Chương 2: Nếu như không gặp em thì giờ anh đang ở nơi đâu?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào, tôi là Lâm Phong Tùng.

Hôm nay tôi sẽ viết thay cho Trần Ổn, tôi sẽ cố gắng viết ít nhưng có thể biểu đạt cho mọi người được nhiều, khụ khụ.

.

Cảnh Du và Ngụy Châu đang nói chuyện, mà thuận tiện lại nhắc đến vấn đề của bạn nhỏ nhỏ nhà tôi, chính là cái sự kiện sơ xuất kia.....

Được rồi, tôi là cố ý thua, cứ như vậy đi.

.

Ngày 30/11 là sinh nhật Cảnh Du đại ca, cũng là buổi ra mắt phim. Tuy rằng có tham gia một số chương trình khi trước, nhưng lấy với danh nghĩa diễn viên ra mắt truyền thông thì lại là lần đầu tiên, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng đặc biệt.

Không nghĩ tới người lớn tuổi nhất trong số chúng tôi là Cảnh Du đại ca lại là người khẩn trương nhất, Ngụy Châu đùa giỡn để cho anh ấy quên đi "Ha ha ha, Hoàng Cảnh Du, anh run cái gì chứ?". Cảnh Du đại ca không hồi hộp đến run rẩy đâu, nhưng dù sao thì cố gắng giữ bình tĩnh lúc này cũng là khó khăn rồi.

Đã từng diễn không biết bao nhiêu phim, Tiểu Vương tử diễn xuất phong phú đa tài (một chuỗi từ miêu tả này là Ổn nói cho tôi, tôi cũng không biết cậu ấy kiếm ở đâu ra), Hứa Ngụy Châu rất có dáng vẻ thủ lĩnh, đứng một bên giúp Cảnh Du phân tán suy nghĩ.

Cảnh Du vốn đang loay hoay sờ chiếc nhẫn trên ngón tay cái của mình, không biết khi nào thì cùng Ngụy Châu nắm tay, không mang hàm nghĩa gì khác, chỉ đơn giản là muốn cổ vũ cho đối phương nhiều hơn một chút. Nhìn thấy hai người họ im lặng ngồi bên đó, tôi đột nhiên thấy xúc động.

Khi chúng tôi quyết định đóng phim chủ đề này, mọi người đều đã trải qua cân nhắc kỹ lưỡng, fan hâm mộ đều sẽ ghi nhớ mãi hình tượng ban đầu của mình, lựa chọn tham gia "Thượng Ẩn", là đem chính mình cùng với vai diễn —— Hoàng Cảnh Du cùng Cố Hải, Hứa Ngụy Châu cùng Bạch Lạc Nhân, Trần Ổn cùng Dương Mãnh, và tôi cùng Vưu Kỳ, thật lâu về sau đều gắn liền với nhau.

Cũng đồng nghĩa với việc, bản thân mình sẽ cùng với một người con trai khác, chặt chẽ liên hệ với nhau.

.

Không phải tôi suy nghĩ không kỹ mà tùy tiện đưa ra suy đoán, chính là vào giờ phút này, tôi cảm thấy mọi chuyện Cảnh Du cùng Ngụy Châu trải qua, cũng đều không thắng nổi sức mạnh tinh thần mà hai người ấy mang đến cho nhau.

Trước khi ra sân khấu mấy phút, Hoàng Cảnh Du hít sâu một hơi, buông tay, nhưng lại khẽ vỗ vai Ngụy Châu "Yên tâm, mọi chuyện sẽ ổn thôi"

Ngụy Châu cười mị mắt.

Tôi đi phía sau, nghe thấy vậy cũng hơi mỉm cười, Ổn Ổn chọc tôi tò mò "Làm sao a, làm sao vậy a?" Tôi không đáp lại, đưa tay nhéo má cậu ấy, đổi lại là một trận giãy dụa.

"Không có gì, chính là cảm thấy chúng ta sẽ làm tốt"

Cho đến khi video giới thiệu tên từng người được chiếu trên sân khẩu, giống như mới cảm giác được sự thật, tôi chính là nhân vật này, tôi bước ra từ tiểu thuyết, và đang ở trước mặt mọi người.

Nếu đã lựa chọn con đường này, sẽ không hối hận, nhất định sẽ đi xa hơn, đạt được kết quả tốt nhất.

Ngụy Châu tiết lộ chuyện tôi nói là đúng, tôi không thể quên được lúc bước vào gọi hai người họ tỉnh dậy, hai tên con trai cao lớn trên giường ngủ nằm thành hai đường thẳng song song, chuyện này là có khả năng xảy ra rồi.

Đúng vậy a, tôi và Ổn Ổn ngủ thành hình số 8, có hài lòng hay không? Ha ha ha, nói đùa thôi.

Tôi và Ổn Ổn tái hiện lại động tác kinh điển, mọi người nhìn thấy tôi có vẻ bình tĩnh vậy thôi, kỳ thật là trong lòng đã nhiệt huyết sôi trào cả rồi.

.

Kết thúc họp báo, mọi người cùng nhau liên hoan, nhân tiện tổ chức sinh nhật cho Cảnh Du đại ca. Fan hâm mộ đều chờ đợi từ lâu, thúc giục Cảnh Du mau chụp hình selfie. Mà Hứa Ngụy Châu đã chờ bên cạnh nãy giờ không hề tức giận, chỉ cười tủm tỉm.

Thật ra Hứa Ngụy Châu là người hiền lành, ôn nhu, chỉ khi nào nổi giận mới ồn ào, tất nhiên là 90% nguyên nhân đều là do một người tên Hoàng Cảnh Du.

Cuối cùng Ngụy Châu cũng nổi giận, bởi vì Hoàng Cảnh Du nói da cậu thực trắng, thực đẹp, mặc kệ Hoàng Cảnh Du giải thích có bao nhiêu chân thành, fan hâm mộ có đi theo bình luận bao nhiêu, Hứa Ngụy Châu đều hạ quyết tâm không tin tưởng.

Hoàng lão sư đau lòng quá, nhưng cũng không thể làm gì.

Cuối cùng, chúc Cảnh Du đại ca sinh nhật vui vẻ, thuận tiện nhắc anh phải phối hợp hai người ăn ý vào thì mới có thể thắng được bọn em...Mệt tim quá.

Nhân viên tổ sản xuất, nói lại nói, uống lại uống, Ổn Ổn ở bên cạnh tôi ngồi vắt chân, vừa bấm điện thoại, vừa ăn đậu phộng. Cảnh Du và Ngụy Châu không biết nói chuyện gì tựa vào nhau thân thiết, hình ảnh ấm áp, tình huống này chúng tôi vẫn là nên tránh đi thì hơn.

"Nếu như không gặp em

Thì giờ anh đang ở nơi đâu?

Sống những tháng ngày ra sao?

Cuộc đời này liệu còn đáng trân trọng hay không?

...

Không biết liệu có thể

Có một tình yêu ngọt như mật thế này hay không?"

.

Cuối cùng nói cho mọi người một bí mật nhỏ...

Tôi chính là hotboy, tôi rất đẹp trai.

Khen tôi đẹp trai thì tôi sẽ lật thẻ.

Lên.

.

Nhận xét

Đại Thụ, cậu viết quá ít. Thật kém. Quả nhiên tôi tự mình viết mới yên tâm.

Lần sau sẽ nói cho mọi người buổi chụp hình đầu tiên của Du Châu phu phu, nhất định phải mong chờ nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro