Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#1

Trước thời khắc quan trọng làm nên lịch sử của thầy trò huấn luyện viên Park Han Seo và U23 Việt Nam, trong danh sách ra sân không có Hà Đức Chinh.

Các cậu học trò trong đội hình chính ra sân đang mải mê nghe sự đốc thúc từ người thầy. Có lẽ tâm trạng bây giờ ai cũng như ai, hồi hộp và rối bời. Nóng lòng muốn ra sân nhưng còn gánh vác trên vai niềm tin của 92 triệu nhân dân Việt Nam, nên nói không lo lắng thì chắc chắn không phải.

Bùi Tiến Dũng cũng thế, những ngày qua anh được báo chí tung lên tận mây xanh, mọi ánh mắt đang đổ dồn về từng pha bắt bóng của anh. Anh không muốn làm ai phải thất vọng.

Trước giờ ra sân, hai người họ chẳng nói được gì nhiều với nhau. Hà Đức Chinh không muốn làm phiền Bùi Tiến Dũng, không muốn anh bị phân tâm trước trận đấu. Đêm qua chỉ kịp nhắn cho anh vỏn vẹn hai chữ 'Cố lên'. Nhưng có lẽ Tiến Dũng bận quá nên cũng chưa kịp trả lời, cũng không biết đọc được chưa, Hà Đức Chinh hơi tủi thân.

Ngồi ở băng ghế dự bị, đang ngẩn ngơ thì hai bàn tay được dúi hai túi sưởi. Đức Chinh ngơ ngác nhìn lên, hóa ra chuẩn bị ra sân rồi, Tiến Dũng hối hả chạy lại, chỉ kịp nói mấy câu vội vã "Lạnh lắm đấy, em đợi anh nha."

Hà Đức Chinh cảm thấy mình vừa vô địch một giải đấu danh giá và phần thưởng không gì sánh được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro