Phần 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ôm mẹ về phòng ngủ...!" Hai tay Mạc Tiệp không có sức bám vào bờ vai của hắn nói, thấy hắn bất động, cô bất mãn nhăn mày và ngửa đầu nhìn hắn.

Dưới ánh sáng lờ mờ nhá nhem tối, hình dáng mảnh khảnh và ngây ngô sạch sẽ của hắn được bao bọc trong vầng sáng êm dịu, cô không nhịn được vươn tay ra miêu tả phỏng theo xương mày tinh xảo của hắn.

Hắn có ngũ quan lập thể nhưng khung xương lại tinh tế, đôi mắt sâu nhưng lại mang theo sự hẹp dài và thu vào trong đặc biệt của người Châu Á, mỗi lần Mạc Tiệp nhìn gần đều cảm thấy không có chút thiếu sót nào và trông không giống một người tồn tại chân thật, giống như...... Là xây dựng mô hình 3D bằng cách thổi phồng ra một nhân vật đẹp, cho nên mỗi lần đều muốn dùng tay sờ xem có phải cũng có nhiệt độ như da của người thật không.

Bùi Ngọc chớp chớp mắt, bế bổng cô lên với cặp mông dính ái dịch, một lần nữa thọc vào rút ra ở trong cơ thể cô, đắc ý và kéo dài giọng nói: "Mẹ, người lại đang hoa si."

Mạc Tiệp nghe vậy cuộn ngón tay lên gõ trên trán của hắn một cái: "Không biết lớn nhỏ!"

"Có lớn có nhỏ a..." Bùi Ngọc cười xấu xa nhếch khóe miệng lên, ôm lấy cổ cô và nhẹ nhàng nói ở bên tai cô, "Gậy thịt của con to lớn, âm hộ nhỏ của mẹ nhỏ...... Thao lên cực kỳ sảng khoái."

"Con...... Con, tên tiểu lưu manh này!" Mạc Tiệp vừa xấu hổ lại vừa tức giận mắng hắn. Lúc này cô đang dán vào da thịt bóng loáng trước ngực hắn, váy bị vén lên ở bên hông mà thao, vừa dứt lời liền bị hắn bế cả người lên vừa cắm vừa đi vào phòng, dương vật thô to theo nhịp chân của hắn lúc nông, lúc sâu mà co rút trong huyệt thịt đang ướt át.

"A a —— Tiểu Ngọc!" Mạc Tiệp theo khuôn phép cũ 26 năm, bị người ôm cặp mông trần trụi như vậy, bắp đùi tách rộng ra cắm côn thịt một đường từ huyền quan bị thao đến trên ghế sô pha ở phòng khách đối với cô mà nói thật sự quá xấu hổ, khoái cảm bên trong mị thịt mẫn cảm liên tục co rút và xoắn lại, chỉ một lát sau liền tiết ra càng nhiều dâm thủy hơn.

"Mẹ có thoải mái không? Thích con trai dùng côn thịt lớn mát xa âm đạo của người như vậy sao?" Bùi Ngọc bỡn cợt mà cười hỏi, vừa thao cô ở trên ghế sô pha vừa lấy tay ra, vén áo cô lên, cởi nịt ngực của cô ra, rất nhanh đã nhìn thấy hai vú trắng nõn hơi run rẩy xuất hiện, hắn dùng hai tay nắm lấy đầu vú và xoa nắn.

"Tiểu Ngọc...... Ưm, thật thoải mái...... Thoải mái...... Ưm......" Mạc Tiệp nằm trên ghế sô pha và hoàn toàn thả lỏng xuống, chỉ còn tiểu huyệt chặt chẽ tiếp nhận côn thịt thao lộng, "Tiểu Ngọc......"

"Vâng?" Bùi Ngọc ôn nhu cười, cúi xuống hôn cô một cái, "Mẹ, con vẫn luôn suy nghĩ, nếu như mười năm trước người gặp được con bây giờ, sẽ thích con sao?"

"...... Sẽ không." Mạc Tiệp lắc đầu một cách chắc chắn.

Trong ánh mắt mong đợi của Bùi Ngọc chợt hiện lên một tia bi thương, mở miệng một chút, nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Mạc Tiệp thấy hắn mất mát, trong lòng níu lại chặt chẽ, vội vàng nói thêm: "Ở tuổi đó mẹ thật sự muốn xuất gia...... Khi đó không biết ở đâu mẹ nhìn thấy một truyền thuyết của Phật giáo, nói là Quan Thế Âm Bồ Tát đã từng lấy thân xác cứu tế, hiện ra mỹ nhân để giao cấu với người đã mất, đợi đến lúc giao hợp rất vui sướng, bỗng nhiên xuất hiện thân hình một bộ xương khô, sau sự vui sướng to lớn chính là sự hủy diệt lớn, lấy việc này đến độ hóa người lầm đường lạc lối, tránh sa vào cái xác  có bề ngoài bình thường......"

Bùi Ngọc cười khúc khích, moi dâm thủy giàn giụa trong âm hộ nhỏ của cô và hung hăng thao làm: "Cho nên con đang gian dâm với tiểu ni cô lẳng lơ, phóng đãng? Mẹ còn rất hiểu xu hướng tình dục nhỉ......"

Mạc Tiệp vốn ăn ngay nói thật, nào nghĩ đến bị hắn xuyên tạc thành như vậy, lập tức rất xấu hổ nói: "Con thật hạ lưu! Còn có nữ sinh tin con, làm như cái gì mỹ ngọc không tì vết để thờ phụng, thật sự tức giận thay cho em ấy!"

"Con muốn bắn......" Bùi Ngọc ôm chặt cô, khiến cho hai người gắn kết sâu hơn, hắn cúi đầu nhìn hai má đỏ ửng của người phụ nữ nhỏ xinh bị hắn siết chặt ở trong ngực, một tay vuốt ve núm vú bên trái của cô, cười xấu xa và thấp giọng hỏi, "Tiểu ni cô mê muội bị đàn ông thao lộng...... Âm hộ nhỏ sít sao chuẩn bị tốt để tiếp nhận tinh dịch của đàn ông rồi sao?"

"Cái gì a ưm... Đáng ghét...... Ách ưm thật thoải mái...... Một hồi nữa có được không?" Mạc Tiệp ôm hắn với ánh mắt mê ly, thở gấp và rên rỉ.

"Hử? Mẹ muốn cái gì?" Bùi Ngọc xoa bóp bầu ngực xinh đẹp trong tay, trêu chọc cô.

"Muốn Tiểu Ngọc lại thao một hồi......" Mạc Tiệp khó nén được tiếng hừ nhẹ, không quan tâm mà nói ra.

"Hừ, coi như mẹ có lương tâm, không phải chỉ muốn tinh dịch để có thai." Bùi Ngọc hơi nâng cằm lên một góc hai mươi độ, ngạo mạn nhìn cô nói.

Mặt của Mạc Tiệp càng đỏ hơn, nhỏ giọng nói thầm: "Vốn cũng không phải mà......"

"Mỗi lần bạn của con than phiền bạn gái nhỏ của cậu ấy không cho thao nếu không mang bao, con đã ngầm thoải mái một trận...... Bởi vì mẹ xinh đẹp hơn, dáng người tốt hơn, còn mỗi lần làm tình đều có thể bắn vào trong mà không cần mang bao, lần nào cũng có thể dán vào bên trong vách thịt của mẹ mà không có một khoảng cách nào, rất thoải mái......" Bùi Ngọc đè cô ở trên ghế sô pha, cánh tay thon dài ôm lấy cô, vừa hôn vừa chuyển động eo hẹp với sức lực mười phần, thao thẳng đến khi mỹ nhân trong ngực phát ra từng đợt tựa như khóc nức nở lại tựa như rên rỉ một cách vui vẻ, "Chỉ có điều con đã tra qua tư liệu nói không mang bao dễ dẫn đến âm đạo của phụ nữ bị viêm, cho nên trước mỗi lần con thao người đều rửa kĩ lưỡng hơn rất nhiều so với bình thường...... Mẹ có gì không thoải mái không?"

"Thoải mái...... A a Tiểu Ngọc, rất thích Tiểu Ngọc ưm ——" Mạc Tiệp khó mà kiềm chế tự nói lẩm bẩm, "Tiểu Ngọc là xử nam nhỏ sạch sẽ như vậy...... Côn thịt vừa thô cứng lại non mịn...... Từ khi bị Tiểu Ngọc thao qua, cũng ít bị đau bụng kinh hơn......"

Bùi Ngọc nghe loại lời nói dở khóc dở cười này, lại cảm thấy bộ dáng cô đỏ mặt khi động dục rất đáng yêu và mê người, lực độ thao lộng không kiềm chế được mà tăng lên một chút: "Giáo sư Mạc tự thể nghiệm và rút ra kết luận mới: Bị con trai thao âm hộ nhỏ có thể chữa bệnh đau bụng kinh?"

"A —— Tiểu Ngọc —— a a a ——" Mạc Tiệp bị thao đến toàn thân co giật và dựng thẳng lên, thịt viên trắng nõn ở hai vú sít chặt và lắc lư, ái dịch phun ra khiến nửa người dưới của hai người đều ướt đẫm, "A ——"

Bùi Ngọc bị huyệt thịt cao trào của cô kẹp chặt một hồi, sảng khoái đến mức mã mắt đau xót, theo vài cái thọc vào rút ra thật sâu liền không hề giữ lại mà bắn toàn bộ vào trong cơ thể cô.

"A —— Tiểu Ngọc lại bắn thật nhiều, có cảm giác rất tốt...... Con trai tuổi còn nhỏ đúng là có rất nhiều tinh dịch...... Thật thích......" Mạc Tiệp cao trào đến mơ mơ hồ hồ nói.

"Chẳng lẽ mẹ còn bị con trai lớn tuổi hơn bắn vào rồi sao?" Bùi Ngọc nén cười hỏi cô.

"Vậy còn cần phải hỏi...... Mẹ đoán." Hai má Mạc Tiệp nóng bỏng, lưu luyến cọ hắn, "Với lại trước đó mẹ thấy trong cộng đồng thảo luận kinh nghiệm về tình dục có cô gái đăng bài nói... Cô ấy tưởng là bắn vào trong có thể nóng bỏng và phong phú giống như truyện người lớn, vì thế uống thuốc tránh thai có công dụng trong thời gian ngắn để cho bạn trai bắn vào bên trong, kết quả phát hiện không có chút cảm giác nào..."

"Mẹ còn nói con xem lung tung, không phải người cũng xem lung tung à." Bùi Ngọc để tùy cô cọ, cẩn thận vuốt mái tóc mướt mồ hôi của cô lại vòng ra sau tai, lại gần bên tai cô khàn giọng nói, "Chờ con lớn tuổi hơn đương nhiên mẹ có thể phát hiện, là vấn đề của con người, không phải vấn đề tuổi tác."

"Cái này không giống nhau, đó là mẹ dốc lòng bổ sung kiến thức về tình dục." Mạc Tiệp trịnh trọng phản bác.

"Ồ...... Giáo sư Mạc thật là chăm chỉ học hỏi, không bằng sau này lại cho con chọn thêm một môn học giáo dục về tình dục 1-1 đi?" Bùi Ngọc cười xấu xa và xoa nắn hai vú của cô.

"Vậy...... Môn học này đến khi mang thai mới có thể đạt tiêu chuẩn." Mạc Tiệp trừng mắt nhìn hắn đầy khiêu khích.

"...... Thế làm sao mới có thể đạt điểm cao nhất? Mang thai đôi? Thai long phượng?" Bùi Ngọc trêu ghẹo cô, "...... Sinh ba?"

"Con thật là một đứa trẻ hư!" Trên mặt của Mạc Tiệp có vẻ ngượng ngùng một hồi khi bị hắn trêu chọc.

"Hư cũng là một tay mẹ dạy hư! Đúng rồi, trước đó mẹ nói...... Nữ sinh gì?" Bùi Ngọc đột nhiên nhớ đến chuyện này, trước đó hắn vốn tò mò, nhưng thao đến hứng thú liền không hỏi.

"Cùng khóa của con có một nữ sinh tên là Tằng Vũ, con biết chứ? Đến phòng làm việc của mẹ nói về chuyện học vật lý, cũng nói đến tâm sự của em ấy," Mạc Tiệp nhớ tới nữ sinh kia, thở dài, "Em ấy rất thích con."

Bùi Ngọc nghe vậy khẽ nhíu mày, ánh mắt trầm lại, lãnh ngạo (lạnh lùng và kiêu ngạo) không vui nói: "Con ghét bị người khác ngoài mẹ thích."

"Tại sao?" Mạc Tiệp nghi hoặc.

"Bởi vì......Con không thích các cô ấy, cho nên như vậy chỉ tạo thành sự rắc rối đối với con." Bùi Ngọc bắt đầu nói những lời nói thật, "Mẹ, đó là những gì con nghĩ, con không muốn nói dối mẹ. Con biết nghĩ như vậy là không đúng, không tôn trọng, không lễ phép, thiếu phong độ, lòng dạ cũng không đủ rộng lượng và cởi mở, con cũng biết các cô ấy đều ưu tú lại là những cô gái tốt đáng được quý trọng, cho nên mỗi lần người ta tỏ tình với con...... Con đều phải áp chế ý nghĩ chân thạt trong nội tâm, giả vờ với bộ dáng khiêm tốn và ôn nhu, cẩn thận từng ki từng tí và kiêng dè cảm nhận của các cô ấy, sợ làm tổn thương trái tim các cô ấy đang giữ. Nhưng mà con thật sự ghét như vậy."

Nét ửng đỏ trên mặt Mạc Tiệp dần dần biến mất, ánh mắt mờ mịt và phức tạp chăm chú nhìn hắn, thật lâu sau mới mở miệng: "Vậy vì sao con lại thích mẹ? Mẹ không cảm thấy bản thân có giá trị đặc biệt gì để được yêu thích."

"Có lẽ ban đầu con thích mẹ, là bởi vì đủ loại câu chuyện vô cùng kì diệu của mẹ được loan truyền, là diện mạo xinh đẹp của mẹ mà không tự biết, là thái độ khiêm tốn như trước khi mẹ đứng ở vị trí cao...... Nhưng con thật sự yêu mẹ, là bởi vì...... Những điều mà mẹ làm phù hợp với tất cả tưởng tượng của con đối với mẹ của mình cho tới nay, tất cả những người thân đối xử tốt với con chẳng qua là hy vọng con có tiền đồ để tăng thể diện, và cảm thấy nói không chừng sau này con có thể trở thành chỗ dựa cho họ. Ngay cả cha cũng vậy...... Ông ấy chưa bao giờ quan tâm con, cho dù con phát sốt gần 40 độ cũng tự mình đi bệnh viện, nhưng khi ông ấy uống say thì mới khoe khoang con trai của mình với người khác, không dứt. Chỉ có mẹ là khác, mẹ sẽ chấp nhận một cách vô điều kiện một đứa con trai không có quan hệ huyết thống làm con của mình, dù cho cha của con đã từng làm chuyện quá đáng như vậy, mẹ cũng sẽ yêu con vô điều kiện...... Con dám đánh cược lúc đó mẹ cũng chưa nhìn kỹ con trông như thế nào, cũng không biết con là một đứa trẻ thông minh." Từ trước đến nay Bùi Ngọc chưa bao giờ nghiêm túc như vậy, "Mẹ, con rất yêu người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nainai