Phần 37: Cao trào bắn trong miệng mụ mụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bùi Ngọc cúi đầu liếc mắt nhìn người phụ nữ đang ngậm dương vật của hắn, mái tóc đen dài, làn da trắng nõn, đôi mắt xinh đẹp nhẹ nhàng nhắm lại bởi vì cố hết sức phun ra nuốt vào, tạp dề xốc xếch và nhăn nhúm hoàn toàn không che được cơ thể trần truồng gợi cảm của cô, một nửa bầu vú lộ ra, hết sức mê người.

Hắn đã vô số lần tưởng tượng đến những cảnh như vậy, nhưng những tưởng tượng về tình dục của hắn lại không có nhiều kích thích tuyệt vời so với thực tế —— sao hắn có thể nghĩ đến mẹ của hắn xưa nay tính tình lãnh đạm cho đến lúc đi học cũng được nam sinh gọi là "Mỹ nhân lạnh lùng" nổi tiếng trong vòng, thực chất sau khi bị phá thân sẽ trở nên thế này......

Hắn dễ chịu đến mức không muốn làm gì, đơn giản trộn cơm với cà rốt và xúc xích mà cô đã chuẩn bị xong rồi chiên lên coi như là cơm tối.

"Mẹ, ừ...... Tốt lắm." Bùi Ngọc nhẹ nhàng đè đầu cô để ngừng động tác của cô lại, nhìn cô mở to mắt, bốn mắt nhìn nhau chớp mắt một cái hắn đột nhiên có chút thẹn thùng, "Mau bắn......"

Mạc Tiệp nhìn hai má hắn hơi ửng đỏ và ánh mắt bất định lóe lên, đột nhiên cảm thấy ba chữ này đặc biệt gợi cảm.

Cô nhả dương vật ở sâu trong miệng và cổ họng ra, sau đó đứng dậy quấn ở trên người hắn đem dương vật thô to nóng bỏng nhét vào trong tiểu huyệt sớm đã tràn đầy ái dịch của mình, tiếng nói nũng nịu và ngọt ngào: "Tiểu Ngọc, bắn toàn bộ cho mẹ đi...... Một giọt cũng không được phí phạm......"

Bùi Ngọc kinh ngạc trừng mắt nhìn động tác liên tiếp không chút nào hàm hồ của cô, cuối cùng vẫn không địch lại được, bất đắc dĩ dùng tay nâng mông để ổn định cơ thể của cô, giọng hơi bực: "Không được."

"Mẹ muốn Tiểu Ngọc bắn vào trong......" Mạc Tiệp dùng cẳng chân gắt gao câu lấy cái mông rắn chắc của hắn, làm nơi hai người kết hợp chặt chẽ không cách nào rút ra.

Bùi Ngọc bất ngờ không kịp đề phòng bị cô quấn lấy thâm nhập vào sâu bên trong, khẽ nhíu mày.

"A...... Tiểu Ngọc thật sự rất lớn......" Mạc Tiệp vừa lúc bị đâm vào điểm mẫn cảm nhất bên trong âm đạo, lập tức liền cao trào.

Bùi Ngọc cũng là thiếu niên mới nếm thử trái cấm, lúc này nhìn người phụ nữ mà mình ngưỡng mộ trong lòng đã lâu bị mình cắm đến cao trào còn quấn lấy muốn bắn vào trong, lập tức không khống chế được bộc phát ở trong cơ thể cô.

"Ưm......" Mạc Tiệp thỏa mãn hưởng thụ sự co rút sau cao trào.

"Lần này đã vừa lòng chưa?" Bùi Ngọc nhẹ nhàng thở gấp, tham luyến mút một cái ở trên môi hơi hé mở của cô, "Ăn cơm thôi."

"Ừ......" Mạc Tiệp dường như không còn hơi sức để trả lời.

Bùi Ngọc dứt khoát ôm cô tới bàn ăn trước, lại đem cơm chiên cùng cháo dọn ra cho cô.

"......Để mẹ tự làm." Mạc Tiệp tự mình sống độc lập mười mấy năm đột nhiên cảm nhận được đãi ngộ "Áo đến duỗi tay, cơm đến há mồm", vừa nghĩ đến mình vẫn là mẹ hắn trên danh nghĩa, lập tức liền bắt đầu cảm thấy xấu hổ.

"Nhanh ăn cơm đi." Bùi Ngọc nhét muỗng vào trong tay cô, dừng một chút lại rầu rĩ không vui nói, "Ngày mai con sẽ đi mua áo mưa."

Mặt Mạc Tiệp đỏ lên, buột miệng thốt ra: "Không được mua."

"Chẳng lẽ mẹ thật sự muốn con mới mười sáu tuổi đã làm cha sao?" Bùi Ngọc cuối cùng vẫn không nhịn được tức giận, dừng một chút lại khẽ cười một tiếng, "Hay là nói, cho đến bây giờ mẹ cũng chưa từng nghĩ đến việc để cho con làm cha?"

"Mẹ chỉ cho rằng thời cơ phù hợp về mọi mặt, muốn có một đứa con, hơn nữa mẹ có năng lực tự mình nuôi dưỡng nó, cái này rất khó hiểu sao?" Mạc Tiệp không hiểu tại sao thái độ của hắn lại kiên quyết như vậy, kiên nhẫn chịu đựng giải thích với hắn, "Tiểu Ngọc, mẹ không cần con phải chịu bất kì trách nhiệm nào...... Hơn nữa loại lập luận đứa bé nhất định cần một người cha mới có thể khỏe mạnh trưởng thành chính là ngụy khoa học, đồng nghiệp trước kia ở phòng thí nghiệm của mẹ bởi vì không có thời gian yêu đương, trực tiếp thông qua ngân hàng tinh trùng để mang thai, người hiến tặng cũng không có trách nhiệm làm cha, đứa bé bây giờ cũng......"

"Mẹ, con hiểu rồi," Bùi Ngọc ngắt lời cô, "Mẹ cảm thấy con chính là cơ thể sống miễn phí của ngân hàng tinh trùng, đúng không?"

Mạc Tiệp vừa nghe loại hình dung này cảm thấy có chút buồn cười, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại cô đúng là đã nghĩ như vậy, nhất thời không biết phản bác như thế nào.

"Con no rồi." Bùi Ngọc trầm mặt đứng dậy trở về phòng.

Mạc Tiệp sững người ở chỗ cũ, xấu hổ mở miệng, nhưng cũng không biết nên làm sao bây giờ —— đây là lần đầu tiên cô mâu thuẫn với con riêng của mình. Từ khi Bùi Ngọc ở chung với cô, vẫn luôn thông minh hiểu chuyện, luôn luôn thận trọng từ lời nói đến việc làm, ôn hòa lễ phép, nhăn mặt không vui rời đi giống như bây giờ vẫn là lần đầu tiên.

Mạc Tiệp nghiêm túc nhìn hắn, xây dựng tâm lý rất lâu mới đem suy nghĩ chân thật trong lòng thẳng thắn nói ra, "Mẹ chẳng qua là...... Chẳng qua là...... Mẹ chẳng qua là vô cùng muốn hôn môi với con, muốn làm tình với con, muốn được con bắn vào trong

Trước kia tại sao mẹ lại không yêu đương?" Bùi Ngọc hỏi ra nghi ngờ chôn giấu trong lòng đã lâu, "Dáng dấp mẹ đẹp như vậy, không có nam sinh nào cố gắng theo đuổi mẹ sao?"

"Có chứ...... Khi còn bé sẽ có nam sinh tan học chặn mẹ lại, còn có người dùng cái chết để uy hiếp mẹ, mẹ sợ tới mức một khoảng thời gian rất lâu cũng không đến tiết tự học buổi tối. Sau đó còn có đồng nghiệp nam kiên trì tặng mẹ quà tặng rất đắt tiền...... Cũng không biết xử lý như thế nào, hàng xóm là nam còn nhét tờ giấy vào trong khe cửa nhà mẹ......" Mạc Tiệp nhắc tới những chuyện này liền vô cùng ủy khuất, cô thường ngày trầm tính chưa bao giờ gây chuyện, nhưng lúc nào cũng gặp phải một ít hành vi quấy rối kỳ lạ, "Không phải con chê mẹ đã mặc váy dài mà còn phải mặc quần an toàn sao? Bởi vì lúc học đại học bị nam sinh người Trung Quốc cùng trường theo dõi chụp lén hơn một năm...... Nam sinh kia nhìn qua lịch sự, nhã nhặn, thành tích cũng vô cùng xuất sắc, khó có thể tưởng tượng hắn sẽ làm chuyện hèn hạ như vậy."

Bùi Ngọc nghe vậy có chút chột dạ, thật ra thì hắn cũng...... Hắn thậm chí chỉ có hơn chứ không kém, nhân cơ hội thuận tiện ở cùng một chỗ, mỗi ngày đều nhìn lén sinh hoạt hằng ngày của cô, còn chụp ảnh cô tự an ủi, bây giờ còn đem video cô bị hắn phá thân giữ gìn thành vật quý giá mà cất giấu, chuẩn bị về sau mỗi ngày trước khi ngủ đều thưởng thức một lần.

"Cũng có người dùng cách thức bình thường hẹn mẹ, nhưng ánh mắt của bọn họ làm mẹ đặc biệt không thoải mái...... mẹ không biết phải hình dung như thế nào, chính là...... Cứ cảm thấy bọn họ muốn nhào lại đây. Mẹ không biết tại sao người đàn ông nào cũng như vậy, mẹ chán ghét điều đó." Mạc Tiệp nhắc tới những chuyện này với sắc mặt khó coi, cau mày nói, "Nhưng ba con là một người rất lễ độ, chưa từng có hành động gì không quy củ, cho nên mẹ cảm thấy ông ấy rất tốt...... Kết quả cũng vẫn bị lừa."

Nói tới đây, cô khẽ thở dài.

"Vậy...... Mẹ chưa từng thích người con trai nào sao?" Bùi Ngọc kinh ngạc hỏi, nào có người nhiều năm như vậy vẫn chưa từng động tâm?

Mạc Tiệp lắc đầu.

"Tiểu Ngọc, mẹ cảm thấy những người đàn ông bên cạnh mình đều rất quái lạ, chỉ có con không giống như vậy." Mạc Tiệp chớp đôi mắt thanh khiết nhìn hắn, "Con đáng yêu như vậy, sạch sẽ và ngăn nắp, nhìn qua hồn nhiên, tốt đẹp như thế, như là người ở trong truyện tranh mới có...... Hơn nữa, khí chất của con thật sự rất thanh cao, thoát tục, ánh mắt giống như ánh trăng sáng không dính bụi trần."

Bùi Ngọc xấu hổ, trong nháy mắt đột nhiên rất sợ cô thất vọng.

"Mẹ...... Nếu...... Nếu con cùng với những người đó không có gì khác nhau thì sao?" Bùi Ngọc do dự hỏi, hắn lo lắng có một ngày giả thiết về mình ở trong cảm nhận của cô sẽ hoàn toàn sụp đổ.

"Hả?" Mạc Tiệp nhìn hắn, đột nhiên khẩn trương nói, "Con lừa mẹ cái gì sao?"

"Không phải......Ý con là nếu như con cũng giống như những người đàn ông khác...... Ừm, hèn hạ...... Rất muốn nhào đến?" Bùi Ngọc cảm thấy vẫn nên tiêm một mũi dự phòng trước.

"Vậy...... Vậy con nhào qua đi." Mạc Tiệp không hề nghĩ ngợi liền nói.

"......?" Bùi Ngọc lại phục cô.

"Sáng ngày mai có tiết học sao?" Mạc Tiệp ngượng ngùng hỏi, dường như còn có chút hưng phấn.

"...... Không." Bùi Ngọc mơ hồ cảm thấy cô đút mình ăn no là có mưu đồ khác.

Bùi Ngọc ăn uống no đủ, lại rửa mặt, đánh răng xong, mệt mỏi ngã xuống trên chiếc giường lớn thơm tho mềm mại thì đã mông lung buồn ngủ.

"Tiểu Ngọc, vừa mới ăn no lập tức đi ngủ sẽ không tốt đối với cơ thể," Mạc Tiệp tới gần, lòng mang ý nghĩ xấu xa đưa tay vào trong áo hắn, xoa nhẹ bụng hắn, "Như vậy không tốt cho tiêu hóa...... Mẹ giúp con xoa bụng, trợ giúp tiêu hóa."

Bùi Ngọc mơ mơ màng màng "Ừm" một tiếng, mặc cho cô có dụng ý khác khi sờ bụng hắn.

Mạc Tiệp nhìn chăm chú đường nét rõ ràng trên khuôn mặt hắn khi buồn ngủ, nhìn thế nào cũng cảm thấy hắn có vầng trán đầy đặn, sống mũi cao thẳng, cái cằm với góc cạnh rõ ràng, nhìn đâu cũng thấy đẹp, lại không nhịn được mưu đồ gây rối mà vừa xoa vừa trộm vuốt cơ bụng căng chặt của hắn. Thật ra cơ bắp của hắn cũng không phát triển như những người đàn ông ở trong phòng tập thể thao trong một thời gian dài, nhưng thắng ở việc trời sinh hắn có hình dáng đường cong lưu loát và cân đối, đó là một vẻ đẹp dù luyện tập như thế nào đi nữa cũng không có được, hơn nữa hắn còn có làn da bóng loáng mịn màng, cô không khỏi âm thầm tán thưởng xúc cảm thật tốt, xúc cảm quá tốt......

Mạc Tiệp càng sờ càng cảm thấy khô nóng, nhìn hô hấp của hắn đều đều như đã ngủ, liền rón rén lại gần hơn một chút, nhẹ nhàng cởi từng cái cúc áo ngủ của hắn ra.

Cô chưa từng thân mật với bất kỳ một người khác giới nào...... Dường như đối với những người cùng giới cũng không thân mật như vậy—— cô vốn cũng không giỏi trong việc xã giao, vòng tròn hằng ngày của cô lại tương đối khép kín, rất khó để có bạn thân.

Làn da màu lúa mì của hắn lộ ra một chút từ trong áo ngủ bằng vải bông màu trắng theo động tác của cô, cô đột nhiên cảm thấy căng thẳng giống như một tên trộm.

Cô có thể làm bất cứ điều gì mà cô muốn đối với hắn? Cũng giống như những gì hắn đã làm với cô.

Người con trai đẹp đến mức không giống người thật này...... Là thuộc về cô sao? Khi Mạc Tiệp nghĩ về điều đó, tim cô đập loạn xạ vài nhịp.

Cô cũng đã dạy rất nhiều nam sinh khác lớn hơn hắn một chút, nhưng hắn hoàn toàn không giống những cậu con trai khác ở độ tuổi này...... Thời kỳ trưởng thành của hắn không giống những nam sinh bình thường hay phản nghịch, lỗ mãng và khoa trương, ham mê adrenalin, cồn, nicotin và hormone.

Phần lớn thời điểm hắn trầm ổn, nội liễm giống như một con mèo xinh đẹp vừa yên tĩnh lại ngoan ngoãn, luôn gọn gàng, sạch sẽ với hơi thở khoan khoái nhẹ nhàng, nhớ tới mỗi lần cô dạy dỗ, lí trí và sự ẩn nhẫn cơ hồ khắc vào xương tủy, hoàn toàn không giống một đứa bé trai đang sống sờ sờ.

Cô miên man suy nghĩ một lúc lâu, liền nhìn thấy hắn chậm rãi mở to mắt, một nụ cười nhàn nhạt từ từ nở trên khóe miệng, không hề kiêng dè đối diện với ánh mắt mờ mịt của cô.

"Háo sắc." Bùi Ngọc nhướng mày nhẹ nhàng phun ra hai chữ, ngầm lộ ra tia đắc ý.

Nháy mắt Mạc Tiệp giống như bị bắt ngay tại trận, cảm giác máu ở khắp toàn thân đều đang dâng trào.

"Con...... Không phải con thích ngủ lõa thể sao?" Mạc Tiệp quýnh lên vội nói ra một câu như vậy —— cô còn nhớ cảnh mình trộm đến phòng hắn phát hiện hắn ngủ lõa thể, cô nói rất tự tin.

Bùi Ngọc không nhịn được lại cười.

Vốn dĩ hắn sắp ngủ rồi, lại bị bàn tay mềm mại, ấm áp của cô sờ tới sờ lui, sờ đến tế bào toàn thân hắn đều không được yên.

Hắn dứt khoát ngồi dậy, thong thả ung dung cởi quần áo sạch sẽ.

Nội tâm Mạc Tiệp vùng vẫy, cuối cùng cũng không muốn dời ánh mắt đi dù chỉ một giây, cho đến khi hắn cởi quần lót ra, lộ ra dương vật cương cứng, hung mãnh.

"Ngủ lõa thể." Bùi Ngọc cười cười, vừa nói xong đã đè cô xuống dưới thân, "Là như thế này sao?"

Mạc Tiệp đỏ mặt, không nói nên lời, để mặc cho bản thân bị hơi thở của hắn bao quanh.

"Mẹ lại không mặc quần lót." Bùi Ngọc sờ soạng ở dưới váy ngủ của cô, muốn cởi quần lót ra, kết quả chỉ sờ được một tay ái dịch, "Là để cho con thuận tiện cắm vào sao?"

"Tiểu Ngọc, con...... Trước đây con có thích ai không?" Mạc Tiệp hỏi hắn với cùng một vấn đề.

"Có a......" Bùi Ngọc tách hai chân cô ra, xoa nắn bộ ngực đầy đặn của cô rồi hung hăng cắm vào, "Chà...... Bên trong ướt quá......"

Mạc Tiệp khó nhịn phát ra tiếng rên rỉ, nghe vậy ánh mắt nhoáng lên, dừng một chút mới hỏi: "Sẽ làm Tiểu Ngọc động tâm...... Là mẫu phụ nữ như thế nào?"

"Rất xinh đẹp." Bùi Ngọc lơ đãng nói, dùng đầu ngón tay vuốt ve đầu vú mẫn cảm của cô, sau đó vùi đầu liếm mút.

Lúc đầu hắn cảm thấy hơi mệt, bây giờ chạm vào cơ thể trần truồng gợi cảm của cô, hắn lập tức tràn đầy năng lượng, hưng phấn thao thỏa thích ở trong tiểu huyệt vừa đói khát lại chặt chẽ của cô.

"Ưm —— a......" Mạc Tiệp bị hắn bá đạo thao lộng đến run rẩy, tê dại một hồi, thoải mái đến cong eo ưỡn ngực, nhưng vẫn không quên suy nghĩ...... Hắn nói rất xinh đẹp, có thể đẹp hơn cô không?

"Mẹ, người có cảm thấy thích thú khi vừa cho con trai ăn vú lại vừa bị con trai thao âm hộ non nớt không?" Bùi Ngọc thấy cô phân tâm, chơi xấu hỏi.

"...... Tiểu Ngọc, a...... Nhẹ, nhẹ một chút." Mạc Tiệp vừa mới bị phá thân, huyệt đạo chật hẹp giữa hai chân nhất thời có chút không chịu nổi dương vật thô to điên cuồng, mạnh mẽ rút ra cắm vào, chỉ đành phải ôm bả vai hắn nũng nịu cầu xin tha thứ.

"Không sao, tiểu âm hộ của mẹ có nhiều dâm thủy bôi trơn như vậy, thao mạnh hơn một chút cũng không bị thương đâu." Ngược lại Bùi Ngọc càng dùng sức thao cô, tiếng nước lẫn với tiếng da thịt đánh vào âm hộ càng thêm vang dội đan xen với nhau, hết đợt này đến đợt khác, "Ưm...... Mẹ, thoải mái quá...... Ừ... Tiểu Ngọc yêu mẹ, thật thoải mái......"

Mạc Tiệp bất lực mở rộng hai chân mặc hắn thao, đột nhiên nghe thấy lời này nháy mắt hổ thẹn không chịu nổi: "Mẹ không nên như vậy......"

"Đúng vậy. Những người mẹ khác cũng không làm được." Bùi Ngọc thoải mái đến dục tiên dục tử, "Mẹ của con là người mẹ tốt nhất trên thế giới này......"

"Con...... Con đừng nói nữa." Mạc Tiệp vừa nghĩ đến hôm nay mình khó kìm lòng nổi, không kiêng dè chút nào cùng với con riêng giao hợp kịch liệt nhiều lần như vậy thì xấu hổ vô cùng...... Nhưng thiếu niên tràn đầy sức sống với dương vật thô to đang va chạm ở trong tiểu huyệt đói khát suốt 26 năm, lấp đầy tất cả trống rỗng và cô đơn của cô, chà đạp từng tấc thịt ngứa ngáy khó nhịn trong cơ thể cô, tình cảm cùng thân thể đồng thời được thỏa mãn khiến cô muốn ngừng cũng không được.

"Mẹ sắp bị thao đến cao trào......" Từ trước đến nay Bùi Ngọc có năng lực lĩnh hội tốt, sau vài lần làm tình đã tìm ra bộ dạng phản ứng sinh lí của cô trước khi cao trào.

"Đừng nói...... Ưm......" Mạc Tiệp ngượng ngùng cúi đầu, nhưng cơ thể với tính dục mãnh liệt của cô lại không muốn cô che dấu, tiểu huyệt mẫn cảm theo thao lộng rất nhanh đã phun nước, một dòng nước nhỏ chảy ra, "Nha...... A, không......"

"Ồ...... Thoải mái, còn gì nữa không?" Bùi Ngọc hưởng thụ ôm lấy cặp mông đầy đặn của cô, lại là một hồi làm tình mãnh liệt, "Mẹ...... Mẹ...... Con còn muốn......"

"Đừng ——" Hai má Mạc Tiệp đỏ bừng, vào lúc mơ mơ màng màng vẫn không quên hỏi hắn, "Tiểu Ngọc đã từng muốn làm tình cùng với người con gái mà con thích sao?"

"Ừm, muốn, ngày đêm đều muốn, muốn cắm vào trong âm hộ nhỏ non nớt, giàn giụa dâm thủy của cô ấy vĩnh viễn không ra." Bùi Ngọc cố tình trêu chọc cô.

Trong lòng Mạc Tiệp có một cái gì đó tắc lại, vết ửng đỏ trên mặt dần dần rút đi, lại còn không nhịn được hỏi tiếp: "Ngoài xinh đẹp......"

"Thông minh, dịu dàng, lương thiện, dáng người đẹp......" Bùi Ngọc khen cô ấy không keo kiệt chút nào, "Có lý tưởng, thế giới tinh thần phong phú và đầy đủ, cách xa thế tục......"

"Vậy...... Tốt như vậy à......" Mạc Tiệp cảm thấy mình có chút ghen tị.

"Đúng, mẹ chính là người tốt như vậy......" Bùi Ngọc thấy đôi mắt cô gần như đỏ hoe, không đành lòng lại tiếp tục trêu chọc cô, đi sâu vào trong hành lang, ôm cô nói, "Mẹ, người biết không...... Lần đầu tiên nhìn thấy người...... Con cảm thấy thế giới của mình đã sụp đổ gần hết......"

Lúc này Mạc Tiệp mới ý thức được hắn đang nói đến ai, tức khắc mặt đỏ đến tận cổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nainai