31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mảnh tối đen bủa lấy khiến tim cậu không khỏi gia tăng tần suất đập. Trong lòng thấp thỏm không yên, không biết hắn sẽ làm gì.

Dưới sự bất an của Jeon Jungkook, nửa người trên đột nhiên lạnh lẽo, cậu cảm nhận được có một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm cơ thể trần trụi mình.

Suy nghĩ ngày càng mơ hồ, giây phút đậu nhỏ trên ngực bị đối phương ngậm lấy, Jungkook không kiềm được phát ra tiếng rên nhỏ .

"Ha..đừng mà"

Sống lưng vô thức vặn vẹo, cảm giác tê dại trên ngực làm cho đầu óc mê muội, tựa như tất cả cảm quan đều tập trung hết vào đó, ra sức siết chặt lấy bàn tay to lớn đang đan vào tay mình.

Nghe tiếng kêu kiều suyễn vừa rồi của cậu, Taehyung như vừa uống vào một lọ xuân dược, tin tức tố tỏa ra nồng đậm, có xu hướng mất khống chế, hận không thể đem người dưới thân nuốt chửng.

Chuyên chú cắn mút, hắn ra sức giữ chặt tay cậu, nhấn mạnh trên nệm giường khiến cậu không cựa quậy được.

Trong lúc Jungkook không chú ý, tay còn lại của hắn thuận theo sống lưng mò mẫn xuống đào xinh, mạnh bạo xoa nắn.

"Ư.."

Cắn chặt môi, Jungkook để mặc hắn đùa bỡn cơ thể mình. Bị Kim Taehyung 'chiếu cố' như vậy, điểm nhỏ trên ngực cậu sưng đỏ, khiến ai ai nhìn thấy cũng muốn nhấm nháp.

"Jungkookie"

Thấp giọng gọi cậu, Taehyung vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng, dùng toàn bộ nhu tình thổ lộ ra.

"Em thích anh"

Thích anh chết đi được, thích đến tâm can quặn thắt lại.

"Bất kể là quá khứ hay hiện tại, em vẫn luôn một mực tìm kiếm anh, dõi theo anh"

"9 năm nay em không biết bản thân đã mơ bao nhiêu lần, tỉnh mộng bấy nhiêu lần nữa. Em mơ nếu ngày hôm đó, mẹ anh không ôm anh đi, em cũng không bị bảo an bắt giữ, thì có lẽ..."

"Em lúc 11 tuổi đã có thể nắm lấy tay anh lúc 13 tuổi rồi"

Khoảng thời gian 9 năm xa cách đó, có lẽ là tiếc nuối lớn nhất trong đời hắn, hoàn toàn không thể bù đắp được.

Thật ra vẫn còn một chuyện hắn chưa nói cho Jungkook biết. Ngày hôm đó không phải là lần đầu tiên cả hai gặp nhau, Taehyung đã để ý cậu từ lâu.

Hắn vẫn còn nhớ rất rõ, đó là một ngày đông chí, khi tuyết đầu mùa bắt đầu rơi.

Cậu lúc ấy không lớn lắm, trên người mặc một chiếc áo lông cừu màu trắng, đỉnh đầu đội mũ len cùng màu, thêu hình thỏ con.

Trên cổ choàng chiếc khăn đen lớn, nửa khuôn mặt nhỏ nhắn bị che mất, chỉ để lộ ra đôi mắt to tròn, trong trẻo.

Thấy hắn đang len lén quan sát ở đằng xa, cậu như cục bông nhỏ, nhanh chóng chạy tới chỗ hắn, mặc cho hắn tính tình hướng nội, trốn tránh thế nào cậu vẫn nhiệt tình lôi kéo tay hắn đi đắp người tuyết.

Là một đứa trẻ mồ côi, quanh năm chịu ngược đãi, đông đến, đừng nói là những thứ khác, ngay cả một cái áo ấm hắn cũng không có.

Nhìn đôi bàn tay bị lạnh đến phát cóng của hắn, khi đó không suy nghĩ nhiều, Jungkook liền cởi một bên bao tay ra đưa cho Taehyung.

Đối với Jungkook mà nói, đó có thể chỉ là một phần rất rất nhỏ trong tuổi thơ phong phú của mình, nhưng đối với hắn, đó lại là một trải nghiệm đủ để khắc ghi cả đời.

Vì ngoại hình quá mức phổ thông, nên dù cho hắn có cố gắng xuất hiện trước mặt Jungkook bao nhiêu lần đi nữa thì sự tồn tại của hắn vẫn luôn bị cậu vô thức lãng quên.

"Hức.."

Quần thể thao trên người đã sớm bị Taehyung cởi ra, đôi chân dài miên man  cùng bờ mông tròn trịa triệt để phơi bày trước mắt hắn.

Ngón tay thon dài của đối phương đang không ngừng ra vào bên trong cậu, cọ sát thịt mềm, dâm dịch thấm ướt cả tay. Hai ngón tay hắn không đủ thỏa mãn cảm giác trống rỗng của cậu, cơ thể Jungkook muốn thứ gì đó to hơn, có thể tiến vào sâu trong cung khẩu, đẩy tầng tầng mị thịt.

Toàn thân nóng như lửa đốt, lý trí chẳng còn sót lại bao nhiêu, gần như đã hoàn toàn bị dục vọng nhấn chìm, chân cậu không khống chế được mà vòng qua hông hắn, nức nở.

"Hức.. bảo bối, mau...mau tiến vào đi ạ .."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro