Đừng khóc , vì anh luôn yêu em [Short Fic] [Couple JiJung , SoRi , MinKyung ~]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện : Đừng khóc , vì anh luôn yêu em .

Tác giả : Zun 

Thể loại : Tình cảm 

Lời đầu : Các bạn ai là Shiper của JiJung thì hãy bình tĩnh nhe , vì từ từ chúng nó mới là của nhau :P~ , vì đây là NC 17+ nên có nhiều cảnh rực lửa lắm . Trẻ thơ -17 đừng cố tình rớ vào để rồi mang họa nhé : )) , au k có trách nhiệm đâu nha : )) . Lấy hết can đảm mới dám up fic lên á , nên mọi người thông cảm . Fic có hơi rối cũng đừng chém au mạnh quá nha hihi :*, mời cái bạn xem ạ ~ 

Chap 1 ~ Gặp gỡ + Casting

~~ Cổng trường Đại Học Quốc Gia Seoul ~~

- Hyo Min aa ~ ! Anh đừng đi ...

Vừa nói cô gái vừa kéo đôi tay người ấy , vẫn mặt kệ , con người ấy vẫn xua đôi tay mềm mại ấy ra .

- Tôi với cô chẳng còn gì nữa đâu , đừng bao giờ đứng trước mặt tôi nữa . Cô đi đi …

Dứt câu thì hồi chuông báo giờ váo lớp đã đến , người ấy quay đi để lại thân thể rã rời đang ngồi bẹp dưới đất cùng vài hàng nước mắt .

- Chẳng lẽ chỉ như thế này thôi sao ? , 3 năm chỉ như thế này thôi sao ? . ~ Vừa nói Ji vừa đứng lên kéo xềnh xệch chiếc cặp dưới đất và đi ra khỏi trường . . .

~~ Casting :

Park Ji Yeon : Con cái duy nhất của chủ Tập đoàn xây dựng , vì là tiểu thư nên được cưng chiều từ nhỏ . Tất cả mọi thứ đều được theo ý của Ji .

Ham Eun Jung : Con gái của Ông Ham Giám đốc TTĐT Ca sĩ chuyên nghiệp , ngang bướng nhưng luôn biết vâng lời unnie SoYeon . Là người tiếp theo sẽ chăm sóc cho Ji ‘ Chúng nó là của nhau : )) ‘

HyoMin : Con gái cưng của TTTM xản xuất lớn nhất Seoul , tính tình ngang bướng . Luôn cho mình là đúng .

So Yeon : Unnie của Ham Eun Jung , người thương Jung nhất . Là người mà Jung luôn nghe theo lời dạy bảo ‘chị là lị ~~’

Qri : Con gái của dòng họ Quý tộc , nguồn gốc cao quý không thiếu thứ gì cả . Còn được gọi là Qri Quý tộc , đang làm y tá cho Bệnh viện Seoul . Sẽ là người yêu của So Yeon .

MinKyung : Con của gia đình có nguồn gốc xã hội đen . Cha mất khi Kyung được 4 tuổi , do một lần đi buôn ở biển . Kyung chỉ còn mẹ là bà Kang hiền hậu giỏi giang Chủ CT Thời Trang lớn thứ 3 Seoul .

Comeback~

Sau những phút được ở một mình , Ji nhận ra được nhiều điều . Chẳng có cuộc tình nào trọn vẹn , chẳng có những phút vui nào được lâu dài cả . Sau mớ suy nghĩ hỗn độn thì Ji quyết định quay trở về nhà , nằm phệch xuống chiếc giường êm ấm đó , Ji chìm vào giấc ngủ . Sẽ không bị đánh thức nếu không có hồi chuông điện thoại kéo dài ..

- Ji nghe đây , ai đấy ?

Sau đó là những câu hỏi dồn dập và hình như bên đầu dây kia không có dấu hiệu sẽ trả lời những câu hỏi đó , rồi tiếng cúp máy , chỉ còn lại những tiếng ‘tút tút tút’ hờ hững . Ji tức tối khi đã gọi mà chẳng biết ai … Và lại tiếp tục ngủ .

Reengggggg… Reengggggg . Tiếng đồng hồ báo thức đã 6h45AM , vẫn là thói quen mò đến chiếc điện thoại im lìm đó . Không tin nhắn , Không cuộc gọi nhỡ . Ji Bước ra khỏi giường bằng những bước chân ‘ Không muốn : )) ‘

~~ Tại Trường …

Vào đến lớp bước lại bàn học của mình , vẫn là thói quen nhìn qua cửa sổ tay trái . Vẫn là Min ngồi đó , nhưng đôi mắt không còn hướng về Ji cùng nụ cười nữa .

- Annyeong !Mình là Ham Eun Jung , học sinh mới được chuyển đến . – Kéo theo là tiếng vỗ tay cùng nhửng ánh mắt chết mệ,chết mệt của những nữ sinh đang hướng về Jung , vì nụ cười lạnh lùng nhưng tỏa náng.

Jung bước đến cuối lớp , ngồi ngay canh Ji . Ánh mắt lạnh lùng , đanh đá mà chưa bao giờ Ji thấy qua . Ji vẫn không quên liếc mắt nhìn Min , vì từ trước đến nay Min k để ai đến gần Ji cả. Nhưng lần này sự chờ đợi bắt gặp được ánh mắt dịu dàng là không có , Min không hề khó chịu .

‘Khò khò khò’ Trong mớ suy nghĩ Ji nghe tiếng ngáy , âm thanh rất nhỏ chỉ đủ để cho người ngồi cạnh nghe .

-Aigoo , loại gì thế này , ngày đầu vào lớp đã ngủ và ngáy như trâu thế này sao .. – Ji chu chu cái miệng và nhíu mày như cách Ji thường làm . Vì cũng không ảnh hưởng gì cho lắm , nên Ji mặc kệ.

Tiếng chuông báo giờ tan học tới rồi , ai cũng lo chạy lẹ về nhà , vì trời mưa to lắm.~~

-Min a ~ . nói chuyện với em đi . – Vừa nói Ji vùa kéo tay Min .

Hất tay Ji –Cô buông ra , trời đang mưa . Tôi không muốn ở lại đây , và càng không muốn nói nhiều với Cô . – Min lại ngoay ngoắt bỏ đi

Ji lang thang về nhà với bộ dạng ướt sũng vì mưa , và mắt thì tấm lem nước . Bước đến cửa Ji không đủ sức đi tiếp nữa , chú quản gia phải bế Ji vào nhà (làm như bả nhẹ lắm -.-‘ ). Sau đó con bé phải nghĩ học 1 tuần để dưỡng bệnh .

**1 week later

Khi đã khỏe , bước chân vào lớp Ji bất ngờ vì bàn của Min có thêm 1 người . Chẳng có gì bất ngờ vì chắc chắn đây là bạn mới , chắc đã vào được mấy ngày rồi trong thời gian Ji nghĩ học . Sau 1 hồi thời gian tìm hiểu Ji mới biết bạn í tên MinKyung , Ji mĩm cười khi thấy họ nói chuyện vui vẽ với nhau (con bé đang ghen -.-‘) .

‘Khò khò khò’ Ji lại nghe tiếng ngáy . Ji phát bực và cầm ngay quyển sách đập thẳng vào đầu cái người đang ngủ ..

- Yaaa !! Làm cái trò gì vậy hả con nhỏ khùng .*Bị đập vào đầu khi đang ngủ , thứ nhất làm mất đi giấc ngủ và giấc mơ tươi đẹp . Thứ hai củng là thứ quan trọng nhất , đó là QUÊ * Jung POV~ * - Jung đứng dậy đập bàn và la to , khiến mọi ánh mắt đều hướng về 2 người . Ji cúi đầu lầm bầm và Jung thì thấy mình hơi bị quá ( tội con bé , chắc phải hết cả hồn ~.~ ) . Không cần nói cũng hiểu 2 người bị đuổi ra khỏi lớp , và phải quỳ hết 5 tiết ( mợ Ji chơi ngu ghê -.-‘ ).

- Này , cô có điên vì ai thì cũng không có quyền trút lên đầu tôi đâu biết chưa. *ánh mắt sắt lẽm , nhưng giọng điệu thì nhẹ nhàng vô cùng*

- Tôi xin lỗi , cơ mà giờ học tại sao lại ngủ và ngáy khiến người khác khó chịu như thế chứ ? . *Ji cúi mặt , mắt liếc liếc , miệng thì chu ra và lẫm bẫm .

- Yaaaa ! Đã làm đánh người mà còn nói như vậy sao ? Loại gì thế này , lần sau cô đừng trách tôi . * Jung trừng to mắt quát lớn.

Tất cả lại chìm vào im lặng , để chờ hồi chuông cuối cùng kết thúc buổi quỳ gối mệt mỏi trước cửa lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro