Chap 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bổi bối,Bảo Bảo."

JungKook ngồi trên ghế quý phi đặt ở trước cánh của kính lớn thông ra ban công trong phòng Taehyung,từ đây có thể ngắm được một phần của khu vườn trong xanh của khu biệt thư Kim gia.Cậu đang chăm chú xem những kỉ vật,hình ảnh từ nhỏ của Taehyung thì có hai bé mèo,một lông xám viền đen và một lông trắng muốt như bông gòn nhảy bổ vào lòng.Sau khi thoáng giật mình thì nhận ra đây là hai bé mèo nhà mình,JungKook lập tức ôm lấy hai bé mà thân thân thiết thiết một phen,hai chú mèo cũng nhớ chủ mà ra sức cọ lấy,cọ để cậu chủ đã một tháng không gặp của mình.

"Nhớ quá đi." JungKook dụi dụi lên mũi của Bối Bối lúc này đã lớn hơn trước.

"Meoo...meeoo...." Mèo nhỏ Bối Bối cũng ra sức mà cọ cọ lên mặt cậu chủ.Bảo Bảo cao quý sau khi bày tỏ nỗi nhớ với mẹ dịu dàng,cũng được mẹ đáp lại thì hài lòng,kiêu ngạo leo lên đùi ba vừa ngồi xuống bên cạnh mẹ.Tròn đôi mắt xanh như ngọc mà trông chừng Bối Bối mập,ngốc ngốc đang làm nũng với mẹ.

"Anh xem,lớn lên nhiều ghê.Mà em cảm giác hình như Bối Bối bị béo phì thì phải,mập như vậy." JungKook chọt chọt cái bụng tròn vo của Bối Bối đang nằm lật ngửa trên đùi,cậu cười tít mắt,nói với Taehyung vừa ngồi xuống bên cạnh.

"Không bị béo phì đâu,chỉ là hơi mập thôi,bác Han nói sức ăn của Bối Bối mạnh hơn Bảo Bảo.Dù sao Bối Bối cũng đang trong thời gian phát triển,anh thấy tròn như vậy cũng dễ thương." Taehyung vuốt nhẹ bộ lông mềm mượt của Bảo Bảo đang nằm trên đùi anh.Anh cũng vươn tay chọt chọt cái bụng mỡ của Bối Bối.Ừm cũng phải nuôi vợ mình có cái bụng mỡ tròn tròn như vậy mới được,sờ rất đã tay.

Từ hôm JungKook xảy ra chuyện,anh dã tranh thủ ôm hai bé mèo về nhà lớn nhờ Han quản gia chăm sóc giúp.

"Meooo." Bối Bối bị hai người chủ cùng chọt bụng mỡ thì bất mãn,kêu lên kháng nghị rồi lật người chạy đến méc Bảo Bảo đẹp trai,uy vũ.Bảo Bảo liếm lông cho Bối Bối,an ủi Bối Bối đang ấm ức vì bị ba và mẹ khi dễ.

"Nhị thiếu gia,Jeon thiếu gia.Phu nhân mời hai cậu xuống dùng cơm trưa." Han quản gia gõ cửa phòng đang mở ra,hoà ái nói với Taehyung và JungKook.

"Vâng.Tụi con xuống ngay." Anh và cậu để hai bé mèo xuống rồi cùng đứng dậy.

"Bảo Bảo,Bối Bối đi thôi." Han quản gia vẫy tay với hai chú mèo.Hai bé rất nhanh chóng,quen thuộc chạy đến cọ chân ông.Một đoàn ba người,hai con mèo cùng nhau đi xuống lầu.

Taehyung và JungKook xuống nhà ăn,dùng bữa trưa với mẹ Kim.Trong nhà chỉ có ba người họ ăn trưa với nhau vì các thành viên khác đều đã đi làm.Ba Kim tuy đã nghỉ hưu nhưng vì Taehyung nghỉ phép dài hạn nên ông tiếp nhận công việc giúp con trai mình.

"Kookie cục cưng,ăn món này đi.Rất tốt cho việc hồi phục xương cốt của con."

Hwan BoHee vui vẻ lại gắp thêm thức ăn bỏ vào chén cho JungKook,lúc này trong chén cậu đã thành cái núi nho nhỏ toàn đồ ăn.

"Mẹ cũng ăn đi,chén con đã đầy rồi.Con ăn bớt rồi mẹ lại gắp tiếp cho con." JungKook cười nhẹ,gắp đồ ăn cho mẹ Kim.

"Mẹ không thể thiên vị như vậy,của con đâu." Taehyung đẩy cái chén chỉ có cơm trắng của anh cho mẹ.

"Hừ,con không có tay à,tự gắp đi chứ." Hwan BoHee rất vô tình,điển hình của việc có con dâu quên con trai.

Taehyung ấm ức mà ăn cơm trắng.JungKook nín cười,gắp mấy món anh thích bỏ vào chén cho anh,mẹ Kim cũng bật cười,gắp rau bỏ vào cho anh.Chén cơm trắng rất nhanh chóng mà đầy ụ lên.

Taehyung rất sung sướng mà ăn cơm.Có vợ và mẹ gắp đồ ăn cho thì không gì hạnh phúc bằng.

Cả ba người đều không nói chuyện nữa mà ăn bữa cơm đầy ấm áp.Sau bữa cơm mẹ Kim lại đuổi hai người lên phòng ngủ trưa.

Taehyung sau khi tắm rửa thay đồ cho anh và JungKook xong thì cả hai cùng nằm trên giường.Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì mệt mỏi sau mười mấy tiếng ngồi trên tàu,anh nằm thêm chút nữa cho đến khi cậu ngủ say thì nhẹ tay,nhẹ chân ngồi dậy,xuống giường.Thể chất anh vốn khỏe mạnh nên không có mệt mỏi như JungKook.

Cầm điện thoại đi ra ban công,anh gọi điện báo bình an đã về đến nơi cho ba mẹ Jeon.Sau một lúc trò chuyện cùng họ,Taehyung trở lại giường,cúi xuống hôn lên má JungKook,vuốt đầu hai chú mèo đang cuộn người nằm cạnh cậu rồi không tiếng động ra khỏi phòng,cẩn thận đóng cửa tránh không ảnh hưởng đến bảo bối của anh đang ngủ.

"Mẹ.Mẹ không nghỉ trưa sao." Taehyung vào phòng khách sang trọng thì thấy mẹ Kim đang ngồi trên sô pha vừa cúp điện thoại gọi nói chuyện với ba Kim,anh lên tiếng gọi rồi ngồi xuống bên cạnh bà.

"Cha con gọi điện,nên mẹ chưa đi nghỉ.Sao con không ngủ cho khỏe,Kookie đâu?" Hwan BoHee dịu dàng nói với Taehyung.

"Em ấy mệt quá nên ngủ rồi ạ.Con thì không có buồn ngủ nên ra ngoài này." Taehyung nắm lấy tay mẹ Kim,mỉm cười trả lời.

"Sao,có làm ba mẹ vợ vừa lòng không đó." Hwan BoHee nheo mắt nguy hiểm nhìn anh.

"Con trai mẹ mà,tất nhiên là toan thắng trở về.Ba mẹ vợ rất thương con nha.Họ có gửi quà cho mẹ,chút chiều em ấy dậy sẽ đem xuống cho mẹ." Taehyung lập tức đầy tự tin nói với mẹ Kim.

"Vậy là tốt.Không hổ danh con trai Hwan BoHee này.Đến lúc thích hợp cha mẹ sẽ về gặp mặt anh chị thông gia bên đó." Hwan BoHee cười hòa ái với con trai.

"Mẹ." Taehyung cảm động nhìn mẹ Kim.

"Đó là việc chúng ta nên làm.Mẹ thật tâm thương yêu Kookie,đây là điều nên làm cho thằng bé.Còn con,con lo mà dắt Kookie qua dỗ dành ông ngoại con đi.Ông con còn giận lắm đó."

"Con cứ đem em ấy đặt trước mặt ông ngoại thì thế nào ông cũng thích cho xem,không thì con sẽ lấy lòng bà ngoại trước,xem ông còn giận hay không." Taehyung sờ cằm,nêu ý kiến.

"Con đó,đừng có mà trêu ghẹo ông ngoại.Yên tâm đi,thế nào ông bà ngoại con cũng thích Kookie cho xem.Hôm bữa mẹ có kể về thằng bé cho ông bà ngoại con nghe.Bà con thì không sao còn ông con thì mặt mày khó chịu nhưng cứ hỏi về thằng bé suốt.Thế nào Kookie cũng cưa đổ được ông con cho xem." Bà vừa nói vừa bật cười khi nhắc đến Hwan lão gia,cha của bà.

"Tất nhiên rồi mẹ,bảo bối nhà con là người gặp người thích." Taehyung đầy tự hào mà nói.

"Thôi đi ông tướng.Là do ông bà thông gia dạy dỗ tốt,hơn nữa do bản tính của thằng bé ngoan ngoãn,đáng yêu từ nhỏ.Chứ có phải do con đâu ở đó mà tự hào cái gì." Thấy con trai lại mặt dày,Hwan BoHee không nể tình mà nhìn con mình đầy khinh bỉ.

"Bây giờ em ấy là vợ của con,tất nhiên con phải tự hào ah." Taehyung tiếp tục mặt dày lên tiếng.

Mẹ Kim vẫn dành ánh mắt khinh bỉ cho con trai mình.

"Bao giờ hai đứa về nhà mình." Hwan BoHee lên tiếng hỏi Taehyung.

"Ngày mai con chở em ấy đi tái khám xong sẽ về luôn ạ."

"Sao sớm vậy,để Kookie ở lại đây vài ngày với mẹ,mẹ rất thích thằng bé." Bà nhíu mày,bất mãn nói với anh.

"Con cũng muốn lắm,nhưng mẹ cũng hiểu bản tính đà điểu hay ngại ngùng của em ấy mà.Em ấy chưa quen,nếu ở đây vài ngày em ấy lại không được tự nhiên." Taehyung trả lời mẹ.Anh cũng không muốn ở lại đây ah,phải nhanh nhanh về nhà mới được.Hắc hắc,có không gian riêng sẽ dễ làm chuyện xấu với bảo bối hơn nha.

"Thôi được rồi,mẹ cũng biết tính thằng bé.Sau này nhớ đem theo Kookie về đây ở với mẹ một tuần nghe chưa." Hwan BoHee tiếc nuối nói với anh.

Mẹ Kim cùng Taehyung ngồi nói chuyện vui vẻ chừng nữa tiếng thì bà đứng lên đi về phòng nằm nghỉ một chút,dù sao cũng có tuổi rồi,ngồi lâu sẽ đau lưng.

Taehyung dìu mẹ Kim về phòng rồi quay trở lại phòng mình,leo lên giường ôm lấy JungKook thơm thơm mềm mềm đang ngủ say,anh cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút.

Sau khi ngủ trưa dậy,Taehyung bế JungKook xuống nhà dưới,cùng với cậu lấy quà,đặc sản nơi cậu ở ra biếu cho mẹ Kim rồi ngồi trò chuyện vui vẻ với bà.

Đến chiều thì mẹ Kim vào bếp,cùng với người giúp việc nấu cơm tối.Taehyung để JungKook ngồi lên xe lăn,đẩy cậu đi tham quan toàn cảnh của tòa biệt thự.

"Khuôn viên này thật rộng,không khí lại trong lành,tự nhiên.Em rất thích cách bày trí trong này." JungKook vui vẻ nói với Taehyung.

"Khuôn viên này là do ông nội dành cho bà nội.Chính tay ông bà đã tự mình chăm sóc,sắp xếp,bày trí mọi thứ.Sau này khi bà mất,ông nội vẫn không bỏ thói quen,tự mình chăm sóc từng gốc cây,luống hoa,bãi cỏ.Đến khi ông mất,cha và chú ba không thay đổi mọi thứ trong này,chỉ mướn người làm vườn để chăm sóc mọi thứ trong này." Taehyung vừa đẩy xe lăn vừa giải thích cho cậu.

"Qua cách bày trí trong này em có thể nhận thấy được tình cảm ông nội của anh dành cho bà." JungKook cong cong ánh mắt ngắm mọi cảnh vật trong khu vườn.

"Cái gì ông nội của anh.Bây giờ là ông nội của em luôn đó." Taehyung đứng lại,vòng ra trước gõ lên đầu JungKook.Bất mãn nói với cậu.

JungKook đưa tay xoa nhẹ trán,nhăn nhăn cái mũi xinh đẹp của mình với Taehyung.

"Ngốc.Ông bà nội quen biết nhau từ nhỏ,họ cùng nhau trải qua bao khó khăn,sóng gió mới tạo được cơ nghiệp.Nên ông bà luôn quý trọng tình cảm gia đình.Đó là điều hai người luôn nghiêm khắc dạy cho con cháu." Taehyung bật cười,nhéo nhẹ cái mũi cậu.Anh vừa nói vừa đẩy cậu đi trên bãi cỏ xanh,dừng lại dưới tán cây cổ thụ cao lớn.Thân cây to đến mức phải hai người lớn mới ôm hết.

Taehyung đẩy cậu dưới tán cây rộng xum xuê,tránh đi ánh nắng mặt trời buổi chiều.Anh ngồi bệt xuống trên thảm cỏ rồi đưa tay nắm lấy tay cậu.Từ trên cành cây to có hai sợi dây thừng thòng xuống,cột chắc chắn vào tấm ván bằng gỗ,tạo thành một xích đu dây.Bên cạnh còn có một ghế dựa bằng gỗ dành cho người lớn tuổi và cái bàn trà loại nhỏ.Hai thứ đó đã cũ kĩ theo năm tháng nhưng lại rất sạch sẽ vì hằng ngày sẽ có người giúp việc lau chùi chúng.

"Những cây cổ thụ trong khuôn viên đã có trước khi ông nội mua mảnh đất này.Lúc khởi công xây biệt thự,ông đã hạn chế không đụng đến những cây xanh trên mảnh đất.Cái xích đu kia ông tự tay làm cho bọn anh.Đến chiều ông sẽ dắt bọn anh ra đây,đẩy bọn anh chơi xích đu.Còn bà nội sẽ ngồi trên ghế cười hiền từ,nhìn bọn anh đùa giỡn bên cạnh ông nội.Có khi bà lại dịu dàng giải quyết những xích mích nho nhỏ của tụi anh,hay là ôm tụi anh vào lòng kể những câu chuyện xưa.Còn ông nội tuy ít nói ít cười,không biểu lộ cảm xúc ra ngoài nhưng ông luôn dùng hành động để thể hiện yêu thương,sự tỉ mỉ dành cho con cháu của ông.Anh nhớ những ngày nghỉ không phải đi học,ông bà hay dẫn tụi anh đi câu cá,có một lần tiểu Việt vì giận dỗi mà sơ ý đẩy anh ngã xuống hồ...." Giọng nói trầm ấm mang theo hoài niệm của Taehyung chậm rãi kể lại chuyện lúc nhỏ cho JungKook.

JungKook dùng hai tay nắm lấy bàn tay to lớn của Taehyung,cậu yêu thương nhìn anh đang nhìn cái xích đu đang đong đưa trước mặt,kể lại kỉ niệm về ông bà nội Kim.Cậu chăm chú,kiên nhẫn lắng nghe người yêu của mình kể từng chút một về thời thơ ấu của anh,không lên tiếng cắt ngang hồi ức của anh.Cậu có thể nhận thấy tình yêu thương vô bờ của ông bà nội Kim dành cho con cháu của mình,và cũng như sự mất mát,đau khổ của anh khi ông bà mất đi.

"Bảo bối,hôm nào anh dẫn em đi thăm mộ ông bà nội.Hai người nhất định sẽ thích em." Taehyung sau khi kết thúc câu chuyện thì quay sang mỉm cười,nhẹ giọng nói với JungKook.

"Vâng." JungKook gật đầu rồi vươn tay vuốt nhẹ gò má của Taehyung.

"JungKook.Anh yêu em rất nhiều.Chúng ta sẽ bên cạnh nhau tới lúc già như ông bà nội được không." Taehyung giữ lấy tay JungKook áp lên má anh rồi nhìn cậu đầy yêu thương bằng ánh mắt sâu thẳm của mình.

"Chắc chắn rồi.Em sẽ bám theo anh cả đời,một phiếu cơm miễn phí,không phải lo ăn,lo mặc,lo ở cả đời.Cơ hội tốt như vậy tất nhiên em sẽ đeo theo anh rồi." JungKook cười ôn nhu,giọng nói mang theo chút tinh nghịch nhưng kiên định trả lời Taehyung.

Ý cười trong mắt Taehyung càng sâu kèm theo hạnh phúc lan tỏa trong đó khi nghe câu nói của JungKook.

"Kim tổng còn có tác dụng làm ấm giường rất tốt nha~~~khiến em không thể... không yêu nha~~~cả đời này sẽ không tha cho anh." JungKook cúi xuống,ghé vào tai Taehyung,giọng nói mềm mại lúc này mang theo chút ma mị,làm nũng và gợi cảm mà nói với anh.

Taehyung nghe JungKook lại dụ dỗ mình thì nhếch khóe miệng cười nguy hiểm,vươn tay giữ lấy gáy cậu,bá đạo,mạnh mẽ hôn lên đôi môi đỏ hồng đang mê hoặc anh.

"Tiểu yêu tinh lại dám dụ dỗ.Mai về nhà biết tay anh,xem anh thu phục em thế nào." Taehyung hơi buông môi cậu ra,giọng nói vốn trầm ấm,dụ hoặc lòng người của anh lúc này lại mang theo chút khàn khàn làm cho người nghe càng thêm chìm đắm vào đó.

"Rất mong chờ nha~~" JungKook nhướng nhẹ chân mày,nhìn anh khiêu khích,cậu cắn nhẹ lên môi dưới đầy gợi cảm của Taehyung.Ngón tay thon dài vẽ vòng tròn nơi yết hầu của anh.

"Bảo bối,tới lúc đó em có xin tha,anh cũng sẽ không dừng." Taehyung bật cười trầm thấp rồi nhánh chóng áp đảo hôn lên cái miệng nhỏ ngọt ngào,dây dưa với cậu.

TaeYang vừa về nhà thì nghe mẹ Kim nói anh ba của cậu đã về,còn dắt theo 'anh dâu' về,cả hai đang dạo chơi trong vườn.Anh nhanh chóng vứt hết hình tượng hoa hoa công tử của mình,mang vẻ mặt mấy bà tám hóng chuyện chạy đi kiếm anh ba và 'anh dâu nhỏ' trong truyền thuyết mà mọi người trong nhà đã nhắc đến cả tháng nay,hơn nữa 'anh dâu' này còn là một tiểu mỹ nhân nha.

TaeYang đang chống tay trên tường thở hổn hển vì chạy nhanh thì thấy Kim JunHa không biết đến từ lúc nào đang lấp lấp ló ló sau bụi hoa lớn,đưa cổ dài ra rình cái gì đó.TaeYang khó hiểu,cất lớn tiếng gọi cô.

"JunHa,em núp ở đây làm gì."

Tiếng gọi lớn của TaeYang làm cho JunHa đang rình rập người ta ân ân ái ái và cả hai người đang liếc mắt đưa tình với nhau đều giật mình.

JunHa tức giận quay lại trừng mắt nhìn TaeYang.Thầm mắng anh là đồ phá đám.

"Hắc hắc.Anh ba,anh dâu nhỏ.Hắc hắc,lâu quá em mới gặp lại hai anh,hắc hắc..." JunHa sau khi dùng ánh mắt trừng chết TaeYang thì đứng lên,bước ra từ bụi hoa đi tới gần.Cô gãi đầu cười ngại ngùng với Taehyung và JungKook.Ừm...dù sau cũng là rình lén hai người họ,phải tỏ ra ngại ngùng mới được nha.

"JunHa cô nương,nhớ đưa anh phí sinh hoạt tháng này của thím ba cho em." Taehyung cười ôn hòa,nhẹ giọng nói với cô.

"Vì sao anh ba?" JunHa khó hiểu.

"Nhìn lén bọn anh không thể miễn phí được,còn không anh sẽ cúp tiền định kì cho JunHan quản giaie nha,xem như phí tụi anh trình diễn cho em xem." Taehyung tiếp tục ôn hòa nói với cô.

"Không thể ah,đừng mà anh ba.Tháng này em còn phải mua bộ cọ,khung vẽ và bảng vẽ Wacom mà em mơ ước bấy lâu nay,hơn nữa sắp vô học rồi,còn nhiều thứ em phai mua ah.Anh không thể cúp tiền em được,em sẽ nhịn đói tháng sau mất.Với lại em chỉ xem chút chút thôi mà." JunHa bước tới ngồi phịch xuống bên cạnh Taehyung,cô chu miệng,làm nũng với Taehyung.Cô dùng ngón cái và ngón trỏ làm một khoảng cách chút xíu cho anh xem.

"Chút chút." Taehyung nhướng nhẹ chân mày,cười ôn hòa với cô.

"Không,là nhiều hơn chút chút." JunHa nới rộng hai ngón tay thêm xíu nữa.

"Miễn thương lượng,anh thu phí như vậy là rẻ rồi,em trả giá nữa thì anh cúp luôn tiền định kì tháng sau." Taehyung lắc đầu,nhún vai.

"Anh ba~~~" JunHa lắc lắc tay Taehyung.

"Anh dâu nhỏ,mau năn nỉ giúp em.Lần sau em không dám rình trộm đâu,em sẽ quang minh chính đại nhìn hai người ah~~~" JunHa năn nỉ không được Taehyung thì quay sang làm nũng với JungKook.

"Con bé này." Taehyung bật cười,gõ nhẹ lên trán JunHa.

"Em muốn mua bảng vẽ Wacom,năm sau em bắt đầu học vào chuyên ngành chính rồi đúng không." JungKook cười nhẹ,khéo léo chuyển đề tài làm cậu bối rối nãy giờ.Cô bé này có sở thích rình cậu với anh lắm nha.

"Dạ.Tuy rằng chưa cần thiết,nhưng em muốn tự học sử dụng cho thành thạo nên muốn mua.Em cũng tính mua từ lúc học năm nhất nhưng mà em chưa biết mua loại nào nên lưỡng lự tới giờ.Em đang chờ anh trở lại để hỏi." JunHa rất nHan quản giah bị JungKook dời đề tài.

Taehyung thấy em họ mình bị vợ mình khéo léo đổi đề tài thì thầm đầy tự hào.Ai nói vợ mình ngốc chứ,rất thông minh.

"Hôm nào anh đi lựa với em,em cũng muốn mua bộ cọ với khung vẽ phai không.Anh biết một chỗ bán,chất lượng rất tốt.Giá có hơi cao chút xíu nhưng em sẽ không bực mình khi sử dụng." JungKook ôn hòa tiếp tục nói với cô.

"Vậy hôm đó anh đi với em đi,em cũng muốn mua màu nữa.Anh lựa giúp em luôn.Conf rất nhiều thứ nha,có anh đi chung giúp em thì quá hay rồi." JunHa hưng phấn bừng bừng nói với JungKook,rất nhanh lại ỉu xìu vì cô nhớ đến chuyện mình mới bị anh ba cúp tiền cho định kì.Những món cô muốn mua lại không rẻ một chút nào,hơn nữa còn tài liệu,sách vở cho năm học mới nha,mà anh ba một khi nói là sẽ làm.Không sao tháng sau cô sẽ thắt lưng buộc bụng,khó lắm mới có cơ hội Cố đại thần đi lựa đồ giúp cô.

JunHa là một cô gái có cá tính mạnh,hơn nữa có TaeOhvà Taehyung làm gương nên từ nhỏ cô đã học được tính tự lập từ hai anh họ của mình.Còn anh họ TaeYang sao,tất nhiên là cô không muốn noi gương theo rồi,tuy tài giỏi như anh hai và anh ba nhưng lại không đàng hoàng xíu nào.

Từ nhỏ đã là tiểu thư sống trong gia đình giàu sang,thượng lưu nhưng Kim JunHa không bao giờ đòi hỏi hay đua đòi bất kì thứ gì,không hàng hiệu,xe sang này nọ như vài vị tiểu thư khác.Từ lúc học cấp hai,cô đã tập cho mình tính cách tự chủ.Hàng tháng cha mẹ và các anh họ sẽ cho cô tiền tiêu vặt,cô chỉ sử dụng trong khoản đó,dư ra thì tự để dành để mua những thứ cần thiết cho việc học và những gì cô thích.

"Ừm JunHa này,mấy món đó anh tặng cho JunHa.Xem như làm quà cho em,được không." JungKook nhìn nét mặt ỉu xìu của JunHa thì đoán được cô bé đang phiền não chuyện bị Taehyung phạt tiền lúc nãy nên mỉm cười nói với cô.

Hình như cậu chưa có quà ra mắt cho cô bé thì phải,cũng nhờ công bà mai nhỏ này cậu cũng mới nhanh chóng bị Taehyung bắt được.Cậu đủ khả năng để mua mấy món này tặng cho cô bé.

"Wow... thật không anh dâu nhỏ.anh dâu nhỏ muôn năm,muôn năm." JunHa lập tức mừng rỡ reo hò,bật dậy ôm chầm lấy JungKook.Đã là người nhà thì mấy chuyện này không nên khách sáo,như vậy rất xa lạ.

"Này,này.Em vui thì vui nhưng không được ôm chầm anh dâu nhỏ em như vậy." Taehyung nhanh chóng nắm cổ áo JunHa kéo lại.

"Anh ba đáng ghét,đã trừ tiền em thì chớ,ngay cả ôm anh dâu nhỏ cũng không cho em ôm sao." JunHa bĩu môi.

"Hừm,có anh dâu nhỏ thì quên anh ba đúng không." Taehyung lại gõ cho JunHa cái nữa.

"Ô..ô anh dâu nhỏ,anh ba đánh em." JunHa quay sang ủy khuất mà méc JungKook.

"Khụ.Hình như mọi người quên tôi thì phải." TaeYang bị cho ra rìa,không ai thèm ngó đến lúc này mới lên tiếng.

Taehyung và JunHa lúc này mới nhớ ra cái giọng to tiếng phá chuyện vui của mình lúc nãy là của ai.Taehyung nhìn em trai mình rồi nở nụ cười nguy hiểm.JunHa lại quăng cho anh tư nụ cười muốn giết người.

TaeYang ngẩn tò te,không hiểu gì nhìn anh trai và em họ mình.Oát-đờ-heo...

"Chào anh TaeYang.Tôi là JungKook. " JungKook nhìn biểu cảm của hai anh em họ thì lắc đầu bó tay,cậu cười ôn hòa lên tiếng bắt chuyện với TaeYang.Cậu nhận ra vị giám đốc trẻ tuổi của công ty giải trí lớn nhất nước này.

"Cậu nhận ra Tôi,chắc anh ba có kể về Tôi với cậu đúng không.Cậu gọi tôi là TaeYang được rồi.Nghe cả nhà nhắc đến cậu đã nhiều lần,hôm nay mới được gặp.'Anh dâu' trong truyền thuyết,nhìn cậu bên ngoài còn đẹp hơn trong hình nữa." TaeYang nghe JungKook hỏi thì nhanh chóng phục hồi phong độ của mình.Nở nụ cười phong tình,quyến rũ với'anh dâu' của mình.Cặp mắt phượng đa tình cong cong nháy mắt với cậu.Thân thiết nói chuyện với cậu.

"'Anh dâu' có suy nghĩ muốn làm diễn viên nổi tiếng không,khuôn mặt này,vóc dáng này của cậu rất bắt mắt nha,rất ăn ảnh,rất bắt máy quay.Có hứng thú không?Tôi bảo đảm cậu rất nhanh nổi tiếng nha.Tôi sẽ tự tay đào tạo cậu." TaeYang liền nổi bệnh nghề nghiệp,không để JungKook lên tiếng,nHan quản giah chóng xáp lại gần,ánh mắt như đèn pha nhìn JungKook.

'Bốp' JungKook đang muốn lên tiếng trả lời thì Taehyung đã ra tay trước,anh tán một phát thật mạnh lên đầu thằng em ngựa đực của mình.

"A...anh ba sao lại đánh em,đau lắm biết hông.Não em muốn long ra luôn rồi." TaeYang ngồi xổm xuống ôm đầu mình mà ai oán với anh trai.

"Cái miệng thối của em,ngay cả Kookie của anh mà cũng dám rủ rê vào cái môi trường phức tạp,lẩn quẩn đó.Đáng đánh đúng không JunHanie?" Taehyung như bà cô đanh đá,chống nạnh hung dữ nói với TaeYang.

"Đáng đánh.Anh ba uy vũ.Anh tư đáng ghét,dám rủ rê anh dâu nhỏ của em." JunHa rất nhanh chóng về phe anh ba Taehyung,cô cũng đá một cái vào ổng quyển của TaeYang.

"Cái gì chứ,anh ba,JunHa phải tin tưởng vào con mẳt của em chứ.Em nói nổi tiếng là nổi tiếng mà.Nhìn khuôn mặt của cậu ấy xem,bảo đảm trong vòng vài tháng sẽ nhanh chóng nổi tiếng.Hơn nữa độ tuổi nay của cậu ấy là thích hợp nhất." TaeYang bất mãn lên tiếng.

"JunHanie.Đánh cho anh.Không chịu nghe nói thì dùng gia pháp." Taehyung trừng mắt nhìn TaeYang,đỏng đảnh kêu JunHa xung trận.

"Dạ." JunHa nhanh chóng phụng mệnh,nhào vào TaeYang,đè anh xuống bãi cỏ mà dùng ngũ trảo ngắt nhéo anh tư cô.Hừ hừ dám phá hỏng chuyện tốt của em,dám dụ dỗ anh dâu nhỏ của em.

"Ai đau...Taehyung thối,mau thả em ra...á...JunHanie cô nương tha cho anh....ái đau,né mặt anh ra,đừng ngắt lên đó.Đừng nhéo nữa,tha cho anh."

TaeYang đâu dám ra tay với cô em họ đáng yêu của mình,thêm ông anh trai quý hóa đang đè chặt không cho dãy giụa,chống cự.Nên TaeYang đành chấp nhận số phận bị JunHa dùng sức đè xuống ngắt nhéo,thọc lét không ngừng.Chỉ biết la oai oái,nước mắt ngắn,nước mắt dài xin tha.

JungKook thấy ba anh em nhà chồng mình nháo nhau đến mất hình tượng thì cười đến chảy nước mắt.

Cho đến khi TaeYang chịu không nổi,phải cam đoan không dám dụ dỗ 'anh dâu' của mình nữa mới được Taehyung và Kim JunHa tha cho.Hai anh em mới đánh hội đồng người ta xong,nhìn thấy thân ảnh TaeYang thê thê thảm thảm,thoi thóp nằm trên bãi cỏ giống như mới bị cưỡng gian xong,đâu còn bộ dạng đẹp trai,đào hoa phong nhã thì cười ngặt nghẽo.JungKook cũng không ngoại lệ mà cười đến đau cả bụng.

Han quản gia kiếm họ mời vào nhà ăn cơm cũng không kìm nén được khi thấy bộ dạng tả tơi của tam thiếu gia nhà Kim,ông cũng phải phì cười.Đã quá quen tình cảnh anh em nhà Kim nháo nhau đến long trời lở đất từ nhỏ đến lớn nên ông cũng không lấy gì là ngạc nhiên.

Lúc này các thành viên còn lại trong gia đình cũng đã trở về đầy đủ,ba mẹ Kim JunHa là Kim JeongJae và HyunAh cũng có mặt.

TaeYang ngay lập tức lãnh ngộ sâu sắc một chuyện,trong nhà ai cũng có thể đắc tội nhưng tuyệt đối không được đắc tội 'anh dâu'.

Bởi vì ngay khi JunHa méc với mẹ Kim về chuyện anh mới dụ dỗ 'anh dâu' đi làm diễn viên,người mẹ vốn dịu dàng,hoà ái của anh lập tức chống nạnh mắng cho anh một trận long trời lở đất,mắng đến cẩu huyết.

Chị dâu lớn thêm mắm thêm muối tỉ tê với anh hai rằng anh muốn cướp JungKook,thiết kế sư tài giỏi của tập đoàn Kim thị,làm cho chị buồn bã biết bao nhiêu,uổng phí cho một tai năng biết bao nhiêu.Anh hai liền không nói không rằng dùng mặt than cùng với ánh mắt lãnh khốc trừng anh cả buổi.Anh hai có biết nhìn em như vậy rất dễ khiến cho thần kinh non nớt của em bị suy nhược lắm không.Hic còn chưa kể anh hai còn tặng cho một cú đá nữa.

Cha Kim cũng tham gia thuyết giáo cho anh một trận,lôi luôn chuyện anh ong ong bướm bướm mà dạy dỗ luôn.Ô...ô....ô không phải anh chỉ mắc bệnh nghề nghiệp mới dụ 'anh dâu' đi làm người nổi tiếng thôi sao.

TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC ĐẮC TỘI VỚI NHỊ THIẾU PHU NHÂN TƯƠNG LAI CỦA KIM GIA.

Sau sự kiện TaeYang không suy nghĩ mà dụ dỗ JungKook và bị gia pháp trừng trị.Cả gia đình Kim có một bữa tối vui vẻ ăn cơm với nhau,sau đó cùng nhau quây quần trong phòng khách trò chuyện,họ rất tự nhiên với JungKook để tránh cho cậu không được thoải mái,hơn nữa cũng đã gặp mặt,nói chuyện với từng người nên JungKook rất nhanh chóng hòa nhập với gia đình Kim.

Chưa kể đến việc cậu còn nHan quản giah chóng lật đổ bình giấm chua của cha chồng Kim Taewon,anh chồng Kim TaeOh,chú chồng Kim JeongJae và chồng của cậu Taehyung.Bọn họ cùng có suy nghĩ địa vị của họ đang bị lung lay bởi con dâu/em dâu/cháu dâu trai xinh đẹp,khả ái kia.Còn Taehyung ghen là vì vợ anh đang bị người nhà anh ăn đậu hủ trắng trợn.

'Nhanh đưa vợ con về phòng' Kim Taewon liếc mắt ra hiệu với con trai.

'Còn không mau ôm vợ em đi' TaeOh dùng mặt lạnh,ánh mắt khó chịu ra hiệu cho em trai.

'Bắt về' Kim JeongJae mặt liệt,ánh mắt lóe lên chút cảm xúc ra hiệu cùng cháu trai.

'Sao mấy người không tự ôm vợ mình về'. Taehyung đau khổ nhìn lại ba đại nam nhân đang trút giận lên anh kia.

'Không được để vợ khó chịu,mất hứng,vợ là trời.Ngu dốt,đạo lý đơn giản đó cũng không hiểu.Không xứng làm con cháu Kim gia,thật mất mặt.' Cả ba đại nam nhân đồng loạt quăng cho Taehyung ánh mắt đầy khinh bỉ.

Taehyung cạn lời,anh hậm hực nhìn lại họ. 'Không dám đụng đến vợ,bắt anh ra thế mạng làm kẻ xấu,lúc đó lại thay nhau làm ông chồng gương mẫu trừng trị anh,an ủi vợ rồi vui vẻ ôm vợ về đúng không.'

'Biết rồi còn hỏi.' Ba đại nam nhân Kim gia lại quăng cho Taehyung ánh mắt khinh bỉ.

Bên này nội chiến bằng ánh mắt của các ông chồng thê nô Kim gia còn bên này thì bên kia lại nói chuyện khí thế ngất trời,không khí vô cùng vui vẻ.

Mẹ Kim,thím ba,chị Lee,JunHa đối với JungKook rất tốt.Họ vui vẻ nói chuyện với cậu,chuyển hết từ đề tài này tới đề tài khác,hỏi thăm về gia đình cậu,cộng thêm những câu chuyện bí mật,hấp dẫn,thú vị trong giới showbiz của ông tám vui tính TaeYang làm cho JungKook nãy giờ vui vẻ đến mức khóe miệng không ngừng cong lên.

Cho đến khi nét mệt mỏi dần hiện trên khuôn mặt JungKook mọi người mới ngưng cuộc nói chuyện vui vẻ,rộn ràng lại.Taehyung nhanh chóng đi đến bế JungKook về phòng anh.

Kim JeongJae lái xe chở vợ và con gái về nhà họ.Những thành viên còn lại của gia đình cũng tản về phòng mình tắm rửa rồi nghỉ ngơi.

Taehyung bật cười nhìn JungKook gà gật trong khi anh đang tắm cho cậu.Tới giờ này cậu cũng mệt rồi,tối hôm qua trên tàu cũng không ngủ được bao nhiêu,tối nay cả nhà lại lôi kéo nói chuyện với cậu tới hơn 10h đêm,thân thể lại đang trong giai đoạn hồi phục,thêm bàn tay ấm của Taehyung massage trong lúc tắm làm xua tan đi những nơi đau nhức do ngồi tàu mười mấy tiếng khiến cho hai mắt JungKook chống cự không nổi với cơn buồn ngủ đang ập đến.

"Bảo bối,em ráng chịu thêm chút nữa,anh tắm cho em xong đã rồi hãy ngủ.Sắp xong rồi." Taehyung ôn nhu nói với JungKook đang muốn díp hai mắt lại.

"Ưm...Thoải mái.Buồn ngủ." JungKook thoải mái,rên hừ hừ rồi làm nũng cọ cọ vào lồng ngực của Taehyung,đưa hai tay dính đầy bọt sữa tắm ôm lấy thắt lưng anh.Hai mắt không mở nổi.

"Ngoan.Chờ anh xíu." Bàn tay của anh nHan quản giah chóng tẩy rửa sạch bọt sữa tắm trên người cậu.

5 phút sau Taehyung quấn JungKook trong khăn tắm to đùng với cơ thể sạch bong kin kít từ đầu tới mông,từ mông tới chân rồi ra khỏi phòng tắm xa hoa.Jeon mỹ nhân vì được tắm rửa sạch sẽ,thơm tho nên thỏa mãn dụi dụi vài cái vào lòng Kim tổng,không cầm cự được mà chìm vào mộng đẹp.

Taehyung dở khóc dở cười nhìn khuôn mặt xinh đẹp của JungKook lúc này mang theo chút ngây ngô,đáng yêu đang ngủ say trong lòng anh.Còn muốn ôn tồn,trêu ghẹo,thân thân mật mật với bảo bối một chút thì đã ngủ mất rồi.Haaizz cho em ấy nợ,mai về nhà rồi đòi lại sau vậy.

Sau khi lau khô người cho JungKook,Taehyung không thèm mặc đồ ngủ cho cậu,để cậu nude toàn thân mà ngủ.

"Hừm hừm,trừng phạt em.Dám ngủ trước bỏ anh bơ vơ một mình.Còn không thèm hôn chúc anh ngủ ngon." Taehyung hậm hực chọt chọt má của JungKook.

"Vợ yêu.Ngủ ngon." Anh cuối xuống hôn nhẹ lên môi cậu.Kéo chăn đắp lên cho cậu,chỉnh lại nhiệt độ của máy điều hòa trong phòng cho ấm lên một chút,đi tới nệm ngủ của hai bé mèo,vỗ vỗ,nựng hai bé rồi anh mới đi tắm.

Taehyung nhẹ tay nhẹ chân leo lên giường ngủ rộng lớn,mềm mại.Anh ôm cả thế giới vào lòng mình,JungKook vô thức theo thói quen trong giấc ngủ chui vào lòng Taehyung,khoác tay lên eo,chân gác lên đùi anh,ôm chặt lấy thân nhiệt với hơi thở quen thuộc của anh mà tiếp tục hơi há miệng nhỏ ra mà ngủ say.

Taehyung nhìn thấy hành động đáng yêu của cậu thì hung hăng hôn lên cái trán nhẵn mịn.Bàn tay to lớn vuốt dọc tấm lưng trần mịn màng,khẽ hôn lên mi mắt đang nhắm với hàng mi dài,cong cong của cậu.Anh nhìn cậu đầy yêu thương.Bảo bối,chúng ta sẽ bên nhau,yêu nhau cho tới già,giống như ông bà nội vậy.

-------------------------------------------------------------

Kim cáo ca ôm vợ đang ngủ khỏa thân vào lòng.Đưa tay nắn nắn mông cong cong của vợ,rất đầy đặn nha.Sờ sờ vòng eo thon gọn,có chút thịt rồi,cảm xúc thật tốt nha.Bóp bóp 'tiểu Kook' của vợ,ngày càng đáng yêu nha.Vuốt vuốt làn da mịn màng,càng ngày càng trơn láng nha.Ừm.Chỉ là đang kiểm tra xem vợ có mập thêm chút nào không ấy mà.Hắc hắc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro