10,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu ngón tay cậu chạm tới vùng trán, một vết sẹo lớn hơi gồ lên khiến người ta chạm vào thôi cũng cảm thấy ghê sợ.

"Vết sẹo này đã khâu tận 7 mũi, có phải là rất đáng sợ không?"

Nghe hắn gợi nhắc không ít, cậu dần nhớ được một chút chuyện xưa.

"Mày.. mày thực sự là thằng nhóc đó?"









Trước kia mẹ của Jeon Jungkook từng là hộ công trong cô nhi viện Severance. Khoảng thời gian đó, cậu thường chạy đến cô nhi viện, cùng đám trẻ mồ côi ở đó chơi đùa với nhau sau giờ học. Mãi cho đến năm Jungkook 13 tuổi, cậu vẫn giống như trước, một mình đi dạo khuôn viên cô nhi viện. Song hôm nay không ngờ lại vô tình đến nơi thi công đài phun nước vẫn chưa hoàn thành.

Cậu thấy một đám thanh niên chừng khoảng 15,16 tuổi đang tụ lại, tàn nhẫn đả kích một đứa trẻ dáng người gầy gò, dường như còn nhỏ hơn cậu vài tuổi.

Dù cho bị đánh đập không chút thương tiếc nhưng không hiểu sao bé trai kia vẫn ngoan cố ôm chặt đầu, cuộn tròn người lại, ngay cả một tiếng kêu rên cũng không phát ra, tựa như một bao cát không có sinh khí.

Gần như tất cả nam sinh lúc còn nhỏ đều có một mơ ước được làm người hùng, Jungkook cậu cũng không ngoại lệ.

Khi đó cậu đã không chút do dự mà lao tới, xô đẩy những thanh niên đó, cứu giúp bé trai kia.

Nhưng thời điểm đó Jungkook không giống bây giờ, cậu đơn thuần vẫn là một đứa trẻ yếu đuối không biết võ. Kết quả không cần nói cũng biết..

Vô cùng thê thảm.

Không chỉ bị đám cao lớn đó đánh, còn bị chúng nhận ra thân phận Omega của mình. Khoảnh khắc ấy đối với Jeon Jungkook mà nói, nó thật sự là cơn ác mộng luôn ám ảnh cậu trong 7 năm qua, là một trong những lý do làm cậu chán ghét giới tính của mình đến vậy.

Lúc đó nằm cạnh đứa bé kia, nhìn gương mặt khô khốc với làn da vàng như nến của nó, lại nhìn đám thanh niên đang vây quanh, dùng loại ánh mắt như quan sát động vật trong vườn bách thú mà nhìn mình, cậu vô cùng hoảng sợ.

"Thằng nhóc này hình như là con trai của dì Hwang thì phải, nghe nói nó là một Omega, không biết có đúng không?"

"Omega hả? tao nghe bạn tao nói lũ Omega đều là phế vật, chỉ có thể làm đồ chơi cho Alpha, đến kỳ phát tình sẽ bốn phía cầu hoan, giống như một con chó. Đây là lần đầu tiên tao nhìn thấy Omega ở khoảng cách gần như vậy đấy"

"Tiếc thật, Alpha trong cô nhi viện đều được nhận nuôi hết rồi, tao chỉ là Beta, nếu không tao cũng muốn thử xem cảm giác nhìn nó lắc mông, quỳ xuống dưới chân tao haha"

"Omega hình như đều có thể mang thai, nhưng nó là con trai mà, thực sự có thể sao? hay là dùng thứ này thử đi, xem có giống trong sách viết không"

"Ý này hay đấy, bọn mày đè nó xuống đi, để tao dùng cái này thử xem"

Bị ba bốn người nhấn xuống đất, quần cũng bị kéo xuống, lại nhìn thằng kia đang nở nụ cười bỉ ổi cầm lấy cây chổi ở gần nơi thi công đi về phía mình, Jungkook chỉ có thể liều mạng kêu cứu, khóc oà lên.

Sợ tiếng kêu của cậu bị người khác nghe thấy, một tên gần đó không biết từ đâu cầm tới một cái giẻ lau trực tiếp nhét vào miệng cậu.

Thời khắc cái cán chổi dơ bẩn sắp sửa chạm tới Jeon Jungkook, ở bên cạnh, nhóc con yên lặng không nói từ nãy đến giờ kia tay cầm một viên gạch lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đập thẳng lên đầu của tên đó.

"Aaaa.. "

Kèm theo một tiếng kêu thảm, cậu ta ôm chặt đầu, nhìn vết máu trong tay như bị chọc giận, lập tức vứt cây chổi sang một bên, không để ý tới Jungkook nữa, trực tiếp lao về phía đứa nhóc.

Nhưng không giống vừa rồi bị động chịu đòn, nhóc con này giống như phát điên. Không chỉ dám cùng tên kia đánh nhau mà còn mơ hồ chiếm thế thượng phong.

Thấy bạn mình bị đè xuống đánh, mấy tên khác nhanh chóng buông Jungkook ra đi trợ giúp đồng bọn giữ nhóc lại.

Đơn phương ẩu đả rất nhanh đã biến thành hỗn chiến. Rõ ràng chỉ là một cơ thể nhỏ yếu nhưng đứa nhóc đó lại giống như không biết mệt mỏi, dù bị đánh trúng cũng không hề kêu rên cầu cứu hay sợ hãi né tránh.

Thậm chí sức lực của nhóc dường như còn mạnh hơn đám Beta này rất nhiều. Cho người ta cảm giác giống như là một con quái vật. Bọn chúng nhân lúc nhóc đang vật lộn với tên kia không chú ý mà cầm lấy thanh sắt lớn đập thẳng vào đầu đứa nhóc.



[đã chỉnh sửa]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro