5. Khóc đi em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khóc đi em! Khóc thuở ấy thơ ngây
Như thương đóm vào buổi ngày bay lạc
Như hận bão đắm thuyền vùi sóng bạc
Như điếu ngài lao lửa xác tàn tro

Khóc đi em! Hôm trót lỡ chuyến đò
Kêu chẳng đặng, ngồi co ro bến vắng
Gió thổi hoài dường chưa từng muốn lặng
Táp thân gầy, vần vũ chặng đường đêm

Khóc đi em! Khóc những buổi say mèm
Trời nghiêng đổ, còn đất mềm vũng lội
Xiêu chân bước không tay ai cho với
Trong mơ màng, toan cắt sợi phù du

Khóc đi em! Khóc những đêm không ngủ
Suốt canh dài tìm mãi một lời ru
Một lời ru dìu hồn khỏi thâm u
Khi vào giấc mộng thôi cơn quấy dữ

Khóc đi em! Khóc rửa nụ cười,
Sai và đau đời ai lại chả
Cứ khóc thỏa, cho lệ nhòa những lệ
Một kiếp người dễ được thiên thu
Đời bủn xỉn, biếu đâu hoài nước mắt
Khóc xong rồi, ta sống tiếp nhe em!
Vùng mộ địa nào chắc sầu sẽ lịm
Nơi dương trần ta biết sáng chồng đêm.

Khóc đi em! Cho dòng trăng máu cạn
Trăng những mộng mê, máu nẻo về.

Khóc đi em! Cho hết nề buồn khổ
Em khóc đi! Ướt đẫm để rồi khô.

.

.

.

20/03/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poem