Chương 96: Ta X, lại nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 96: Ta X, lại nữa?


Trình Như Phong mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm ở trên giường, chăn gấm thêu hoa, màn lụa buông xuống, bên cạnh nàng hình như còn có một mỹ nhân.

Phản ứng đầu tiên của nàng là "Ta X, lại nữa?"

Lần này ký ức của nàng thật là phi thường rõ ràng.

Nàng lên đảo Sương Mù, trải qua ngàn đắng vạn cay, tựa hồ có thể nói là vào sinh ra tử, mới qua mấy cửa ải, chém yêu thú leo huyền nhai vượt qua cơ quan còn có luyện đan gì đó, sau đó là một cửa ải mới, là một cái phòng phong kín.

Chính xác mà nói, có thể chỉ là một nửa.

Hình dạng căn phòng, một bên là hình tròn, một bên vách tường còn lại là hình đường cong chữ S.


Nàng có thể nhìn thấy trên mặt đất một nửa hình cá âm dương, chỗ mắt cá đặt một cái đệm ngồi.

Ngoài ra, trong phòng cái gì cũng không có, cũng không có đường ra cũng không có biển báo, Trình Như Phong suy nghĩ, chỉ có thể ngồi xuống trên tấm đệm.

Mới ngồi xuống không lâu, tâm thần nhoáng lên, dường như thế giới xung quanh lại thay đổi.

(Hình cá âm dương : hình bát quát, hình dáng hai con cá trắng và đen)


Mở mắt ra chính là đang nằm trên giường.

Trình Như Phong thở dài, lần này lại là cửa ải gì?

Mỹ nhân bên cạnh tựa hồ bị tiếng thở dài của nàng làm kinh động, cười duyên nói: "Than thở cái gì? Người ta không phải đã đáp ứng với chàng rồi sao? Chuyện mà chàng nói, bảo đảm làm thỏa đáng cho chàng, còn không vui sao?"

"A, không phải......" Lời nói mới vừa ra khỏi miệng, Trình Như Phong liền ngây ngẩn cả người.

Đây không phải là giọng nói của nàng.

Thậm chí giọng nói này không phải giọng của nữ nhân.


Nàng nâng tay lên, bàn tay to lớn, ngón tay thon dài, lại nhìn lên trên là cánh tay mạnh mẽ cường tráng...... Đây là một cánh tay của nam nhân.

Trình Như Phong không dám tin mà sờ sờ yết hầu, có hầu kết.

Nàng xốc chăn lên, nhìn xuống phía dưới, bộ ngực thẳng băng, cơ bụng rắn chắc, phía dưới đám cỏ um tùm, là một cái côn thịt màu đỏ sậm.

Nàng hiện tại...... thật là một nam nhân không có sai.

Trình Như Phong trợn tròn mắt há hốc mồm.

Đây là chuyện gì?

Nàng vì sao biến thành một người nam nhân?


"Á." Bởi vì chăn đột nhiên bị xốc lên, mỹ nhân bên cạnh kêu sợ hãi một tiếng, lại duỗi tay ôm lấy Trình Như Phong, "Sao vậy? Chàng không có lương tâm mà, vừa mới dỗ ngọt người ta đáp ứng thay chàng làm việc, quay đầu lại là muốn rời đi?"

Trình Như Phong căn bản không biết chuyện gì, thậm chí nàng có điểm làm không rõ, hiện tại nàng rốt cuộc là người nào.

Mỹ nhân kia đã duỗi tay nắm lấy "côn thịt" của Trình Như Phong không bỏ, "Nói như thế nào cũng phải hầu hạ ta một lần nữa mới được."

Trình Như Phong hít hà một hơi.

Cảm thấy cảm giác này thật là quá vi diệu.


Nàng rõ ràng là một nữ nhân, lại bị một nữ nhân khác nắm lấy "côn thịt"...... Nàng trước nay không có "mọc" qua cái thứ này, nhưng lúc này khoái cảm truyền đến lại là chân thật.

"Côn thịt" của nàng thực mau liền cương cứng lên ở trong tay mỹ nhân kia.

Đây là cảm giác của nam nhân sao? Quả nhiên ở tại phương diện này cũng quá dễ dàng xúc động.

Trình Như Phong một mặt nghĩ như vậy, thân thể đã không tự chủ được bắt đầu thẳng lưng đưa đẩy ở trong tay mỹ nhân kia.

"Không cần sốt ruột," mỹ nhân kia nói, ngồi vắt ngang ở trên người Trình Như Phong, đem côn thịt đã trở nên thô tráng cứng rắn của nàng đưa vào trong hoa huyệt của chính mình. Mỹ nhân kia phát ra tiếng rên rỉ phóng đãng thỏa mãn, "Chàng làm cho ta thoải mái, ta sẽ làm chàng thoải mái."


Thân thể mềm mại tuyết trắng của mỹ nhân kia không ngừng lên lên xuống xuống, kịch liệt vặn vẹo, đôi vú đầy đặn ở trước mắt Trình Như Phong lắc lư tạo ra nhũ sóng mê người.

Tay của Trình Như Phong tự động nâng lên, nắm lấy đôi vú lớn non mềm vuốt ve, càng phối hợp động tác của mỹ nhân kia, nâng mông lên mạnh mẽ cắm lên trên.

Mỹ nhân kêu đến càng thêm dâm đãng, "Á...... Trời à...... rất đã nha..... Tiểu oan gia của chàng cắm thật sâu, từ khi được chàng, ta mới biết được, thì ra trên đời còn có chuyện vui sướng đến như vậy ...... A! A! A! A a! A! Chàng cái đại bảo bối ...... Cắm đến tử cung rồi ...... A! A...... Muốn ra rồi! A...... A......"

Mỹ nhân kia ngẩng đầu lên thét chói tai, tóc dài đen nhánh hất ra sau người, Trình Như Phong chỉ cảm thấy có một dòng nước ấm tưới lên trên quy đầu, vô cùng kích thích sảng khoái. Hiển nhiên mỹ nhân kia đã đến cao trào.


Nhưng Trình Như Phong lại còn không có thỏa mãn...... Chính xác ra, là thân thể hiện tại của nàng còn không có thỏa mãn. Trình Như Phong trực tiếp trở mình, đem mỹ nhân kia đặt nằm ở trên giường, đem hai chân của mỹ nhân kia mở ra đặt lên trên vai mình, đôi tay nắm lấy cặp mông của mỹ nhân kia, tiếp tục lỗ mãng đưa đẩy, chỉ khiến cho mỹ nhân kia rên rỉ kêu không ngừng.

Trình Như Phong đột nhiên ý thức được một chuyện, kỳ thật nàng hẳn là không phải biến thành một người nam nhân, mà là hồn vía bám vào trên người của một nam nhân, thật giống như quỷ bám vào người vậy. Nàng có thể khống chế thân thể này làm một ít động tác nho nhỏ, nhưng loại hành động mang theo bản năng mãnh liệt này, lại căn bản không phải do Trình Như Phong quyết định. Nàng chỉ có thể cúi đầu nhìn côn thịt của "chính mình" dính đầy dâm thủy hơi bóng loáng ra ra vào vào ở trong tiểu huyệt hồng diễm mềm mại của mỹ nhân kia. Nhưng cảm thụ không sót một chút nào, toàn bộ phản ứng chân thật truyền đến đại não của nàng.


Xúc cảm truyền đến từ bàn tay bóp lấy cặp mông mềm mại lại có đàn hồi của mỹ nhân, khoái cảm truyền đến từ côn thịt ở trong tiểu huyệt bị tầng tầng lớp lớp bao vây đè ép liếm mút, trong huyết mạch giống như bị điện giật tê dại kích thích......

Thì ra cảm giác của nam nhân đang làm tình là cái dạng này sao?

Khoái cảm mãnh liệt dễ dàng như vậy là có thể có được.

Mà ở ngay giây cuối cùng bắn tinh, càng là sảng khoái đến giống như pháo hoa nổ tung ở trong đầu, thật là dục tiên dục tử.

Trình Như Phong thở hổn hển nằm ở trên người mỹ nhân kia, không khỏi suy nghĩ, trước kia sư huynh có nói, nam nhân như vậy nữ nhân như vậy, trời sinh phù hợp gì gì đó, nhưng kỳ thật thật không công bằng.


Làm một nữ nhân, mặc dù thân thể của nàng đã bị dạy dỗ thành thục, nhưng ở trên chuyện làm tình muốn được đến khoái cảm, đều cần phải do chính mình điều động cảm xúc cùng phối hợp với đối phương. Một động tác không đúng, đều sẽ khiến cho mất hứng, muốn cao trào, càng không dễ.

Đời này của nàng coi như có vận khí tốt, nam nhân mà nàng gặp phải đều rất lợi hại, còn đời trước...... đừng nói đến cao trào, ngay cả rên rỉ kêu giường, cũng hơn phân nửa đều là giả vờ.

Hơn nữa nàng cũng xem qua một ít tài liệu điều tra, nói tám mươi phần trăm phụ nữ trong nước, đều chưa từng có cao trào khi làm tình. Nàng nghĩ cho dù số liệu này không đủ chính xác, nhưng hơn một nửa chắc khẳng định là như vậy.


Đại đa số phụ nữ, đại khái chỉ đem loại sự tình này trở thành một loại nghĩa vụ, hoặc là chỉ vì nối dõi tông đường.

Nhưng đàn ông thì không phải như vậy.

Chiếu theo lời mới vừa nói, nàng rõ ràng không quen biết mỹ nhân này, nhưng từ khi mỹ nhân này sờ "côn thịt" của nàng, nàng vẫn luôn thực sảng khoái. Vuốt ve cọ xát vuốt ve đưa đẩy đè ép phun ra...... Mỗi một quá trình mỗi một động tác, đều tựa hồ có thể mang đến khoái cảm vô tận. Thậm chí Trình Như Phong đều lý giải được vì sao rất nhiều nam nhân thích trong khi làm tình mắng ra lời thô tục, bởi vì thật là mẹ nó quá sảng khoái mà.

Trách không được các nam nhân đều thích làm tình đến như vậy, làm không biết mệt mà.

Thân thể mà Trình Như Phong bám vào vừa mới nghỉ ngơi một hồi, liền ngồi dậy, duỗi tay lấy quần áo treo ở đầu giường chuẩn bị muốn mặc vào.


Mỹ nhân kia cũng ngồi dậy, từ phía sau ôm lấy hắn, kề sát ở trên lưng hắn cò cọ.

Trình Như Phong nghe được "chính mình" cười khẽ một tiếng, nói: "Sao vậy? Còn chưa có cho nàng ăn no sao?"

"Không đủ." Mỹ nhân kia hờn dỗi nỉ non, "Ta ...... thật là hận không thể khiến cho chàng ngày ngày đêm đêm mỗi thời mỗi khắc đều cắm ở trong tiểu huyệt của ta."

Thân thể đó quay đầu qua hôn mỹ nhân kia một cái, "Ta cũng hận không thể mỗi ngày đều hung hăng làm nàng, đem nàng cái dâm phụ này cắm tới hư luôn mới được. Nhưng hôm nay thật phải đi rồi, bằng không bị người khác phát hiện thì phải làm sao?"

Mỹ nhân kia lúc này mới lưu luyến mà từ từ buông lỏng tay, lại tràn ngập chờ mong hỏi: "Đêm mai còn tới hay không?"


"Nàng chỉ cần làm tốt chuyện mà ta giao phó, chờ ta chấp chưởng Ưng Dương Phủ, còn sợ chúng ta không có ngày lành để qua sao?"

Người nọ nói như vậy, lại ở trên phong nhũ của mỹ nhân xoa nhẹ một cái, "Đến lúc đó mỗi ngày cắm đến nàng không xuống giường nổi cũng đều được cả."

Mỹ nhân kia liền vui mừng mà hầu hạ hắn mặc quần áo.

Trình Như Phong lại có chút sửng sốt, Ưng Dương Phủ?

Là Ưng Dương Phủ mà nàng biết đến kia sao?


Nam nhân mà Trình Như Phong bám vào người đem quần áo từng cái mặc vào, sau đó đến trước gương búi tóc.

Trình Như Phong nhìn người trong gương, kinh hoảng đến rùng mình.

Người này nàng đã gặp qua một lần.

Hắn kêu Nam Cung Hữu.

Trường Không công tử - Nam Cung Hữu.

    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro