai được Trần Nghị cẩn thận cho vào trong hộp , vừa chu đáo lại khiến người ta không nhịn được cảm thấy anh là một người đàn ông tinh tế , lúc đầu anh dự tính đưa Eddie trở về nhà mới tặng cho cậu , nhưng kiểu này có vẻ không ổn rồi .

Eddie dùng đôi mắt ngập nước chăm chăm đánh giá anh, có vẻ như vì 3 năm trước vào ngày sinh nhật mình cậu đều bị Trần Nghị bỏ rơi , cho nên mới có cảm giác thân ảnh của Trần Nghị đứng trước mặt mình có thể chỉ là từ mộng tưởng sinh ra .

Triết Duệ ngược lại lại không say cho lắm , anh lặng lẽ ngồi một bên quan sát hai người , dẫu sao ngoài Eddie ra , tất cả bọn họ đều biết Trần Nghị thích cậu nhóc bướng bỉnh trước mặt này .

"Triết Duệ "

"Chuyện gì ?"

Triết Duệ dùng ánh mắt ra hiệu cho Trần Nghị, ý nói anh vào trong ngồi đi .

"Hình như tôi uống say rồi "

"Tôi thật sự đã nhìn thấy Trần Nghị đó "

"Uầy, không phải chứ "

"Ảo giác này thậm chí còn có mùi socola , hahaha"

"Còn có chút mùi hương của anh ta nữa "

"Eddie"

Trần Nghị đi phía sau Eddie, lại một lần nữa nhìn vào miếng dán kì lạ kia , anh nhân cơ hội ôm lấy cái eo mềm mại của Eddie , sau đó tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cậu .

"Có ma!" -Eddie sợ hãi xoay đầu qua nhìn

"Triết Duệ , có thứ gì đó vừa lướt qua người tôi "

"Ồn ào"

"Anh dám mắng tôi ?" -Eddie dùng hai ngón tay chỉ vào mặt mình rồi chỉ vào Triết Duệ để cảnh cáo anh .

Sau khi trở thành Omega, cơ thể của Eddie trở nên nhạy cảm hơn nhiều , cách một lớp vải Trần Nghị vẫn cảm thấy da thịt của cậu nóng rực trong lòng bàn tay anh .

"Ực" - Eddie nuốt xuống một cái .

Trần Nghị phì cười .

"Là cái tên Alpha kia mắng cậu , không phải tôi "

"Alpha ? Chồng anh à ? Anh nói cậu ta hôm nay không có ở nhà mà "

Eddie nắm chặt chai rượu trong tay, mắt nhắm mắt mở nhìn anh .

"Eddie, đâu phải chỉ có mình chồng tôi là Alpha"

"Tên Alpha nào dám mắng tôi ? Tôi lập tức thiêu sống hắn , biến hắn thành thịt nướng "

Triết Duệ nhìn đến vẻ mặt đen như đáy nồi của Trần Nghị liền không dám lên tiếng .

"Cậu cũng to gan lắm rồi đấy !"

Trần Nghị hắng giọng một cái, cánh tay của anh trên eo của Eddie càng thêm dùng sức, khiến Eddie nhịn không được bắt đầu cựa quậy muốn thoát thân .

"TRẦN NGHỊ !"

Mùi xạ hương quen thuộc nhanh chóng len lỏi vào đại não , nhắc nhở cậu rằng Trần Nghị thật sự đang xuất hiện ở đây , hơn nữa còn rất mờ ám sờ soạng cậu .

Eddie quay mặt qua nhìn, bởi vì khoảng cách giữa cả hai người quá gần cho nên cánh mũi của cả hai liền lập tức chạm vào nhau .

Bầu không khí ngay lập tức ngượng ngùng .

Triết Duệ cuối cùng cũng không thể nhìn tiếp được , anh lập tức ôm thân bỏ trốn vào trong nhà .

"Chúc hai người sinh nhật vui vẻ ! Tôi đi ngủ đây "

"TRIẾT DUỆ "-Eddie tức giận hét lên một tiếng .

Người đàn ông xấu xa, rõ ràng mình đã dặn không được nói với Trần Nghị là mình ở đây cơ mà .

Eddie tuy còn say nhưng vẫn cảm thấy thật uất ức , cậu thế mà bị bán đứng .

Bàn tay của Trần Nghị bình thường rất lạnh , nhưng chạm vào cơ thể đang nóng rực vì rượu của cậu thì thật là dễ chịu , tay của Trần Nghị vuốt tới giữa sóng lưng Eddie, sau đó trực tiếp nắm lấy cả người cậu kéo vào trong lòng mình .

Trần Nghị đặt Eddie ngồi lên đùi , Eddie nửa tỉnh nửa mê cảm thấy có chút khó hiểu, ừm , tư thế này thật sự là rất kì quái , hơn nữa cả hai người cũng chưa từng thân mật như vậy từ khi trưởng thành bao giờ cả , huống hồ gì bây giờ cậu lại còn là Omega .

Eddie bị cái thứ ở giữa hai chân Trần Nghị làm cho ngượng ngùng.

Chết tiệt , cái thứ đó của Alpha đều to như vậy ?

Khủng bố quá đi .

"Trần Nghị , anh làm gì vậy ?"

"Không phải lúc nhỏ chúng ta cũng ngồi thế này sao ?"

Trần Nghị rất tự nhiên nói, anh thừa biết Eddie say , nhân thời cơ ăn trộm của cậu vài miếng đậu hủ .

Eddie lúc tỉnh táo, thật sự là quá đáng sợ, chỉ cần nhìn thấy anh sẽ bắt đầu nổi nóng muốn gây sự , chọc tức anh

Xinh đẹp nhưng luôn nói những lời làm người khác tổn thương

Không hề ngoan ngoãn đáng yêu như lúc say chút nào .

Eddie xụ môi xuống , sau đó dùng hai tay đánh vào ngực Trần Nghị .

"Lúc nhỏ có thể so với lúc lớn sao ? Thế lúc nhỏ chúng ta tắm chung, bây giờ vẫn có thể à ?"

Trần Nghị thích nhất là bàn tay của Eddie, thon nhỏ xinh đẹp , lại được điểm tô chút màu hồng nhạt, bàn tay vừa thơm vừa mềm, không nhịn được làm anh phải nâng lên hôn một cái .

"Nếu mà cậu muốn, thì chúng ta vẫn có thể tắm chung mà "

"Uầy, anh là đồ biến thái đấy à ?"

Eddie lập tức thay đổi sắc mặt

"Tôi cứ nghĩ anh là một người chính trực không bao giờ nói bậy "

"Lão đại nghe được chắc sẽ tự hào lắm "

"Liên quan gì đến lão đại ?"

Trần Nghị nhíu mày một cái, hai cánh tay lực lưỡng càng ra sức siết lấy eo cậu .

Eddie trêu chọc chạm vào mũi Trần Nghị một cái .

"Đừng có giả vờ "

"Tôi biết anh thích lão đại "

"Lần nào người ta xuất hiện , anh chẳng nhìn chằm chằm người ta hả ?"

Trần Nghị vỗ trán một cái .

Chết tiệt .

Eddie, cậu quên là dạo gần đây lão đại đi đâu cậu đi đó rồi à , người tôi nhìn chằm chằm là cậu .

Tên nhóc này , cũng thật biết cách hiểu lầm đi , lão đại nghe được chắc sẽ tức đến hộc máu mất , người yêu của ông ấy còn sẽ thay trời hành đạo tiễn anh một đoạn .

"Ồn ào"

"Haha, bị nói trúng tim đen rồi à ?"

Trần Nghị vờ như không nghe thấy gì .

Lúc say Eddie giống như người khác vậy .

Trần Nghị nhìn đồng hồ trong điện thoại ,7 phút nữa là qua ngày mới rồi , anh dùng một tay ôm lấy Eddie, một tay cẩn thận lấy bánh sinh nhật ra .

Là bánh socola Eddie thích ăn , năm nào cũng mua mà Trần Nghị không nhìn tới , Trần Nghị cắm 4 con số đại diện cho số tuổi của cả hai lên ghim vào bánh , sau đó bắt đầu dùng bật lửa thắp nến lên .

1821.

Eddie trố mắt nhìn anh .

"Trần Nghị , anh làm thật đấy à ?"

"Tôi đã nói tôi chuẩn bị mọi thứ rồi mà "

Eddie có chút khó tin nhìn người đàn ông đang ôm mình từ phía sau , lại nhìn đến điều mà bản thân chờ đợi suốt 4 năm bây giờ đã trở thành sự thật , đột nhiên nước mắt liền trào ra .

Cậu cứ tưởng lời Trần Nghị nói "đã chuẩn bị hết rồi " lúc chiều là dùng để chọc tức mình.

Bánh kem là thật , Trần Nghị đáng ghét ở trước mặt cậu cũng là thật .

Trần Nghị đặt Eddie trở lại chỗ ngồi, chỉnh trang quần áo cho cậu , sau đó lặng lẽ nhìn Eddie hát chúc mừng sinh nhật .

Eddie vừa hát , trong cổ họng đôi lúc sẽ phát ra những tiếng nức nở, Trần Nghị có chút đau lòng , anh đáng lẽ không nên bỏ mặc cậu vào ngày sinh nhật của cả hai suốt mấy năm như vậy .

"Thổi nến đi "

Eddie kéo mặt anh gần về phía mình, sau đó cùng nhau thổi tắt nến trên bánh kem .

"Chúc anh sinh nhật vui vẻ "

"Sinh nhật vui vẻ, Eddie "

Trần Nghị im lặng một lúc, lát sau vẫn quyết định nói ra 4 chữ này .

Đại não của Eddie suy nghĩ .

Sinh nhật năm nay tuy là bị phân hoá trở thành Omega .

Nhưng ít ra Trần Nghị vẫn giữ lời hứa .

Xem như cũng được an ủi đi.

Trần Nghị đau lòng dùng khăn tay lau nước mắt cho Eddie , sau đó cắt một miếng bánh kem cho cậu , một miếng cho mình, phần còn lại anh để lại cho Bạch Tôn Dịch và Phạm Triết Duệ .

Trần Nghị không thích đồ ngọt, tuỳ tiện ăn một miếng nhỏ, còn lại đều đẩy về phía Eddie.

"Anh không thích đồ ngọt ,còn mua cái bánh lớn như vậy "

Còn không phải là do tên nhóc nhà cậu thích ăn à .

Eddie ăn rất vui vẻ, đến nỗi trên khoé miệng cậu chỉ toàn nhìn thấy sốt socola đen .

"Bao nhiêu tuổi rồi chứ ?"

"18 tuổi "

"Còn dám nói cơ đấy !"

Trần Nghị không biết nên khóc hay nên cười, anh dùng khăn giấy trên bàn lau miệng cho cậu .

"Ăn từ từ thôi, không ai giành với cậu đâu "

"Eddie"

"Chuyện gì ?"

"Miếng dán sau cổ cậu , là gì ?"

Eddie trong giây lát dừng động tác của mình lại , tuy cậu không tỉnh táo lắm nhưng bản thân vẫn chưa muốn chết đâu , Eddie đó vẫn nhớ rõ lời Triết Duệ nói, không cần chút suy nghĩ nào đã bịa ra một lí do .

"Dạo gần đây , cổ tôi hay bị đau, đây là miếng dán thảo dược của Triết Duệ cho, anh ấy nói dùng rất tốt , vài ngày sẽ khỏi "

"Cậu nói thật chứ ?"

"Tôi lừa anh làm gì, lắm lời "

"Vậy thì được rồi"

Dẫu sao thì Beta cũng không dễ để trở thành Omega như vậy.

Trần Nghị có chút tiếc nuối, nhưng trong lòng đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm .

Anh ta là Alpha, đương nhiên anh ta hiểu rõ Alpha muốn gì nhất .

Alpha bọn họ trong thời kì động dục là loài suy nghĩ bằng nửa thân dưới , anh chỉ lo lắng Eddie gặp nguy hiểm .

Ai bảo cậu lớn lên vừa xinh đẹp lại mê người như vậy .

Còn hại Trần Nghị phải lòng cậu .

Trần Nghị lấy chiếc hộp màu xanh nhạt trong túi áo mình ra , sau đó đẩy về phía Eddie .

"Cái gì đây ?"

"Quà sinh nhật của cậu "

"Mở ra xem có thích không"

"Ồ, anh cũng chu đáo đấy !"

"Được lắm, người anh em "

Sau khi nhìn thấy trong hộp là đôi khuyên tai được điêu khắc tinh xảo bằng kim cương ,Eddie liền lập tức vui vẻ không thôi .

"Lão đại Trần Nghị, không nghĩ anh chơi lớn vậy đấy "

"Sao thế ? Mới trúng sổ à ?" -Eddie huýt vai anh một cái .

"Thích không ? Là mẫu mới nhất đấy "

"Được tặng sao lại không thích được chứ ?"

"Đồ tốt, đồ tốt "

"Vậy còn tôi ? Cậu thích không ?"

Trần Nghị đột nhiên trêu chọc cậu một câu .

"Èo, nói cho anh biết nhé "

"Anh mà dám tặng anh cho tôi , tôi sẽ ngay lập tức thả anh xuống biển cho cá mập ăn đấy "

Tiểu bánh bao Eddie chẳng có chút nể mặt nào

"Trần Nghị , anh biết không "

"Nhìn mặt anh rất khó ưa "

"Lúc nào cũng nhăn nhăn nhó nhó"

"Anh quản tôi còn nhiều hơn mẹ tôi nữa "

"Tôi cực kì , cực kì ghét anh luôn đó "

Eddie nói xong liền gục vào trong ngực Trần Nghị ngủ say , lông mi cong dài của cậu rũ xuống , trong tay vẫn còn đang nắm chặt lấy đôi khuyên tai .

Eddie rất gầy, Trần Nghị chỉ cần dùng một tay đã có thể ôm trọn cậu vào lòng mình

Anh nói nhỏ vào tai Eddie .

"Nhưng làm sao đây "

"Tôi lại "

"cực kì ,cực kì thích em "

"Eddie à "

—end chap 2

Cảm ơn mọi người đã đọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro