du hi chi vuong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời Phi Lộ

Nội dung thu gọn

Giới Thiệu:

Du Hí Chi Vương - câu chuyện viết về nhân vật chính gọi là Lâm Phong, bởi vì ở mỗi game đều luôn đứng đầu nên được xưng hiệu là "Thiên Vương". Năm 20 tuổi vì bị em trai và vợ sắp cưới hãm hại, nên Lâm Thanh ẩn mình dưới lớp thân phận khác. Vì để báo thù, Lâm Thanh tiến nhập vào để khám phá ra bí mật "kinh thiên" mà cha của hắn sắp đặt.... Nói chung, tình tiết truyện khá hợp lý, giọng văn mạch lạc và hấp dẫn.

Nhóm dịch Hữu Phụng Lai Nghi Các xin trân trọng gửi đến các bạn bộ truyện này!

Chương 1

Cuộc Sống Mới

Nguồn: Kiếm Giới

Nội dung thu gọn

Tin tức tiêu điểm liên bang trái đất: người chơi vĩ đại nhất liên bang trái đất, thiên tài được xem là thiên vương trong làng game, người thừa kế hợp pháp tập đoàn Thời Đại Vũ Trụ, Lâm Thanh, hôm qua bị tại nạn xe cộ phải nhập viện, cuối cùng cứu chữa không được, đã chết. Chuyện này đối với game được ra mắt vào một tháng sau, do Thời Đại Vũ Trụ hao phí lượng lớn của cải, sau hai mươi năm nghiên cứu, rốt cuộc cũng sáng tạo ra được trò chơi chung cực mô phỏng Interet 《 dị độ không gian 》, tất nhiên là một sự tiếc nuối rất lớn.

... ... ...

Một tháng sau.

Trước một ngôi biệt thự màu trắng rất lớn.

"Hạo Cường, về sau cháu sẽ công tác ở chổ này. Đây là một căn biệt thự tư nhân, mà người ở trong đó đều là nữ, nên mới cố ý tìm đến công ty bảo an của chúng ta để tìm một người nam có tố chất cao đến chổ này làm bảo vệ, đảm bảo sự an toàn cho các cô ấy. Tiền lương mỗi tháng là 5,000 đồng liên bang. Chậc chậc ... so với tiền lương lúc trước của cháu gần như gấp đôi nha, những ngày sau này mẹ của cháu cũng không cần phải làm lụng vất vả như vậy nữa. À, điều quan trọng nhất là những cô nàng ở trong căn biệt thự này đều là mỹ nữ, nếu không phải tứ thúc như ta đây hơi già thì, hắc hắc ... chú tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này. Tiếc là, tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi."

Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, râu ria xồm xoàm, mặc bộ đồ bảo an màu xám, hai mắt chớp lóe dâm quang, nhìn ngôi biệt thự, chép chép miệng, thèm thuồng những mỹ nhân ở trong đó.

"Cháu đã rõ, tứ thúc. Lúc ngài còn trẻ anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, người găp người mê, hoa gặp hoa nở, mỹ nữ bám theo có vô số."

Người nam đứng ở bên là một người trẻ tuổi, ước chừng hai mươi, tướng mạo bình phàm, không đẹp trai, nhưng đôi mắt đen huyền giống như viên hắc bảo thạch kia lấp lánh quang mang, tạo cho người khác cảm thấy người thanh niên này không đơn giản như vẻ ngoài. Nghe tứ thúc nói chuyện, người thanh niên có hơi cam chịu, hai mắt trắng dã, hiển nhiên đối với loại tứ thúc thường xuyên lải nhải này đã sớm buồn bực.

"Ha Ha ... là chú sợ cháu sau khi hồi phục tri nhớ sẽ quên bén chuyện đó đi thôi, xem ra trí nhớ của cháu cũng không tệ lắm, còn nhớ rõ tứ thúc như ta đây năm ấy phong lưu tiêu sái chừng nào. Mà, cháu có công việc này cũng nhờ lần trước cháu vì bảo vệ nghiệp chủ, đã không kiêng dè mà lái xe tông vào xe của bọn bắt cóc, nên đổi lại được nhân phẩm tốt nha. Đối phương sau khi nhìn thấy hồ sơ của cháu, liền chỉ định cháu ngay tức khắc. Nếu không, chuyện tốt như vậy, sao lại tới phiên của cháu. Cấp trên nhất định sẽ thiên vị, phái thân tín để làm việc này, kiếm thêm một khoảng thu nhập lớn. Lại nói, không chừng còn cưỡm được một vài tiểu thư đài các, nửa đời sau không làm cũng có ăn, ha ha ..."

Tứ thúc vừa nói, vừa mang người thanh niên ở bên đi vào biệt thự.

Người thanh niên đối với những gì tứ thúc nói không chút quan tâm, trong đầu hắn, đang suy tư chuyện về một tháng trước. Trong bệnh viện, bác sĩ Mã đã nói với hắn.

"Lâm Thanh, lần này là do người em Lâm Hạo muốn hãm hại cậu, hắn thông đồng với vị hôn thê của cậu, là người thừa kế của Tần gia, Tần Tô Tô, cùng nhau ép cậu vào chổ chết. Bọn họ đã sớm chuẩn bị từ nhiều nằm trước, tới hôm nay đã khống chế được rất nhiều người của nhà họ Lâm, tạo thành nhiều mắc xích, bây giờ cậu đã hết cơ hội để báo thù rồi. Chỉ cần cậu xuất hiện, nhất định sẽ bị bọn họ hại chết. Vì thế, cậu phải nhẫn nhịn, trước tiên phải bảo đảm mạng sống của mình. Tôi sẽ giúp cậu thay đổi diện mạo, về sau, cậu sẽ sống với một thân phận mới. Chỉ có như thế, tạm thời cậu mới có thể được an toàn."

"Di chúc mà ba cậu để lại, cậu nhất định phải nhớ cho rõ. Trong 《 dị độ không gian 》 có ẩn chứa một bí mật kinh thiên, bí mật này, mới chính là di sản thực thụ mà ba cậu đã để lại, và cũng chỉ có cậu mới có đủ tư cách đi tìm lời giải. Nếu có thể giải đáp bí mật này, cậu nhất định sẽ có thể báo được thù này, có thể đòi lại tất cả những thứ vốn thuộc về cậu."

Hít vào một hơi, khôi phục lại một chút tâm tình, Lâm Thanh đi theo tứ thúc tới trước cổng lớn.

Sau khi nhấn chuông cửa xong, đợi một thời gian dài, một cô gái thời thượng, dáng người cao gầy, mang mắt kính có đeo tơ vàng, khí chất tao nhã bước ra từ bên trong biệt thự.

Tứ thúc nhìn thấy mỹ nữ này, trong lòng thầm thề, đây tuyệt đối là mỹ nữ đẹp nhất mà hắn đã thấy qua trong cuộc đời này. Hơn nữa, cô ta mặc váy ngắn, để lộ ra cặp đùi thon dài, hắn nhất thời trợn mắt há hốc mồm, nước miếng cứ tuông chảy ra, thật chẳng có tiền đồ chút nào.

Lâm Thanh lắc đầu, dù sao, hắn đã thay đổi diện mạo rồi, thân phận cũng tự nhiên khác trước. Hắn hiện giờ ở khu dân nghèo, trong nhà có một người mẹ cùng hai người em gái, cha đã mất từ sớm, cả nhà đều dựa vào tiền công của mẹ hắn để sống, cũng đồng thời dùng để đóng học phí cho hai người em gái đang tuổi cắp sách đến đường. Em hai đã vào đại học, còn em ba vẫn còn ở trung học, mà hắn bây giờ chính là anh cả.

Có đôi khi, tiền nong trong nhà thiếu thốn, may mà có vị tứ thúc không chút đức hạnh này thường xuyên giúp đỡ. Ít nhất, so với bà con thân thích khác thì vị tứ thúc này hơn gấp trăm ngàn lần.

Tứ thúc là một tên côn đồn, rất đáng khinh, lại nhát gan, sợ phiền toái, tham tiền, háo sức, nhưng nhân cách còn chưa bị hủy, có sắc tâm nhưng không làm chuyện đồi bại, chỉ biết suy nghĩ dâm dục là chính. Nói chung, hắn vẫn thuộc nhóm người đối với xã hội có ích chứ không có hại. Việc làm của Vu Hạo Cường, cũng do hắn sắp đặt. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Một tháng trước, lúc Vu Hạo Cường còn làm bảo an, có một kẻ bắt cóc xâm nhập vào một ngôi biệt thự sa hoa, ý đồ hành hung. Lúc đó Vu Hạo Cường đang lái xe tuần tra, vì ngăn cản tên cướp lại, nên mới trực tiếp tông vào xe của tên cướp. Ngăn cản được vụ bắt cóc, Vu Hạo Cường bị thương nặng phải nằm viện. Điều trùng hợp là, vừa lúc Lâm Thanh bị tai nạn xe cộ cũng nằm cùng một bệnh viện. Hơn nữa, tuổi tác của hai người, cả vóc dáng đều rất giống nhau, và cũng bị tai nạn xe cộ như nhau.

Lâm Thanh Tuy rằng bị thương, nhưng không chết. Còn Vu Hạo Cường, do vết thương quá nặng, không ngừng xuất huyết, nên không thể cứu chữa.

Bác sĩ Mã cùng cha của Lâm Thanh là bạn tốt nhiều năm, nhìn thấy Lâm Thanh từ lúc nhỏ cho tới khi trưởng thành, không đành lòng thấy hắn bị em trai hại chết. Để cứu hắn, Mã Du đã trộm long tráo phượng, lấy da mặt của hai người Lâm Thanh cùng Vu Hạo Cường trao đổi, cả hai, cứ như thế mà bị hoán đổi thân phận.

Mỹ nhân rất nhanh đã bước tới trước cửa, nhìn hai người, trên mặt không chút biểu tình, lại liếc nhìn Lâm Thanh một cái, thản nhiên nói: "Cậu chính là Vu Hạo Cường ?"

"A ... Đúng vậy, ngài đây có phải là Tiêu tiểu thư? Tôi chính là đội trưởng đội thứ bốn của công ty bảo an Đại Long, gọi là Vu Đức Long, nhìn thấy ngài đây quả thật là vinh hạnh lớn nhất trong đời. Công ty bảo an của chúng tôi chuyên bồi dưỡng những tinh anh siêu cấp trong ngành bảo an, còn đây là chàng thiếu niên anh dũng Vu Hạo Cường, đối mặt với kẻ bắt cóc nghiệp chủ, cũng có can đảm lái xe tông vào, ngăn cản tên bắt cóc. Sẵn tiện giới thiệu luôn, tôi chính là tứ thúc của hắn, khụ, chắc ngài đây cũng nhìn ra, hai người chúng tôi đều anh tuấn bất phàm, uy mãnh vô cùng ..."

"Được rồi, tôi không cần biết nhiều như thế. Đã đến nơi rồi, cậu ấy có thể lưu lại, còn ông có thể rời khỏi rồi." Mỹ nữ phất phất tay, cắt ngang đoạn tự sướng của tứ thúc. Hiển nhiên, mỹ nhân này là một người rất quyết đoán, là một cô gái có khí phách.

"Hả ... à ... cũng phải ... tôi thấy ngài là thành phần trí thức cao cấp, thời gian của ngài hẳn quý hơn cả vàng, ngài lại có nhiều việc bận cần phải làm, tôi sẽ không quấy rầy nhiều nữa. Về sau, thằng nhóc này nếu có làm chuyện gì quấy, ngài có thể tùy thời khiếu nại tới công ty của chúng tôi. Nhưng mà, xin ngài an tâm, công ty của chúng tôi ..."

Tứ thúc khom người, lui về sau mấy bước, lại tiếp tục lôi thôi, dài dòng.

Mỹ nữ thanh tú nhíu chặt đôi mày ngà, hiển nhiên có hơi bực bội, cái cằm xinh đẹp có hơi xệch qua một bên, đôi mắt tuyệt trần nhìn Vu Đức Long, mỗi một động tác đều có nét uy nghiêm của giới thượng lưu.

"Hả ... a ... ngài có việc bận, tôi đi liền."

Tứ Thúc dưới ánh mắt uy nghiêm, lập tức mềm nhũng, hướng Lâm Thanh nháy mắt một cái, ý nói hắn làm việc cho tốt vào, rồi cười cười rời khỏi.

Lâm Thanh cũng cau mày nhăn mặt, xem ra, việc làm này không dễ dàng mấy. Lúc trước, bất luận kẻ nào cũng đều phải xem sắc mặt của hắn mà làm việc, cho dù là người thân bên cạnh hắn cũng vậy.

Nhưng bây giờ, bởi vì tính chất đặc thù của công việc mà hắn đang làm, cho dù có bất cứ kẻ nào nhìn hắn bằng ánh mắt ra sao, hắn đều cũng phải cười nịnh. Nhưng, hắn phải cố gắng thích ứng với công việc này. Bởi vì, hắn còn mối thù chưa báo, nên hắn phải nhẫn nhịn.

Đinh ...

Mỹ nữ ấn vào nút khóa điện tử, cổng lớn tự động mở ra.

"Vào đi."

Mỹ nữ đánh giá Lâm Thanh thêm vài lần, phát hiện hắn không thích nhiều lời, sóng lưng thẳng tắp, giống như người bình thường, thân thể lại sách sẽ, tinh thần tốt, coi như phù hợp với yêu cầu mà nàng đưa ra. Thứ mà nàng không thích nhất, chính là dài dòng. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lam Thanh đeo một cái balo du dịch trên lưng, đi theo mỹ nữ bước vào ngôi biệt thự sa hoa. Nhìn cấp bậc của ngôi biệt thự này, Lâm Thanh có thể ước đoán ra bối cảnh cùng thân phận của vị mỹ nữ này. Tuy rằng kém hơn hắn của trước đây, nhưng cũng không phải là một nhân vật đơn giản.

"Tôi gọi là Tiểu Tuyết Hàm, anh hẳn đã biết, tư liệu của anh đươc người của tôi điều tra. Vu Hạo Cường, hai mươi tuổi, quốc tịch Trung Quốc, trong nhà có một người mẹ, hai cô em gái, gia đình đang gặp khó khăn về tài chính, tất cả tiền lương đều dồn vào việc học của hai cô em gái. Một tháng trước, vì bảo đảm cho sự an toàn của nghiệp chủ, đã từng lái xe tông vào xe của một tên bắt cóc chuyên nghiệp, giúp đương sự thoát khỏi nguy hiểm. Tôi nhìn trúng anh cũng là vì nhân phẩm của anh, vì thế mới đồng ý thuê anh."

Tiếng nói của Tiêu Tuyết Hàm rất êm tai, rất thanh thúy, dể nghe. Nhưng mà, lại lạnh lẽo như băng, giống như băng tuyết tan rã, tạt xuống một dòng nước băng lạnh lẽo, trong suốt mà lãnh liệt.

Lâm Thanh im lặng, không lên tiếng.

"Đây là phòng an ninh của anh, tuy rằng hơi nhỏ, nhưng bên trong lại có đầy đủ tiện nghi. Nhiệm vụ của anh là phải quan sát, bảo vệ biệt thự, cảnh cửa, lúc có người tới phải thông báo cho chúng tôi một tiếng. Mặt khác, thỉnh thoảng ngươi phải đi tuần tra ở trong biệt thự một chút là ổn. Thời gian anh có thể tự sắp xếp. Ở chổ chúng tôi có bảy cô gái, vì thế, anh không được phép bước vào bên trong biệt thự. Hiểu rõ không?"

Tiêu Tuyết Hàm dời đôi mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Thanh.

"Rõ."

Lâm Thanh chỉ nói một chữ, đơn giản tới cực điểm, đôi mắt đánh giá nhìn phòng an ninh. Phòng an ninh tuy rằng nhỏ, nhưng so với nhà của "Vu Hạo Cường" còn muốn lớn hơn rất nhiều.

"Tốt lắm, đây là chìa khóa cổng lớn, còn có chìa khóa của phòng an ninh. Anh vào trong sửa sang một chút, hôm nay bắt đầu đi làm." Tiêu Tuyết Hàm đưa cho Lâm thanh một sâu chìa khóa, lại đánh giá hắn vài lần, tức khắc dời chân rời khỏi biệt thự.

Lâm Thanh cầm sâu chìa khóa, liền đi sửa sang căn phòng, từ đầu chí cuối, không để Tiêu Tuyết Hàm vào trong mắt.

Nhanh chân bước tới cửa vào biệt thự, Tiêu Tuyết Hàm chợt dừng chân, đẩy đẩy gọng kính vàng, quay đầu lại nhìn phòng an ninh, tên bảo vệ này, tựa hồ có chút đặc biệt.

Cho tới ngày nay, nàng chưa từng nhìn thấy tên bảo vệ nào như hắn. Nhìn thấy nghiệp chủ, lại chẳng thèm bỏ vào tròng mắt, một chút cũng không để trong lòng. Tuy rằng không có hành động bất kính, nhưng mà, cũng không có chút tôn kính. Dường như, cùng người qua đường chẳng khác biệt gì mấy.

Nhất là ánh mắt đạm bạc kia, dường dường, có hơi tự cao tự đại.

Chuyện này khiến cho đại tiểu thư luôn luôn được nịnh hót như nàng cảm thấy không thoải mái.

"Quản tính cách của hắn ra sao, có thể hoàn thành công tác tốt, là tốt rồi, lại ít thêm phiền phức."

Cuối cùng, Tiêu Tuyết Hàm lắc đầu, loại bỏ tên bảo vệ này ra khỏi não. Chỉ một tên bảo an, không cần phí thời gian suy nghĩ của nàng. Nếu không làm được việc, thì đổi tên khác, có gì đặc biệt chứ. "Chỉ là một tên bảo an mà thôi, chứ không phải Vua Trò Chơi - Lâm Thanh."

Chương 2

Tuyết Hàn công tác thất

Dịch: nhóm dịch Hữu Phụng Lai Nghi Các

Nguồn: Kiếm Giới

Nội dung thu gọn

Lâm Thanh vừa mới thu dọn phòng cho tươm tất thì các vị tiểu thư đã về. Hắn trực tiếp dùng chìa khóa điện tử mở cổng rào, dọn đường cho một chiếc xe Porsche mới tinh chạy vào. Đây hẳn là những vị tiểu thư khác ở trong nhà.

Lâm Thanh hơi nhíu mày, nhưng cũng rất nhanh đã hoàn thành tốt trách nhiệm của một bảo vệ. Hắn đi tới cửa, nét mặt nghiêm túc, cúi chào những vị tiểu thư nọ, nhưng ánh mắt vẫn đạm mạc như trước.

Đôi mắt lướt qua khuôn mặt các vị tiểu thư này, Lâm Thanh phát hiện các vị tiểu thư quả nhiên đều là tuyệt sắc giai nhân, tùy tiện chọn ra một vị thì cũng có thể đăng ảnh lên trang bìa các tờ tạp chí. Thảo nào tứ thúc lúc nãy nói ra những lời như vậy. Mỹ nữ như vậy, cho dù không chiếm được, mỗi ngày đều nhìn các nàng mà mơ dâm mộng cũng là một việc hưởng thụ tốt nhất. Nghiễm nhiên, Lâm Thanh không có thói quen này.

Những vị tiểu thư nọ nhìn thấy tên bảo vệ vừa mới tới, đều liếc mắt đánh giá một lần, nhưng ngay cả một lời cũng không nói, chốc chốc đã vào nhà.

Người có thể ở trong căn biệt thự như vậy, dù không phú cũng quý, mỗi người đều có bối cảnh riêng của mình. Ở trong mắt các vị tiểu thư đài các này, bảo vệ, chính là một thứ nghề nghiệp thấp hèn đến nổi không thể thấp hèn hơn nữa. So với thân phận của các nàng, quả là người của hai thế giới, vì thế, cũng không thèm nhiều lời.

Đối với cảm giác xem thường này, Lâm Thanh chỉ hít vào một hơi, cũng không thèm để ý tới nó. Thái độ của hắn lúc trước đối với nhân viên bảo vệ cũng cùng một thái độ này. Bây giờ nghĩ lại, thì ra bảo vệ cũng là người. Chẳng qua, cuộc sống của mỗi người đều thuộc về hai thế giới khác nhau. Mà hắn bây giờ, chính là một kẻ sống ở thế giới thứ ba, nên sẽ không thèm so sánh với loại thiên chi kiều tử như các nàng.

"Chị Tuyết Hàm, chị thật sự thuê bảo vệ à? Với thân thủ của chúng ta, còn cần bảo vệ làm gì ?"

Vừa mới bước vào cửa, một vị tiểu thư mặc váy đen liền hô.

"Mấy tiểu quỷ nghịch ngợm cuối cùng cũng trở về rồi. Chúng ta thường xuyên phải đăng nhập vào trò chơi, nên phải cần có người trông cửa. Có mua được đầu khôi chưa ?" Tiêu Tuyết Hàm lúc này mặc một bộ áo ngủ, tóc tai lộn xộn, để lộ ra cặp đùi trắng nõn nà, bước từ trên lầu xuống. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Đương nhiên là mua được rồi, hơn nữa, là loại đầu khôi cao cấp nhất, loại hoàng kim, tuyệt đối thoải mái, sẽ khiến cho chị vừa lòng." Một vị tiểu thư diện mạo thanh tú, nhìn qua có phần khờ dại, vỗ tay, ngẩng đầu, nói.

"Tiểu Mạn, em đừng ra vẻ hồn nhiên như vậy, ai mà chẳng biết tiểu nha đầu ngươi mới là kẻ hư hỏng nhất." Tiêu Tuyết Hàm liếc mắt nhìn vị tiểu thư nọ một cái, nói.

"Ai nói vậy, người ta rất thuần khiết đó nha. Chị Tuyết Hàm nói như vậy, người ta cảm thấy rất ủy khuất." Tiểu Mạn lập tức giả bộ sắp khóc, điềm đạm đáng yêu, nếu có một nam sinh ngây thơ, không hiểu nội tính nhất định sẽ tan nát cõi lòng.

"Được rồi, đừng đùa nữa. Chúng ta lần này quyết định tiến quân đến 《 dị độ không gian 》, nhất định phải nghiêm túc, không nên chơi cho vui giống như mấy lần trước. Tuy rằng mấy trò chơi trước kia mà chúng ta chơi đều là cao thủ nổi danh, nhưng mà, chỉnh thể thực lực của chúng ta lại không bằng ai, khoảng cách đôi bên có rất lớn. Lần này chúng ta làm, phải làm cho thật tốt, để cho những người khinh thường chúng ta nhìn thấy, cho thấy chúng ta so với bọn họ còn làm tốt hơn."

Tiêu Tuyết Hàm bày ra một bộ dáng chị cả, ngồi xuống ghế sô pha, gác chéo cặp đùi trắng nõn của nàng, đôi mắt xinh đẹp của nàng lấp lóe ánh sáng bất phục.

"Hì hì, có chị Tuyết Hàm, chúng ta khẳng định sẽ trở thành một bang hội mạnh nhất 《 dị độ không gian 》, trở thành NO. 1, hơn hẳn người anh rể đáng hận Lý Tu Kiệt kia."

Tiểu Mạn cười hì hì, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Tuyết Hàm. Cái tay nhỏ nhắn của nàng xoa xoa bắp đùi của Tuyết Hàm, từ từ trườn lên trên ...

"Tiểu Mạn thối tha, muốn ăn đòn hả." Tiêu Tuyết Hàm nhè nhẹ đẩy cánh tay ngọc ngà nọ, làm bộ như muốn đánh.

"Ai da, em vừa rồi ăn đậu hủ của chị Tuyết Hàm, anh rể Lý Tu Kiệt nhất định sẽ rất giận đây." Tiểu Mạn cười khanh khách, phút chốc từ trên ghế sô pha nhảy dựng lên, thân thủ nhanh nhẹn dị thường.

"Đừng nhắc tới hắn nữa." Tiêu Tuyết Hàm cực kỳ không muốn nghe ai nhắc tới cái tên này, liếc mắt nhìn Tiểu Man một cái: "Thân thủ cũng không tệ lắm, luyện Karate lâu như vậy cũng không phải để không. 《》là một trò chơi mô phỏng tiến tiến, có thể đưa tất cả thuộc tính ngoài đời thực vào bên trong trò chơi, trình độ chân thật đạt tới con số 99%, năng lực của ngươi cũng sẽ được chuyển vào trong trò chơi. Ngươi ở đời thực có thân thủ tốt, ở bên trong trò chơi nhất định sẽ có tác dụng. Chúng ta từ nhỏ đã luyện võ, đây cũng là ưu thế của chúng ta." dị độ không gian

"Bảy chị em chúng ta cùng nhau hợp sức, xem xem ai có thể ngăn cản được bọn ta tung hoành ở bên trong thế giới trò chơi. Nhất định phải làm cho những kẻ đã xem thường chúng ta phải hối hận." Tiểu Mạn quơ quơ nắm tay, bộ dạng nhìn qua rất độc ác.

"Bảy người chúng ta là chủ lực của bang hội, nhưng mà, chỉ dựa vào chúng ta thì còn lâu mới đủ, chúng ta nhất định phải lôi kéo một ít cao thu về đây. Cái tên Minh Vĩ đáng giận nọ, lúc trước ta đã bồi dưỡng hắn nhiều như vậy, bây giờ muốn lôi kéo hắn theo phe ta, hắn lại từ chối, còn khuyên ta bỏ cuộc nữa." Tiêu Tuyết Hàm giận giữ.

"Chỉ có bảy chị em chúng mình mới thật lòng với nhau mà thôi, còn những kẻ khác đều không đáng tin cậy. Nhưng kẻ đó, đều có tính toán của riêng mình, đầu quân vào Thiên Phong, so với chúng ta càng đạt được nhiều lợi ích. Vì thế, họ đương nhiên sẽ không đầu quân cho chúng ta. Ta tin rằng, bằng vào thực lực của chúng ta, chỉ cần chúng ta cố gắng, không mất nhiều thời gian, chúng ta sẽ rất nhanh phát triển thế lực cho coi." Một vị tiểu thư dáng người thon dài nói.

"Ừm, nhưng mà, sau khi tiến vào trò chơi, nếu gặp phải cao thủ chân chính, cũng nên lôi kéo một chút. Số lượng người của chúng ta quá ít ỏi. 《 dị độ không gian 》 có trình độ mô phỏng 99%, tất nhiên sẽ thu hút một số cao thủ mới nổi hay thiên tài. Trò chơi này nhất định là một cách mạng, là một thế giới hoàn toàn mới." Tiêu Tuyết Hàm nói.

"Hì hì, đến lúc đó, để cho chị năm của chúng ta đi dụ dỗ người ta, cao thủ nhất định sẽ ùa vào như thác đổ." Tiểu Mạn đảo tròng mắt mấy vòng, nhìn về phía một vị tiểu thư xinh đẹp.

"Đáng đánh, tiểu Mạn, em quả thật là một tiểu quỷ hư hỏng. Vì sao không phải ngươi là đi cám dỗ người khác?" Vị tiểu thư này nhất thời không phục, quơ tay đánh tiểu Mạn.

"Hì hì, em không phải là quán quân giải mỹ nữ cả Liên Bang, em mà đi, người ta nhất định sẽ không tham gia a." Tiểu Mạn hì hì cưới.

"Được rồi, không nên náo loạn nữa." Tiêu Tuyết Hàm tách hai nàng ra, nói: "Ngày mai trò chơi sẽ khai trương, chúng ta nên tìm một cái tên đặt cho bang hội đi."

"Cứ gọi là Tử Kinh Quân Đoàn đi, được không?" Vị tiểu thư mặc váy đen nói.

"Ta thì định kêu là Tuyết Hàn, đồng âm với tên của ta." Tiêu Tuyết Hàm nói.

"Ha ha, chị Tuyết Hàm, chị đây là đang lạm dụng chức quyền nha. Nếu muốn chúng ta đồng ý, nhất định phải bồi thường cho chúng ta một chút nha." Tiểu Mạn nắm được một nhược điểm, lập tức bắt bí.

"Ta bồi thường cho các ngươi hai gã đàn ông, đủ chưa hả?" Tiêu Tuyết Hàm tức giận, lườm nàng một cái, nói.

"Ta mới không cần bọn đàn ông thúi, ta chỉ muốn chị Tuyết Hàm thôi, khà khà ..." Tiểu Mạn duỗi tay sờ sờ cặp đùi trắng nõn nà kia.

Tới tối, lại có thêm ba vị tiểu thư tới nhà, đều là tuyệt sắc giai nhân, giống với ban ngày, Lâm Thanh giống như một người máy, hoàn thành tốt chức trách của mình, ánh mắt đạm mạc, một chữ cũng không nói.

Ở phòng an ninh có thể giám sát những chổ có đặt máy cameras giám sát, vì thế công tác của Lâm Thanh có phần thoải mái, Tiêu Tuyết Hàm lại cho phép hắn tùy ý sắp xếp lịch làm việc, chỉ cần không có ai đến làm phiền, thì công tác của hắn rất nhẹ nhàng.

Buổi tối, trở lại phòng, mở máy tính ra, một bên quan sát hình ảnh do cameras truyền tải, một bên tham thảo tư liệu của 《 dị độ không gian 》. Tuy rằng những tư liệu đó không ai rõ ràng hơn hắn, nhưng xem nhiều hơn một chút cũng có lợi. Nhất là bài phát biểu của những ngoạn gia ở trên diễn đàn, có rất nhiều chổ đáng giá để tham khảo. Như ở trò chơi Thiên Vương, tưởng chừng như không cần phải luyện tập nhiều, nhưng ngược lại, phải không ngừng luyện tập, mới trở thành Thiên Vương.

《 dị độ không gian 》 là hy vọng báo thù duy nhất của hắn. Hai mươi năm quá, hắn đều trầm mê vào trong trò chơi, đối với sự vụ trong gia tộc hắn chưa hề đụng tới. Mà em trai của hắn lại khác, hắn đối với việc quản lý sự nghiệp gia tộc rất có nhiệt tâm, cho tới ngày nay, cơ nghiệp của gia tộc, cơ hồ đều phải thông qua hắn mới được chấp thuận. Vì thế, giống như lời nói của bác sĩ Mã, nếu hắn muốn báo thù, thì ngay cả một chút cơ hội cũng không. Ưu thế của Lâm Thanh, chỉ có ở trong trò chơi. Hắn chỉ có thể nghe theo lời trong bản di chúc của cha mình, tiến vào 《 dị độ không gian 》, giải đáp hết bí mật trong đó, mới có cơ hội báo thù.

Trò chơi này, chính là do một tay của cha Lâm Thanh sáng tạo, ước chừng mất hơn 20 năm mới hoàn thành. Nhưng vào 10 năm trước, cha của hắn đã qua đời. Nhóm chế tác sau này, đều dựa vào bản thiết kế sẵn có mà chế tác, do đội ngũ nghiên cứu trò chơi của Thời Đại Vũ Trụ hoàn thành.

Một phần mềm trò chơi mà đã hao phí mất 20 năm thời gian, đủ để có thể thấy được quy mô khổng lồ của trò chơi này.

Từ lúc Lâm Thanh ra đời, cha hắn đã dạy hắn rất nhiều cách chơi, dạy hắn tri thức trò chơi, như thế nào để tăng level, lợi dụng hoàn cảnh, địa hình ra sao, làm cách nào để tăng cường kinh nghiệm một cách tối đa, tấn công ra sao để có thể tạo ra sát thương lớn nhất. Trong quá trình nghiêm khắc dạy bảo, nếu hắn có một thứ không làm được, liền phải ăn roi đòn. Cũng chính vì vậy, mà hắn mới trở thành ngoạn gia vĩ đại nhất Liên Bang, được công nhận là Thiên Vương trong làng game giải trí.

Về phương diện quản lý sự vụ trong gia tộc, cha hắn chưa từng để hắn can thiệp vào. Muốn để cho hắn chuyên tâm chơi game, nhất định phải khiến hắn trở thành đệ nhất nhân trong trò chơi.

Người khác đều biết hắn là một thiên tài chơi game, nhưng chưa từng có người nào biết được, hắn phải trả giá biết bao nhiêu xương máu, mồ hôi cùng công sức để đạt được. Lúc đó, Lâm Thanh nghĩ rằng, cha hắn làm như vậy, là muốn tạo ra một cái chiêu bài sống cho công ty Thời Đại Vũ Trụ, để cho trò chơi do công ty sản xuất càng thêm nổi tiếng.

Nhưng mà, bây giờ nghĩ lại, cha hắn năm đó nghiêm khắc huấn luyện hắn như thế, tựa hồ không chỉ đơn giản như vậy, mà hình như là muốn đợi cho tới ngày nay, vì chuẩn bị cho việc tiến vào 《 dị độ không gian 》 này.

"Thế nhưng, bên trong rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì đây? Vì sao mà lại muốn mình đi tìm lời giải đáp?"

Trước lúc chết, cha hắn đã đặc biệt dặn dò Lâm Thanh, trong tương lai, hắn phải bước vào 《 dị độ không gian 》, hơn nữa còn phải đặt tên là Trường Phong Lôi Lạc để chơi game. Ở trong đó, cha hắn có để lại một bí mật rất lớn, chỉ sau khi 《 dị độ không gian 》 khôi phục hoàn toàn, hắn mới có thể cùng nhóm người tin cậy trong gia tộc tiến vào đó để tìm hiểu nội dung liên quan, giải đáp khúc mắc này.

Nhưng mà, hắn nào ngờ tới, lúc hắn sắp 20 tuổi, cũng là lúc mà 《 dị độ không gian 》 sắp khôi phục thành công, thì em trai ruột thịt cùng cấu kết với vị thê tử tương lai, giết anh đoạt quyền, cướp lấy vị trí kế thừa của hắn. Bây giờ, hắn không còn bất cứ thứ gì, đối với bí mật mà cha hắn để lại cũng chẳng mấy rõ. Tất cả, chỉ có thể tiến vào 《 dị độ không gian 》, sau đó từ từ mà đi tìm lời giải.

Tất cả việc xảy ra ngày hôm nay, kỳ thật đều là lỗi của cha hắn năm xưa. Chính là muốn Lâm Thanh thông thạo chơi game, mà không cho hắn quản lý cơ nghiệp, lại còn lập hắn trở thành người thừa kế thứ nhất.

Vì vậy, mới khiến cho hắn và em trai nảy sinh mâu thuẫn, cuối cùng, em trai hắn đã chọn phương pháp cực đoan để đoạt lấy sản nghiệp của gia tộc.

Lâm Thanh không biết cha hắn vì sao phải làm như vậy, nhưng mà, hắn biết, cha an bài như vậy, nhất định là có nguyên nhân sâu xa.

Tuy rằng, trò chơi này là do gia đình của Lâm Thanh sáng tạo, thế nhưng, Lâm Thanh cũng đừng mơ tưởng dùng tới bất cứ thủ đoạn nào để giành lấy ưu thế trong game.

Hiện tại, trò chơi đã trở thành thói quen của đời sống con người, từ ngữ BUG, đã chìm vào quá khứ từ rất lâu rồi. Trò chơi mô phỏng Online, đều do đội chuyên môn của Liên Bang giám sát, chỉ khi phù hợp với luật pháp của Liên Bang, không hề xuất hiện nhầm lẫn hay lỗi thì mới được tung ra thị trường.

Tất cả trò chơi, đều do một máy chủ tiến hành quản lý. Hơn nữa, phần mềm bảo vệ được thiết kế đặc biệt, tuyệt đối an toàn. Lại thông qua trí năng nhân tạo, bất luận người nào cũng chỉ có thể thiết lập 1 nhân vật, không thể xóa hay sửa đổi. Nhưng mà, người sáng tạo ra game đã đưa chúng vào hoạt động thương mại, phổ biến trong ngành điện não máy tính.

Xã hội ngày nay, quy mô sản xuất được mở rộng rất nhiều, vì thế đời sống vật chất của con người luôn được thỏa mãn. Thời gian làm việc của đa số mọi người đều chỉ có 4 giờ/ một ngày, vì thế, đeo đuổi thú vui tinh thần là một mặt tối cần thiết. Mà, chung cực mô phỏng, game Online kết nối mạng Internet chính là một thành tựu vĩ đại nhất.

Đủ loại thế giới mô phỏng, ở hiện đại, nó trở thành một thú vui tiêu khiển trong đời sống của con người.

Tương tự, tài chính trong thế giới thật và thế giới mô phỏng có thể trao đổi cho nhau. Nếu xuất hiện tình trạng BUG, công ty sản xuất sẽ khống chế được lỗi sự cố đó, kiếm một khoản tiền kết sù cho riêng mình. Bởi vậy, trò chơi phải luôn được giám sát nghiêm ngặt, ngăn chạn mọi thủ đoạn hacker. Vì trò chơi một khi đã đưa vào hoạt động, thì dữ liệu cùng dãy IP sẽ vĩnh viễn không thể thay đổi. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Cái mà Lâm Thanh đang có, chính là sự hiểu biết về 《 dị độ không gian 》 nhiều hơn người khác một chút. Cộng thêm kinh nghiệm nhiều năm khắc khổ tu luyện, để đổi lấy sự đa dạng biến hóa trong trò chơi.

《 dị độ không gian 》 quá mức to lớn, mà hiểu biết của hắn cũng có hạn, tất cả, đều chỉ phụ thuộc vào việc hắn tiến vào trò chơi phát huy ra sao, cộng thêm khả năng tùy cơ ứng biến.

"Bí mật kia, rốt cuộc là gì? Vì sao lại không nói rõ, mà lại giữ bí mật như vậy, còn chỉ đích danh mình đi tìm lời giải đáp ?"

"Em trai tốt của ta, thê tử tốt của ta, các ngươi hãy chờ xem, ta sẽ trở về."

Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia tàn khốc.

Trong biệt thự, bảy chị em xinh đẹp xúm lại với nhau, líu ríu thảo luận.

"Ta lần này muốn chọn chức nghiệp cung tiễn thủ. Ta đã đừng đoạt giải quán quân trong giải đấu Liên Bang, sau khi tới 《 dị độ không gian 》, ta khẳng định sẽ trở thành đệ nhất cung thủ cho mà coi." Vị tiểu thư xinh đẹp, dáng người thon dài ngẩng đầu nói, trông như rất tự hào về chức nghiệp của mình.

"Ta muốn làm Thích Khách. Lâm Thanh đã qua đời rồi, ta nhất định sẽ trở thành Vua Sát Thủ."

"Nhắc tới Lâm Thanh, thật khiến cho người ta đau lòng nha. Chí hướng kiếp này của ta chính là được gả cho Lâm Thanh. Nào ngờ, ông trời đố kỵ người tài ... hết hy vọng rồi, xem ra ta chỉ có thể ở quá nửa đời còn lại ..." Tiểu Mạn quyệt cái miệng nhỏ nhắn, hốc mắt đỏ lên, nước mắt rưng rưng.

"Được rồi, đừng tán phét nữa. Mọi người mau chọn chức nghiệp cho riêng mình đi. Nhưng mà, chúng ta cũng phải dựa theo nhu cầu mà chọn, không nên dựa vào sở thích riêng của mình. Những chức nghiệp khác điều đã có, bây giờ, chỉ thiếu duy nhất mỗi nghề chiến sĩ. Không có chiến sĩ, đồng nghĩa mất đi một cái 'bị thịt', việc phòng thủ của chúng ta sẽ trở nên rất khó khăn."

Cuối cùng, vị tiểu thư mặt váy đen, ánh mắt bình tĩnh, mái tóc ngăn ngắn, lên tiếng nói.

"Các ngươi đều không muốn trở thành chiến sĩ, vậy thì để ta làm cho." Tiêu Tuyết Hàm nhìn thấy tất cả mọi người đều đã chọn được chức nghiệp yêu thích của mình, nhưng chỉ thiếu mỗi một chiến sĩ, nên người làm chị cả như nàng phải bù đắp vào cho đủ bộ. Bang hội ở những trò chơi trước kia, có rất nhiều cao cấp 'bị thịt', các nàng căn bản không cần làm việc đó. Nhưng hiện tại, dù ra sao cũng phải tự lực cắn sinh ...

"Chị Tuyết Hàm là chiến sĩ mạnh nhất, dáng người chuẩn như vậy, lại mặc thêm vào một bộ áo giáp, nhất định sẽ rất oai phong, phải khiến cho bọn con trai trố mắt xấu hổ đây nha. Anh rể Lý Tu Kiệt mà thấy được, khẳng định sẽ chạy tới giải thích này nọ với chị Tuyết Hàm để làm lành đây. Nhưng mà, chúng ta thành lập bang hội, sẽ không bao giờ ... trở về Thiên Phong bang hội nữa, phải khiến cho bọn hắn thật hối hận mới hả dạ." Tiểu Mạn giơ cao nắm tay, giống như đang tuyên thệ.

"Bớt ba hoa đi." Tiêu Tuyết Hàm lườm nàng một cái. "Ngoại trừ chiến sĩ như ta, các ngươi đều mặc khinh giáp cùng áo vải, nên không thể mang theo quá nhiều đồ. Về sau, máu cùng mana, ai sẽ mang theo đây?"

Mọi người đều trầm mặt, chỉ một chiến sĩ, đồ mang theo nhất định thiếu. Bang hội trước kia đều có người chuyên môn nhận lấy trách nhiệm vận chuyển đồ, đến giúp bọn họ thanh lý túi đồ, đồng thời vận chuyển bình máu, mana, ...vân vân.

"Không bằng, chúng ta thuê một người chuyên đi vận chuyển đi." Tiểu Mạn đề nghị. Bình thường, các bang hội đều không thể thiếu một chân chạy vặt.

"Phải, ý kiến hay. Chuyên giúp chúng ta kiểm tra đồ vật, sau đó bán đồ, mua máu, ... vân vân. Như vậy, chúng ta mới có thể luyện cấp thoải mái. Nếu không làm như vậy, ta thật sự có chút không quen." Một vị tiểu thư khác cũng phụ họa theo.

"Quyết định vậy đi, nhưng tìm ở đâu bây giờ?" Vị tiểu thư có gương mặt tròn trĩnh nhíu đôi mi thanh tú lại.

"Nếu vào trò chơi mà tìm thì rất bất tiện, lại biết thuê người ở chổ nào bây giờ?" Tiêu Tuyết Hàm cau mày, có hơi sầu não.

"A, hôm nay không phải có một tên bảo vệ mới tới sao?" Tiểu Mạn bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, nói.

"Hắn ..." Tiêu Tuyết Hàm cũng hơi do dự một chút. "Hắn rất thích hợp, ít nhất là người mà chúng ta có thể tin cậy. Nhưng mà, không biết hắn có đồng ý hay không?"

"Mặc xác hắn đi, chỉ vận chuyển dược thủy, trả thêm chút tiền cho hắn là được. Đợi sau này, chúng ta tìm được người đảm nhiệm công việc này, lại cho hắn trở về làm bảo vệ."

Tiêu Tuyết Hàm suy nghĩ, nói: "Cũng được, để ngày mai ta đi bàn bạc với hắn."

Chương 3

Chức Nghiệp Vận Chuyển Công (1)

Dịch: nhóm dịch Hữu Phụng Lai Nghi Các

Nguồn: Kiếm Giới

Nội dung thu gọn

"Để cho tôi gia nhập phòng làm việc của các cô làm vận chuyển công?" Lâm Thanh lần này nói nhiều hơn lúc bình thường vài câu, kèm theo vài phần kinh ngạc.

"Không sai, mỗi tháng tôi sẽ trả thêm cho anh 1000 đồng tiền lương. Nếu anh tự mình đánh rơi ra trang bị cùng kim tệ, thì tất nhiên đó sẽ thuộc về anh. Anh có thể bán chúng cho phòng làm việc, hoặc cũng có thể tự mình xử trí. Anh chỉ cần vận chuyển dược thủy cho chúng tôi, rồi nhặt tiền, thanh lí hành trang là được rồi." Tiêu Tuyết Hàm thản nhiên nhìn Lâm Thanh, chờ đợi câu trả lời của hắn. Trong ánh mắt của nàng mang theo một sự tự tin cực độ, cùng một loại uy áp cao cao tại thượng, dường như không sợ Lâm Thành từ chối.

Lâm Thanh nhíu mày suy tư,《 dị độ không gian 》hắn nhất định phải vào, nếu không thì hắn không có cách nào để bào cừu rửa hận, sinh mệnh của hắn cùng lập tức mất đi ý nghĩa. Vì không muốn để cho người khác chú ý, che dấu thân phận cho thật tốt, nên hắn mới bất đắc dĩ tiếp tục công việc làm bảo an, chuẩn bị một tháng sau sẽ từ chức, trở thành một game thủ chuyên nghiệp. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bây giờ có một cơ hội tốt như vậy, vừa có thể an toàn ở trong này làm bảo an, lại có thể tiến vào 《 dị độ không gian 》, dường như là một lựa chọn không tồi.

Nhưng mà, làm việc cho các nàng, sẽ bị các nàng quản thúc, hỡn nữa, còn không thể trở thành nghề nghiệp thích khách mà mình am hiểu nhất, mà lại trở thành một chiến sĩ cận chiến. Như vậy, có đáng giá hay không.

"Sao hả, anh không đồng ý?" Tiêu Tuyết Hàm nhíu mày nhìn Lâm Thanh, đôi mi thanh tú có hơi nhướng lên.

"Tôi...tôi không biết chơi game, chỉ sợ sẽ làm liên lụy các cô." Do dự một chút, Lâm Thanh cuối cùng không cự tuyệt đề nghị này.

"Không sao, anh chỉ cần giúp chúng tôi vận chuyển vật phẩm đến nơi là được rồi. Không cần đánh quái, đến lúc đó bọn tôi sẽ phái người kéo anh thăng cấp." Tiêu Tuyết Hàm dùng một loại ngữ khí bình thản để nói. Trong nhận xét của nàng, một người bình thường như Lâm Thanh, ngay cả làm vận chuyển công cũng không đủ tư cách.

Nếu không phải các nàng thiếu người, tuyệt đối sẽ không thuê một kẻ như hắn. Cho Lâm Thanh công việc này, chính là ban ơn để hắn có cơ hội kiếm thêm chút tiền. Hơn nữa, một khi bang hội phát triển mạnh hơn, sẽ đi thuê một vài người vận chuyển chuyên nghiệp, đến lúc đó đuổi hắn trở lại làm bảo vệ.

"Vậy ... được rồi. Hôm nay tôi muốn đi tới bệnh viện lấy chút thuốc, khi trở về sẽ cùng các cô đăng nhập vào game." Lâm Thanh gật đầu, đồng ý.

"Vậy anh đi đi, nhớ trở về trước năm giờ chiều. Tôi sẽ chuẩn bị tốt đầu khôi cho anh. Khi trò chơi mở cửa, chúng ta sẽ cùng nhau đăng nhập." Tiêu Tuyết Ham nói xong, liền xoay người trở vào biệt thự.

"Chiến sĩ thì chiến sĩ, vô luận là nghề nghiệp gì, ta cũng có thể trở thành đệ nhất. Từ nhỏ tới lớn, cho dù ta có làm qua việc gì, cũng đều là đứng nhất, chưa từng đứng thứ hai. Sớm đăng nhập vào trò chơi một chút, cũng có phần lợi. Huống chi, ta còn có thể che dấu dưới cái mũ bang hội của cô ta, như thế cũng giúp ta thuận tiện làm ra rất nhiệu việc. Về sau, sẽ không còn đệ nhất sát thủ nữa, mà là ... chiến sĩ mạnh nhất."

Lâm Thanh đi tới bệnh viện, nói với cô hộ sĩ đang làm công việc đăng ký: "Phòng số 108."

Hô sĩ sững sốt, tức thì đưa cho hắn một tấm thẻ hoàng kim.

Lâm Thanh tùy tiện nhận tấm thẻ, đi vòng vo bệnh viện mấy vòng, bước tới cánh cửa của phòng chứa đồ, dùng tạp phiến quét một lần, đinh một tiếng, cánh cửa mở ra, bên trong là một chiếc thang máy mới tinh.

Lâm Thanh không mấy ngạc nhiên, bước vào thang máy, tùy tiện đưa tay ấn vào một cái nút ở bên trong.

Thang máy rất nhanh đi xuống, cánh cửa lại mở ra, đó là những gian phòng khác hẳn.

Lâm Thanh đi vào một căn phòng được làm băng kim loại, ở bên trong có một người mặc áo blue trắng, tuổi trạc bốn mươi, trên mặt là một nụ cười niềm nở, dường như, ông ở đây chính là muốn đợi hắn tới.

"Bác sĩ Mã." Lâm Thanh gọi.

"Ừ, sao rồi? Mấy ngày này không xảy ra tình huống khác thường gì chứ?" Bác sĩ Mã nói.

"Mọi thứ đều ổn, chỉ có điều mặt của tôi gần đây hơi ngứa, hình như là di chứng của việc giải phẫu." Lâm Thanh sờ sờ khuôn mặt vốn chẳng phải là của mình, nói. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Đây là chuyện bình thường. Nguyên nhân là do hệ thống thần kinh đang kết nối với lớp da mới. Sau khi kết hợp xong xuôi, da mặt của cậu cũng sẽ có một ít biến hóa, càng thêm giống với bộ dáng trước kia của cậu. Nhưng mà, cậu an tâm, nó sẽ không hoàn toàn kết hợp được đâu, cho dù có kết hợp thành công, nhưng phải rất lâu, nên cũng sẽ không có ai tiếp tục hoài nghi cậu đâu." Bác sĩ Mã nói.

"Ừ, cái đó ta không quan tâm lắm. Mà ông nói cho tôi thuốc, rốt cuộc là thuốc gì?" Lâm Thanh hỏi.

"Là thuốc này." Bác sĩ Mã chìa hai bình thủy tinh ra, nói cho Lâm Thanh, nói: "Đây chính là loại thuốc xúc tiến thần kinh kết hợp lại với nhau. Nếu không uống thuốc này, da mặt của cậu qua không bao lâu sẽ phì lên, biến dạng, thậm chí là thối rửa. Cậu phải nhớ, mỗi ngày đều phải uống thuốc này. Hai bình này, chính là lượng thuốc cho cậu uống trong nửa năm, nếu sau khi cậu hoàn toàn hồi phục, thì hãy đến đây theo dõi, xem xem có nên tiếp tục uống hay không."

"Ừ." Lâm Thanh nhận thuốc, đặt vào trong túi tiền.

"Phải rồi, loại thuốc này, có một tác dụng phụ, cậu nên để ý một chút." Bác sĩ Mã nhìn Lâm Thanh, bỗng nhiên nở ra một nụ cười tinh quái. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Là tác dụng gì?" Lâm Thanh nhíu mày, hỏi.

"Kỳ thật cũng không phải tác dụng gì ghê gớm lắm, chỉ có điều loại thuốc này rất dễ dàng kích thích hormone nam tính, có thể sẽ khiến cho ham muốn tình dục mạnh hơn bình thường một chút." Bác sĩ Mã cười hì hì nói với Lâm Thanh.

Lâm Thanh nhất thời ngạc nhiên.

"Có thể không uống loại thuốc này được không?" Lâm Thanh hỏi.

"Không thể." Bác sĩ Mã kiên quyết phủ định.

"Vậy có thuốc nào thay thế không?" Lâm Thanh lại hỏi.

"Không đâu, chỉ có mỗi một loại này thôi." Bác sĩ Mã kiên định trả lời.

Lâm Thanh trầm mặc, qua một hồi, hắn nói ra một chữ: "Trời!"

Đây là lần đầu tiên một công tử hào môn như hắn nói năng thô tục như vậy.

Thứ này căn bản là hai bình xuân dược a, hoàn cảnh bây giờ của hắn là có một bầy mỹ nữ vờn quanh, mà mỗi ngày hắn đều phải uống thứ thuốc kích phát hormone đực này, chẳng khác nào dụ dỗ hắn phạm tội sao?

Hắn còn là một xử nam a. Lúc trước vì để trở thành Thiên Vương trò chơi, phụ thân hắn ép buộc hắn đi theo một lão hòa thượng luyện tập một môn công phu kỳ quái gọi là đồng tử công, yêu cầu trước lúc hai mươi tuổi phải bảo trì thân đồng tử. Cho nên, trước kia hắn gần như bị lệnh cưỡng chế không được gần gũi nữ sắc, nếu phát hiện thì chắc chắn hắn sẽ bị xử phạt thật nặng.

Vốn, hôm nay chính là sinh nhật 20 tuổi, hắn hẳn đang phải nghênh đón cuộc sống được giải trừ lệnh cấm, nghênh đón đại hôn của hắn, nghênh đón 《 dị độ không gian 》mở cửa.

Nhưng mà, mọi chuyện đã nảy sinh ra biến hóa thật lớn, thê tử đã không có, mà người thân duy nhất lại phản bội hắn, hắn lại trở thành một tên bảo an nho nhỏ, bây giờ, hắn cầm hai bình xuân dược, sau đó lại phải cùng sống chung với một đống mỹ nữ.

Cái cảm giác này, thật sự rất bất đắc dĩ.

"Cậu cũng không nên quá lo lắng, dược tính kích thích của thuốc này không quá mạnh. Chỉ cần cậu chấn chỉnh tâm linh, áp chế dục vọng, thì cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn, nhất là cậu đã từng luyện qua công phu, đối với cậu hẳn là không có trở ngại gì đáng lo. Hơn nữa, theo ta được biết, công phu đồng tử công của cậu hôm nay đã được giải lệnh cấm, cho dù có phát sinh quan hệ ngoài ý muốn, cũng không có trở ngại gì cả..." Bác sĩ Mã nhìn biểu tình của lâm Thanh, có chút mùi vị thô tục.

Lâm Thanh hai mắt trắng dã, trước kia không chú ý tới, thì ra bác sĩ Mã còn có một bộ mặt bỉ ổi như vậy. Hai bình xuân dược này, không phải do hắn cố ý bào chế chứ.

Mang theo hai bình "xuân dược", Lâm Thanh thập phần tức giận quay về biệt thự. Một người luôn luôn bình tĩnh như hắn, lần này trở về biệt thự của đám mỹ nữ kia, trong lòng có hơi cảm thấy không an ổn.

Buổi chiều vào lúc bốn giờ rưỡi, Tiêu Tuyết Ham mang theo một cái đầu khôi hoàng kim đến, giao cho Lâm Thanh, đồng thời đưa cho hắn một tờ giây, trên đó viết tên của mỗi người ở bên trong trò chơi, bảo hắn thêm bạn tốt để dễ bề liên lạc.

Lâm Thanh tiếp nhận, nói cám ơn, không biết là tâm lý phát sinh thay đổi, hay là xuất phát từ áp lực của nhiều năm nay, bỗng dưng hắn cảm thấy con gái rất tốt. Không tự giác, ánh mắt của hắn nhìn về phía bộ ngực đầy đặn của Tiêu Tuyết Hàm.

"Đáng chết, đáng chết." Lâm Thanh tự mắng bản thân, tại sao lại không kiềm nén được. Quả thật là hổ thẹn với hai mươi năm thủ thân như ngọc của hắn. (DG: -.-! anh thật đáng khinh)

Tiêu Tuyết Hàm đối với việc này chẳng chú ý tới, sau khi giao xong đầu khôi rồi thì liền rời khỏi. Bất đắc dĩ lắc đầu, cầm đầu khôi, trở vô phòng, Lâm Thanh rất dễ dàng kết nối các sợi cáp, nằm lên giường, lập tức mang đầu khôi vào.

Chương 3

Chức Nghiệp Vận Chuyển Công (2)

Dịch: nhóm dịch Hữu Phụng Lai Nghi Các

Nguồn: Kiếm Giới

Nội dung thu gọn

"Hoan nghênh tiến vào 《 dị độ không gian 》, tài khoản được tạo sẽ buộc định cùng với DNA, mỗi DNA chỉ có thể tương ứng với một tài khoản, xin hỏi có buộc định hay không?" Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Kích vào nút xác định.

《 dị độ không gian 》hoàn toàn do hệ thống máy chủ của chính phủ quản lí, bất luận ai cũng không được quyền xem tư liệu cá nhân, vì thế Lâm Thanh không lo lắng kết quả kiểm tra DNA của mình bị tiết lộ ra ngoài. Lâm Hạo tuy rằng đã tiếp quản tập đoàn Thời Đại Vũ Trụ, nhưng cũng không được phép can thiệp vào những hoạt động diễn ra trong 《 dị độ không gian 》.

Hình ảnh mở đầu qui mô bắt đầu trình diễn, hình ảnh mô phỏng truyền vào đầu khôi khiến Lâm Thanh cảm thấy như mình đang đứng ở giữa vụ trũ mờ mị, bao la vô tận, không có thời gian, cũng không có không gian. Đột nhiên, ở trong vũ trụ xảy ra một vụ bùng nổ kịch liệt, các loại năng lượng tràn ngập khắp nơi, tạo thành hình ảnh của những không gian song song.

Lúc này, một thanh âm hùng hậu phối hợp vang lên.

"Vũ trụ mà con người ở, không phải chỉ có một vi diện, mà là có vô số vi diện song song. Những vi diện đó, đều có nền văn minh của riêng mình, đều có qui tắc phát triển riêng biệt, không can thiệp lẫn nhau. Những vi diện đó có thể tồn tại thời gian dài như vậy, là vì chúng nó song song với nhau, mãi mãi sẽ không giao nhau. Nhưng mà, ở giữa những đường thẳng song song đó có một tiết điểm tồn tại lỗ hổng thông qua các vi diện. Tiết điểm này, cũng chính là hố đen mà chúng ta thường nói. Khi chúng ta xuyên qua hố đen, sẽ phát hiện ở phía sau hố đen không phải là vụ trụ bây giờ mà chúng ta nhìn thấy, mà là một cái không gian khác. Chúng tôi gọi đó là dị độ không gian." Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Đây là một chuyện cũ phát sinh ở dị độ không gian, Ma tộc ở ngoài không gian mở ra hắc ám chi môn (cánh cửa bóng tối), tiến hành xâm lược Thánh Luân Tư đại lục, người dân trên đại lục hết mình phản khán, bảo vệ gia viên của mình. Nhưng mà, thực lực của bọn họ còn kém xa để chống lại Ma tộc cường đại, cả đại lục gần như bị hủy diệt hoàn toàn. Chúng ta, con người ở vi diện mang tên trái đất hãy trợ giúp Thánh Luân Tư đại lục đánh bại ác ma, xuyên qua không gian và thời gian, cùng nhau chống lại Ma tộc cường đại, cứu vớt Thánh Luân Tư đại lục, cũng là cứu vớt chính bản thân chúng ta. Bởi vì, nếu Thánh Luân Tư đại lục rơi vào tay của ác ma, thì mục tiêu kế tiếp của bọn họ chính là trái đất của chúng ta."

"Ma tộc cường đại, vũ khí khoa kỹ (khoa học - kỹ thuật) không thể chống lại bọn chúng, nếu muốn đánh bại bọn họ, phải khai thác hết tiềm năng trong cơ thể con người, bộc phát ra năng lượng cường đại, trở thành chung cực chiến sĩ. Mà bây giờ, bạn... sắp trở thành một thành viên trong số đó."

Đây chắc hẳn là bối cảnh của《 dị độ không gian 》, mỗi trò chơi đều có bối cảnh riêng của mình, nhằm khiến trò chơi càng thêm chân thật. Mà các loại trò chơi mô phỏng trên mạng Internet đều thường lấy bối cảnh giống như thế này, cũng là chiến đấu cùng với ác ma, một dạng bối cảnh xưa như trái đất.

Sau khi đoạn phim đó kết thúc, thì một đoạn phim khắc bắt đầu khởi chiếu. Lâm Thanh cũng bị cuốn vào trong đó. Trong đoạn phim có vô số binh lính đang chiến đấu, chém giết lẫn nhau. Từ cảm nhận của hắn, thì biểu tình của mỗi người (ám chỉ NPC), động tác của họ, thậm chí là mồ hôi đều rất chân thật. Máu bẩn văng tung tóe, dính lên người của hắn.

Những binh linh đang giao chiến có bộ dáng của nhân loại, cũng có những người có lỗ tai giống như tinh linh, còn có nửa người nửa thú, đây gần như không phải là trường hợp gì cá biệt. Mà đối thủ của chúng nó là những con quái vật có kết cấu cơ thể cực kỳ cường hãn.

Chém giết một hồi lâu, bên phe của nhân loại bị tổn thất trầm trọng, mắt thấy quân đoàn ác ma sắp toàn thắng, đột nhiên, một người mặc áo giáp vàng, đầu mang kim khôi bước ra, tay cầm cự kiếm hoàng kim, mắt nhìn quân đoàn ác ma nhun nhút. Ở phía sau hắn còn có một quân đoàn đều mang kim khôi.

Thật mạnh mẽ, gã anh hùng nhân loại này vung kiếm lên, một luồng kim quang lóe ra, trong giây lát, mặt đất rạn nứt, từ trên không trung rơi xuống vô số hỏa cầu, giống như cảnh tượng diệt thế, ác ma quân đoàn tổn thất trầm trọng.

Dưới sự dẫn dắt của vị anh hùng nọ, nhân loại sắp rơi vào thế bại, lập tức phản công.

Phần thắng trong cuộc chiến này dần dần nghiêng về phía nhân loại, mà vị anh hùng nọ đứng thẳng người, bộ dáng cao cao tại thượng, tháo mũ giáp xuống, mái tóc màu đen tung bay trong gió. Lâm Thanh lúc này cũng bị hình ảnh này thu hút, khoảng cách lúc này giữa hắn và vị anh hùng nọ chưa tới 10 mét.

Đột nhiên, vị anh hùng cường đại đó xoay đầu, nhìn về phía hắn, ánh mắt đen tuyền thâm thúy như vũ trụ bao la.

Lâm Thanh nhìn khuôn mặt này, ánh mắt này, đột nhiên giật nảy mình...

Người này... rõ ràng là hắn.

Vị nhân loại anh hùng đó nhìn Lâm Thanh, giống như đang suy nghĩ sâu xa, đột ngột, hắn lên tiếng, "Bánh xe vận mệnh đã chuyển dời, khống chế vận mệnh không phải là trời cao, mà chính là... ngươi."

Nói xong, anh hùng nhân loại phóng người một cái, lao tới quân đoàn ác ma ở phía trước mà cuồng sát. Truyện "Du Hí Chi Vương " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lâm Thanh trợn mắt há hốc mồm, cảnh phim rất chân thật, trong lúc nhất thời hắn không biết cái này là sự thật, hay là hư cấu.

"Là cha cố ý cho người sắp xếp hắn giống với ta, hay là... chỉ là trùng hợp? Vì sao hắn lại nói với ta như thế?"

Trên lưng Lâm Thanh đổ đầy mồ hôi lạnh, qua hồi lâu, mới bình tĩnh trở lại.

Sau đó, đoạn phim đã chiếu hết, xuất hiện ở bên cạnh Lâm Thanh chính là hình ảnh của các lớp chủng tộc nhân vật.

《 dị độ không gian 》tổng cộng có năm loại nghề nghiệp: chiến sĩ, thích khách, pháp sư, cung tiễn thủ, mục sư. Mỗi loại nghề nghiệp đều có phương hướng phát triển riêng, sau này còn phân ra thành rất nhiều nhánh.

Chủng tộc thì có bốn loại, con người, cao cấp tinh linh, thú nhân (người thú), ải nhân (người lùn).

Lâm Thanh gần như không có chút do dự, lập tức lựa chọn chủng tộc con người, cùng với nghề nghiệp chiến sĩ.

Nhất thời, thân thể của Lâm Thanh xảy ra biến hóa kỳ diệu, tất cả tin tức của chủng tộc con người cùng nghề nghiệp chiến sĩ đều kết hợp lại một chổ, tạo thành một hình tượng nhân vật hoàn toàn mới.

"Lựa chọn chủng tộc cùng nghề nghiệp thành công, xin bạn hãy thiết lập tính danh." Một giọng nữ dễ nghe vang lên.

"Trường Phong - Lôi Lạc." Lâm Thanh trả lời rất nhanh. Tên này là do phụ thân đã dặn hắn, nếu có một ngày nào đó hắn tiến vào 《 dị độ không gian 》thì nhất định phải dùng tên này. Tuy rằng hắn không biết vì sao, nhưng vẫn y theo lời dặn trong di chúc của cha.

"Đặt tên thành công, xin điều chỉnh tướng mạo." Tiếng của hệ thống tiếp tục nói. Sau đó, một người giống hắn như đúc xuất hiện trước mặt hắn, cả hai y như huynh đệ song sinh, trong lòng có cảm giác hơi là lạ.

Lâm Thanh hít vào một hơi, lúc này mới phát hiện, tướng mạo bên trong trò chơi vẫn là "Lâm Thanh" của trước kia, mà không phải là khuôn mặt của Vu Hạo Cường.

"May mà có thể điều chỉnh tướng mạo, nếu không thì khó mà che dấu được."

Lâm Thanh nhìn người trước mặt, ấn vào một cái nút, tùy tiện điều chỉnh một chút, tướng mạo so với trước kia lập tức xấu hơn rất nhiều, người khác cũng sẽ không nhận ra hắn chính là vua trò chơi năm xưa.

"Tướng mạo điều chỉnh hoàn thành, thí nghiệm thân thể cơ năng."

Một luồng sáng trùm lên người Lâm Phong, nhất thời, giống như là chụp X quang ở bệnh viện, tất cả các hạng mục số liệu phân tích cơ thể của Lâm Phong hiện lên trên màn hình.

Nhân vật: Trường Phong - Lôi Lạc (con người)

Sức mạnh: 41. (nâng cao cường độ công kích, giá trị phòng thủ, phụ trọng (mang nặng), đẳng cấp trọng kích, đề cao giá trị đấu khí của nghề nghiệp chiến sĩ.)

Nhanh nhẹn: 68 (nâng cao tốc độ di chuyển cùng tốc độ công kích, nâng cao cường độ công kích của vũ khí từ xa, nâng cao tỉ lệ né tránh cùng tỉ lệ bạo kích, đề cao giá trị sát khí của nghề nghiệp thích khách.)

Trí lực: 28 (nâng cao năng lực ma pháp cùng tỉ lệ bạo pháp thuật, quyết định giá trị công kích của ma pháp.)

Thể chất: 45 (nâng cao giá trị thể lực, giá trị sinh mệnh, kháng thể, phụ trọng, hộ giáp.)

Tinh thần: 60 (nâng cao độ chuyên chú khi phóng thích kỹ năng của nhân vật, tỉ lệ phóng thích ma pháp thành công tăng lên, độ thuần thục kỹ năng tăng nhanh hơn, cùng với tỉ lệ khôi phục mana cùng hp.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chi#vuong