Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thư phòng, hai vị lão nhân gia đang chơi cờ vua. . .

_Này ~ tiểu tử kia cũng rất được nha!

_Không tệ không tệ, mặc dù bối cảnh không hảo bằng nhà của chúng ta, nhưng đối với Nguỵ Châu tốt như thế, hồi nãy trong phòng ăn ông cũng đều nhìn thấy rồi đó! – di chuyển con cờ trên tay, Hứa gia gia cười cười.

_Uh ~ ngay cả ông cũng chấp nhận, xem như đủ tư cách rồi, chính là thoạt nhìn hơi khờ khạo. . .

_Đối với Nguỵ Châu tốt thì được rồi! ! . . .

_Không cảm thấy hết thảy đều rất thuận lợi rồi sao?

_Uh. . . Ông là nói, chúng ta đây là l2 đối tượng của nó?

_Đúng vậy. . . Muốn tìm đến người có thể tiếp nhận thân phận kỳ thật không đơn giản a. . . Càng huống chi hoàn lại phải là cùng tính chất. . .

_Ôi. . . Hẳn vốn là hồ ly. . . – đều tự sờ sờ cằm, hai người nhìn bàn cờ trầm tư nghĩ.

Kỳ thật bọn họ làm sao không từng vì cháu đi thử qua bất kì phương pháp nào, từ đầu sinh ra các cháu biết bị hạ pháp thuật, hai người lần tìm đủ loại kiểu dáng phương pháp, chính là muốn giải khai bùa chú, mặc kệ từ tông giáo đến khoa học, phương diện gì cũng thử.

Toàn bộ cũng vô ích, nhìn con dâu mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, lòng họ tràn đầy áy náy, cuối cùng nhưng lại chỉ có một pháp sư ở Trung Quốc kết luận. . . Pháp thuật nhất định phải chấp hành, ngay cả người thi pháp bản thân cũng không cách nào giải trừ.

Không có biện pháp. . . Bọn họ cũng chỉ có thể tiếp nhận thôi.

Tiếp nhận các cháu mình vốn là động vật, thẳng đến khi bọn họ gặp một người nguyện ý thương mình, nguyện ý hỗ trợ hóa thành người.

Kỳ thật hai người thậm chí đều có quyết định, dù sao phải tiếp nhận một nửa kia trong đời mình vốn là nửa động vật nửa người, người như vậy có không? Mặc dù bọn họ có rất nhiều tiền có thể mua một người người bồi bọn họ, nhưng nếu không phải tình cảm thật, pháp thuật vĩnh viễn cũng không thể giải trừ. . .

_Lão hồ ly kỳ thật cũng không tàn nhẫn lắm. . . Hẳn là biết chính mình cũng thay đổi không được cái gì, mới ngay cả gặp cũng không gặp chúng ta!

_Uh. . . Các cháu có thể trùng hợp tìm ra người thích hợp vậy, xem ra. . .

_Tướng!

_Này! Lý lão đầu! Ông thừa dịp chơi gian hả! !

_Chính ông không chuyên tâm có thể trách người nào! Ông thua! Lần này đi Mỹ sở phí toàn bộ do ông ra!

_MO! Chúng ta có đánh cuộc sao! ?

_Có! Ít cho ta trở mặt không nhận trướng!

_Không có!

_Có! !

_Không có! !

Thư phòng ồn ào, hai vị lão nhân gia thanh âm vô cùng ầm ĩ. . .

Bên kia, Cảnh Du nằm trong bồn tắm KING SIZE, Nguỵ Châu đang ở bên kia vui vẻ thổi bọt.

Hắn không nghĩ tới người hầu giúp bọn hắn chuẩn bị chính là bọt tắm. . . Ngay cả bọt cũng giúp Nguỵ Châu chuẩn bị tốt, trước mắt tiểu tử kia thổi một cách vui vẻ. . .

_Cảnh Du ~ thổi thổi ~ – Nguỵ Châu đem bọt đến trước mắt Cảnh Du, cười hì hì kêu hắn thổi.

Chứng kiến vẻ mặt đáng yêu như thế, nào có thể cự tuyệt. . . Cảnh Du bất đắc dĩ cười cười thổi một cái, vừa lại bay ra thật nhiều bọt, gian phòng tắm đều là bọt. . .

_Nguỵ Châu trước kia cũng thổi bọt vầy sao? – Cảnh Du đem cậu kéo về phía mình, người kia cũng dựa vào trong lòng tìm một vị trí dễ chịu, trong miệng không ngừng thổi bọt.

_Không đúng không đúng! Trước kia Hương Hương thổi! Em lại đi đánh bể nó ~ – Nguỵ Châu vừa lại thổi một cái – trước kia muốn thổi ! Nhưng mỗi lần thổi đều thất bại. . . – xem ra vốn là chán rồi, Nguỵ Châu đem chai bọt để một bên, cả người dựa vào Cảnh Du cọ xát rồi cọ xát.

Cảnh Du lấy tay đẩy tóc của Nguỵ Châu vì nước ướt mà dính vào trán, nghe trên người cậu mùi thảo mộc thơm mát liền hôn trán cậu, hết thảy động tác vẫn như thế ôn nhu.

Nguỵ Châu rất thích Cảnh Du đối với cậu như vậy.

_Nguỵ Châu có rất nhiều người thân yêu thương!

_Nguỵ Châu cũng là nhà của anh ah ~

Ngẩng đầu nhìn Cảnh Du ánh mắt có chút ướt nước, Nguỵ Châu như thế nào không biết Cảnh Du . . . Cha mẹ hai năm trước qua đời, đều là một mình một cuộc sống cô đơn.....

_Người nhà của em cũng là của anh. . . – hôn lên môi Nguỵ Châu, Cảnh Du trong nháy mắt đã hiểu thật nhiều. . .

Hoá ra có em làm bạn vốn là một việc tốt. . .

Hoá ra chính mình không bao giờ cô đơn. . .

Hoá ra. . . Anh đã có được thật nhiều thật nhiều. . .

_Nguỵ Châu . . .

_Uh. . ? – càng hôn càng mạnh, Nguỵ Châu xoay người ngồi trên đùi Cảnh Du, hai tay tự nhiên vòng lên cổ.

_Em rất vui khi gặp anh. . .

_Anh cũng vậy.. . . – mơ hồ không rõ lời nói, cũng rất êm tai. . .

Môi lướt qua cằm, hôn lên cổ, không biết bắt đầu từ đâu, Cảnh Du đã rất mê mẩn thân thể này rồi. . . Càng mê mẩn hơn chính là chủ nhân của nó. . .

Trong nháy mắt mãnh liệt cảm nhận được dục vọng cực nóng, Cảnh Du rất dùng sức ôm người trong lòng, người kia bởi vì động tác như vậy mà một trận rên rỉ, nhưng cũng hưởng ứng cái ôm đó. . .

Bọt không ngừng dao động, người ở bên trong nhiệt tình cảm thụ độ ấm của nhau, cảm thụ được không ngừng tình cảm thăng hoa. . .

Người yêu ơi. . . Có lẽ thật sự có được em, anh liền có được tất cả rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro