chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Khác có biết dì muốn cho em đi học ở trường nào không?" Hàn Yên Yên hỏi.

Đường Khác biết, cậu nói: "Đông Thần."

Đông Thần chính là trường mà Hàn Yên Yên học, học sinh bên trong đều có huyết thống tốt đẹp ,gia thế giàu sang , trước tiên Thiên Tinh Thần Lực ít nhất cũng phải là cấp A. Người người cũng là từ đây tốt nghiệp chắc chắn muốn trở thành người điều khiển cơ giáp ưu tú.

Nơi đó có giáo dục tinh anh nhất ,cơ giáp tuyệt nhất, rất nhiều đại nhân vật thành công cũng là thời niên thiếu ở đây kết nên thâm hậu nhân mạch(*thâm hậu nhân mạch:kiểu như mối quan hệ quan trọng). Đây là vòng tròn phú quý, tầng lớp thượng lưu.

Hân Nhã muốn cho Đường Khác chen vào trong hội này,xuất phát góc độ từ một người mẹ thì dễ hiểu. Nhưng căn cứ vào thiết lập của Hàn Yên Yên, để đem Đường Khác bồi dưỡng thành người điều khiển cơ giáp tinh anh thì bà căn bản không chịu nổi trách nhiệm đầu vào đắt đỏ , bà cuối cùng bỏ xuống tự tôn, ủy thân Hàn gia chủ, trở thành một trong những tình nhân của ông ta.

Hàn Yên Yên không có ý định để kịch bản đi tới phương hướng vốn nên đi. Cô có tính toán của cô, cô định ở lại thế giới này càng lâu càng tốt trước khi Leo tỉnh dậy.

Cô không cần Đường Khác thức tỉnh

"Tiểu Khác, chị biết em là một đứa trẻ rất thông minh, chị sẽ giải thích cho em tình huống ở đây." Cô dẫn Đường Khác ngồi xuống bãi cỏ dưới bóng cây, nhẹ nhàng giải thích tình hình của Đông Thần cho cậu.

Cô nói: "Mỗi người đều có hoàn cảnh xuất thân, họ thích đi chơi với những người cùng hoàn cảnh, rồi cùng nhau đi đến những nơi cao hơn, nhưng đối với những đứa trẻ không thuộc về nơi đó thì chúng sẽ tàn nhẫn, khi dễ, tẩy chay và thậm chí bắt nạt. "

Cô nhẫn tâm xé toạc sự ngây thơ cậu thấy, cô nhìn vào mắt cậu và biết cậu đã toàn bộ nghe hiểu được.

"Mẹ em đã nghĩ lầm." Hàn Yên Yên nói, "Bà cho là ở nơi đó em có thể nhận được tốt nhất, hoàn cảnh học tập tốt nhất cùng bằng hữu tốt nhất."

"Nhưng sẽ không có ai trở thành bạn của em, phải không?" Đường Khác hỏi.Cậu là đứa bé thông minh trưởng thành sớm, một điểm tức thông(*nói cái hiểu liền)

"Những gì mẹ em nghĩ cũng sẽ không thực hiện được, quan hệ nhân mạch hỏng bét ngược lại sẽ ảnh hưởng con đường học tập của em. Học phí đắt giá sẽ ép buộc mẹ em làm ra chút làm trái với ý định ban đầu của bà"Hàn Yên Yên nói với cậu.

Đường khác sắc mặt bỗng nhiên trở nên vô cùng khó coi. Hắn thậm chí đều có thể nghe hiểu được tính chất ám chỉ trong giọng nói của cô.

Hân Nhã có được mỹ mạo, trong quá khứ mấy năm vì trượng phu kiếm tiền chữa bệnh , khó tránh khỏi sẽ gặp phải chút nam nhân ác tâm thô bỉ thừa cơ chấm mút. Đường Khác tất nhiên là thấy qua cái gì, mới có thể hiểu rõ như thế .

"Tiểu Khác, chị mặc dù là lần thứ đầu tiên gặp em, nhưng mà đặc biệt thích em. Chị muốn cho em chút đề nghị, em nguyện ý nghe không?"Hàn Yên Yên hỏi.

Đường Khác nhìn xem khuôn mặt mỹ lệ như thiên sứ của cô , nặng nề gật đầu.

Hàn Yên Yên mở ra trên cổ tay đeo trí não, mở ra màn hình, điều ra một đoạn tin tức, ngón tay búng một cái chỉ cần hất nhẹ ngón tay, thông tin đã được truyền đến não trí tuệ của Đường Khả trên cổ tay cậu.

Đường Khác giơ cổ tay lên, ngưng thần nhìn xem cái kia màn hình, nói ra: "Áo Lâm?"

"Nó không phải tốt nhất, không có như Đông Thần chói mắt vậy, nhưng phong cách trường học nghiêm cẩn, dạy học chất lượng cũng không thua Đông Thần bao nhiêu. Điểm yếu lớn nhất là nó không có điều kiện phần cứng tốt như Đông Thần,nhưng ở nơi đó, có rất nhiều người có thể cùng em làm bạn đồng học,em cũng có thể an tâm học tập."

Cô sờ đầu cậu bé, nhìn thẳng vào mắt cậu và nói: "Dì luôn muốn điều tốt nhất cho em. Dì đã sai."

"Em không cần tốt nhất,em chỉ cần làm tốt là được."

Nữ hầu từ rất xa nhìn thấy cậu bé khách đứng lên, thật nhanh hướng lầu chính chạy tới. Cô tới hướng đại tiểu thư xin chỉ thị: "cần tôi đi theo cậu ta không?"

"Không cần, làm việc của cô đi." Hàn Yên Yên nói.

Trong thân thể có cỗ lực lượng kỳ dị. Hàn Yên Yên ở tận thế từng có kinh nghiệm sử dụng dị năng ,sau khi thích ứng một chút liền quen cỗ lực lượng kia. Mắt của cô nháy một cái, bông hoa nhỏ bị sức mạnh vô hình xoắn nát, thưa thớt ở giữa được cỏ bao phủ nên không thấy.

Tinh thần lực thật đáng kinh ngạc, thật không may, nó là giả, Hàn Yên Yên thở dài

Tinh thần lực cô có được là do thế giới này ban cho "thiếu nữ Hàn Yên Yên", như "tận thế Hàn Yên Yên" có dị năng, thuộc về thiết định một bộ phận, cùng cơ thể không cách nào chia cắt, cũng không thể mang ra thế giới này.

Nhưng mà không sao, cô có rất nhiều thời gian, có thể nghiên cứu thật tốt.

Trịnh Nghiêu làm sụp đổ thế giới bằng tinh thần lực, Nghiêu Sâm làm đạn ngừng cũng bằng tinh thần lực.

Hàn Yên Yên đã từng để cho đạn dừng lại, nháy mắt kia, trong cơ thể của cô có lực lượng kỳ dị rục rịch, sắp bộc phát. Mặc dù không biết có phải do bị Leo cắt đứt giới hạn nên không thể bạo phát đi ra hay không, nhưng Hàn Yên Yên rất chắc chắn, cỗ lực lượng kia không thuộc về thế giới của Nghiêu Sâm .

Lực lượng kia ở bên ngoài thế giới, thuộc về cô. Hơn nữa, lực lượng kia cho cô cảm giác cùng uy áp trên thân bản ngã của Nghiêu là giống nhau.

Không biết duyên cớ gì, cô là một người bình thường lại có thể có tinh thần lực. Hàn Yên Yên càng nghĩ, cảm thấy khả năng này cùng Leo đề cập qua gen trị liệu có quan hệ.

Nếu Leo ở đây, chắc ông ta sẽ mắng "duma,lại bị đoán được".

Đường Khác chạy trở về lầu chính. Kiến trúc này thập phần to lớn, nhưng hắn có trí nhớ phi thường tốt , không có lạc đường, trực tiếp về tới phòng khách nhỏ kia.

Phòng khách bên trong hai người bị cậu bé đột nhiên chạy vào làm kinh sợ một chút. Hân Nhã đứng bật dậy, có chút hốt hoảng hỏi: "tiểu Khác, sao vậy?"

Đường Khác cứng người lại một chút.

Mới vừa thời gian mặc dù ngắn ngủi, nhưng cậu thấy rất rõ ràng. Lúc trước hai người tách ra hai cái ghế sô pha, bây giờ ngồi ở cùng một cái trên ghế sa lon. Cậu xông vào một khắc này, mẹ của cậu câu nệ ngồi ở chỗ đó, hơi cúi đầu, cơ thể cơ hồ dán vào tay vịnh ghế sa lon , tránh cũng không thể tránh. Mà nam nhân kia, cha chị Yên Yên ,chú của cậu, một tay nắm tay mẹ, một cái tay khác đi tới thắt lưng của mẹ.

Ông ta cách mẹ gần vô cùng, gần thêm chút nữa, thì tương đương với đem mẹ ôm ở trong ngực của ông ta!

Đường Khác trong một cái chớp mắt bốc lên một cỗ phẫn nộ. Cậu mặc dù vẫn chỉ là cậu bé, cũng cảm nhận được tính chất mãnh liệt xâm lược của nam nhân kia. Mà tương tự, cậu mặc dù vẫn chỉ là cậu bé, nhưng cũng có bản năng thủ hộ địa bàn của giống đực vô cùng mãnh liệt.

Tay của cậu một khắc này nắm chặt nắm đấm, có một cái ý niệm chớp mắt sinh ra muốn xông tới .Nhưng cậu nhớ tới Hàn Yên Yên,gương mặt thiên sứ ôn nhu của cô hóa giải lệ khí của cậu.

Cậu thả ra nắm đấm, bình tĩnh đi tới.

"Sao lại một người trở về?Chị Yên Yên của con đâu?" Hàn gia chủ hỏi.

"Chị cùng con thời gian rất lâu, hơi mệt chút. Con trở về tìm mẹ. Mẹ, chúng ta tới lâu rồi, nên về nhà." Cậu nói.

Vừa rồi trong nháy mắt đó, trong mắt bắn ra giống như ánh mắt hung ác của sói, là muốn giết ông ta sao? Con sói con...... Hàn gia chủ khóe miệng mỉm cười, nói: "không nóng nảy, ở lại ăn cơm trưa rồi đi. Vừa mới cùng mẹ con nói chuyện chuyển trường cho con. Đông đại khu trường học tốt nhất chính là Đông Thần, chú và mẹ con nghĩ kỹ, để cho con......"

"Không, không cần. Con cùng mẹ nghĩ không giống nhau, con không muốn đi Đông Thần." Đường Khác lắc đầu nói.

Hàn gia chủ kinh ngạc. Hân Nhã thì ngạc nhiên: "tiểu Khác, con nói bậy bạ gì đó?" Con của bà trưởng thành sớm biết chuyện, bà rõ ràng đã sớm cùng cậu đem sự tình nói rõ !

Đường Khác nhìn về phía bà, hỏi: "Mẹ, mẹ biết học viện Áo Lâm không?"

"Áo Lâm?" Hân Nhã đương nhiên biết Áo Lâm cũng là trường học bà cân nhắc qua. Nhưng Áo Lâm dù sao không phải là tốt nhất, một người mẹ, muốn đem thứ tốt nhất trên toàn thế giới nâng đến trước mặt con của mình. Dù là bà vì thứ đó mà phải trả giá đắt.

"Con cùng chị Yên Yên nói chuyện phiếm, chị cũng cảm thấy Áo Lâm cùng thích hợp con.Con cân nhắc qua, con vào bằng thành tích trình độ tinh thần lực , tiến vào Áo Lâm hẳn là không có vấn đề." Đường Khác nói, "Mẹ, tốt nhất cũng không phải là thích hợp nhất."

Hân Nhã trong lòng đột nhiên bối rối. Ánh mắt của con trai quá phức tạp, đã bao hàm quá nhiều nội dung, để cho bà có chút không dám nhìn thẳng.

Đường Khác gọi bà: "Mẹ?" Đứa trẻ nhỏ, trong ánh mắt vậy mà mang theo chút uy áp.

Hân Nhã nhất thời tâm loạn như ma: "cái này......"

"Đừng vội" Hàn gia chủ mỉm cười nói, "Con trẻ lúc đi học là đại sự, quan hệ đến tiền đồ cả đời về sau, phải thận trọng cân nhắc. Không cần bây giờ liền quyết định, trở về chậm rãi cân nhắc, đừng vội vàng làm quyết định, làm trễ nải thằng bé."

"Được rồi, Hàn tiên sinh. Chúng ta sẽ nghiêm túc làm quyết định." Đường Khác nói.

Huyết thống cách kỳ thực đã rất xa, nhìn ra ý đồ ông ta đối với mẹ , một tiếng "chú" liền không gọi được . Rốt cuộc là tuổi nhỏ, lại trời sinh nhiều tâm tư lo nghĩ ,thế nhưng vẫn còn chưa có dưỡng thành đầy đủ sự khôn ngoan.

Cậu giật giật Hân Nhã: "Mẹ, chúng ta trở về đi thôi."

"Không vội." Hàn gia chủ nói, "ăn cơm trưa, ta gọi tài xế tiễn đưa hai mẹ con trở về."

Đường Khác niên thiếu khí thịnh, muốn lập tức liền rời đi nam nhân làm cậu cảm thấy nhục nhã cùng khó chịu , há mồm liền nghĩ cự tuyệt.

"A, phải đi về sao?" Hàn Yên Yên lại đúng lúc đó xuất hiện, cắt đứt hắn, "vừa vặn,con muốn đi ra ngoài, có thể mang dì cùng tiểu Khác đi cùng."

Rốt cuộc không có ở lại cơm trưa . Sự tình chưa được định, Hân Nhã có chút buồn bực.

Thời điểm lên xe, Hàn Yên Yên sờ đầu, đối với cậu nói: "Chị có mấy lời muốn cùng dì nói , tiểu Khác em và chú tài xế ngồi chung khoang điều khiển có được hay không?"

Đường Khác hơi hơi mím môi: "Em không thể nghe sao?"

"Không thể a." Hàn Yên Yên nháy mắt, "là chuyện giữa nữ nhân với nhau.Ân ~"

"ân ~" âm cuối nhẹ nâng,giọng nói dường như đang chạy theo một chuyển động tròn,rất là kỳ dị. Đường Khác còn nhỏ, vẫn lý giải không được loại phong tình này, chỉ là cậu kỳ dị liền khẩn trương lên, ngoan ngoãn đi khoang điều khiển. Cách vách khoang, hoàn toàn không biết phía sau hành khách trong khoang thuyền đều ở đây nói cái gì, lại xảy ra thứ gì.

Hàn Yên Yên ngồi vào trên ghế ngồi, liền thấy ngồi ở đối diện cô Hân Nhã ánh mắt phức tạp. Hàn Yên Yên vừa rồi vô ý thức bộc lộ ra ngoài phong tình, Đường Khác không hiểu, Hân Nhã là một trưởng thành nữ nhân đương nhiên hiểu.

Vị đại tiểu thư Hàn gia này mặc dù đã xuất hiện thướt tha, nhưng cũng vẫn chỉ là bề ngoài của thiếu nữ . Bây giờ bé gái như vậy trưởng thành sớm sao? Hay chỉ là......?

Nghĩ đến cha mẹ cô, cùng cô từ nhỏ chịu dưỡng dục, Hân Nhã thu hồi tâm tư khinh thường, không dám đem cô xem như đứa trẻ mà đối đãi. Bà gượng cười hỏi: "Yên Yên muốn cùng dì trò chuyện cái gì?" Nếu là trò chuyện chút nam nữ sinh yêu sớm các loại,bà rất tình nguyện chỉ điểm cô một chút. Cùng vị đại tiểu thư này rút ngắn quan hệ, đối với Đường Khác không có chỗ xấu.

Hàn Yên Yên lại cười cười, nói: "Dì, tha thứ con nói thẳng, chuyện tiểu Khác chuyển trường này, dì làm không đúng".

Sắc mặt Hân Nhã hơi biến .

"Đi cầu cha con mà nói, ông ấy đại khái là sẽ hỗ trợ chuyển trường, cũng sẽ giúp đỡ việc học của tiểu Khác . Nhưng cha con, người này chưa bao giờ làm không có lợi ích." Hàn Yên Yên hỏi, "cầu ông ấy, cần trả giá cái gì, dì nghĩ rõ ràng sao?Dì nếu là làm chuyện như vậy, sẽ mang lại cho tiểu Khác loại cảm thụ gì dì nghĩ qua chưa? Đã mất đi cha, nếu như bởi vì mẹ mà hổ thẹn, sẽ ảnh hưởng tính cách trưởng thành của thằng bé, dì lại không có nghĩ tới?"

Đây là lần thứ hai Hàn Yên Yên làm đại tiểu thư . Khí thế của cô toàn bộ triển khai, hùng hổ dọa người.

Mặt của Hân Nhã tái nhợt.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro