Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#5

Bùi Tiến Dụng đang hớn hở vừa đi vừa nhảy chân sáo, trên tay là que kem vừa mới mua, suýt xoa, trời lạnh mà ăn kem phê phải biết. Hà Đức Chinh đi qua thấy ngứa mắt, nấp ở đằng sau bất ngờ òa giật cây kem Bùi Tiến Dụng đang định cho lên miệng.

Hà Đức Chinh cười hềnh hệch.

- Mày biết anh mày đi đâu không Dụng?
- Anh Chinh, trả tiền cameo cho Dụng ik.
- Cái thứ em chồng kém sang mở mồm ra là tiền tiền tiền. Tao con mỗi cái thân thể này thôi mày muốn chiếm thì chiếm luôn đi.
- Anh Chinh không trả tiền catse em ứ nói.
- Thế giờ nói hay nhìn cây kem tiếp đất từ độ cao 8000 mét?

Bùi Tiến Dụng cảm thấy ấm ức vô cùng, bán rẻ anh trai chỉ vì cây kem. Biết thế nãy phải đòi được giá hơn mới bán chứ. Mà thôi, ăn kem cái đã.

Bùi Tiến Dũng hôm nay đi làm tóc để tham dự sự kiện "Đêm hội chân rài". Hà Đức Chinh khó chịu, rõ ràng ở đây có mình chân dài thế này, không về mà ngắm, cứ đi ngắm ở đâu đâu ý. Thậm chí gọi điện Bùi Tiến Dũng không bắt máy, nhắn tin không trả lời. Tình trạng này kéo dài dã lâu, Hà Đức Chinh không thể chịu đựng được nữa. Đùng đùng lấy vali sắp xếp đồ đạc để đi về Hà Tĩnh chơi với anh Tư Dũng một chuyến. Anh Tư Dũng nói bây giờ đang là mùa bưởi, về đây anh sẽ cho Chinh ăn no nê. Ah Tư Dũng còn hứa sẽ đưa Chinh đi tắm ao để hòa tan muối khoáng trong con người Chinh. Nghĩ đến thôi Chinh đã thấy háo hức vô cùng.

Đang chuẩn bị đeo ba lô đi tìm đường cứu nước thì Bùi Tiến Dũng về, Hà Đức Chinh không thèm liếc lấy một cái, tiếp tục sắp xếp đồ đạc.
Bùi Tiến Dũng lại gần Hà Đức Chinh, khịt khịt mũi :
- Cậu tắm chưa đấy? Sao toàn mùi dấm chua thế này? Hahaha :))
Hà Đức Chinh huých cách tay đang gần mình của Bùi Tiến Dũng :
- Cút xa ra 100 mét.
Bùi Tiến Dũng cơ thể cường tráng, đâu dễ dáng xi nhê bởi cú huých yêu của Hà Đức Chinh. Bùi Tiến Dũng ôm Hà Đức chinh từ đằng sau, dựa cằm lên vai cậu.
- Bạn đi đâu đấy? Bạn nỡ để tớ ở đây một mình à?
- Trước giờ vẫn một mình đấy thôi.
- Không có bạn tui hông ngủ được.

Hà Đức Chinh cảm thấy mình giống bảo mẫu thực sự.
- Thôi tôi dỗ ngủ nốt đêm nay, sáng mai tôi lên đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro