19,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jeon Jungkook không nghĩ rằng mùi tin tức tố thế mà vẫn còn nồng đậm đến vậy.

Ngay khi cậu căng thẳng bắt đầu suy xét xem nên xử trí chuyện này thế nào, Bohyun mới bổ sung thêm nửa câu sau.

"Mấy ngày nay có phải anh đã lén lút qua lại với Omega nào đó có đúng không?"

"Hả?"

Có hơi sửng sốt, Jungkook còn chưa kịp phản ứng, cả đám xung quanh đã bắt đầu nháo nhào như ong vỡ tổ. Đặc biệt là Minjoon, y bày ra một biểu cảm vô cùng khoa trương.

"Đại ca, không ngờ anh lại là người như vậy đấy"

"Tuy nói Luật pháp không cấm việc một Alpha cưới nhiều Omega, nhưng anh và Ahn giáo hoa vẫn còn chưa kết hôn. Mới đó mà đã thay lòng đổi dạ, chân đạp hai thuyền, thật sự là không tốt lắm đâu"

Biết rõ chuyện tin tức tố không thể lừa gạt cho qua, họ Jeon bây giờ chỉ biết thuận theo ý nghĩ của bọn họ.

"Cái gì mà chân đạp hai thuyền chứ? sao mày không nghĩ Omega đó là Jiyeon?"

"Đương nhiên không thể nào là Ahn giáo hoa rồi. Ai mà chẳng biết tin tức tố của ẻm là hương đào chứ, không phải loại hương thơm có phần là lạ này"

Lời nói dối chưa kịp dựng lên đã bị bóp chết từ trong trứng nước, nhất thời Jungkook không khỏi cảm thấy nghi hoặc.

"Sao chúng mày biết tin tức tố của Jiyeon mùi đào?"

Đây không phải là chuyện tư ẩn của bạn gái cậu sao? từ bao giờ lại thành chuyện người người đều biết rồi?

"Đại ca, chẳng lẽ bình thường anh không đi dạo trên diễn đàn trường sao? chị dâu là giáo hoa, đừng nói chỉ là tin tức tố, ngay cả sinh thần bát tự, chiều cao cân nặng, nhóm máu, sở thích,.. tất tần tật trên đó đều có hết"

"Nhắc mới nhớ hình như từ trước đến giờ đây là lần đầu tiên em ngửi thấy tin tức tố của anh thì phải. Là mùi rượu vang à? đúng là đặc biệt thật đấy"

Lại cảm khái vài tiếng, tựa như nghĩ đến việc vui gì, Kang Bohyun liền không khống chế được mà bật cười nói.

"Bảo sao vừa rồi em cứ có cảm giác như đã ngửi thấy mùi này ở đâu"

"Tin tức tố của Omega kia tựa hồ là mật ong có đúng không? mật ong pha với rượu vang, thêm một lát chanh vào nữa, chẳng phải là biến thành một ly cocktail chanh mật ong rồi à?"

Nghe thấy lời đùa giỡn này của Bohyun bên tai cậu bất giác vang lên giọng nói trầm thấp của tên chết tiệt kia.

Hắn hình như còn nói cái gì mà mang thai, sinh con...

Mẹ kiếp ai mà có con với tên tâm thần như hắn kiếp trước đúng là đổ tám đời mốc, phá hủy cả dải ngân hà.

Hiếm thấy có cơ hội, vốn còn muốn trêu chọc Jeon Jungkook thêm một chút song khi đối diện với ánh mắt như muốn giet người của cậu, anh lau nhẹ mồ hôi lạnh trong tay rồi cười sượng lái sang chuyện khác.

"À quên chưa nói với anh, vừa nãy chị dâu đến lớp tìm anh đó."

"Cô ấy có nói là tìm tao làm gì không?"

"Hình như không có thì phải, hay là anh đi tìm chị ấy thử đi"

Ngồi phía sau không chịu yếu thế, Choi Soobin nhanh miệng nói chen vào.

"Ahn giáo hoa hôm nay có tiết tự học ở lớp biểu diễn đó anh"

"Được rồi, vậy tao đi tìm cô ấy đây"

Trước khi mang theo ba lô rời đi cậu vẫn không quên đe doạ đám lắm chuyện này.

"Chuyện hôm nay tuyệt đối không được nói lung tung ra ngoài, chúng mày biết tao có thể làm được những gì mà? đi đây"









Ahn Jiyeon - bạn gái hiện tại của Jeon Jungkook, nhỏ hơn cậu 2 tuổi; không chỉ xinh đẹp mà thành tích học tập còn luôn đứng top đầu trong trường, là sinh viên khoa sân khấu biểu diễn, cô đã từng được mời đóng vai phụ trong khá nhiều bộ phim truyền hình.

Vừa nhìn thấy thân ảnh cao ráo xuất hiện trước cửa lớp, Jiyeon lập tức chạy ra. Đồng thời cũng không quên cầm theo cái túi gì đó bên dưới ngăn bàn.

"Jungkookie!!"

Thân là diễn viên, giọng nói của cô hiển nhiên sẽ rất dễ nghe. Ấn tượng đầu tiên mà cô mang đến cho người đối diện là cảm giác thanh xuân, ngọt ngào. Người cũng như tên, từng cái nhăn mặt nhíu mày, đều đem lại cảm giác trong trẻo, thuần khiết.

"Tới lớp tìm anh có chuyện gì sao?"

Không mặn không nhạt hỏi, dư quang Jungkook vô tình đá tới dáng người quen thuộc...

Tại sao lại là hắn?

Kẻ này âm hồn bất tán à?

Người mà cậu nhìn thấy không ai khác ngoài người mới gặp mặt cách đây chưa đến một tiếng - Kim Taehyung. Sự xuất hiện của đối phương thật sự khiến Jungkook cảm thấy rất không hiểu thấu.

Hắn chẳng phải là sinh viên khoa tài chính sao? đến lớp tự học của khoa biểu diễn làm gì? có đam mê diễn xuất nhưng gia đình ép học kinh doanh à?

Ngồi ở hàng ghế thứ hai cạnh cửa ra vào, Taehyung cũng rất ngạc nhiên khi
thấy Jeon Jungkook có mặt tại đây.

Song, khi nhìn thấy cô gái mềm mại như chim non nép vào người đứng bên cạnh cậu, mi tâm hắn không kiềm được khẽ chau lại, cảm thấy khung cảnh này rất chói mắt.

Thật khó chịu.

Không biết Kim Taehyung đang suy nghĩ điều gì, tuy kinh ngạc nhưng chung quy cũng chẳng phải là quá thân quen nên Jungkook rất nhanh đã thu hồi tầm mắt, không quan tâm đến hắn nữa.

"Cũng không phải chuyện gì quan trọng lắm đâu ạ. Chỉ là mấy hôm trước, mẹ em đi công việc vô tình ghé qua shop bán quần áo nam, thấy chiếc áo khoác rất đẹp, có vẻ hợp với anh nên bà ấy mua nó rồi bảo em mang tới cho anh" nói nói, Ahn Jiyeon đưa chiếc túi trong tay mình cho cậu.

Cầm lấy túi giấy, thử mở ra nhìn chiếc áo khoác màu xanh đen được xếp gọn bên trong, Jungkook không chút do dự khước từ.

"Không cần đâu, em bảo dì mang đến shop quần áo trả đi, chiếc áo này anh sẽ không nhận, về sau không cần phiền dì ấy.."

"Cái gì mà phiền chứ? chúng ta là người một nhà mà"

Không chần chừ, Jiyeon nắm lấy tay cậu, dùng ánh mắt chân thành tha thiết nhìn Jungkook, không quên bổ sung thêm một câu.

"Trong mắt em bác sĩ Jeon và dì Song đều chẳng khác gì ba mẹ ruột của em cả. Thậm chí em từ lâu đã muốn gọi họ một tiếng ba, mẹ rồi"

Tất cả sự chú ý đều đặt lên người cô nên Jungkook không thấy. Cách đó không xa, người nào đó khi nghe đến mấy chữ 'người một nhà', 'gọi họ là ba, mẹ' mặt lập tức đen lại, hai bên chân mày như sắp chạm vào nhau, ánh mắt cứ nhìn chòng chọc vào cái thứ ỏng ẹo đang nắm lấy tay Jungkook.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro