Chương 31: Anh hùng hậu đại (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với những việc này, một người như Nguyên Thanh Ninh đang ở giới giải trí bận rộn, vội vàng làm đại minh tinh tinh quang rạng rỡ vạn người chú mục tự nhiên hoàn toàn không biết gì cả, cũng không phải cô ta không có bước ra bên ngoài, trong khoảng thời gian này cô ta thường xuyên đến công ty của Nguyên Vinh, mang cho hắn nào là điểm tâm nào là trái cây, thế cho nên đều truyền ra tai tiếng. Ngoại giới cũng không biết Nguyên Thanh Ninh là con gái nuôi của Nguyên tướng quân, nhưng bởi vì biết bối cảnh của khoa học kỹ thuật Quốc Vinh không đụng được, cho nên cũng không dám chỉ tên nói họ, chỉ nói Nguyên Thanh Ninh với đại lão cứ khoa học kỹ thuật Quốc Vinh hư hư thực thực đang kết giao.

Đối với việc này Nguyên Thanh Ninh rất thích nghe ngóng, gò má thẹn thùng đỏ hồng lên, đôi mắt doanh doanh lập loè.

“Anh Vinh, thực xin lỗi, đều do em.”

“Không quan hệ, dù sao công ty cũng nhiều người như vậy, ai biết là nói ai.” Nguyên Vinh nhìn cô ta một cái, nói.

“Ân.”

"Gần đây em cứ đến chỗ anh, là cãi nhau với Nguyên Diệu rồi sao? "

Nguyên Vinh hỏi, cô ta rõ ràng là tương đối thân cận với Nguyên Diệu hơn, không biết vì cái gì trong khoảng thời gian này đột nhiên liên tiếp đến chỗ của hắn.

“Không có chuyện đó, bất quá anh Diệu không phải trở lại trường học đi học sao? Anh ấy học lại là trường quân đội, em cũng không nên quấy rầy anh ấy.”

Phải không? Tuy rằng học chính là trường quân đội theo hình thức phong bế, nhưng lấy quyền thế địa vị của nhà bọn họ, đi vào tìm người cũng bất quá là mở miệng một tiếng, lúc trước không phải cô ta cũng thường xuyên đi tìm Nguyên Diệu, như thế nào hiện tại lại nói ra lời này?

Đôi mắt của Nguyên Vinh thoạt nhìn luôn rất trầm tĩnh, nhưng lại có một loại cảm giác bình tĩnh sắc bén, giống như trong lúc lơ đãng đều dễ dàng nhìn thấu mọi việc, nhưng lại không nói ra, rất khó nhìn ra tâm tư của hắn. Nguyên Thanh Ninh bị nhìn như vậy, trong lòng có chút khẩn trương, mất bò mới lo làm chuồng.

“Năm nay không phải có Toàn Anh Hội sao? Anh Diệu phải huấn luyện, em không nghĩ quấy rầy anh ấy làm anh ấy chậm trễ thời gian.”

Toàn Anh Hội, tên đầy đủ là “Đại hội thể thao của thiếu niên anh hùng toàn quốc”, hai năm diễn ra một lần, dựa vào các hạng thi đấu lựa chọn ra nhóm người có thân thể cường kiện, dựa vào việc diễn tập chiến tranh lựa chọn ra nhóm người có trí tuệ.

Bởi vì có sự uy hiếp của kẻ xâm lược ngoại tinh, nhân loại ở địa cầu phảng phất lập tức từ loài sinh vật đứng đầu ngã xuống, mọi người đối với tương lai tràn ngập mê mang, các loại tác phẩm,điện ảnh mang đề tài mạt thế xuất hiện ùn ùn không dứt, tràn ngập sự lo lắng đối với tương lai của địa cầu, bởi vậy các quốc gia trên thế giới đều đối với người bảo vệ quốc gia là quân nhân, cực kỳ coi trọng, việc càng ngày càng nhiều trường quân đội thiết lập có thể cho thấy được điều này, mà bọn nhỏ ưu tú, mọi người mới có thể an tâm tồn tại, vô luận hiện trạng bây giờ có tuyệt vọng như thế nào đi nữa, các thiếu niên khỏe mạnh trưởng thành ưu tú, luôn có thể làm người ta cảm giác được hy vọng, cái gì gọi là thiếu niên cường tắc quốc cường.

Cho nên vì bảo trì xã hội yên ổn và phát triển, Toàn Anh Hội liền xuất hiện. Năm nay, lần này lần thứ thứ mười ba.

Nguyên Vinh gật gật đầu, tựa hồ tiếp nhận cái lý do này.

Nguyên Thanh Ninh có chút không cam lòng mà đứng lên.

“Em đây đi trước, anh Vinh, anh nhớ rõ ăn điểm tâm, sau đó đề cho em một chút ý kiến.”

“Ân.”

Đại khái là có bệnh, càng là thứ không thể chiếm được thì càng muốn có, Nguyên Thanh Ninh cảm thấy Nguyên Diệu đã là vật nằm trong lòng bàn tay của cô, cô ta cũng cảm thấy hài lòng đối với khuôn mặt và dáng người của Nguyên Diệu, nhưng nghĩ đến đời trước Nguyên Vinh cũng thích Tạ Oánh Oánh, đối xử với cô tốt như vậy, đời này lại không có thích cô ta, cô ta liền cảm thấy không cam lòng, nhưng không quan hệ, chắc chắn cuối cùng cô ta sẽ đoạt được hắn! Đồ vật mà Tạ Oánh Oánh có thể có được, cô ta cũng có thể có được!

Nga, nghĩ đến điều này, Nguyên Thanh Ninh lên xe, liền nói với tài xế: “Đi một chuyến đến Trung học Thanh Nham.”

Đời trước ở Trung học Thanh Nham chịu khổ quá nhiều, cô ta nhịn không được muốn dùng hết thân phận đại minh tinh tươi sáng đi một vòng, có lẽ bên trong sẽ có không ít người đã từng khi dễ cô ta biến thành fans của cô ta, có suy nghĩ quỳ liếm muốn cô ta ký tên, nghĩ đến điều này liền làm cô ta cảm thấy thể xác và tinh thần sảng khoái. Đương nhiên quan trọng nhất chính là cô ta muốn nhìn một chút Tạ Oánh Oánh hiện tại là một bộ dáng thê thảm như thế nào.

Nhưng mà cô ta không thể đi vào, bởi vì người máy bên người kia của An Thúy, hiện tại Trung học Thanh Nham chân chân chính chính nằm trong trạng thái phong bế, người bên trong không thể ra ngoài, người bên ngoài không thể đi vào, để ngừa ngăn cơ mật bị tiết lộ.

Nguyên Thanh Ninh đành phải mất hứng mà về, nhưng không quan hệ, Nguyên Thanh Ninh nghĩ, không cần đi vào xem cô ta cũng có thể tưởng tượng đến Tạ Oánh Oánh hiện tại chật vật như thế nào.

……

An Thúy ở trong đầu của Nguyên Thanh Ninh đang bị khi dễ đến sống không bằng chết, lúc này đang phá hủy đi tủ lạnh của lớp bọn họ, mấy tiểu tuỳ tùng ngồi xổm ở phía sau đưa công cụ cho cô. Trên hành lang có không ít người, An Đại Bảo bởi vì hình thể quá lớn mà không thể bước qua cửa đi vào lớp học, ủy khuất chít chít mà ngồi xổm ở bên ngoài phòng học, một bộ giống một con đại cẩu bị chủ nhân đuổi ra bên ngoài, chỉ có thể ghé vào trên cửa sổ nhìn vào bên trong.

“Các ngươi không được sờ ta nữa, ta sẽ kiện các ngươi tội quấy rối tình dục a!”

An Đại Bảo và những thiếu nữ vẫn luôn sờ nó cãi nhau. Thật ra cũng không phải không có thiếu nam muốn sờ nó, chỉ là trong khu ở của nữ sinh đều là nữ sinh, nhóm thiếu nam tự nhiên sờ không tới.

“Sờ một chút thì làm sao ngươi, ngươi cũng đừng nhỏ mọn như vậy chứ, chị Oánh cũng chưa nói không cho chúng ta sờ đâu, ngươi không có quyền lợi để nói.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

“Ngươi chẳng lẽ còn có tiểu đệ đệ? Ở đâu ở đâu?” (●﹏●)

“A! Không biết xấu hổ, ta muốn chủ nhân mỹ lệ cao quý của ta!” ( Σ( ° △ °|||)︴)

“Ha ha ha ha……”

Cái đám cuồng yêu thích Transformers, đem nó sờ đến tróc sơn!

Lúc này, ở bên ngoài khu dạy học, một đám người đang nhìn lên tường lớn, một thiếu niên tứ chi phát triển hùng hổ trèo hướng lên trên đi.

“Mãnh ca cố lên, giết chết cái đứa con gái kia!” Các đồng bạn của hắn ở dưới hò hét trợ uy.

Hắn thực mau trèo tới lầu bốn.

“Tào Mãnh!” Trong phòng học, những nữ sinh nhìn thấy hắn từ bên ngoài cửa sổ trừng lớn đôi mắt cả kinh kêu lên.

Lập tức tất cả mọi người trong lớp học nhìn qua, sợ tới mức kêu lên.

Tào Mãnh đứng ở trên cửa sổ, một bàn tay ấn bên cửa sổ, nhìn An Thúy cười dữ tợn nói:

“Ha ha ha, Tạ Oánh Oánh, hiện tại người máy của cô ở bên ngoài phòng học vào không được, tôi xem cô làm sao bây giờ! Hôm nay nợ mới nợ cũ cùng nhau tính!”

An Thúy nhìn cái người cao to tứ chi phát triển này, nhìn nhìn cửa của tủ lạnh trên tay mình, đột nhiên xuất hiện một ý, ném một vật tới Tào Mãnh. Tào Mãnh một chân nâng lên dẫm trụ, cười dữ tợn:

“Lần này không có người máy giúp cô, tôi xem cô như thế nào chơi uy phong!”

“Nga? Phải không?” An Thúy dối trá cười cười.

Tào Mãnh cúi đầu thì thấy, phát hiện mắt cá chân của chính mình không biết khi nào bị một cái đồ vật giống như khuyên sắt chế trụ, ngay trong nháy mắt, An Thúy đột nhiên đem cửa của tủ lạnh nâng lên, đạp lên mặt của Tào Mãnh một cách vô ý, sau lui lại một chút, lại dẫm thêm một cái nữa, đạp ngã xuống.

“A!!”

Các nữ sinh thấy một màn như vậy la hoảng lên, đây chính là lầu bốn a! Ngã chết thì làm sao bây giờ?!!

Tào Mãnh trong nháy mắt cũng cho rằng chính mình muốn té gảy cổ chết mất, nhưng mà trước khi rơi xuống đất, chân của hắn căng lên, cả người hắn bắn trở về, dừng ngang lại giữa lầu một và lầu hai. Mới phát hiện nguyên lai khuyên sắt là một cái Boomerang.

Toàn bộ nữ sinh trong ban đều chạy tới vây xem một màn này, đồng thời ở phía dưới, các nam sinh nhìn lão đại của bọn họ, trợn mắt há hốc mồm.

Đường đường là một đại ca của trung học Thanh Nham, con trai của Tào tướng quân, hoành hành không cố kỵ nhiều năm, không lâu trước đây bị người máy xem là giẻ lau mà ném, lúc này lại bị treo ở trên không trung bị toàn thể nữ sinh cùng các tiểu đệ của chính mình vây xem, không khác nào công khai xử tội.

Tào Mãnh sắc mặt biến đổi, từ màu đỏ đến màu gan heo, lại từ màu gan heo đến xanh mét, hắn hướng về phía các nữ sinh rống to:

“Tất cả đều cút cho tôi, lại tiếp tục xem tôi sẽ cho các người đẹp mặt!” Lại hướng xuống các tiểu đệ ở phía dưới rống: “Mẹ nó còn không tới đem lão tử thả xuống!!!”

“Rầm!” Hắn mới vừa rống xong, một chậu nước lạnh từ trên trời giáng xuống, đem hắn xối ướt như gà rớt vào nồi canh.

“……”

“……”

“……”

“Phốc!”

“Phốc!”

Một tiếng tiếp một tiếng, là thanh âm không thể nhịn, thiếu chút nữa cười muốn phun ra.

Tào Mãnh: “Tạ Oánh Oánh!!!!”

An Thúy chống khuỷu tay trên cửa sổ nhìn xuống, đem chậu nước ném cho tiểu tuỳ tùng đứng bên cạnh, mặt đầy vui sướng.

Từ đây, Tào Mãnh cùng An Thúy kết thâm cừu đại hận, từ nay về sau mỗi ngày đều chắc chắn đấu với An Thúy một trận như vậy, nhưng mà lần nào An Thúy cũng đều không theo lẽ thường mà ra bài, tự mình lên sân khấu để mọi người xem cái gì kêu một người có cái não thông minh so mạnh hơn nhiều một kẻ có tứ chi cường tráng.

Vì thế, trong một khoảng thời gian ngắn, Tào Mãnh đã trải qua bao chuyện, bị treo ngược ở khu dạy học của ban nữ sinh, bị treo ngược ở ký túc xá của nữ sinh, bị treo ngược ở đài kéo cờ.....

Uy nghiêm bị quét như rác, mặt mũi không còn tồn tại!!!

Các tiểu đệ của hắn đều nhịn không được run bần bật mà khuyên nhủ: “Lão, lão đại, nếu không thì bỏ qua đi……”

“Uy, sao có thể bỏ qua a!” Tào Mãnh tức đến mặt mũi mơ hồ, nghiến răng nghiến lợi: “Chờ, ngày mai có kiểm tra thực chiến, lão tử nhất định sẽ cho cô ta đẹp mặt!”

“Nhưng lão đại, Tạ Oánh Oánh là năm hai, không cùng niên cấp với chúng ta, không thể nào mà……”

“Như thế nào lại không thể? Nhìn mà xem." Tào Mãnh phun một hơi

Ngày thường ban của nam sinh và ban của nữ sinh đều tách ra học, nhưng ngẫu nhiên sẽ có một vài tiết cùng học với nhau, giống như kiểm tra thực chiến, ý trên mặt chữ, chính là muốn thi đấu quyền cước với nhau, một tháng tiến hành một lần. Ở Trung học Thanh Nham, mỗi ngày học sinh 5 giờ rưỡi đã rời giường ra tập thể dục buổi sáng, buổi tối 10 giờ tan học, ký túc xá 10 giờ 30 tắt đèn, không có internet, không thể gọi điện thoại ra ngoài, ngoài những chương trình học cơ bản, còn có thể có khả năng huấn luyện, có thể nói thập phần gian khổ.

Học sinh ở Trung học Thanh Nham cũng không nhiều, Ban Cao Trung bao gồm ban của nam sinh và nữ sinh cũng không lên đến 500 người, dù sao trường học gian khổ như vậy, hơn nữa bên trong còn có không ít các vị thành niên phạm tội, các bậc phụ huynh rất khó để mà hạ quyết tâm đưa con của mình đến đây học.

Hôm nay ánh mặt trời rất tốt, màu xanh của bầu trời làm cho tâm tình của con người thả lỏng.

Các nam sinh nữ sinh của Ban Cao Trung tập hợp ở trên sân thể dục, dựa theo quy củ là mỗi niên cấp làm thành một vòng tròn, một tầng một tầng mà ngồi dưới đất, huấn luyện viên mặc trang phục huấn luyện nói quy tắc, sau đó bắt đầu điểm danh, đọc đến tên ai người đó sẽ tiến lên vòng trung tâm để giao chiến, huấn luyện viên sẽ chấm điểm cho họ.

Nhưng mà lúc này đây lại có việc ngoài ý muốn, cả năm niên cấp đều tới, nói cách khác, niên cấp cao hơn có khả năng cùng niên cấpthấp hơn giao chiến với nhau, mỹ danh rằng, để học trưởng học tỷ chỉ bảo cho học đệ học muội, hoặc là để học đệ học muội làm cho các học trưởng học tỷ nhìn xem cái gì gọi là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát.

An Thúy vừa thấy Tào Mãnh ở đối diện nhìn cô cười dữ tợn, liền biết khẳng định là hắn giở trò quỷ.

Huấn luyện viên của Tào Mãnh cũng nhịn không được nhắc nhở Tào Mãnh: “Đừng quên, phải biết điểm dừng, không thể quá phận, tay và đầu của Tạ Oánh Oánh đều là tài phú quý giá của quốc gia ta.”

Tào tướng quân biết được mọi chuyện mà con trai của mình đã gặp trong khoảng thời gian này ở trường học, nói vậy trong lòng cũng có hỏa khí, sao không sáng tạo cơ hội để con trai mình giải tỏa? Bất quá hắn cũng sẽ không lấy nhân tài đối với quốc gia có lợi ra giỡn, đã sớm cảnh cáo con trai một vừa hai phải.

“Đã biết, dong dài.” Tào Mãnh nói. Hắn lại không phải đứa ngốc, chỉ là muốn xem thử thực lực thật sự của gia hỏa thường chơi ám chiêu với hắn và cho cô biết thực lực của hắn, để cô biết, nếu không phải do cô sử dụng mấy cái ám chiêu cùng với mấy trò khôn vặt kia, cô mới không có khả năng thắng được hắn!

Tào Mãnh ma quyền soàn soạt, chờ huấn luyện viên kêu tên hắn cùng An Thúy.

“Tạ Oánh Oánh, Tần Lệ.” Nữ huấn luyện viên Chu Ngọc nói.

Không nghĩ tới tên An Thúy được hô, tên đối thủ lại không phải hắn. Tào Mãnh lập tức nhìn về phía huấn luyện viên của mình, huấn luyện viên của hắn cũng cau mày, nhìn về phía vị huấn luyện viên Chu Ngọc kia. Vị huấn luyện viên kia là nữ huấn luyện viên, cô ta hẳn là biết trận này thực chiến đối luyện là chuyện như thế nào, như thế nào tự tiện đem đối thủ của An Thúy thay đổi?

P/s: Về sau cách edit của editor sẽ có một số thay đổi nha, ví như nhiều từ hay của bản gốc editor sẽ giữ lại để văn vẻ hay hơn 😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro