Chương 4.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    
Khương Khương ngồi trên ghế sô pha , nhìn trước mặt đạo diễn và anh đẹp trai , ngón tay trắng nõn chỉ về hướng đồ chơi mà hắn đang cầm , hơi nghiêng đầu, tò mò hỏi " Chú Trần Du, cái này là cho con sao ?"

" Đương nhiên." Trần Du đem món đồ chơi lông xù nhét vào người cô bé , cười nói " Khương Khương , đây là đạo cụ cho lần quay chụp này , lúc quay phim con cần mang theo nó ."

Ở trong những bộ phim hay tác phẩm điện ảnh , nếu xuất hiện những cô bé thì sẽ thường ôm trong mình búp bê tây dương hoặc là những món đồ chơi khác . Bởi vì như thế có thể đắp nặn ra hình tượng đơn thuần , đáng yêu .

Và với một cô bé thoạt nhìn đáng yêu lại là tiểu quỷ hài , liền càng khiến người xem nhớ rõ , đem mọi người doạ qua một lần .

Đương nhiên , kiểu nhân vật này cũng đã xuất hiện nhiều trong các kịch bản , khả năng không ít người xem cho rằng nó quá cũ kĩ .

Nhưng Trần Du là một đạo diễn , đương nhiên sẽ có suy tính cho mình .Bởi vì hắn đã nghiên cứu qua , trong các tác phẩm điện ảnh đều không quan tâm kịch bản , hữu dụng là được .

Cho nên trong thời điểm quay hắn sẽ cho tiểu quỷ hài Khương Khương  ôm theo một món đồ chơi bên mình .

Khương Khương gật đầu nhỏ . Sau đó ôm món đồ chơi vào lòng , lấy tay nhéo nhẹ phần tai xù của nó .

Cảm giác mềm mại , sờ lên siêu thoải mái . Ánh mắt của tiểu gia hoả dần sáng lên , ánh mắt sáng lấp lánh như các vì sao , khỏi nói cũng biết hình ảnh này có bao nhiêu đẹp .

Trần Du nhìn bộ dáng của Khương Khương, cũng không khỏi vui vẻ theo , cười nói " Khương Khương, thời điểm diễn chú cũng muốn con vui vẻ như vậy "

" Vâng vâng ." Khương Khương cười sáng lạn gật đầu , lộ ra cái răng nanh nhỏ.

Rốt cuộc hiện tại xung quanh cũng có nhiều anh chị xinh đẹp , còn có món đồ chơi siêu cấp dễ thương , cho nên bé cảm thấy diễn phim siêu thú vị .

Trần Du nhìn khuôn mặt cười cười của tiểu cô nương , hắn cũng bắt đầu mong chờ Khương Khương diễn vai tiểu quỷ hài.

Hắn tưởng tượng , một cô bé bên ngoài đáng yêu , dễ thương bên trong độc ác , đen tối thì đối với người xem có bao nhiêu phần kích thích !
_

Khương Khương cùng Phó Chước bắt đầu diễn . Ở phân đoạn này tiểu quỷ hài không có nhiều lời thoại lắm , chỉ ít ỏi vài câu .

Ở trong bóng đêm gõ vang cửa chính của biệt thự , chỉ cần tươi cười ngọt ngào với nhóm diễn viên chính , bé liền hoàn thành phân cảnh .

Rừng núi hoang vắng hẻo lánh , thế mà lại xuất hiện một tiểu cô nương mặc váy ôm đồ chơi trong tay , nhìn chỗ nào cũng có điểm kì quái.

Cho nên Phó Chước đóng vai nam chính sinh lòng cảnh giác , muốn đưa cô bé xuống núi .

Nhưng nữ hai Lý Duyệt Duyệt nhìn chỗ nào cũng thấy thích tiểu khả ái đáng yêu này , cho rằng trời đã tối , muốn cho cô bé ở lại .

Nữ chính cùng nam hai thấy tiểu cô nương vô hại dễ thương như vậy , liền mãnh liệt yêu cầu nàng ở lại .

Sau khi tiểu quỷ xuất hiện với nhóm diễn viên chính , mọi người liền sinh ra khoảng cách , nam chính thường xuyên bị mọi người cô lập.

Được nhiều người ủng hộ , tiểu quỷ hài thành công ở lại biệt thự . Nhưng khi nhìn dáng vẻ của cô bé , nữ chính Vân Yên liền sinh ra cảm giác không thoải mái .

Đến khi Lý Duyệt Duyệt đưa nữ hài lên lầu , cô bé ghé vào vai cô , lẳng lặng nhìn nữ chính .

Khi tầm mắt 2 người giao nhau , tiểu nữ hài hơi cong môi . Hướng tới Vân Yên để lộ nụ cười nguy hiểm , tràn đầy ác ý .

Vân Yên trong lòng sợ hãi , đứng im tại chỗ .

Đây là toàn bộ cảnh diễn đầu tiên của tiểu quỷ hài .

Mà Khương Khương lần đầu đóng phim tuy rằng ngây thơ , nhưng dựa theo Trần Du tỉ mỉ chỉ đạo , tiểu gia hoả cũng diễn được nửa đoạn đầu , hiệu quả không tồi nên hiện tại đang diễn phân cảnh ở cầu thang.

Miệng nhỏ của Khương Khương nhấp một ngụm nước , khuôn mặt trắng nõn cực kì nghiêm túc nghe Trần Du giảng dạy .

Sau đó , bé liếm liếm cánh môi , hỏi " chú Du , thế nào là 1 nụ cười khiêu khích ?"

Khiêu khích là gì ? Khương Khương không hiểu lắm QAQ

Trần Du nhìn bộ dáng ngây thơ của tiểu cô nương , hắn bắt đầu suy tư không biết cách giải thích ý nghĩa của khiêu khích cho tiểu cô nương .

Rốt cuộc , với một đứa trẻ thì khiêu khích đúng là khó lý giải .

Mà khi Trần Du đang vắt óc suy nghĩ , lão tổ tông đã xuất chiêu trước .

Ông vội nói " Nhóc con à ! Khiêu khích có nghĩa là " con cảm thấy vui khi cô /chú không thích bộ dáng này của con !" Đấy là khiêu khích !"

Khương Khương:"????"

Tiểu cô nương chớp mắt , đan 2 bàn tay nhỏ , hơi xấu hổ nói " lão tổ tông , con vẫn còn chưa hiểu á !'

Lão tổ tông tà mị cười , nói tiếp :

" Nhãi con ! Con chỉ cần suy nghĩ một chút , nhóm đạo sĩ thúi tưởng rằng đã phong ấn được chúng ta nhưng bọn họ quá yếu , không phong ấn được nên chỉ có thể dậm chân !"

" Trưởng bối của con nhìn bọn họ và cười . Đó là nụ cười khiêu khích!!!"

Lông mi mảnh mai của Khương Khương run rẩy , bé nghe lời lão tổ tông nói , đôi mắt ngập nước dần dần sáng lên .

Nhóm đạo sĩ tưởng đã phong ấn được cương thi , mà lại không thành công.  Sau đó nhóm trưởng bối của Khương Khương cong môi , cười thật lớn .

Thì sao đây là khiêu khích sao ?

Hiểu rồi ! Khương Khương đã hiểu ! Bé có thể diễn được !!!

_ _ _ _ _ _ _ _
Ps : Thích màn tương tác của trưởng bối với hậu bối ghê . Dễ thương muốn xỉuu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro