Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Ta xem xong rồi."

"Vậy...vậy có thể chứ?"

Trong không gian hư vô, hệ thống đang cẩn thận quan sát nét mặt Ân Cừu, nó không có thật thể mà lấy một loại hình thái như đám sương mù màu đen tồn tại, hai con mắt trong màn sương lúc sang lúc tối, đi kèm với giọng nói máy móc khiến cho người ta có cảm giác quỷ dị lại khủng bố.

Chỉ là trong không gian chỉ có duy nhất Ân Cừu, mà Ân Cừu lại là người chưa bao giờ biết khủng bố là gì, bọn họ lấy loại phương thức kỳ lạ này trò chuyện, Ân Cừu nhìn ra chờ mong trong ánh mắt hệ thống, cong cong môi nói: "Ngươi vĩnh sinh bất tử sao?"

Hệ thống không biết vì sao Ân Cừu lại hỏi vấn đề này, nhưng vì muốn tạo quan hệ tốt với anh nên thành thật trả lời: "Chỉ cần không bị thanh trừ số liệu, ta sẽ vẫn luôn tồn tại."

Ân Cừu nghe xong cảm thán nói thật tốt.

Hệ thống không biết Ân Cừu nói tốt là loại tốt nào, sau đó nó liền nghe thấy Ân Cừu nói: "Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi."

Hệ thống liền kích động, Ân Cừu chính là ký chủ thứ nhất ký kết hợp đồng với nó! Không nghĩ tới thuận lợi như vậy!

Trên thực tế rất nhiều hệ thống đều thuận lợi như thế, rốt cuộc chọn lựa đều là ký chủ chỉ còn lại linh hồn sau khi đã chết, chỉ cần tung ra 'sống lại' loại dụ hoặc này không ai sẽ từ chối.

Nhưng hệ thống đơn thuần của chúng ta không biết loại tình huống này, nó còn đang đắm chìm trong vui sướng, hoàn toàn không phát hiện lập trường của nó cùng Ân Cừu đã trao đổi.

Sauk hi bị người mình để ý thiết kế giết chết, anh còn có thể sống lại.

---------------

Sáng sớm, Ân Cừu tỉnh lại trên một cái giường lớn, tay anh đặt trên cái chăn mềm mại, đột nhiên nắm thật chặt, rồi lại nhanh chóng buông ra. Anh ngồi dậy đánh giá mọi thứ trong phòng, thông qua truyền ký ức nhanh chóng quen thuộc đối với hoàn cảnh xung quanh.

Đây là phòng ngủ của Ân Cừu, nói đến cũng khéo, chủ nhân thân thể mà anh chiếm cứ cùng tên, chẳng lẽ là do tên nên mới lựa chọn anh.

Ân Cừu đứng trước gương, trong gương là một người đàn ông dáng người cao gầy, lúc này đang mặc áo ngủ tơ lụa màu xám, tóc mái gần che khuất lông mày, ngũ quan đoan chính, không cười cũng khiến cho người ta cảm giác ôn nhuận như ngọc.

Hình tượng giống một văn nhân, nhưng trong trí nhớ Ân gia là loại người nói một không hai, vào ba năm trước Ân phụ đột nhiên bệnh nặng qua đời, Ân Cừu dùng thủ đoạn lôi đình giải quyết náo động, đem tất cả quyền lợi của Ân gia khống chế chặt chẽ trong tay.

Nhưng dù vậy, người gặp qua Ân Cừu vẫn bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc, khen ngợi một tiếng "khiêm khiêm công tử".

Người đặc biệt như vậy, trong chuyện xưa mà hệ thống nói cho anh lại chỉ là một vai phụ, mà vai chính thực sự là Cố Ngôn Du.

Cố Ngôn Du là con một của một gia đình ngèo khó, chỉ học xong cao trung liền ra ngoài tìm việc làm. Thời đại này sinh viên còn không dễ có việc, loại người như Cố Ngôn Du bằng cấp không cao người không có quan hệ càng không cần trông cậy vào tìm được công tác việc nhẹ lương cao.

Cũng may Cố Ngôn Du lớn lên đẹp lại biết mình, làm việc trong một tiệm cà phê, nhờ nhan sắc hấp dẫn không ít khách hàng, thời gian lâu dài lên được chức cửa hàng trưởng.

Ngày qua ngày có vẻ càng tốt, nếu Cố Ngôn Du không gặp phải Ân Nhượng.

Ân Nhượng là nhị thiếu Ân gia, điển hình của loại người ăn chơi trác tang. Hắn ở tiệm cà phê nhất kiến chung tình với Cố Ngôn Du, bắt đầu theo đuổi mãnh liệt, mà Cố Ngôn Du bên ngoài nhìn như thanh lãnh lý trí, lại chưa bao giờ gặp được người tốt với mình như vậy, nhanh chóng luân hãm.

Ân Nhượng tuy rằng thích Cố Ngôn Du, nhưng lại chưa bao giờ dám đem quan hệ hai người lộ ra ngoài, mà là âm thầm bí mật cùng Cố Ngôn Du qua ba năm.

Ba năm kia đối với Cố Ngôn Du là ngọt ngào cùng thống khổ, ngọt ngào là cậu hãm sâu vào, thống khổ là Ân Nhượng tránh thoát ra.

Loại người am hiểu lưu luyến nơi phồn hoa ăn chơi trác tang này, cái gọi là chân ái cũng chỉ duy trì được ba năm, cuối cùng Ân Nhượng ở trong tiệm cà phê đã chứng kiến tình cảm của bọn họ đưa cho Cố Ngôn Du một tấm thẻ.

"Mật mã là sáu số cuối số di động của em, Ngôn Du, chúng ta hảo tụ hảo tán."

Cố Ngôn Du cầm thẻ của Ân Nhượng, đem tiền trong đó rút ra đưa hết cho cha me, viết một tờ di thư rồi tự sát.

Giao dịch của Ân Cừu cùng hệ thống chính là lấy thân phận của Ân Cừu trong thế giới này làm Chỉ Số Hạnh Phúc của Cố Ngôn Du đạt tới 100, sau khi hoàn thành anh có thể đưa ra một yêu cầu.

Thời điểm tiến vào thế giới này là hệ thống cố tình chọn, hôm nay chính là ngày mà Cố Ngôn Du lần đầu tiên gặp mặt Ân Nhượng.

Là ngọn nguồn bi kịch của Cố Ngôn Du.

Ân Cừu thay quần áo xong liền đi xuống, lúc này Ân Nhượng cùng Ân mẫu đã ngồi trước bàn ăn vui vẻ trò chuyện.

"Mẹ, nhị đệ." Ân Cừu nói rồi ngồi xuống, người hầu lúc này mới bắt đầu bưng bữa sang lên.

Đây là quy định của Ân mẫu, bà cảm thấy người trong nhà phải cùng nhau ăn cơm mới giống gia đình.

Ân Cừu tính cách cũng không âm trầm, nhưng thật không bằng Ân Nhượng rộng rãi như ánh mặt trời, hắn ở nơi nào cũng hòa nhập được, lúc này cũng khiến Ân mẫu vui vẻ.

"Nhị đệ."

Thanh âm ôn nhuận của Ân Cừu đánh gãy câu chuyện thú vị của Ân Nhượng, người sau cùng Ân mẫu đều  nhìn qua, thấy Ân Cừu mỉm cười nói: "Hôm nay để tài xế đưa cậu đi công ty, cũng nên làm chút việc đứng đắn."

Ân Nhượng sửng sốt một hồi mới phản ứng được Ân Cừu để hắn tới công ty làm việc, lập tức đứng lên lớn tiếng nói: "Em không đi, đại ca em làm sai điều gì?"

Ân Nhượng sở dĩ nghĩ như vậy là bởi vì trước đây hắn không biết trời cao đất dày, cho rằng Ân Cừu độc chiếm hết Ân gia, tất cả mọi người chỉ thừa nhận Ân gia đại thiếu, coi hắn như vai phụ.

Ân Nhượng không cam long, cũng ngầm chơi ám chiêu ý đồ đánh ngã Ân Cừu, nhưng kế hoạch còn chưa bắt đầu thực thi, có một ngày Ân Cừu nói với hắn có một hạng mục yêu cầu anh tự mình xử lý, một tuần anh ở nước ngoài yêu cầu tất cả công việc trong công ty hắn phải phụ trách.

Ân Nhượng cao hứng vô cùng, lập tức tới công ty ngồi trên ghế cầm quyền, còn chưa ngồi nóng liền thấy thư ký của Ân Cừu ôm một chồng văn kiện thật dày đưa cho hắn xử lí.

Các loại văn kiện phân tích số liệu khổng lồ phức tạp yêu cầu hắn thẩm tra đối chiếu. Một tuần đó đã đem hùng tâm tráng chí của hắn mài mòn gần hết.

Ngày Ân Cừu trở về, Ân Nhượng đều sắp khóc. Hắn kích động không ngừng vội vàng đem phần lớn công tác bị xử lý linh tinh ném lại cho Ân Cừu, cũng công bố chính mình không có năng lực đảm nhiệm vị trí này.

Thông qua sự kiện lần này chẳng những mọi người làm việc ở công ty Ân gia đều biết hắn là bùn nhão, cũng để Ân Nhượng nhận rõ vị trí của mình. Thậm chí sau đó hắn còn cảm thấy Ân Cừu chính là đã biết âm mưu của hắn nên mới dùng chiêu này tra tấn hắn.

Ân mẫu không có tâm tư phức tạp như Ân Nhượng, bà chỉ cảm thấy việc này quá đột nhiên, hơn nữa Ân Nhượng cũng có vẻ không tình nguyện, bà nói: "Em trai con tính tình khiêu thoát, con để nó đi ngồi văn phòng chỉ sợ cũng không giúp được con."

Ân mẫu cho rằng nói đến trình độ này Ân Cừu sẽ không ép buộc Ân Nhượng nữa.

Ân Cừu hôm nay tuyệt đối sẽ không để Ân Nhượng có cơ hội gặp mặt Cố Ngôn Du, anh dung một loại thái độ không cho phép cự tuyệt nói: "Tính tình khiêu thoát vừa vặn mài một chút, tuổi tác cũng không còn nhỏ, vẫn luôn chơi bời như vậy sẽ chỉ làm người ngoài chế giễu, huống chi chỉ là hiểu biết công ty ngày thường vận hành như thế nào trước, nếu sau không thích hợp thì xem lại."

Nói đến đây Ân mẫu cũng cảm thấy có lý, ngược lại nói với Ân Nhượng: " Vậy con hôm nay liền cùng anh đi công ty nhìn xem, đừng quên con cũng là Ân gia nhị thiếu."

Ân Nhượng thấy Ân mẫu nghe dăm ba câu đã bị 'xúi giục', chỉ có thể ngồi xuống thở dài đáp ứng, nghĩ thầm hôm nay không có biện pháp đúng hẹn với bằng hữu.

Xong bữa sang Ân Nhượng đi theo Ân Cừu tới gara, người sau một bên gọi điện cho thư ký, một bên mở cửa xe ngồi vào.

Ân Nhượng đứng tại chỗ, lúc này mới hậu tri hậu giác nhìn Ân Cừu nói: "Đại ca anh không cùng em tới công ty sao?"

Ngón tay Ân Cừu gõ gõ tay lái, ngẩng đầu nói với Ân Nhượng: "Hôm nay thư ký Trần sẽ mang cậu làm quen công việc, ta còn có một hạng mục yêu cầu tự mình giám sát."

Trong mắt Ân Nhượng sáng lên, vô cùng thành thật ứng tiếng.

Ân Cừu chẳng những kế thừa ký ức nguyên chủ, còn xem qua toàn văn câu chuyện này, trên cơ bản chỉ cần là nhân vật có chút quan trọng tính cách anh đều rõ rang, huống chi đây còn là em ruột nguyên chủ, vừa nhìn thấy biểu tình này anh đều biết hắn đang đánh chủ ý quỷ quái gì.

Ân Cừu phi thường vui vẻ đem ý đồ của Ân Nhượng bóp chết: "Toàn bộ hành trình hôm nay thư ký Trần sẽ bên cạnh cậu, nếu cậu biểu hiện không tồi, anh ta sẽ đúng sự thật nói cho ta."

Ngụ ý chính là: Cậu dám chạy, chết chắc.

Ân Nhượng trong nháy mắt phảng phất thấy được thị huyết sát ý trong mắt Ân Cừu, trong lòng dâng lên hơi lạnh, nhưng nhìn lại Ân Cừu vẫn như cũ một bộ dáng anh trai tốt.

Nhìn lầm rồi đi......Ha ha.

Thấy Ân Nhượng thành thật lái xe thể thao của mình đi công ty, trong nguyên văn tình huống ngày hôm nay Ân Nhượng bị bằng hữu mang tới tiệm cà phê rồi cùng Cố Ngôn Du nhất kiến chung tình sẽ không xảy ra. Hệ thống cảm giác được tiền đồ một mảnh sáng lạn, nó thấy Ân Cừu khởi động xe hỏi: "Ngươi đây là muốn đi đâu?"

"Tới tiệm cà phê."

"Ân?Ân!" Hai âm tự bất đồng đủ để khái quát cảm xúc phập phồng kịch liệt của hệ thống.

Ân Cừu cười hứng thú nói: "Ta rất tò mò vai chính mỹ nhân khiến người khác nhất kiến chung tình trông như thế nào, huống chi ......"

Anh tạm dừng một chút, nói một câu hệ thống không hiểu: "Ta phải nhìn thấy cậu ta, mới có thể làm cậu ta hạnh phúc."

---------------

Tiệm cà phê mà Cố Ngôn Du làm việc mở ở một khu náo nhiệt, tuy rằng không sang quý so vơi các cửa hàng khác, nhưng bề mặt trang hoàng xa hoa, thái độ phục vụ tốt, lại có Cố Ngôn Du làm đại diện, sau một hồi lăng xê trên mạng thì hoàn toàn nổi tiếng.

Ân Cừu tới tiệm cà phê đúng vào thời điểm đông khách nhất, anh nhìn lướt qua không thấy gương mặt đặc biệt chói mắt nào, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.

Ân Cừu hỏi hệ thống: "Cố Ngôn Du là người nào?"

Hệ thông: "Không thấy cậu ta, có lẽ là trong phòng bếp làm việc."

Hệ thống vừa nói xong, Ân Cừu liền thấy mấy thiếu nữ ngồi phía trước hưng phấn giơ di động hướng về phía mình.

Ân Cừu còn chưa xoay người, liền nghe thấy giọng nói vang lên phía sau.

"Tiên sinh, xin hỏi anh muốn gọi món gì?" Vừa dứt lời, một thanh niên mặc đồ phục vụ đứng trước mặt anh.

Thời điểm Ân Cừu vừa nghe thấy âm thanh này trái tim như sinh động lên, điên cuồng đập vang. Xuất hiện trong tầm mắt là một gương mặt mà nữ giới chưa chắc có thể cùng tranh diễm, anh cong môi cười.

Nghĩ thầm: Là loại hình ta thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro