Chương 5.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn họ làm sao mà quên được mấy lần dạy dỗ trước chứ...

Buổi tối, Carlos đặt bình nước và quả bóng cạnh gối, ban ngày hoạt động mạnh khiến cậu chìm vào giấc ngủ rất dễ dàng.

Bầu không khí dường như ngập tràn hương vị của cô búp bê nhỏ.

Trong mộng, Carlos chép miệng một cái.

*

Cuộc sống bây giờ đối với Carlos quả thật giống như một giấc mộng.

Cậu không có tiền mua con búp bê trong tủ kính, nhưng hình như thượng đế đã nghe được tiếng lòng của cậu, cho cậu một cô búp bê hàng thật giá thật.

Cô ấy tên là Bella, là một cô bé người Trung Quốc.

Cậu không biết đất nước ấy ở đâu, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản cậu yêu thích vùng đất đó được.

Bởi vì đó là quê hương của búp bê tóc đen.

Gần như chiều nào Tô Thanh Gia cũng đi tìm Carlos để luyện tập với cậu. Cô nhi viện cạch nhà Tô Thanh Gia tầm hai mươi phút đi xe, chỉ sau mấy lần, Carlos đã học được cách đợi cô ở trạm xe bus.

Ừm, không những thế, Carlos còn nói cho cô biết một lối đi bí mật, có thể đi thẳng tới sân thể dục nhỏ.

Tô Thanh Gia rất vui vẻ, bỏi vì Carlos đã bắt đầu chia sẽ bí mật của cậu với cô.

Tha thứ cho tâm tư thánh mẫu của cô đi, mặc dù cô không hiểu biết nhiều nhưng rất muốn giúp cậu con trai ấy.

o(︶︿︶)o Haizz, chỉ trách cậu bé Tây Ban Nha gầy teo này, rất kiên cường, và có một khuôn mặt rất đẹp trai ^^.

Đương nhiên còn có cả đôi mắt xanh xám mà cô yêu thích nhất nữa.

Mấy hôm nay Tô Thanh Gia giúp Carlos tập luyện, kể từ đó cậu không còn đeo bao cát vào chân nữa, bước chân cũng trở nên nhẹ nhành hơn rất nhiều.

Là một fan bóng đá, nguyên nhân lớn nhất là bởi vì những anh chàng đẹp trai, bọn họ bắn ra hormone nam giới, từng giọt mồ hôi rơi xuống, còn cả vòm ngực rắn chắc khi cầu thủ cởi áo ra nữa.

Khụ khụ, nhưng là một fan bóng đá lí trí, Tô Thanh Gia còn biết rất nhiều kiến thức rèn luyện.

Hơn nửa tháng đó, Carlos như thể biến thành một miếng bọt biển, tiếp thu kiến thức Tô Thanh Gia dạy cậu.

Hôm nay, tô Thanh Gia dạy cho cậu một động tác làm nóng người mới.

Cô đỡ Carlos, giơ chân trái lên rồi co lại trên không, giữ thẳng người, đùi phải từ từ hạ xuống, đến khi bắp đùi hợp lại với bắp chân một khoảng chín mươi độ thì lại từ từ duỗi thẳng.

Sau đó lại cong rồi lại duỗi, lặp đi lặp lai mấy lần.

Carlos học theo Tô Thanh Gia, hai người giữ tay cho nhau, từ từ co chân, mỗi chân làm mười lần rồi đổi sang chân khác.

Đây là một động tác làm nóng người tương đối khó, yêu cầu chân phải giữ vững trạng thái cân bằng, hai người phốt hợp, không được lôi kéo nhau, lúc nào cũng phải thẳng người.

Nhưng rõ ràng năng lực khống chế của Carlos rất tốt, mới làm lần đầu đã cực kỳ đúng chuẩn.

Không chỉ động tác này mà tất cả động tác Tô Thanh Gia dạy cậu, Carlos cũng có thể hoàn thành rất tốt, hơn nữa còn cố gắng tự tập lại rất nhiều lần.

Vừa rồi Tô thanh Gia vừa giải thích với Carlos: "Động tác làm nóng người này tác động rất nhiều đến cơ thể, đặc biệt là các bó cơ." Tô Thanh Gia giơ tay tỏ ý tạm dừng, có vẻ như sắp ngã.

Chờ đến khí hai chân đứng vững, Tô Thanh Gia chỉ vào phần sau bắp đùi mình: "Bó cơ kéo dài từ đây xuống, giống như một sợ dây thừng được vặn lên ý, chủ yếu để khống chế đầu gối. Động tác này rất có tác dụng với cac bó cơ, giúp cậu rèn luyện các bó cơ khống chế đầu gối."

"Nhưng nếu cậu không giữ thẳng, duy trì sự cân bằng thì không thể đạt được kết quả như mong muốn, đôi khi còn làm dây chẳng đầu gối bị thương nữa."

Vỗ vỗ bả vai Carlos, Tô Thanh Gia tươi cường rạng rỡ, mồ hôi bắt đầu xuất hiện trên các trán nhẵn nhịu, cô nói: "Nhưng động tác này cũng cố thể tăng cường lực lượng ở chân, gia tăng sức bật."

Mặc dù cô không đá bóng, nhưng rèn luyện mà, tập mấy đọc tác yoga cũng không sao.

Carlos hơi ngẩn ngơ nhìn Tô Thanh Gia, nhưng do bình thường cậu ít nói chuyện, cho nên Tô Thanh Gia cũng không phát hiện điều gì bắt thường.

"Ê, cậu bé xinh đẹp, cố gắng lên!" Tô Thanh Gia lại tiếp tục rèn luyện với cậu.

"Cậu bé xinh đẹp" là biệt danh của Carlos, cậu cực kỳ nhạy cảm với mấy chữ này. Lần thứ hai Tô Thanh Gia đến đây đã biết cát biệt danh này của cậu, mặc dù khí đó mặt Carlos đen sì, nhưng cô cảm thấy, biệt danh này vô cùng thích hợp!

Không ngờ, lại nghe thấy biệt danh này từ miệng Tô Thanh Gia.

Nhưng, tại sao cậu lại cảm thấy thích thích thế nhỉ?

Carlos lại ngắm nhìn khuốn mặt cô, trắng trẻo mịn màng như trân châu.

Đúng, trân châu, bởi vì cậu cảm thấy bơ rất dễ dàng tan biến, không hợp với búp bê của cậu, thế nên đã đổi sang ví dụ khác.

Nhất định là tại giọng nói của búp bê quá ngọt ngào, cho nên cậu mới cảm thấy "cậu bé xinh đẹp" rất êm tai ~~~ đúng rồi, nhất định là như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro