chương 35: Vụng trộm ở nhà họ Tô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Nhân mặt đỏ hồng, căn bản không dám nhìn Chu Mộ Ngôn, trong lòng cô rối loạn, tối hôm qua không khống chế được dục vọng của mình, lại lần nữa cùng anh rể phát sinh quan hệ, về sau nên làm gì bây giờ?

Nhân Nhân cảm thấy quan hệ hai người quan hệ tựa như chiếc xe trên tàu cao tốc, muốn xuống xe nhưng không biết làm sao mới có thể dừng lại, hôm nay rời giường làm bữa sáng cũng là ý niệm trong tiềm thức muốn tự lập, về sau không ỷ lại Chu Mộ Ngôn.

Chu Mộ Ngôn làm sao không biết trong lòng em vợ nghĩ gì, vừa rồi ôm thân thể thơm ngọt nhỏ nhắn, rất muốn đem cô đè ép làm một lần, nhưng lại sợ làm Nhân Nhân hoảng sợ, về sau lại tiếp tục trốn hắn.
Cô gái nhỏ này luôn có quá trình tiếp thu chậm, Nhân Nhân hiện tại đối với việc  quan hệ có rối rắm có băn khoăn cũng là bình thường, hắn làm nhiều chuyện như vậy, chờ đợi thời gian lâu như vậy, hắn còn có thể kiên nhẫn, không vội.

**

Ngày sinh nhặt ba Tô đảo mắt tới rồi, Chu Mộ Ngôn đến sân bay đón Tô Nhân cùng nhau lái xe về thành phố G, dọc theo đường đi hắn đánh giá không được thiếu nữ bên cạnh, sau một tháng được nam nhân tẩm bổ, gương mặt Nhân Nhân càng thêm một tia vũ mị phong tình, so với trước kia ngượng ngùng thuần khiết, càng thêm nhu nhược động lòng người,

Chu Mộ Ngôn nắm lấy tay lái, ức chế không được ý cười nơi khóe miệng, lặng lẽ nắm lấy tay nhỏ mềm mại.

"anh rể...anh chú ý  lái xe !"
Tô Nhân rụt tay lại, cô sớm nói sẽ không ngồi ghế phụ nhưng Chu Mộ Ngôn lại ép cô ngồi bên cạnh. Hắn bị nữ nhân giận đến tâm tinh thần đãng, lần này công ty có việc về trước, tính đến nay đã hơn mười ngày không có chạm qua Nhân Nhân, cả người bức bối đến không được.

Ba Tô mẹ Tô thấy con rể chu đáo đưa con gái nhỏ về nhà, nhưng không đem quan hệ hai người hướng về phương diện kia, còn cảm kích khen con rể Mộ Ngôn cẩn trọng, tiếp nhận quà mừng của hắn tủm tỉm cười khách khí.

Mẹ Tô lại lôi kéo Nhân Nhân tinh tế đánh giá, gật gật khen ngoại hình có khởi sắc, còn hỏi cô ở nước ngoài ăn uống thế nào, một ngày đều ăn những gì?
Tô Nhân trong lòng như có quỷ, nào dám nói tỉ mỉ, cùng mẹ qua loa vài câu sau đó về phòng ngủ.

Sau bữa tối, Chu Mộ Ngôn bồi ba vợ chơi cờ, mẹ Tô kiềm chế không được tìm đến quảng trường dưới lầu khiêu vũ. Không bao lâu sau điện thoại của ba Tô vang lên; là bài hữu tam thiếu một trong tiểu khu muốn ông đến cho đủ ván, ba Tô nhìn mắt con rể đang muốn mở miệng cự tuyệt, Chu Mộ Ngôn xoa xoa huyệt Thái Dương khuyên nhủ:
"Ba, ba cứ đi đi, buổi tối con uống không ít rượu, vừa lúc muốn đi ngủ sớm một chút."

Chu Mộ Ngôn đứng dậy lấy trong ví ra một sấp tiền thật dày đưa cho ba vợ, ba Tô cuống quít từ chối, hắn cười nói:
"Ba, con  biết mẹ ngày thường quản lý ba rất chặt, đây là phần riêng của con hiếu thuận với ba. Ba cứ nhận lấy,lát nửa để mẹ nhìn thấy e rằng con sẽ bị trách móc"

Ba Tô  vui vẻ  tiếp nhận " tấm lòng " con rể, thu dọn đồ đạc xong đi xuống lầu, gọi Nhân Nhân hai tiếng không đáp lại, cho rằng con gái vì đường xa phỏng chừng đã mệt nên ngủ rồi, qua loa hướng chỉ phòng để Chu Mộ Ngôn sớm nghỉ ngơi.

Tô Nhân vì nghe tai phone , căn bản không nghe thấy ba gọi mình, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, cô hơi hoảng sợ, thấy Chu Mộ Ngôn cười như không cười nhìn mình đi tới, nữ hài cuống quít ngồi dậy mắt nhìn bên ngoài,  phòng khách không có một bóng người, vừa mới rồi rõ ràng ba cùng anh rể chơi cờ, nay người chạy đi đâu?

Nhân Nhân có chút khẩn trương, đây chính là trong nhà mình, anh rể sẽ không tùy tiện làm xằng bậy đi! Cô đứng dậy đẩy Chu Mộ Ngôn đi ra ngoài.
"Anh rể ,anh đi nhầm phòng rồi."

"Tiểu tao hóa giả ngốc cái gì?"
Chu Mộ Ngôn một phen bế cô lên, khóa trái cửa, cắn lỗ tai cười nói.
"Mau làm anh rể sung sướng."
Hô hấp Chu Mộ Ngôn mang theo mùi rượu rậm rạp phun bên tai, Tô Nhân quay đầu, nhỏ giọng hỏi:
"Ba đâu?"

Chu Mộ Ngôn rầu rĩ nở nụ cười, ôm cô hôn nàng một ngụm, hỏi ngược lại:
"  Em ăn cơm xong liền trốn trong phòng làm gì? Để anh cùng ba ở phòng khách chơi cờ, em đoán xem anh đang nghĩ gì. Từ lúc ở sân bay em đã tỏ ra xa cách với anh, mẹ nói em béo lên, anh phải kiểm tra hạ."

"Anh mới béo... Ohhh..."
Nhân Nhân tức giận muốn phất tay đánh Chu Mộ Ngôn một chút, nam nhân lại cúi đầu hung hăng hôn lên hai cánh môi kiều diễm, tay cầm bầu ngực tròn trịa không ngừng xoa nắn.
"Anh rể ... Anh rể.. Anh say rồi... anh có uống nhiều không "
Tô Nhân bẻ cánh tay nam nhân, lắc đầu trốn hắn, không muốn để hắn tiếp tục, nhưng phía dưới thân thể lại không biết xấu hổ mà ướt át...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro