C1: Tiểu Vân Khê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vân Khê đã có một giấc mơ.

Trong giấc mơ, có một cô gái trẻ đang canh giữ lối vào giữa trời và đất khi cô lạnh lùng nhìn về phía trước.

Ba sợi tóc xanh băng giá dựng đứng trên trán cô; mái tóc tết mảnh mai đang buông thõng sau lưng. Cổ tay áo của cô ấy được khảm bằng đá quý màu xanh thép trong khi một chiếc vỏ kiếm hai lưỡi với mặt dây chuyền được treo trên thắt lưng của cô ấy; cô ấy tỏa ra một hào quang lạnh như băng và xa lạ.

Trong khi cô ấy đang cắm lại thanh kiếm xéo màu xanh lam khổng lồ của mình vào trong vỏ của nó.

Thanh kiếm đó khiến thân hình mảnh mai của cô ấy dường như càng mảnh mai hơn. Lưỡi kiếm của cô ấy dường như cũng tỏa ra hào quang màu trắng bạc lạnh lùng. Chỉ riêng chuôi kiếm đã dài hơn nửa mét.

Chuôi kiếm và mép của lưỡi kiếm dường như có chung một điểm kết nối trung tâm. Điểm đó dường như là một la bàn tròn, và ở giữa la bàn đó là một lỗ khóa lớn. Rõ ràng, một thứ gì đó đã được niêm phong ở đó.

Bạn là ai?

Vì lý do gì mà anh luôn xuất hiện trong giấc mơ của em?

"..."

Cô gái trẻ dường như đã mở miệng muốn nói điều gì đó với Vân Khê.

Đáng tiếc, Vân Khê không thể hiểu những gì cô ấy đang nói vì nó không phải là ngôn ngữ của Miền Bạch Liên Kiếm.

Tất nhiên, ngôn ngữ của Miền Bạch Liên Kiếm khác với các ngôn ngữ khác. Và mặc dù nó rất lạ, nhưng nó rất dễ chịu khi nghe.

Vân Khê đưa tay ra, dường như đang muốn chạm vào cô gái trẻ đã xuất hiện trong giấc mơ của anh.

"Xáo trộn!" Trong tích tắc, ý thức của Vân Khê bắt đầu tan biến, chỉ để lại một mảnh ánh sáng xanh từ thanh kiếm hai lưỡi.

"Anh... không có tư cách để mở cánh cổng này..." Cô nhắm mắt lại khi giết chết một linh hồn vô danh khác.

****

"Ôi trời!" Vân Khê lăn ra khỏi giường khi đập mạnh đầu vào tủ trang điểm. Một nhóm các ngôi sao vàng bắt đầu xoay quanh đầu anh ta.

Lại là giấc mơ! Khi anh bắt đầu xoa nắn hai bên thái dương sưng tấy của mình, Vân Khê càng cảm thấy bất lực hơn.

Như câu nói "những gì bạn đọc là những gì bạn mơ ước", nhưng Vân Khê đã thề rằng trước đây anh ta chưa bao giờ nhìn thấy một con dao hai lưỡi màu xanh khổng lồ như vậy, cũng như một cô gái trẻ xinh đẹp.

Một cô gái trẻ đặc biệt như vậy, cho dù anh gặp cô một lần cũng không thể nào quên được.

Khuôn mặt và biểu cảm lạnh lùng của cô ấy... dù chỉ là một giấc mơ nhưng nó đã để lại cho Vân Khê một ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Thật không may, vào cuối mỗi giấc mơ, Vân Khê đã bị hack đến chết. May mắn thay, đó chỉ là một giấc mơ.

"Quên nó đi. Loại cô gái đó... tôi sẽ không thể tiếp xúc với cô ấy được. " Vân Khê thoải mái duỗi tay ra và mở cửa sổ.

Cánh cửa sổ cũ kỹ, phát ra âm thanh cót két khi mở ra - ánh nắng đầu xuân tràn vào căn phòng chật hẹp, xua đi cái ẩm ướt.

"Chào buổi sáng!"

Vân Khê chắp tay nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy chợ sáng đã nhộn nhịp hẳn lên.

"Chúc mừng sinh nhật, Vân Khê."

Hôm nay, Vân Khê bước sang tuổi 16. Đó thực sự là một ngày đáng để ăn mừng.

Trong White Lotus Sword Domain, tuổi 16 thể hiện sự bắt đầu của tuổi trẻ trong khi tuổi 18 thể hiện sự trưởng thành.

Dù không uống được nhưng anh ấy đã được cộng đồng chấp nhận và có thể làm nhân viên. Anh ta cũng có thể có một nhận dạng độc lập và lựa chọn nghề nghiệp của mình.

Tất nhiên, những người thuộc giới quý tộc đã chọn con đường cho sự nghiệp tương lai của họ từ rất lâu trước đây. Tuy nhiên, chỉ đến năm 12 tuổi, họ mới trổ tài.

Họ nhận được nền giáo dục tốt nhất và những giáo viên tốt nhất. Bắt đầu từ những điều cơ bản, họ sẽ vượt qua những người khác và khoảng cách này sẽ ngày càng lớn hơn theo thời gian.

Những đứa trẻ bình thường, trừ khi chúng là một tài năng vô song, sẽ không thể cạnh tranh với những đứa trẻ thuộc tầng lớp quý tộc. Đây là sự thật phũ phàng của xã hội.

Cung điện trong White Lotus Sword Domain 90% là giới quý tộc, trong khi trẻ em bình thường chiếm 10% còn lại.

Người ta không thể đổ lỗi cho sự lãng phí của cung điện kiếm kiếm, vì khoảng cách quá lớn.

Mặc dù tất cả các cung điện đều bắt đầu tuyển đệ tử từ năm 16 tuổi, nhưng kỳ thi về cơ bản là rất công bằng. Chỉ những người xuất sắc nhất trong số rất nhiều thiên tài bình thường mới có cơ hội được chọn bởi một cung điện.

Tất nhiên, chuyện đó và Vân Khê không có bất kỳ mối quan hệ nào.

Vì không muốn đi theo con đường kiếm thuật, nên khả năng cao là anh ta không thể tham dự kỳ thi kiếm thuật cung điện. Sự nghiệp của anh cũng không liên quan gì đến thanh kiếm.

"Chà, chúng ta hãy chuẩn bị cho buổi thực hành hôm nay."

Anh ta không phải là một kiếm sĩ, vì vậy không cần phải bận tâm đến các kỳ thi kiếm thuật trong cung điện. Cuộc sống của Vân Khê là một cuộc sống đơn giản và hạnh phúc, chứa đầy những kỳ vọng chung.

Thực hành của anh không phải là đấu kiếm, mà là thực hành làm bánh mì.

Đúng, anh ta chỉ là một đứa trẻ bình thường của một cặp vợ chồng bình thường. Anh ấy sẽ không trở thành một anh hùng tài năng nào đó.

Anh ấy sinh ra trong một gia đình thợ làm bánh bình thường, được nuôi dưỡng bằng cách nuôi dạy con cái bình thường. Anh ấy thừa kế tiệm bánh của gia đình mình và đang chuẩn bị trở thành chủ sở hữu tiếp theo của cửa hàng gia đình mình - đây là mục tiêu cuộc sống của Vân Khê.

Cha mẹ anh đã ở độ tuổi năm mươi khi họ có anh. Vân Khê lớn lên và nghe những người hàng xóm kể về việc anh không được sinh ra từ cha mẹ mình và anh được nhặt từ một đống rác.

Tất nhiên, từ lâu anh đã biết rằng đây là cách nói đùa của người lớn; "Một con sếu đã gửi bạn đến nhà của chúng tôi". Tuy nhiên, khi nghe những lời đồn đại đó lần đầu tiên, nước mũi của anh ấy bắt đầu chảy ra.

Theo như Vân Khê được biết, họ là cặp đôi đáng yêu nhất thế giới.

Giờ đây, cặp đôi đang đi du lịch khắp thế giới, nhẹ nhõm vì cửa hàng sẽ hoạt động trơn tru dưới bàn tay của anh.

Làm bánh mì là một tài năng và bánh mì làm bằng tay của Vân Khê đã khá nổi tiếng. Nó luôn luôn thiếu nguồn cung với những nhu cầu khổng lồ như vậy, vì anh đã vượt mặt cha mẹ mình từ lâu.

Nhìn Vân Khê tuyệt vời như thế nào, cha mẹ anh đã truyền lại cửa hàng bánh mì của gia đình cho anh và giao toàn quyền quản lý nó, khi họ đi tận hưởng tuần trăng mật trong đám cưới vàng.

Hôm nay là khi Vân Khê bước sang tuổi 16 và là người duy nhất có Đánh giá bánh mì xếp hạng 3. Những người từ các thành phố lớn cũng sẽ cố gắng mua cửa hàng bánh mì của gia đình anh ấy với giá gấp 10 lần.

Vân Khê từ chối vì anh thích ngôi làng này cùng với những con đường và dòng suối của nó, và cửa hàng bánh mì bình thường này.

Thế giới rất rộng lớn; các miền của thần trong vũ trụ lên tới hàng chục triệu nhưng đây là ngôi nhà duy nhất của ông. Anh ấy muốn dành cả cuộc đời của mình ở đây.

Đây là cửa hàng gia đình của Vân Khê, ngôi nhà thân yêu nhất của Vân Khê.

Không có gì ngạc nhiên khi anh ấy có thể dành cả cuộc đời mình ở đây và có lẽ, với tư cách là một cặp vợ chồng mới cưới, anh ấy sẽ đi qua cầu ngôi sao để đến phía bên kia của Miền Kiếm. Tuy nhiên, cuối cùng anh ấy sẽ trở về với nửa kia của mình và sống nốt những ngày còn lại của họ ở đây.

Tương lai này không còn xa và Vân Khê đã muốn dành cả cuộc đời mình với cô gái trong mộng của anh.

Với nhiệt độ của đôi tay, anh bắt đầu nhào bột thật kỹ. Tính toán tỷ lệ chính xác giữa bột và đường, cùng với một quả trứng tốt, cuối cùng anh ấy đã cho vào lò. Bánh mì mới lấy ra từ lò vào sáng sớm sau đó được xếp trên quầy của Vân Khê.

"3 chiếc bánh sừng bò sắp ra mắt!"

"5 Bánh mì dứa."

"10 Bữa ăn Cà rốt."

Cửa hàng bánh mì của Vân Khê mới mở cửa được một phần tư giờ, nhưng bánh mì làm bằng tay của Vân Khê bán rất đẹp và sạch sẽ. Thứ duy nhất còn lại là chiếc bánh mì trắng rẻ tiền.

Ngồi sau quầy gần như trống không, Vân Khê nở một nụ cười trên môi.

Đối với một người làm bánh, không có gì hạnh phúc hơn khi được khách hàng yêu thích món bánh mì của mình.

Là Baker hạng 3, tuy địa vị không bằng kiếm khách thấp nhất của cung điện nhưng trong một ngôi làng nhỏ bé như thế này, tài năng của anh ấy có thể nói là tài năng hiếm có nhất thế kỷ.

Nhiều người tin rằng Vân Khê có thể thực sự làm nên lịch sử khi trở thành người đầu tiên có được công việc hạng 4.

"Tiểu Vân, bánh mì!" Một giọng nói lanh lảnh vang lên cùng với đôi chân vui vẻ bước vào cửa hàng bánh mì yên tĩnh.

Chạy vào là một người gần tuổi Vân Khê. Cô gái trẻ đẹp buộc tóc đuôi ngựa toát lên khí chất tươi trẻ.

Cô ấy để tóc đuôi ngựa dài trong khi gần thắt lưng là một thanh kiếm màu lục lam dài và đơn giản. Cô có hàng mi đen như trăng với một đôi mắt đen ấm áp.

Bởi vì luyện tập vất vả, đôi môi nhỏ tự nhiên của cô ấy mím lên khi cô ấy không ngừng thở hổn hển; đường nét của cơ thể uốn cong của cô ấy thực sự đẹp. Khi cô ấy cười, nụ cười của cô ấy giống như vầng trăng khuyết lấp lánh.

"Hoa Pháo, bạn muốn bánh mì bơ?"

Vân Khê khéo léo lấy ra chiếc bánh mì bơ mà anh làm công phu vì nó luôn được người khác mua ngay sau khi anh bày chúng trên quầy. Giống như cho một con chó con ăn, anh ta ném nó cho người yêu thời thơ ấu của mình.

Hoa Pháo nhón chân cắn miếng bánh mì mà Vân Khê ném; hai người đã có hơn một thập kỷ hiểu biết lẫn nhau.

"Em Yêu Anh, Tiểu Vân! Nhớ tăng cường thể lực bằng Bánh mì lúa mạch vào buổi trưa cho mình nhé! " Tận hưởng sự cống hiến mà Vân Khê dành cho mình, Hoa Pháo chạy ra khỏi tiệm bánh mì nhỏ như một cơn gió.

Đến và đi một cách vội vàng như vậy giống như tính khí chung của cô ấy, luôn luôn lớn tiếng.

Một cơn bão mùa hè sẽ mô tả một cách đại khái về cô gái này. Giống như Vân Khê, cô ấy cũng là một thiên tài nhí mà mọi người đều tự hào.

Hoa Pháo đã chuyển đến làng cách đây mười năm; người ta nói rằng cô ấy được sinh ra từ một dòng dõi của Hiệp sĩ Thần miền. Cô cũng là thiên tài đầu tiên trở thành kiếm sĩ hạng 3 trước 16 tuổi kể từ đầu lịch sử.

Trở thành kiếm sĩ hạng 3 là thế giới khác xa với hạng 3 của Vân Khê vì đây là Miền Bạch Liên - Miền Kiếm thuộc vô số lĩnh vực của thần.

Không quan trọng bạn đến từ miền kiếm nào trong vô số miền của vị thần hay kiếm kỹ bạn đã luyện tập, chỉ những người bỏ lại sau một con đường kiếm thống nhất hoặc hình thành nên tinh linh kiếm của họ, mới có thể nhận được sự tôn trọng tối đa trong lĩnh vực kiếm.

Đối với một kiếm sĩ cao cấp, trở thành Thần kiếm siêu phàm vượt qua hết thảy dưới thiên giới là tất cả. Kiếm sĩ thần thánh được gọi là "Thiên Kiếm" và họ thống trị với uy quyền tối cao, là một kiếm sĩ vô song.

Từ những thực tập sinh không tên tuổi, trở thành quân nhân chính thức của Hạng 1, đến những chiến sĩ ưu tú, và thậm chí là sĩ quan của Hạng 2. Họ đại diện cho các tiêu chuẩn trên Lãnh địa Kiếm Bạch Liên.

Hoa Pháo xếp hạng 3 đã tiến bước trên một con đường phi thường - thực sự xứng đáng được mệnh danh là chuyên gia đầu tiên của làng.

Đồng thời, cô ấy cũng là mối tình đầu của Vân Khê.

p/s: Huāhuǒ dịch ra là pháo hoa, nhưng nghe hơi kỳ nên mình để là hoa pháo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro