chương 29: Vụng về va chạm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Nhân khóc đến thảm hại hơn, lôi kéo cánh tay Chu Mộ Ngô không bỏ.
"Anh rể... Anh thật muốn cùng chị ly hôn sao? Không ly hôn được không?"
"Nhân Nhân, em là không muốn anh và chị của em ly hôn, hay là luyến tiếc anh?"
Chu Mộ Ngôn đem Nhân Nhân ôm ở trong ngực, nhìn đôi mắt cô nhẹ giọng hỏi.

"Em không muốn anh cùng chị ly hôn..."

( Về sau anh không phải anh rể em, không bao giờ sẽ đối xử  tốt với em như vậy! ) Câu nói kế tiếp Nhân Nhân  không dám nói, cô  thật sự luyến tiếc anh rể, một chút cũng không muốn để hắn rời đi.

"Đứa nhỏ ngốc."
Chu Mộ Ngôn nhẹ vỗ về gương mặt nhỏ, ngón cái ở trên hai cánh môi đỏ tinh tế vuốt ve, cúi người chậm rãi hôn xuống.
"Ưm.. Anh rể .."

Tô Nhân theo bản năng đi đẩy hắn, phát ra thanh âm nhỏ vụn nỉ non, lập tức bị môi lưỡi như lửa nóng lấp kín.

"Ưm..."

Toàn thân Nhân Nhân tê dại ý loạn tình mê, anh rể chỉ là hôn mình, khiến cho phía dưới tràn ngập xuân thủy mịch mịch chảy ròng, nữ nhân nhắm hai mắt, tay bám lấy cổ nam nhân, vươn đầu lưỡi cùng hắn hôn nồng nhiệt.

Trong phòng có máy sưởi, Tô Nhân chỉ ăn mặc áo ngắn cùng quần đùi, tứ chi sáng choang lượng đến loá mắt, Chu Mộ Ngôn tùy ý vuốt ve thân thể thiếu nữ mềm mại, tay từ ngực vói vào nắm nhũ phong đầy đặn  không ngừng xoa nắn.

"Ưm.."
Nhân Nhân muốn đẩy đẩy ra, nhưng tay Chu Mộ Ngôn lại đổi sang bên kia, miệng bị gắt gao lấp kín không thể nói chuyện, chỉ có thể từ bỏ mặc hắn khinh bạc.
"Ohhh.. .. Ưm..."

Tô Nhân gắt gao nhắm hai mắt, trên mặt đỏ ửng theo Chu Mộ Ngôn không ngừng vuốt ve càng thêm mê người, ngón tay Chu Mộ Ngôn nhéo nhéo đỉnh anh đào nhẹ nhàng vê động, dưới thân cự căn như lửa nóng cứng rắn dán bên trong đùi không ngừng cọ xát.

"Anh rể... Ohhh..."

Nữ nhân cả người rùng mình, sắp đứng thẳng không được, mềm mại ngã vào trong lòng ngực nam nhân.  Chu Mộ Ngôn thấp thấp thở hổn hển, đem áo trên người Nhân Nhân cởi xuống, một đôi nhũ phong trắng nõn no đủ vú lỏa lồ hiện ra trước mặt, đầu vú phấn nộn run nhè nhẹ.

"Không cần..."

Muốn ngăn cản đã không kịp, Chu Mộ Ngôn há mồm ngậm lấy nơi kiề nộn liếm hút, tay từ quần đùi vói vào, xoa sờ mông nhỏ tròn trịa.

"Nhân Nhân, làn da em thật hảo họat..." Ngón tay Chu Mộ Ngôn chuyển qua chân tâm thiếu nữ, phấn nộn không ngừng vỗ về chơi đùa, thấp thấp cười nói.
"Còn chảy thật nhiều nước,  để anh nhìn xem Nhân Nhân nước là từ nơi nào chảy ra được không?"

Chu Mộ Ngôn ôm nữ nhân bước nhanh đến trên giường, nhanh chóng đem hai người lột sạch, âm hộ thiếu nữ cao ngất bên trên chỉ có mấy sợi lông mao thưa thớt,  giữa hai chân kia một mạt phấn nộn mê người chảy ra dâm dịch, Chu Mộ Ngôn dọc theo môi Nhân Nhân đi xuống, cổ, ngực, bụng nhỏ, đùi toàn hôn biến.
Tô Nhân nhắm chặt mắt, da thịt hơi hơi rùng mình, gương mặt đỏ bừng, muỗi hừ hừ hờn dỗi nói:

"Anh rể... Anh đừng hôn..."

"Nhân Nhân thân mình đẹp."

Chu Mộ Ngôn hiểu ý cười, nằm ở trên người em vợ, tay xoa xoa hai ngực trắng nõn thay phiên hút liếm, đầu lưỡi dùng mọi cách trêu chọc, thẳng đến hai viên kiều diễm trở nên hồng quang tinh lượng, hắn mới lưu luyến ngẩng đầu, một lần nữa hôn lấy kia đôi môi đỏ, hút đầu lưỡi nhỏ tấm tắc rung động.
"Ưm... Ưm.. Anh rể .."

Nữ nhân bị hắn hôn đến hô hấp không thông,  không tự chủ được ôm hắn, ngực nhanh chóng phập phồng, hạ thân hai người trần trụi cọ xát lẫn nhau.

"Ưm..."

Cảm thấy một cây lửa nóng thô dài đỉnh ở huyệt khẩu manh động,khoái cảm tê tê dại dại thật thoải mái, Nhân Nhân xoắn mông nhỏ chủ động phối hợp.
Chu Mộ Ngôn đỡ côn thịt của mình,  cực đại qυყ đầυ dính đầy dâm thủy̠, ở trên môi âm hộ nhẹ nhàng cọ xát, tìm kiếm điểm mẫn cảm đâm thọc.

"Ưm... Ahhh..."
Hắn ma sát trong chốc lát, nhìn thiếu nữ gương mặt ửng hồng, liền cố ý dừng lại không động, Tô Nhân phe phẩy mông, trong miệng khó nhịn rên rỉ, cái đồ vật kia lại không giống vừa rồi, cô mở mắt ra nghi hoặc mà nhìn anh rể,  Chu Mộ Ngôn cũng mỉm cười đánh giá cô.

"Anh rể.."
Nữ nhân cắn môi nhỏ giọng cầu xin.

"Gọi anh làm gì?"

Nhân Nhân lại nói không nên lời, "ưmn..." Một tiếng ý bảo hắn. Chu Mộ Ngôn vẫn không nhúc nhích nhìn cô,  vẫn không có hành động.

"Anh rể, anh lại động một chút được... Được không?"
Tô Nhân nhỏ giọng nói, đỏ bừng mặt, nhắm chặt mắt không dám nhìn anh rể.
Chu Mộ Ngôn thấp giọng nở nụ cười, liếm vành tai Nhân Nhân nhẹ giọng hỏi:
"Anh rể ma sát khiến em thoải mái không?

"Ưm..." Nhân Nhân gật gật đầu.

"Nói... Anh rể muốn nghe."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro