chương 14; Tô Nhân hờn dỗi ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh rể... Em đau quá..."

Tô Nhân kịch liệt giãy giụa, không ngừng đấm đánh lồng ngực Chu Mộ Ngôn.

"Nhân Nhân đừng nhúc nhích..."

Chu Mộ Ngôn cũng không chịu nổi, nộn huyệt cô em vợ quá mức chặt chẽ khẩn trí, tầng tầng lớp lớp mị thịt của cô bức đến hắn một bước cũng khó đi, cái trán nam nhân thấm ra từng giọt mồ hôi lớn, cường ngạnh đến ấn mông nhỏ thiếu nữ muốn tiếp tục hướng bên trong đỉnh.

"Anh rể... Em thật sự đau quá... Cầu xin anh, chúng ta về nhà được không?"
Tô Nhân ô ô khóc lên, nước mắt tuông trào lăn xuống, bộ dáng ủy khuất thật là đáng thương. Chu Mộ Ngôn hôm nay kỳ thật cũng không nghĩ g bên ngoài phá thân em vợ, theo kế hoạch hắn chỉ muốn dạy cho Nhân Nhân học bơi, bước đầu để cho cô quen thuộc  thân thể của nhau, ai biết vừa rồi cô rơi xuống nước hoảng loạn tay làm rớt quần bơi mình, hai người ôm nhau như thiên lôi câu lấy địa hỏa, hắn căn bản khống chế không được, nhắm mắt lại nặng nề thở dài, cái vóc dáng này của em vợ khiến hắn cương ngạnh sắp phát nổ, lại không thể không dừng lại. Cô gái nhỏ chính là rất dễ tổn thương, đau chân xíu là khóc, rơi xuống hồ khóc, nếu phá thân xử còn muốn khóc.

"Vậy anh rể, hiện tại làm sao bây giờ? Anh vừa rồi cũng sờ soạng đã cứng  như vậy, Nhân Nhân làm anh rể bắn ra được không? Bắn ra xong chúng ta liền trở về."

"Em đau... Em không cần..."
Chu Mộ Ngôn hôn hôn má Tô Nhân nói:
"Vậy Nhân Nhân dùng cái miệng nhỏ giúp anh rể bắn ra được không?"

"Không cần..."
Cô mới không cần ăn cái đồ vật kia của hắn. Chu Mộ Ngôn nghĩ nghĩ, ôm Tô Nhân bước đến một bên bể bơi, đem nữ nhân xoay người, để tay cô vịn bên cạnh hồ, xoa xoa mông trắng nõn, côn thịt thô dài cắm vào giữa hai chân cô em vợ.

"Anh rể... Không cần..."
Truyện đăng duy nhất trên wattpad với nick Hoằng Vũ + khavyvu😘😘
Tô Nhân kinh hoảng kêu lên, giống thỏ con bị sói xám săn bắt liều mạnh chối chạy, đồ vật như lửa nóng kia lại đỉnh đỉnh mình, Tô Nhân thật sợ hãi.

Chu Mộ Ngôn ấn eo thon, hôn hôn vành tai dụ dỗ nói:
"Nhân Nhân đừng nhúc nhích...anh rể hôm nay không thao huyệt, Nhân Nhân dùng chân giúp anh rể bắn ra, rất nhanh sẽ xong,  tới đây đem chân kẹp chặt chút, mông nhỏ lại vểnh cao chút."

Hạ thân Chu Mộ Ngôn liều mạng đụng phải đĩnh kiều mông nhỏ, một chút nhanh hơn một chút, tay xoa xoa  hai bầu ngực thiếu nữ không ngừng, quy đầu hung hăng ma sát huyệt khẩu.

Thân thể tê dại từng đợt khoái cảm dâng lên, Tô Nhân cắn môi, trong miệng vẫn không ngừng phát ra rên rỉ nhỏ vụn, quay đầu nhỏ giọng cầu xin anh rể.

"Anh rể,anh đã ổn chưa ... Em khó chịu... Không đứng được..."

Vòng eo nam nhân  không ngừng quát lộng, hút đầu lưỡi nhỏ nhỏ tấm tắc rung động:
"Ngoan, Nhân Nhân, nhịn một chút, anh rể sắp bắn ra."

Cô em vợ thật đúng là vưu vật trời sinh, chỉ là thao nộn nộn chân tâm đã khiến cho chính mình sướng đến không nhịn được, từng đợt ma sát mang theo khoái ý từ xương sống dâng lên, Chu Mộ Ngôn cũng không muốn nhịn, cắn răng đem quy đầu cắm vào tiểu huyệt, để ở huyệt khẩu bắn ra.

"Nhân Nhân thật ngoan... Anh rể thật thoải mái..."
Chu Mộ Ngôn sau khi bắn tinh cả người thoải mái, nắm lấy gương mặt nữ nhân ôn nhu hôn môi, thở dốc hỏi, "Nhân Nhân có thích anh rể không?anh rể rất thích Nhân Nhân."

"Anh là  anh rể của em, sao anh lại có thể như vậy?"

Tô Nhân vô lực nằm ở bên cạnh bể bơi, thương tâm khóc lên, cô không nghĩ ra anh rể rõ ràng vẫn là người tốt như vậy, như vì sao lại làm vậy với mình?

Nhưng Tô Nhân không thể nói ra, mỗi khi ba mẹ nhắc tới anh rể Mộ Ngôn luôn khen không dứt miệng, khen chị lấy được chồng tốt, nếu để chị gái biết việc xảy ra hôm nay chắc chắn sẽ rất đau lòng.
Tô Nhân trong lòng ủy khuất lại bất đắc dĩ, cô phải đi, không được tiếp tục ở trong nhà anh rể,  hôm nay phải lập tức về trường học.

Dọc theo đường đi Chu Mộ Ngôn lái xe, ánh nhìn từ kính chiếu hậu không nhịn được đánh giá cô em vợ. Tô Nhân đúng là giận thật, không nói lời nào cũng không ngồi ghế cạnh ghế lái,  mặt hướng tới ngoài cửa sổ, chóp mũi hồng hồng, thỉnh thoảng nghẹn ngào.
Vừa rồi...
Hắn nhấp môi, bản thân hắn đúng là có hơi xúc động, nhưng cũng không hối hận, hắn là đàn ông, đối diện một thân thể thiếu nữ mị hoặc sinh hương  bổ nhào vào trong lòng ngực, hắn có thể khống chế được chính mình mới là lạ! Huống chi trong khoảng thời gian này cùng Nhân Nhân ở chung, tính cách cô bé hoạt bát lại ngây thơ, mỗi lần đối với hắn luôn ngọt ngào gọi anh rể, khiến tâm can hắn đều phải hóa thành nước mùa xuân.

Trước kia đều là nhân lúc Nhân Nhân uống say sau mới đến phòng cô hôn hôn sờ sờ, trừ bỏ lần đầu tiên khống chế không được bắn vào tiểu huyệt cẩn thận thu dọn đã lâu, những lần sau đó đều mang bao, làm sao có cơ sở như hôm nay cùng Tô Nhân da thịt tương dán tràn ngập khoái cảm?
Trong chốc lát nghĩ ngợi vẫn là nên dỗ dành cô gái nhỏ !

😘 NHỚ VOTE CHO AD NHÉ😘😘

Truyện đăng duy nhất trên wattpad với nick Hoằng Vũ + khavyvu😘😘

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN 𝕎🅰𝕋𝕋🅿𝔻
WEB TRUYENKIWI1, TRUYENFULL, TRUYENHD, TRUYEN4u. NET, LOVETRUYEN, STRUYEN, FREETRUYEN, TRUYEN360, MUATRUYE... ĐỀU LÀ THỨ ĂN CẮP KHỐN NẠN 😡😡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro