12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12: Ngôi nhà ấm áp 11 (Bị lừa bởi NPC đáng ghét)

   Ellen và Thôi Dịch Thần đi trên con đường khô nóng ẩm ướt của thị trấn An Bách, hỏi thăm xung quanh nơi ở của Kaissy.

   Các cư dân thị trấn An Bách đều trốn ánh nắng dưới bóng cây râm mát, cảnh giác nhìn chằm chằm hai người xứ khác, bọn họ trước sau như một không thích người đến từ bên ngoài, nhất là sau khi ngài Feasel điên điên khùng kia đến, trấn nhỏ đã không còn giữ được bình yên.

   "Ồ, người phụ nữ tội nghiệp đó, chồng cô ấy thường xuyên vắng nhà, cô ấy sống với Wendy, nuôi cô bé đáng yêu ấy lớn đến chừng này lại không ngờ bị mất tích."

   "Nghe nói cha cô bé là nhà khoa học trên trấn chúng tôi, Feasel, nhưng ai quan tâm người phụ nữ ăn nói linh tinh kia làm gì chứ?" Một bà cụ xanh xao gầy gò đứng dưới mái hiên, phe phẩy cây quạt, lầm bầm nói, "Người trẻ tuổi, cậu muốn hỏi gì?"

   Ellen nghiến chặt hàm răng, hỏi lại lần thứ ba: "Cháu đang tìm nhà của Kaissy."

   "Ờ ờ, vậy dễ tìm, ở ngay căn nhà hai tầng xinh đẹp kia, này, là căn nhà màu lam nhạt kia." Bà cụ tiện tay chỉ.

   Ellen và Thôi Dịch Thần không rảnh nói lời cảm ơn, hai người bước nhanh về phía căn nhà lớn tầng hai mà bà cụ chỉ.

   "Người xứ khác bất lịch sự", Đột nhiên có hai xúc tu dài mảnh nhô ra từ đỉnh đầu bà cụ, những xúc tu giống như chuỗi hạt chạm vào nhau, "Kaissy, người phụ nữ tội nghiệp, haizzz, các người cũng không gặp được đâu." Ellen đã sớm phát hiện ra sự khác thường của đồng đội bên cạnh, bình thường tâm tư Thôi Dịch Thần kín đáo không lộ ra gì, nhưng lúc mấu chốt luôn nhận ra những chỗ khác biệt trước.

   Cho nên gã vẫn đảm đương vai trò mưu sĩ trong đội.

   Thôi Dịch Thần vẫn đang nghĩ đến cái tên cảnh sát khả nghi gặp được trước thư viện, khí chất của anh và cái trấn nhỏ này không hợp.

   Mặc dù có cung cấp manh mối về Jessie, nhưng gã luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, hỏi: "Anh cảm thấy sẽ có NPC tiết lộ tin tức người chơi sao?" Ellen sửng sốt, nói: "Chắc gã ta là một tên NPC thích tự do, có thể quan sát được một ít hiện tượng kỳ quái, vì vậy mới nói cho chúng ta biết, anh không nghe thấy gã ta nói gã biết hành tung của chúng ta sao?"

   Thôi Dịch Thần dừng bước, gã phát hiện một tin tức rất quan trọng, NPC này không có nhắc nhở chi tiết nhân vật, nếu như NPC có thể cung cấp tin tức cho người chơi vì sao không có chi tiết nhân vật?

   Ellen quay đầu nhìn biểu cảm không rõ trên khuôn mặt đồng đội, nghĩ thầm cái tên tu tiên này lại sao nữa?

   "À, không có gì", Thôi Dịch Thần đột nhiên mỉm cười, nụ cười này ở trên khuôn mặt cứng nhắc của gã có vẻ hơi kinh dị, giống như một gốc cây già bị người ta dùng lưỡi dao tùy ý cắt chém mấy lần, "Chúng ta tiếp tục đi thôi."

   Không hiểu sao trong lòng Ellen lại thấy bồn chồn, có lẽ vì Vivian gặp phải bất trắc, khiến anh ta cảm thấy lo lắng.

   "Thôi Dịch Thần, đến cùng tối qua Vivian đã đi đâu?"

   Thôi Dịch Thần cũng buồn rầu: "Không biết, không phải cô ta luôn có cái tính này sao? Làm theo ý mình, chưa bao giờ nghe theo mệnh lệnh."

   Ellen gật gật đầu, đối với một số hành vi của vampire, anh ta rất không đồng ý, thở dài: "Chờ tìm được cô ta, tôi muốn bàn bạc với cô ta một lúc về chủ đề kỷ luật đoàn đội."

   Trên mặt Thôi Dịch Thần mang theo biểu cảm từ chối cho ý kiến, trong lòng lại thầm nghĩ đáng tiếc mày mãi mãi cũng không thể nói chuyện với Vivian, con mụ đàn bà đa nghi kia cũng vì nghe theo một ít tin tức giả mà tao tiết lộ, mới ra ngoài tìm kiếm manh mối.

   Hiện tại chắc hẳn sắp bị hiến tế cho cái kẻ được gọi là thần kia, sắp hóa thành một đống xương trắng thê thảm.

   Dù sao nếu gã muốn tiến hành kế hoạch, cái ả Vivian không dễ kiểm soát này chắc chắn phải bị bài trừ bên ngoài.

   Cốc! Cốc! Cốc!

   Ellen gõ cửa nhà dì Kaissy.

   Anh ta cẩn thận quan sát cành ô liu trên cánh cửa, thầm nói: "Chủ nhà này vẫn rất có phẩm vị nghệ thuật."

   Kẹt kẹt.

   Cửa mở ra, vẫn là mùi hôi thối hun người kia, cho dù Ellen đã trải qua lễ rửa tội ở thư viện cũng không khỏi hung tợn nhíu mày, sao lại có người có thể ở loại chỗ ở này?

   "Tìm ai vậy?"

   Một khuôn mặt kỳ lạ xuất hiện trong khe cửa, mái tóc rối bù che trán bà ta, đôi mắt của người phụ nữ gần như lồi ra, khuôn mặt của bà ta được bao phủ bởi một lớp dầu gần như nổi trên da, loáng thoáng hiện ra trong ánh sáng mờ nhạt.

   Dì Kaissy phấn khích xoa xoa tay, nuốt một ngụm nước miếng nhìn hai con mồi không mời tự đến.

   Thôi Dịch Thần đứng ở phía sau Ellen, không nói gì, gã nheo mắt quan sát vị nữ sĩ Kaissy kia, ngón tay không tự chủ được nhẹ nhàng vân vê.

   Ellen thất lễ che mũi, ấp úng nói: "Jessie, thằng nhóc kia, có phải đang ở chỗ bà không?"

   "Chúng tôi, khụ khụ, hô, chúng tôi là bạn của nhóc ấy."

   Đôi mắt dì Kaissy càng lồi ra, bà ta nở một nụ cười cổ quái, không biết có phải là ảo giác của Ellen không, dường như có thể nhìn thấy hai chiếc răng đen nhọn trong miệng Kaissy.

   Bà ta thoải mái mở cửa ra, lộ ra hoàn cảnh dơ dáy bẩn thỉu ở bên trong, bà ta cũng không xấu hổ nói, "Mời vào, mời vào, ngồi ở đâu cũng được, tôi sẽ gọi Jessie, thằng nhóc ấy, đang ngủ nướng."

   Ellen chán ghét nhìn vết bẩn màu vàng  không rõ trên sàn nhà, anh ta lấy mũi chân cẩn thận nhích từng chút một bước vào ngôi nhà hôi thối này.

   Thôi Dịch Thần đi theo sau anh ta, nói: "Người mới kia thật sự là Jessie? Cậu ta có thể sống đến bây giờ?"

   Vừa tránh được một nồi canh mốc meo, Ellen không cần nghĩ ngợi nói: "Chắc chắn đã bị mùi hôi thối này hun đến hôn mê, chờ cậu ta tỉnh lại vừa hay có thể hỏi nhiệm vụ của cậu ta."

   "Khách nhân, khách nhân, trong phòng rất tối nhỉ!"

   Từng bước một, Kaissy bước vào phòng khách với hai cây nến trắng tinh, bà ta đi rất cẩn thận để tránh đụng phải đống rác bị vứt bừa dưới chân, để hai cây nến không bị tắt khi đang di chuyển.

   Trên ngọn nến trắng tinh có hai ngọn lửa màu đỏ đang nhảy múa.

   Hai ngọn lửa mờ nhạt, không thể thấy rõ khói xanh lượn lờ bay lên.

   "Chờ đã!"

   Ellen mạnh mẽ bày ra tư thế đề phòng, đem Thôi Dịch Thần bảo vệ phía sau, tuy hiện tại anh ta không có cách nào thi triển dị năng tinh thần, nhưng cảm giác nhạy bén khiến anh ta phát hiện hai cây nến này có vấn đề.

   "Đến cùng bà là ai?"

   "Ha ha ha —— "

   Răng nhọn chậm rãi nhô ra từ miệng dì Kaissy, dưới váy bà ta mọc ra 6 cái chân côn trùng cực kỳ sắc bén, ngay cả mắt bà ta cũng nhanh chóng mở rộng, biến thành mắt kép khảm vô số đôi mắt bé tí.

   Da thịt bên ngoài cánh tay dần dần nhô lên gai nhọn, móc câu sắc bén màu đen đâm thủng làn da bà ta, chảy ra chất lỏng màu đen đặc sệt hôi thối, hai tay bà ta cũng biến thành hai cái sừng nhọn màu đen thật lớn.

   "Tao là, tao là ai? Dù sao tao cũng không phải Kaissy!"

   Ngay lập tức Ellen nhận ra mình bị NPC đáng ghét kia lừa, cảnh sát kia rất có thể cũng là một cái bẫy của thiết lập phó bản, anh ta kéo Thôi Dịch Thần chạy về phía cửa, cả giận nói: "Chúng ta bị NPC kia lừa!"

   Tác giả có lời muốn nói:

   Cầu lưu trữ ——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro