Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Pang's POV

'' Nack, tao cần chuyển đến ký túc xá dành cho học sinh Gifted trong tuần này. Nhưng mày đừng lo lắng. Tao sẽ đến đây chơi với mày nếu tao rảnh. Đừng đuổi tao đi khi tao về đây Nack. ''

Nack nở một nụ cười nhẹ và nói:

'' Tại sao tao lại đuổi mày đi? Mày là bạn thân nhất của tao phải không? Chỉ cần báo trước với tao để tao có thể chuẩn bị một số bia và đồ ăn nhẹ cho tụi mình. ''

'' Mày có cần tao giúp mày thu dọn đồ đạc của mày không? ''

'' Anh bạn, hãy nhìn vào chồng bài tập trên bàn của mày. Nếu mày giúp tao thu dọn đồ đạc, tao không thể giúp mày làm bài tập về nhà của mày. Bài tập về nhà của mày quá khó đối với tao Nack. ''

Tôi bắt đầu đóng gói quần áo của mình một cách thận trọng. Tôi sợ tôi sẽ quá ồn ào và làm phiền Nack, người đang phát điên vì đống bài tập về nhà của mình. Nếu thằng Nack không thể hoàn thành bài tập về nhà chỉ vì tôi, tôi sẽ rất tội lỗi.

Tôi đặt những thứ đó trên bàn của mình vào một chiếc hộp và bỏ đi. Tôi đã hoàn thành việc đóng gói mọi thứ. Đêm nay sẽ là ngày cuối cùng tôi ở trong ký túc xá này.

Đứng bên giường, tôi nhìn quanh phòng, tôi có thể thấy những kỷ niệm của tôi và Nack trong căn phòng này.

Flashback

Ngồi bên giường

Pang đang cầm một lon bia trên tay. Mặt anh đỏ bừng vì rượu.

'' Nack, hôm nay tôi thấy một cô gái dễ thương ở thư viện. Cô ấy thực sự dễ thương. ''

'' Mày có thể theo tao đến đó vào ngày mai không? Tao muốn nói chuyện với cô ấy .. Nah Nah Nah (Làm ơn bằng tiếng Thái) ''

Nack xoa tóc cho cậu bạn say xỉn và cười khúc khích trước yêu cầu dễ thương của cậu bạn.

''Cô ấy là ai? Mày có biết tên cô ấy không? ''

'' Tao thấy tên cô ấy là Pui ... mek .. Yeah Puimek. "

'' Ôi cậu bé tội nghiệp. Nhỏ đấy đã có chủ. Bạn trai của nó học cùng lớp với tôi. Thằng đó là... ''

'' Nói cho tao biết thằng đó là ai ! Tao sẽ giết nó !''

'' Thằng đó là Wave nah. Tao không thể tưởng tượng được thằng đó lại sát gái đến thế. Nó là người trầm tính nhất trong lớp nhưng lại là người đầu tiên có bạn gái. Nó thực sự là một cái gì đó huh. ''

'' Fxck, thật khó để gặp một cô gái dễ thương trong cái trường này. ''

''Không sao đâu. Mày vẫn con có tao mà, Pang. ''

Nack nhẹ nhàng choàng tay qua vai Pang.

Ở nhà bếp

'' Nack, cuối cùng mày cũng có thể nghỉ ngơi. Hôm nay tao sẽ chuẩn bị bữa trưa cho chúng ta. ''

'' Ermmm, mày có chắc không? ''

'' Woii Nack, mày dám coi thường Pang này hả. ''

Sau một vài giây

'' Shit Nack, làm ơn đến đây NGAY BÂY GIỜ !! ''

'' Shit Pang, mày đang làm cái gì vậy? Tắt bếp ngay. ''

'' Làm thế nào mà trứng có thể cháy tới như vậy? Mày gần như làm cháy nhà bếp! ''

'' Làm ơn đi Pang. Tao xin mày. Vui lòng rời khỏi nhà bếp. Để tao nấu nhé. ''

Nack lấy hai gói mì ra khỏi tủ. Đun sôi một nồi nước, thả mì vào, chuẩn bị một ít rau và thịt thái mỏng, mọi thứ đã hoàn thành suôn sẻ.

Pang và Nack lúng túng nhìn nhau.

'' Nack, mày có muốn thử món trứng rán của tao không? Mặc dù nó sẫm màu hơn những cái trứng rán bình thường nhưng nó có thể ăn được. ''

'' Chết tiệt Pang. Mày muốn tao bị ung thư hay sao? Nó không trở nên đen hơn được nữa. Nó đã bị cháy! Mày không thể nhìn thấy nó đã chuyển sang màu đen🙄! ''

Tại phòng tắm

Đó là một buổi sáng cuối tuần đẹp trời và mát mẻ.

Cuối cùng chúng tôi cũng quyết định giặt tất cả quần áo mà chúng tôi đã thu thập được trong gần hai tuần.

Chúng tôi chen chúc trong nhà vệ sinh nhỏ đó, ngồi xổm xuống, giặt quần áo bằng tay.

Phòng giặt là quá xa ký túc xá của chúng tôi và chúng tôi cần phải trả tiền cho họ theo trọng lượng quần áo của chúng tôi.

Trong thời gian đầu, chúng tôi tập trung vào việc giặt giũ quần áo của mình. Pang chán quá nên tạt nước vào người Nack.

Nack nhìn quần áo mình bị ướt và lên kế hoạch trả thù Pang.

Vì vậy, Nack đã làm điều tương tự với Pang. Thế là họ mới chuyển từ giặt quần áo sang tạt nước vào nhau.

'' AaaaChhhooo .... You Pang, tại sao mày lại bắt đầu cuộc chiến đó? ''

'' AhhChhooo ... Cái gì! Tất cả là lỗi của tao? ''

Cả hai người đều bị ốm và không thể tham gia lớp học của mình trong gần một tuần.

Tôi nhớ những ngày đó rất nhiều....

Nhìn chằm chằm lên trần nhà, tôi trằn trọc cả một đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro