chương 32: Áy náy ...!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Nhân trong lòng hốt hoảng, anh rể nhìn cô với ánh mắt quá mức nóng rực, tuy rằng bọn họ đã sắp chạy tới một bước  tối hôm qua, hiện tại nói cái gì cũng đều giống như làm ra vẻ, nhưng cô cũng không muốn thân phận hai người có bất kì chuyển biến gì.

Trong lòng thật sâu hiện lên hối hận, cô lúc ấy chỉ là đơn thuần mà muốn Chu Mộ Ngôn lưu lại, cũng không muốn dùng phương thức này, nếu để ba mẹ biết mình cùng anh rể đã xảy ra quan hệ, cho dù bọn họ không đánh chết cô thì cô cũng không còn mặt mũi gặp người ngoài.

Chu Mộ Ngôn nhìn ra em vợ đang rối rắm, hôn hôn môi Nhân Nhân an ủi nói:
"Nhân Nhân đừng sợ, đừng suy nghĩ bậy bạ, yên tâm, mọi chuyện đều có anh, sẽ không khiến em chịu ủy khuất."
"Anh rể.."
Tô Nhân ngẩng đầu, khẩn trương nhấp nhấp môi.
"Việc đêm qua chúng ta đều quên được không? Anh đồng ý với em sẽ không ly hôn với chị."

Chu Mộ Ngôn nửa híp mắt, trầm mặc nhìn Nhân Nhân một hồi lâu, chậm rãi mở miệng nói:
"Anh có thể đồng ý với em, không đề cập việc ly hôn"

"Thật sao? Anh rể anh không được gạt ta."
Nhân Nhân một chút cao hứng, anh rể đá đồng ý không cùng chị ly hôn, vậy hắn  vẫn là anh rể mình, hết thảy đều không thay đổi.

"Đứa nhỏ ngốc, anh có khi nào lừa gạt em? Trước đi ăn cơm."
Hắn vỗ vỗ mông nhỏ, đem váy ngủ cho tròng lên cho cô, lại ngồi xổm xuống  giúp cô mang dép lê.

Chu Mộ Ngôn nghĩ thầm, hắn không có lừa tiểu nha đầu, hắn đồng ý không chủ động đề cùng Tô Vi ly hôn, những cái khác hắn không bảo đảm được.

Tô Nhân tâm tình khá tốt, ăn cơm cũng liền đặc biệt có tâm trạng, uống một chén  đầy cháo hạt dẻ, ăn ba cái sủi cảo chiên, Chu Mộ Ngôn còn nướng trứng gà cho cô đương điểm tâm ngọt, Nhân Nhân ngồi ở trên sofa cảm thấy mỹ mãn tấm tắc một tiếng,  cười hì hì nói:
"Anh rể, anh nấu cơm thật sự rất quá ngon."

Chu Mộ Ngôn rửa  xong chén dựa gần Nhân Nhân  ngồi xuống, đem cô hướng trong lòng ngực một ôm, cười nhẹ nói: "Nơi này của anh còn có đồ vật ăn ngon , Nhân Nhân có muốn ăn?"

Tô Nhân mặt xoát đến đỏ chút, nhớ tới tối hôm qua cự căn nổi đầy gân xanh, anh rể cắm vào sâu, cắn lỗ tai cô hài hước nói:

"Nhân Nhân cái miệng nhỏ phía dưới thật tham ăn, của anh lớn như vậy một đều toàn bộ nuốt vào hết"

Này vẫn là ban ngày ban mặt, anh rể...

Nhân Nhân  vừa thẹn vừa bực, cố tình bản thân lại không biết cố gắng, từng trận dâm thủy khe thịt mịch mịch chảy ròng làm quần lót ướt ngượng ngùng.

"Em không ăn."
Nhân Nhân  đem trứng gà  trong tay một ném đi, hầm hừ đứng lên, đột nhiên đẩy Chu Mộ Ngôn một cái. Chu Mộ Ngôn giữ chặt cánh tay làm cô ngồi trên đùi, cười ha ha:
"Anh cái gì cũng chưa nói, tối hôm qua mệt mỏi, có muốn ngủ một lát?"

Hơi thở Chu Mộ Ngôn làm Tô Nhân cảm thấy một trận choáng váng, cô là muốn ngủ, ngày hôm qua bị hắn đè nặng  làm rất nhiều lần, đến nửa đêm hai người mới ôm nhau nặng nề ngủ, sáng hôm nay khi anh rể lại đem đồ vật kia từ trong thân thể rút ra còn hung hăng đỉnh  vài cái, đem cô đánh thức.

Hiện tại ăn no xong buồn ngủ, nhưng Chu Mộ Ngôn ở chỗ này, Nhân Nhân ngượng ngùng đến phòng ngủ.

"Đi ngủ đi, anh về khách sạn lấy đồ, còn có chút việc muốn xử lý, giữa trưa  sẽ về nấu cơm ."
Nam nhân chặn ngang bế Nhân Nhân  đặt ở trên giường.

"Anh rể... Anh còn muốn ở nước Y bao lâu?" Tô Nhân có hơi chột dạ hỏi.

Nhân Nhân hiện tại hối hận lúc trước không có nghe anh rể đề nghị đổi chung cư, nơi này chỉ có một gian phòng ngủ, anh rể khẳng định sẽ không nguyện ý ngủ sofa,nhưng mà mình còn muốn cùng hắn giống ngày hôm qua tiếp tục phát sinh quan hệ như vậy sao?

Chu Mộ Ngôn không trả lời, đem chăn đắp lên cho Nhân Nhân, xoa bóp khuôn mặt nhỏ, cười nói:
"Mau ngủ đi, buổi tối hôm nay không muốn nghe em nói mình mệt mỏi."

Một câu liền thành công đến làm Nhân Nhân ngậm miệng.

" Giữa trưa muốn đuổi không trở lại, anh mới vừa làm phân sandwich để ở tủ lạnh, em nhớ dùng lò nướng hâm nóng một chút, đừng ăn lạnh, có nghe không?"
Trả lời hắn chính là tiếng thiếu nữ hầm hừ, xoay người dùng chăn che lại đầu.

Cái cô bé này!

Chu Mộ Ngôn lắc đầu, cười đi ra ngoài.

Nghe được tiếng đóng cửa, Tô Nhân mới dám đem chăn xốc lên, trong lòng giống như bị tảng đá lớn đè nặng trĩu.

Mẹ trước đây thường xuyên giáo dục cô, con gái muốn tự ái, không nên đi sai bước nhầm, nhưng cô đêm qua nhất thời xúc động cùng anh rể đã xảy ra quan hệ, mặc kệ vì mình tìm lý do như thế nào, cô đều làm thực xin lỗi chị, về sau không biết nên đổi mặt với chị như thế nào, trong lòng vừa hổ thẹn vừa hối hận, nhịn không được khóc lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro