Chương 138-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & Beta by: Helen

Mắt đen mở ra, hàn băng xẹt qua, Yên Nhiên giống như rơi vào bên trong hầm băng, thân mình tứ chi hoàn toàn cứng ngắc căn bản không làm ra được một động tác, chỉ có thể si ngốc nhìn như vậy, cảm thụ rõ ràng được!

"Ngươi..." Yên Nhiên chỉ có thể phát ra một từ, yết hầu lập tức hung hăng co lại, trái tim trong ngực kịch liệt nhảy lên, nàng cảm thấy mình không thể hô hấp được nữa!

Trong giây phút căng thẳng đó, Yên Nhiên chỉ nhìn thấy đôi mắt đen trong veo chớp chớp, cặp môi đỏ hơi nhếch lên, giây tiếp theo, một xung lực vô hình từ trong không gian kết giới nổ tung, trực tiếp phá tan Không Gian Phong Tỏa, khiến thân mình Yên Nhiên lập tức bị văng đi!

"Phanh ——!" Một tiếng động khó chịu vang lên.

"A ——!" Yên Nhiên bị bay lên không trung, thân mình trên trời cao chật vật xoay mấy vòng, phát ra tiếng kêu kinh hoàng, sau khi xung lực thật vất vả giảm đi, mới có thể miễn cưỡng dừng lại thân thể, vừa mới dừng lại Yên Nhiên liền thống khổ dùng tay che lại bộ phận nào đó trên thân mình, nơi đó bị luồng khí vô hình tấn công, khiến nàng đau đớn không chịu nổi!

"Yên Nhiên đại nhân!" Người của hai tộc Kì Thôn và Triều Linh nhìn thấy Yên Nhiên bị ném ra chật vật như thế, lập tức đều nhích lại gần vẻ mặt nôn nóng, Yên Nhiên tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng đã trở thành tâm phúc của những người này, Yên Nhiên vẻ mặt thống khổ đứng ở nơi đó, gắt gao cắn môi, sắc mặt trắng bệch không nói thân thể vẫn còn run nhè nhẹ. Hai tộc Kì Thôn và Triều Linh đều khẩn trương vây quanh bốn phía Yên Nhiên, Vân Phong đã tỉnh lại, điều này liền có nghĩa bọn họ không có bất cứ phần thắng gì, hiện tại nên suy xét nên rời đi nơi này như thế nào.

"Yên Nhiên đại nhân, chúng ta có phải lập tức lui lại hay không?" Người của Kì Thôn tộc thật cẩn thận thấp giọng hỏi, ánh mắt khẩn trương nhìn đám người Ngao Kim, vừa rồi đối phương có điều bận tâm cho nên bọn họ mới có thể không kiêng nể gì, hiện tại đối phương đã không có chỗ nào băn khoăn, bọn họ cũng nên chạy trốn kịp thời!

Yên Nhiên cắn chặt răng chống cự lại từng cơn đau đớn trong cơ thể, khuôn mặt tái nhợt nhìn mấy người Vân Phong, miễn cưỡng giật giật khóe miệng, "Ngươi cho rằng... Còn chạy thoát được sao?"

"Nha đầu, không thoải mái đúng không?" Ngao Kim đột nhiên lao đến, đôi tay muốn sờ sờ phía trước Vân Phong lập tức cảnh giác lui ra phía sau nửa bước, cười nhạt một tiếng, "Ta không có việc gì..."

"Khí tức của ngươi... dường như không giống lúc trước." Trạch Nhiên cũng đã đi tới, sau khi tinh tế cảm nhận được vui sướng mở miệng, Vân Phong cong môi, "Nhờ Thú hồn kia, thực lực của ta đã tăng lên đỉnh phong."

"Nói như vậy ngươi sắp thăng cấp rồi!" Mộc Thương Hải rất kinh ngạc, hiện tại thực lực của Vân Phong là Tôn Thần cấp ba, thời gian nàng dừng lại ở giai đoạn thực lực này vẫn không lâu lắm, thông thường mỗi lần thăng cấp Tôn Thần đều yêu cầu tiêu phí lượng lớn thời gian để tích lũy, mỗi một lần tấn chức đòi hỏi phần lớn nền tảng làm điều kiện tiên quyết, nếu một đường chỉ tham nhanh và xem nhẹ tính vững vàng của cơ sở, khi thăng cấp ở hậu kỳ sẽ tương đối khó khăn, đặc biệt là từ Tôn Thần cấp năm trở đi, rất có thể sẽ dừng bước không tiến ở cấp năm.

Cho nên trên con đường cường giả Tôn Thần tiến bộ thực lực càng thêm chú ý cẩn thận, ở giai đoạn này cường giả không ham tốc độ, chỉ theo đuổi chất lượng, nếu như không tuyệt đối nắm chắc sẽ không dễ dàng thăng cấp, cho nên nói cường giả Tôn Thần có rất ít loại người phù phiếm, thông thường đều là thực lực tinh thuần hạng nhất.

So với cách làm lắng đọng lại bảo thủ này, Vân Phong rõ ràng chính là vận tốc ánh sáng, không đến hai năm đã chạm đến ngưỡng cửa Tôn Thần cấp bốn, cường giả Tôn Thần khác mà biết sợ là muốn đỏ hai mắt, bản thân Vân Phong cùng những người kia có khác biệt rất lớn, Mắt Đỏ trong cơ thể nàng miễn đi phần lớn kết tinh thực lực và thời gian dài dòng, có thể chiếm đoạt Thú hồn là đặc điểm chỉ mình Vân Phong có, chẳng trách Vân Phong sẽ trở thành tâm điểm chú ý.

"Ngươi nuốt Thú hồn kia có thể tăng cấp thực lực?" Ngao Kim nhướng mày, cuối cùng là suy nghĩ cẩn thận một chút, Vân Phong gật đầu, "Ta biết trong lòng các ngươi có rất nhiều nghi vấn, hiện tại nhất thời giải thích cũng không rõ, trước giải quyết chuyện trước mặt rồi lại nói."

"Còn phải giải quyết sao? Vừa rồi lão tử không động thủ là bởi vì sợ quấy nhiễu đến ngươi, hiện tại... Không có gì cố kỵ lão tử đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình! Hạng người vong ân phụ nghĩa này!" Kim đồng lửa giận hừng hực, Trạch Nhiên và Mộc Thương Hải cũng có thái độ giống vậy, đặc biệt là Trạch Nhiên, đối với cách làm của Yên Nhiên cảm thấy cực kỳ thất vọng, Kì Thôn tộc quả thực như vậy, không có một người là ngoại lệ, Vân Phong giúp nàng nhiều lần như vậy, cứu nàng nhiều lần như vậy, vậy mà nàng một chút cảm ơn cũng không có, còn nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng muốn lấy tính mạng Vân Phong!

"Một đám người như vậy, căn bản không thể giữ lại, cho dù thả bọn họ một con đường sống, sớm muộn gì cũng sẽ khiến Vân Phong chọc phải phiền toái!" Trạch Nhiên lạnh lùng mở miệng, Mộc Thương Hải ở một bên gật đầu, "Một người cũng không thể sống."

Yên Nhiên nghe mấy lời nói này sắc mặt lại lần nữa trắng bệch không ít, thân mình cũng run rẩy một cái, người của hai tộc Kì Thôn và Triều Linh càng kinh hoảng không thôi, chẳng lẽ hôm nay phải để mạng ở chỗ này! "Yên Nhiên đại nhân... Chúng ta nên làm cái gì bây giờ! Ta không muốn chết!"

"Đúng vậy Yên Nhiên đại nhân, ngươi mau nghĩ biện pháp, chúng ta không muốn chết ở chỗ này!"

Yên Nhiên nhìn Vân Phong, nghe những lời nói tàn nhẫn của ba nam nhân bên người nàng, nhưng nàng ấy lại không lên tiếng, Yên Nhiên âm thầm cắn môi, đây không phải nghĩa là nàng có thể đủ tranh thủ một tia hy vọng, Phong Vân có lẽ sẽ hạ thủ lưu tình thả cho bọn họ một con ngựa (tha chết)?

"Phong Vân, vừa rồi là chúng ta làm không đúng, là lỗi của ta, là ta vong ân phụ nghĩa, ngươi đại nhân rộng lượng!" Yên Nhiên cất giọng nói, tuy rằng chính nàng chủ động mở miệng giải thích tất cả nhưng cảm giác nhục nhã vẫn còn mơ hồ trong lòng, khiến nàng có chút xấu hổ vô cùng.

"Cho dù có độ lượng cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi." Trạch Nhiên mở miệng, trong mắt toàn là lạnh lẽo.

Vân Phong như trước không nói gì, mắt đen nhìn về phía Yên Nhiên, cảm giác khuất nhục trong nội tâm Yên Nhiên càng lúc càng lớn, cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục mở miệng, "Phong Vân, ngươi đích thực có ơn đối với ta, nhưng chúng ta là lợi dụng lẫn nhau, ngươi sở dĩ giúp ta cứu ta tất nhiên cũng xuất phát từ suy xét của mình, đủ loại chuyện trước đó coi như chúng ta hòa nhau! Hôm nay là ta không đúng, nhưng mới vừa rồi ngươi nuốt Thú hồn không thể không khiến người khác giật mình, hai tộc Kì Thôn và Triều Linh vốn không cường đại, đương nhiên đề phòng càng lớn, vừa rồi là ta nhất thời hồ đồ!"

Vân Phong cong môi, Yên Nhiên ngược lại rất biết nói chuyện, có điều nàng nói cũng có vài phần đạo lý, vừa rồi nàng có thể đột phá Không Gian Phong Tỏa của Mộc Thương Hải, chỉ bằng thực lực của nàng cũng sẽ không sinh ra uy hiếp đối với mình, vốn tưởng rằng nàng là một nhân tài ưu tú khó có thể thấy được, lại không nghĩ cuối cùng là nhìn lầm rồi. Hiện tại cũng không phải thời điểm tính toán chi li cùng bọn họ, nắm chắc cơ hội lần này còn cần hai tộc Kì Thôn và Triều Linh thêm dầu vào lửa, nếu như hiện tại khơi mào lửa giận của hai tộc, ngược lại sẽ làm hỏng chuyện tốt của nàng.

"Không cần so đo cùng ngươi, ngươi căn bản không phải uy hiếp đối với ta." Vân Phong mở miệng, những lời này khiến lòng từ trọng của Yên Nhiên hoàn toàn sụp đổ, thì ra ở trong mắt Vân Phong nàng căn bản không xứng là đối thủ của nàng ấy, bản thân mình sẽ không tạo thành bất cứ uy hiếp gì với nàng !

"Cứ buông tha như vậy? Chẳng phải là quá tiện nghi cho bọn họ!" Mộc Thương Hải ở một bên mở miệng, nhìn thoáng qua Vân Phong, "Hành động nuốt Thú hồn vừa rồi của ngươi ở bọn họ trong mắt là dị đoan, khó đảm bảo về sau bọn họ sẽ không kiếm chuyện."

"Ha ha." Vân Phong cười, "Dị đoan? Ta cũng sẽ không ở lại Vô Tận Hải, cho dù là dị đoan thì như thế nào? Khiến cho trong lòng bọn họ sợ hãi cũng tốt." Li Cách xuống đài nhất định là Long tộc thượng vị, Kì Thôn và Triều Linh vĩnh viễn chỉ có thể là hai tiểu tộc, đến lúc đó Long tộc ở Bắc Hải độc đại, Vân Phong có phải dị đoan hay không thì có gì quan trọng? Cho dù Kì Thôn và Triều Linh muốn gây chuyện cũng phải nhìn Long tộc có cho hay không!

"Ta đích thực có thể nuốt Thú hồn." Vân Phong cao giọng, Yên Nhiên không tự chủ lui về phía sau một bước, Phong Vân có thể nuốt Thú hồn đương nhiên nàng cũng có thể, chỉ cần nghĩ đến linh hồn của chính mình sẽ bị nuốt vào bụng, Yên Nhiên không ngăn được ớn lạnh cả người.

"Các ngươi coi ta là dị loại cũng không sao, ta không để bụng." Vân Phong cười ha hả, "Ta chưa bao giờ đói bụng, có điều một khi đói bụng cũng sẽ ăn quàng." Vân đạm phong khinh(mây trôi nước chảy) nói một câu, lại khiến mọi người Kì Thôn và Triều Linh hoàn toàn lui về phía sau một bước, nhìn thấy sợ hãi trên mặt những hải tộc này, mục đích của Vân Phong cũng đã đạt thành.

Nỗi sợ hãi từ đáy lòng là khó loại bỏ nhất, sẽ giống như một cơn ác mộng, thường thường sẽ nhảy ra quấn lấy ngươi, muốn vũng vẫy cũng không thoát nổi.

"Ha ha, nha đầu nói rất đúng, nếu như ai đui mù như vậy, liền lấy hắn làm món khai vị là tốt rồi!" Ngao Kim nói xong biểu tình trên mặt âm trầm rất nhiều, người của hai tộc Kì Thôn và Triều Linh nhìn thấy vẻ mặt càng căng thẳng, bọn họ cảm thấy mình đều giống như cừu non, có thể sống hay chết còn xem Phong Vân có cao hứng hay không.

Yên Nhiên nuốt xuống một ngụm nước miếng, ngữ khí khô khốc mở miệng, "Cái kia... Chúng ta có thể giúp được việc gì hay không..." Có mệnh bất tử đương nhiên còn chưa đủ, có thể giúp việc đương nhiên là mình có giá trị lợi dụng, tạm thời bọn họ cũng an toàn.

Vân Phong thấp giọng cười, "Đương nhiên có thời điểm cần các ngươi hỗ trợ."

Nghe được lời này, trong lòng Yên Nhiên hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, như vậy là tốt rồi... Nếu như thật sự việc gì cũng không thể giúp, Phong Vân nói vậy cũng sẽ không giữ lại bọn họ... Ánh mắt Yên Nhiên quét đến trên người Trạch Nhiên, phát hiện ánh mắt của hắn lập tức hổ thẹn dời đi, ngay lúc này Yên Nhiên cũng hoàn toàn minh bạch, Kì Thôn và Triều Linh lăn lộn như thế nào cuối cùng vẫn là như thế, cục diện hôm nay cơ hồ có thể nói là một tay Phong Vân an bài, hai tộc bọn họ căn bản không làm cái gì, Phong Vân, ngươi rốt cuộc là người nào? Có thể đùa bỡn với tam đại hải tộc của Bắc Hải trong tay!

Hai tộc Kì Thôn và Triều Linh đã thần phục, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để đối phó với Li Cách tộc, Trạch Nhiên mở miệng hy vọng Vân Phong có thể hạ thủ lưu tình, đến cùng thì Vương thất Li Cách tộc đối hắn coi như không tệ, Vân Phong gật đầu, mục đích của nàng chỉ là làm Li Cách nội loạn xuống đài, cũng không nói sẽ hoàn toàn diệt sát Li Cách tộc, nếu bọn họ nguyện ý vẫn sinh hoạt tại khu vực này như cũ, chẳng qua không còn là Vương giả ở Bắc Hải như trước mà thôi. Rốt cuộc so sánh với Long tộc, Li Cách cũng không có thực lực xưng Vương xưng bá.

Đột nhiên, bên trong Li Cách phe phái lệ thuộc với Nhi tử thân tộc phát động tập kích bất ngờ với hai phái còn lại, ngoài ra hai phái không có bất luận chuẩn bị gì tử thương không ít, nội loạn giữa ba phái chính thức bắt đầu, bởi vì nhân vật trung tâm của ba phái đều không thấy bóng dáng, nội bộ ba phái cũng chỉ có thể vội vàng đề cử lãnh đạo tạm thời, nội loạn hỗn chiến không chịu nổi, ba phái xung đột càng lúc càng lớn, triệt để cãi nhau mà trở mặt! Li Cách Tộc Vương cố tình trấn áp cũng không có tác dụng, phái người đi bên ngoài tìm kiếm, kết quả vẫn như cũ bặt vô âm tín!

Li Cách Tộc Vương cảm giác sâu sắc nội loạn lúc này đây tất nhiên không đơn giản, ba phái không hòa thuận vẫn luôn có xích mích nhỏ không ngừng, nhưng cũng chưa từng ồn ào đến tình trạng này, nếu không có người đang âm thầm thêm dầu vào lửa, nội bộ Li Cách sẽ không loạn thành dáng vẻ hiện giờ! Rất nhanh, chuyện tình tiếp theo khiến Li Cách Tộc Vương càng thêm đau đầu, hai tộc Kì Thôn và Triều Linh lại có thể thừa cơ hội này, đồng thời phát động tiến công đối với Li Cách! Loạn trong giặc ngoài, Li Cách tộc đã lung lay sắp đổ cả trong lẫn ngoài!

Li Cách Tộc Vương sử dụng tất cả cao thủ cường giả vẫn như cũ không có sức xoay chuyển trời đất, giữa ba phái tranh đấu kịch liệt thê thảm, hơn nữa hai tộc Kì Thôn và Triều Linh quấy nhiễu, Li Cách Tộc Vương đã ốc còn không mang nổi mình ốc! Tại thời điểm hỗn loạn rối ren như vậy, một thân ảnh lặng yên về tới Vương thành Li Cách.

"Vương! Vương! Trạch Nhiên đại nhân đã trở lại!" Thanh âm binh lính mang theo run rẩy không hiểu, Li Cách Tộc Vương hết đường xoay xở nghe được vui mừng ra mặt, sau khi gặp lại Trạch Nhiên thật khiến trong lòng Li Cách Tộc Vương buông lỏng, "Trạch Nhiên, ngươi có thể trở về thật sự là quá tốt!"

Trạch Nhiên đứng ở trước mặt Li Cách Tộc Vương, biểu tình trên khuôn mặt tuấn tú có chút phức tạp, lúc này đây hắn là đại biểu Vân Phong mà đến, nếu muốn kết thúc trận nội loạn này Li Cách tộc cần phải trả cái giá nào, tỷ như chiếm cứ miếng địa bàn này. Trạch Nhiên hít một hơi thật sâu, ngữ khí bình đạm mở miệng nói, "Vương, tình hình nội loạn bên trong Li Cách có vẻ càng thêm nghiêm trọng."

"Đúng vậy." Li Cách Tộc Vương thở dài thật sâu, "Ngươi còn có biện pháp tốt gì có thể khôi phục một chút? Hai tộc Kì Thôn và Triều Linh kia lại có thể lợi dụng mọi thứ, chờ hoãn lại đoạn thời gian này, tất nhiên sẽ hoàn toàn tiêu diệt hai tộc!"

Thần sắc Li Cách Tộc Vương âm ngoan, Trạch Nhiên tiếp tục mở miệng, "Vương nếu như muốn khiến cục diện hiện giờ tốt lên một chút, ta ngược lại có thể đề cử một người."

"Nga?" Li Cách Tộc Vương nhìn về phía Trạch Nhiên, chung quy cảm thấy hôm nay hắn có chút không giống với bình thường, Trạch Nhiên gật đầu, "Nàng tên là Vân Phong, Vương có bằng lòng nói chuyện cùng nàng hay không ?"

Li Cách Tộc Vương hồ nghi nhìn về phía Trạch Nhiên, "Nếu là ngươi đề cử, vậy không ngại nhìn xem."

Trạch Nhiên xoay người đẩy cửa đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau Vân Phong liền theo bên người hắn đi đến, thời điểm Li Cách Tộc Vương nhìn thấy Vân Phong hơi nheo mắt lại, xem kỹ ánh mắt sắc bén xuyên thấu toàn thân Vân Phong, Vân Phong biết đối mặt với mình chính là một vị Vương giả chân chính, nếu muốn đánh sập Li Cách, không cần thủ đoạn như thế căn bản không có bất luận chỗ đột phá nào.

"Ngươi chính là Vân Phong? Ngươi có biện pháp gì nói nghe một chút." Li Cách Tộc Vương đi thẳng vào vấn đề, Vân Phong cũng không có chút ý tứ quanh co lòng vòng nào, nói thẳng, "Rất đơn giản, Li Cách tộc giao ra phiến địa vực đã chiếm cứ này, ta đương nhiên có biện pháp bình ổn trận nội loạn này."

"Ngươi nói cái gì?! Giao ra phiến địa vực này?!" Li Cách Tộc Vương nhìn lướt qua Vân Phong, trong mắt hiện lên sát ý, Vân Phong cười ha hả, "Tình thế hiện giờ dường như ngươi đã không có lựa chọn khác, Kì Thôn và Triều Linh như hổ rình mồi, ba phái Li Cách nội loạn như thế, Li Cách sớm muộn gì sẽ bị hai tộc khác cắn nuốt, so với bị cắn nuốt hoàn toàn, không bằng bảo vệ càng nhiều, Vương nghĩ sao?"

"Li Cách ta chiếm cứ ở chỗ này ít nhất cũng trên vạn năm, muốn phiến địa vực này, khẩu vị ngươi cũng quá lớn một chút!"

"Ha ha!" Vân Phong cao giọng cười, "Thứ cho ta nói thẳng, Li Cách tộc lấy làm tự hào đó là huyết mạch Long tộc trong thân thể, cho dù Li Cách tộc chiếm cứ ở chỗ này bao lâu, nói căn bản, Long tộc cổ xưa mới là chủ nhân chân chính của nơi này."

Hai mắt Li Cách Tộc Vương đột nhiên nhíu lại, "Ngươi rốt cuộc là người nào?"

Vân Phong nhàn nhạt nhếch môi, "Ta chẳng là người nào cả, chỉ là đề cập đến một kiến nghị mà thôi."

"Ngươi muốn phiến địa vực này làm cái gì?" Li Cách Tộc Vương mở miệng, "Đây là vùng đất Li Cách ta sinh sống trên vạn năm, đương nhiên không thể giao cho người ngoài!"

"Nói như vậy, là kiên quyết không đồng ý?" Vân Phong nhẹ nhướng mày, nàng rất hy vọng Li Cách Tộc Vương này không bị chết não, hiện tại vinh dự của mình quan trọng hơn hay là bảo toàn tộc đàn quan trọng hơn? Nàng cũng không hy vọng áp dụng thủ đoạn quá mức cường ngạnh, mục đích của nàng chỉ vì nơi an thân cho Long tộc, làm Li Cách tộc yếu thế một chút mà thôi.

"Dòm ngó phiến địa vực của Li Cách ta như thế, ngươi mưu đồ làm loạn!" Li Cách Tộc Vương thấp giọng gầm lên, duỗi tay xuất chưởng thẳng hướng Vân Phong! Trạch Nhiên lập tức bảo vệ Vân Phong ở sau người, dùng Chiến khí của mình mạnh mẽ chẻ đôi chưởng phong của Li Cách Tộc Vương!

"Lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều, cáo từ." Vân Phong lạnh mắt nhìn Li Cách Tộc Vương, xoay người muốn đi, nhưng Li Cách Tộc Vương cuồng tiếu một tiếng, "Ngươi muốn chạy liền chạy, coi đây là nơi nào!"

"Vương!" Trạch Nhiên thấy Li Cách Tộc Vương khắp nơi nhằm vào Vân Phong, còn có ý tứ động thủ không khỏi gầm nhẹ, Li Cách Tộc Vương lạnh lùng nhìn Trạch Nhiên, "Xem ra, không thể dễ dàng tin tưởng người ngoại tộc."

Trạch Nhiên ngẩn ra, có chút không nói lên lời, Vân Phong cười lạnh một tiếng, "Lời này sai rồi, có thể xuất hiện cục diện hiện giờ đều là bản thân mình gieo nhân quả, chẳng trách người khác, huống hồ Trạch Nhiên đối với ngươi nhưng không có nửa phần tính kế."

Li Cách Tộc Vương cười âm ngoan, "Nói cái gì đều là dư thừa, chuyện này xem ra không thoát được can hệ với các ngươi, muốn chạy căn bản không có khả năng!"

"Ha ha ha ha! Ta muốn chạy, ngươi lại có thể làm gì được ta!" Vân Phong túm chặt cánh tay Trạch Nhiên, Li Cách Tộc Vương phát ra tiếng dã thú gào thét, khí tức Li Cách hùng hậu từ bên trong phun trào mà ra, lực đạo cuồng mãnh xem ra muốn đẩy Vân Phong và Trạch Nhiên vào chỗ chết!

"Vèo ——!" Một cơn gió đen, hai mắt Li Cách Tộc Vương trừng lớn, không thể tưởng tượng được hai người ở trước mắt mình biến mất không hiểu! Không lưu lại một dấu vết!

"Phanh!" Đánh ra luồng khí tức cuồng dã vào bức tường phía sau, cả mặt tường thuận theo sụp xuống, Li Cách Tộc Vương lập tức nhìn bốn phía xung quanh, không có?! Sao có thể không có!

Bên trong Long Điện biểu tình Trạch Nhiên rất phức tạp, Vân Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Chuyện này ngươi có thể không cần lại lộ diện, lúc trước cũng là vì giúp ta ngươi mới như thế, nói đến cùng Li Cách tộc có thể có mầm tai hoạ như hôm nay, cũng có quan hệ với bản thân bọn họ, Li Cách tộc chung quy sẽ không lâu dài."

Trạch Nhiên rầu rĩ lên tiếng, Vân Phong khẽ thở dài, để Trạch Nhiên một mình ở tầng thứ hai, còn nàng nghiêng mình tiến vào tầng thứ năm Long Điện, nháy mắt tới tầng thứ năm, từng luồng Long tức nhạy bén từ bốn phương tám hướng truyền đến, Vân Phong sớm có chuẩn bị tâm lý, rốt cuộc nơi này có không ít rồng hàng thật giá thật.

"Vân Phong!" Thời điểm Long tức thăm dò đến gần như tất cả lập tức buột miệng thốt ra tên nàng, Ngao Kim lắc mình một cái lại đây, "Đều lui ra phía sau cho lão tử!" Vân Phong nhìn đến những Long tộc khác đều yên lặng lui ra phía sau nửa bước, cực kỳ tôn trọng bất luận lời nói nào của Ngao Kim, Vân Phong không khỏi nhướng mày, tuy rằng người Long tộc đối với Sắc Kim đại thúc vốn là tôn sùng, nhưng trước đó còn có mấy thanh âm phản đối, hiện giờ như thế nào đều thuận theo như thế? Ngay cả Khải trưởng lão và Tiểu Linh cũng chưa từng lên tiếng?

Vân Phong đảo qua những người Long tộc này, biểu tình của bọn họ dường như đều có chút biến hóa, nhìn qua không giống với lúc trước, Vân Phong giật nhẹ khóe miệng, xem ra Sắc Kim đại thúc quản giáo bọn họ rất thành công.

"Li Cách quấy rầy, hai tộc Kì Thôn và Triều Linh cũng bắt đầu tiến công, hiện tại là cơ hội tốt nhất để Long tộc xuất hiện."

Ngao Kim nghe xong bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, "Nha đầu, cảm ơn ngươi vì Long tộc làm nhiều như vậy."

Vân Phong cười ha hả, "Ta nghĩ bọn họ đều không muốn bị nhốt ở nơi này, cũng may rốt cuộc tới một ngày có thể đi ra ngoài ."

Ngao Kim cười ha ha, xoay người đối mặt mọi người trong Long tộc, "Các ngươi đều nghe thật kỹ cho lão tử! Sau khi ra ngoài ai cũng không được phép tiến thêm một bước, đều thành thành thật thật chờ ở bên ngoài cho lão tử!"

"Vâng! Thiếu chủ!" Người trong Long tộc trả lời cực kỳ cung kính, không có bất cứ giọng nói không hòa thuận gì xuất hiện, ánh mắt Vân Phong nhìn đến Tiểu Linh bên trong đám người, ánh mắt hai người vừa chạm vào nhau, Tiểu Linh dường như muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng khuôn mặt uốn éo, trực tiếp dời đi ánh mắt, hồi tưởng đủ loại hành vi khiêu khích của Tiểu Linh lúc trước, hiện giờ xem nàng lại có thể an phận như thế, thật sự kỳ quái. Song người Long tộc có cái nhìn như thế nào đối với nàng Vân Phong căn bản không thèm để ý, có thể an tĩnh không gây phiền toái cho nàng đương nhiên là tốt, hiện tại có thể thả đám rồng này đi, bản thân Vân Phong cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Nha đầu, có thể rồi hả?"

Vân Phong gật gật đầu, Ngao Kim thở sâu, đâm thủng ngón tay của mình, huyết dịch màu vàng nhỏ giọt chảy ra, hai tay Ngao Kim trên không trung dùng sức siết chặt một cái! Một Truyền Tống Trận màu vàng thật lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người! "Nhảy cho lão tử!" Ngao Kim ra lệnh một tiếng, người Long tộc lập tức thay nhau mà lên, một đám người phấn đấu quên mình nhảy vào bên trong Truyền Tống Trận màu vàng!

Tinh thần lực của Vân Phong nhanh chóng thẩm thấu vào bên trong Truyền Tống Trận của Ngao Kim, dẫn đường đám người Long tộc này rời khỏi Long Điện, theo từng đoàn rồng rời đi, tầng thứ năm của Long Điện có vẻ càng thêm trống vắng, cuối cùng chỉ còn lại Tiểu Linh cùng Khải trưởng lão, Khải trưởng lão nhìn Vân Phong thật sâu, thả người trực tiếp nhảy vào Truyền Tống Trận mà không thèm nhìn một cái, còn lại Tiểu Linh đi tới, biểu tình cực kỳ rối rắm, Ngao Kim hung tợn trừng mắt một cái, "Mau nhảy!"

Tiểu Linh đột nhiên hét ra một câu, "Vân Phong, coi như ngươi lợi hại!" Tiếp theo, thả mình nhảy vào bên trong Truyền Tống Trận, Vân Phong nghe không thể hiểu được, hai tay Ngao Kim buông lỏng, cười ha hả với Vân Phong, "Nha đầu, đừng để trong lòng."

Vân Phong gật đầu, nàng đương nhiên sẽ không để ở trong lòng, nàng căn bản không hiểu được ý tứ của Tiểu Linh. "Chúng ta cũng đi ra ngoài thôi." Vân Phong nhắm mắt, đưa Ngao Kim và mình ra khỏi Long Điện, vừa ra bên ngoài Long Điện liền nhìn thấy đám người Long tộc quả thực động tác nhất trí đứng ở nơi đó, như lời Ngao Kim nói, không đi thêm một bước!

Không khỏi... quá nghe lời. Trong lòng Vân Phong không khỏi cảm thán, Sắc Kim đại thúc rốt cuộc dùng biện pháp gì?

Người Long tộc ra tới đương nhiên không xa lạ đối với nơi này, có rất nhiều người Long tộc đều là biểu tình kinh ngạc, nơi này lại có thể là Vô Tận Hải? "Thiếu chủ, ngươi nói chỗ cư trú chính là nơi này sao?" Khải trưởng lão hỏi một câu, Ngao Kim không trả lời, mà là lắc mình đứng ở trước mặt người Long tộc, lên tiếng rống to!

"Đều nghe thật kỹ cho lão tử! Trước hết địa phương Long tộc sinh hoạt chính là Vô Tận Hải, đợi chút nữa đều phóng Long tức ra cho lão tử! Muốn cho tất cả hải tộc nơi này biết, Long tộc đã trở lại!"

"Vâng!" Người Long tộc cùng kêu lên trả lời, từng luồng Long tức từ trong cơ thể phóng ra, đầy khắp không gian!

"Đều theo sát rồi!" Ngao Kim phi thân nhảy lên, trực tiếp hóa thành một tia sáng màu vàng phóng đi phía trước, người Long tộc lập tức theo sát sau đó, cùng với Long tức nồng đậm khủng bố, hơn trăm người Long tộc theo sau Ngao Kim thẳng đến vương thành Li Cách!

Vân Phong chậm rì rì theo sau cười ha ha, Li Cách Tộc Vương vẫn là thông minh hơn một chút mới tốt... Nếu không... Hắn ta sẽ đau khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro