Chương 182: Nàng không nên đưa ta tới đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 182: Nàng không nên đưa ta tới đây


Nàng phải đi nhắc nhở Liễu Phượng Ngâm một tiếng.

Liễu Phượng Ngâm còn chưa ngủ.

Người tu hành, đối với yêu cầu về giấc ngủ không quá cao, đả tọa ngồi thiền cũng là nghỉ ngơi.

Trình Như Phong đến, đối với Liễu Phượng Ngâm mà nói, xem như là niềm vui bất ngờ.

Nhưng hắn còn chưa có mở miệng, Trình Như Phong đã nói: "Ta có việc muốn nói với ngươi."

"Là chuyện gì?" Liễu Phượng Ngâm hỏi.


Trình Như Phong không nói, trước tiên là đưa hắn tới trong viện của Bạch Ký Lam.

Tuy rằng Bạch Ký Lam đã đi rồi, nhưng trận pháp cũng còn ở đó, Trình Như Phong cũng có quyền hạn, ở nơi đó, tu vi dưới Nguyên Anh đều không thể nhìn trộm được.

Trình Như Phong là đề phòng Tư Không.

Ai mà biết y lẫn trốn ở nơi nào đó, biến thành người nào đó?

Đợi đã, nàng đột nhiên nhìn Liễu Phượng Ngâm đang đứng ở trước mặt, duỗi tay nhéo mặt hắn một cái. Vạn nhất Tư Không biến thành Liễu Phượng Ngâm, đợi nàng tới dụ nàng nói ra chuyện Cập Thời Hành Lạc Đồ thì sao?


Liễu Phượng Ngâm có chút dở khóc dở cười, "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"

"Chỉ là trước tiên xác định thật giả một cái đã."

"Thật giả?" Liễu Phượng Ngâm nhíu mày lại, "Thật giả cái gì?"

Trình Như Phong ngẫm lại chỉ là nhéo da mặt hình như cũng không thể xác định được, lập tức hỏi: "Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt là ở đâu?"

"Cao Ninh Thành."

"Cụ thể là ở đâu?"

"Gác mái nào đó?" Liễu Phượng Ngâm càng cảm thấy kỳ lạ, "Như Phong nàng sao rồi? Gặp phải ai giả mạo ta sao?"


Trình Như Phong nhất thời không đáp lại, bởi vì Mặc Bảo đang ở trong thức hải của nàng mắng nàng.

"Ngu ngốc, ngu ngốc, nàng đưa hắn vào Cập Thời Hành Lạc Đồ, là thật là giả không phải vừa xem là biết ngay sao?"

Cập Thời Hành Lạc Đồ là nơi không có linh khí, thuật biến hình gì đó đều mất công hiệu.

Trình Như Phong lại do dự, "Nhưng vạn nhất là Tư Không thật thì sao?"

"Vậy thì giữ y ở đây. Y cái loại người biến tới biến lui, đột nhiên mất tích căn bản không có người nào biết cả, không phải sao? Hơn nữa nàng còn đang ở trong trận pháp của Bạch Ký Lam. Sao nàng ngốc như thế? Do dự không quyết đoán! Lòng dạ đàn bà!"

Trình Như Phong :..........

Lần này đúng là nàng sai.


Nàng với Tư Không chẳng qua chỉ là từng ngủ qua vài lần mà thôi, y còn lừa dối nàng, hơn nữa hiện giờ y còn đang tra xét Cập Thời Hành Lạc Đồ, sớm muộn gì y cũng là một mối đe dọa, còn có gì phải lo nghĩ?

Mà Liễu Phượng Ngâm, khi nàng đem cầm hoàn lại cho hắn, cũng đã biết Cập Thời Hành Lạc Đồ ở trong tay nàng, cũng không cần thiết giấu diếm cái gì nữa.

"Ngươi có tin ta không? "Trình Như Phong phục hồi tinh thần, hỏi Liễu Phượng Ngâm .

Liễu Phượng Ngâm gật gật đầu, lại có chút lo lắng, hỏi: "Tối nay rốt cuộc có chuyện gì với nàng vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"

Trình Như Phong nắm tay hắn, "Trước tiên ta dẫn ngươi đi đến một nơi!"

Liễu Phượng Ngâm vừa mới gật đầu lần nữa, trước mắt bỗng chợt tối sầm, khi nhìn thấy rõ, đã thay trời đổi đất.

Vẫn là cảnh tượng hiện đại của hai con phố kia.


Năng lượng của Cập Thời Hành Lạc Đồ không đủ, gần đây Mặc Bảo không làm biến hóa nào khác.

Nhưng cũng đã đủ khiến cho Liễu Phượng Ngâm chấn kinh rồi. "Đây... đây là?"

Trình Như Phong đánh giá Liễu Phượng Ngâm từ trên xuống dưới, thấy hắn đích thật không có biến hóa gì, mới nhẹ nhàng thở ra.

Liễu Phượng Ngâm cảm khái cao ốc building trước mắt xong rồi, liền phản ứng lại, "Cập Thời Hành Lạc Đồ? Nó biến thành như vậy?"

"Ừm." Trình Như Phong gật đầu.

Liễu Phượng Ngâm an tĩnh nửa khắc, liền nhẹ nhàng nói: "Nàng không nên mang ta tới đây. Trước đó cũng không nên đem 'Minh Tuyền' trả lại cho ta."

Trình Như Phong nói: "Ngươi nếu tin tưởng ta, ta đương nhiên cũng tin tưởng ngươi."


Liễu Phượng Ngâm lắc lắc đầu, "Ta đương nhiên sẽ không bán đứng nàng, nhưng nàng không biết Tu Chân giới có biết bao biện pháp có thể khiến cho người ở trong lúc vô ý thổ lộ ra lời thật, tỷ như, một cái trực tiếp nhất, lục soát hồn."

"Sao có thể."

"Vạn nhất thì sao?"

Trình Như Phong há miệng, lại không biết phải phản bác như thế nào.

Liễu Phượng Ngâm nói: "Hiện tại nàng có thể khống chế khí linh không?"

Trình Như Phong gật gật đầu, "Miễn cưỡng một chút."

"Vậy một hồi lúc đi ra ngoài, biểu nó xoá sạch đoạn ký ức này của ta đi."

Lúc ở Cao Ninh Thành, Cập Thời Hành Lạc Đồ có thể đồng thời thay đổi ký ức của nhiều người, thiết nghĩ vấn đề này cũng không khó.


Nhưng Trình Như Phong bĩu môi, đột nhiên có chút khó chịu.

Ký ức cái thứ này, là có thể tuỳ ý sửa đổi sao? Liễu Phượng Ngâm như thế, chỉ là vì muốn bảo hộ nàng.

Rõ ràng nàng tới tìm Liễu Phượng Ngâm , là muốn nhắc nhở hắn.

Liễu Phượng Ngâm duỗi tay kiểm tra nàng, "Sao vậy? Tối nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nàng tới tìm ta, là có liên quan tới ta sao?"

Trình Như Phong liền đem chuyện của Tư Không nói một lần, chủ yếu là nói y hoài nghi Liễu Phượng Ngâm.

Liễu Phượng Ngâm lại nhíu mày, "Nàng quá mạo hiểm. Lúc trước thì không nói, y lộ diện ở Thúy Hoa Phong, nàng nên nói cho chúng ta biết, mà không phải lén lút làm giao dịch gì đó với y. Vạn nhất lòng y không có ý tốt thì sao?"


"Như Phong" Hắn nhìn mặt nàng, đứng đắn kêu một tiếng, "Càng tin tưởng chúng ta một chút, càng ỷ lại chúng ta một chút, không sao cả. Không cần lúc nào cũng muốn tự mình giải quyết tất cả. Nếu như vạn nhất nàng xảy ra chuyện, hậu quả càng không dám tưởng tượng, nàng có hiểu không?"

Trình Như Phong suy nghĩ lại, kỳ thật nàng cũng biết chuyện mình ở cùng với Tư Không, thật là có chút lỗ mãng.

Tuy rằng cảm giác mà người này cho nàng không có xấu gì mấy, nhưng nói đến cùng nàng căn bản vẫn là không hiểu biết y.

Về phần tình cảm của tình một đêm nhiều lắm thì ít dùng cũng rất khó nói, vả lại cũng có loại người vô tình giống như Nam Cung Hữu, chơi xong trở tay liền giết người diệt khẩu.

Nàng lúc này lập tức ngoan ngoãn gật đầu nhận sai.


Liễu Phượng Ngâm mới nói: "Cho nên, nàng dẫn ta tới nơi này, là vì nghiệm chứng ta có phải do y biến thành phải không?"

Trình Như Phong lại gật đầu.

Liễu Phượng Ngâm suy nghĩ một hồi, nói: "Loại thuật biến hóa tinh diệu đến ngay cả người bên gối cũng phân không rõ, đích thật phiền phức, chúng ta cũng không thể mỗi lần gặp mặt đều nói ám hiệu trước?"

Hắn vừa nói như thế, Trình Như Phong đột nhiên giật mình, Tư Không thật sự có thể biến thành nữ nhân.

Vạn nhất y biến thành bộ dáng của nàng đi lừa gạt những người khác thì sao?

Liễu Phượng Ngâm vừa thấy biểu tình của Trình Như Phong, lập tức liền hỏi: "Còn có ai biết chuyện về Cập Thời Hành Lạc Đồ?"


"Bạch Ánh Sơn biết, Bạch Ký Lam thì.... nếu hắn chịu tốn tâm tư suy đoán một cái, hơn phân nửa cũng biết rồi."

"Vậy vẫn còn tốt." Liễu Phượng Ngâm nói, "Y hơn phân nửa là không dám đi tìm Bạch Ký Lam, Bạch Ánh Sơn hiện giờ hẳn là ở trên đường về Thiên Kiếm Tông, nếu như nhìn thấy nàng, khẳng định sẽ sinh ra nghi ngờ trước. Hơn nữa nàng lúc này là không có khả năng rời khỏi Thúy Hoa Phong. Lát nữa đi ra ngoài nàng truyền tin cho Bạch Ánh Sơn là được."

Trình Như Phong gật gật đầu. Liễu Phượng Ngâm lại nói: "Lần sau y còn xuất hiện ở trước mặt nàng, nàng trực tiếp thu y vào nơi này cho xong. Hiện giờ nàng là Kim Đan, khống chế khí linh thu lấy người có tu vi dưới Nguyên Anh hẳn là không có vấn đề gì?"

Trình Như Phong thở dài, "Ngươi với Mặc Bảo còn ăn ý hơn, lúc trước Mặc Bảo nên chọn ngươi mới đúng."

Liễu Phượng Ngâm còn chưa trả lời, Mặc Bảo đã "Phi" một tiếng, trực tiếp đem hai người bọn họ ném ra ngoài.

Liễu Phượng Ngâm chưa thấy người, nhưng nghe tiếng "Phi", không khỏi nhíu mày, "Khí linh?"

Trình Như Phong bất đắc dĩ gật đầu.


"Tính tình thật nóng nẩy."

Trình Như Phong :....

Ha ha. Đâu chỉ có nóng nẩy!

Liễu Phượng Ngâm lại nói: "Quên xóa sạch ký ức của ta rồi."

Trình Như Phong:......

Mặc Bảo nhà nàng lúc tức giận ngay cả nàng cũng bị trực tiếp ném ra ngoài, còn nhớ rõ cái này sao?

Liễu Phượng Ngâm chỉ có thể thở dài, nói: "Lần sau đi, dù sao gần đây hẳn là sẽ không có việc gì. Hoặc là..... " Hắn nhìn Trình Như Phong , "Nàng mau tu hành, tiến thêm mấy giai đi, thì sẽ không còn ai dám tùy tiện coi nàng là quả hồng mềm."

Vả lại Tu Chân giới chính là nơi thực lực vi tôn, nàng nếu như kết Anh, cũng có thể đi dọc đi ngang giống như Bạch Ký Lam vậy.

Nhưng tu hành tiến giai loại sự tình này, nói tiến là có thể tiến sao?


Trình Như Phong cũng chỉ có thể cười cười, hiện giờ trước nhất lấy ra tờ truyền tin phù, thông báo cho Bạch Ánh Sơn về chuyện của Tư Không.

Liễu Phượng Ngâm từ phía sau ôm lấy nàng.

Trình Như Phong còn cầm tờ truyền tin phù, quay đầu hỏi, "Sao vậy?"

Liễu Phượng Ngâm dán bên tai nàng, thấp giọng nhỏ nhẹ nói: "Tu hành cùng nàng."

Hắn nói như thế, thuận tay liền giúp nàng phát tờ truyền tin phù đi.

Hắn hiển nhiên chính là cố ý.


Lưu trong tờ truyền tin phù chính là thần niệm của Trình Như Phong, nhưng lại là do Liễu Phượng Ngâm phát đi. Là sợ Bạch Ánh Sơn không biết bọn họ ở bên nhau sao?

Trình Như Phong có chút dở khóc dở cười.

Nhưng giọng nói nhẹ nhàng ấm áp lại mang chút từ tính của Liễu Phượng Ngâm xoay chuyển ở bên tai nàng, cả người nàng đều đã tê rần hết nửa người, sao còn biết so đo cái này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro