Anh ôm em ngủ được không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ đơn giản là nằm trong vòng tay anh và tìm cho mình những bình yên trong một giấc ngủ dài, để em bớt chông chênh mỗi sớm thức dậy, bớt thấy cô đơn và rối bời.

Đã có những ngày cô đơn và lạc lõng, em chỉ cần một vòng tay an toàn, cần sự im lặng không làm khuấy động những tổn thương trong nhau. Lặng im để lắng nghe những cảm xúc của người bên cạnh, lắng nghe những nhịp đập hối hả cũng dần trở lại bình tâm.

Em luôn mong mình được chở che, bảo vệ, không chỉ là thể xác mà còn cả tâm hồn. Có những người, ngủ với nhau sau một cơn say tình, ngủ với nhau sau những cháy bỏng đời thường để rồi chẳng còn ai hiểu cho nỗi niềm của ai. Em không cần những cái say như thế, em chỉ cần một cái ôm đủ tôn trọng những rối bời trong em. Một cái ôm mà san sẻ với em tất thảy những điều vui buồn với em trong cuộc sống.

Em thích được dụi đầu vào ngực anh như một con mèo nhỏ, được anh dỗ dành ngủ thật ngoan như một đứa trẻ con. Những lần như vậy lại thấy mình nhỏ bé trong vòm ngực người yêu, thấy mình thật ra vẫn luôn yếu đuối và cần sự chở che. Yêu là khi con người cần cả thể xác để chứng minh, còn thương, là khi con người vượt qua những ham muốn ấy để mà xoa dịu tâm hồn của nhau.

Anh ôm em ngủ được không?

Để em được lặng yên nghe anh kể những nỗi niềm của riêng anh. Em thật lòng vẫn muốn biết anh đang nghĩ gì, có cảm thấy mệt mỏi không. Em không muốn anh phải chịu vất vả một mình, phải cố gắng một mình cho cả hai. Ôm em và kể cho em nghe anh nhé, chúng mình sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn phía trước.

Anh ôm em ngủ được không?

Để sáng thức dậy được thấy anh ngủ vùi trong làn tóc mình, thấy môi anh thật gần, đôi tay anh thật ấm. Để sáng thức dậy em không còn tìm kiếm cho mình một vài niềm vui để khỏa lấp nỗi chênh vênh, không còn gọi anh chỉ để thấy mình vẫn còn anh bên cạnh. Hạnh phúc đơn giản là nhìn thấy người mình yêu an lành trong giấc ngủ dài.

Anh ôm em ngủ được không?

Để đêm dài chẳng còn mộng mị, chẳng còn cơn giật mình đứt quãng. Bình yên là khi nằm trong vòng tay người mình yêu, người mình tin tưởng, là không chút sợ hãi về những thứ tầm thường khác. Có mấy ai được trọn vẹn giấc ngủ khi lòng vẫn đầy giông bão đâu anh. Nhiều khi em chỉ muốn gục đầu vào ngực anh mà khóc thật ngon lành, rồi ngủ một giấc mà không còn vương vấn điều gì nữa.

Anh ôm em ngủ nhé. Để mỗi khi bất an, em vẫn đươc dỗ dành trong vòng tay bình yên ấy.

_Cát Cánh_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro