kết thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bớt chợt, một luồng gió lạnh thổi qua , chắc có lẽ đó là dấu hiệu của mùa thu tới. Trong thoáng qua, một cô gái vs mái tóc nâu bay bay trong gió, ánh mắt cô nhìn về khoảng không gian vô tận gợi nỗi buồn khó tả.
Hôm ấy trời mưa cô hẹn đến nhà anh thảo luận về 1 loại thuốc mới và cô có hẹn khác quan trọng hơn nên đến nhà anh sớm hơn dự định .trên đường đi cô chợt cảm thấy bất an,lo rằng sắp mất anh.đến nơi,cô dùng chìa khóa anh cho mượn mờ cửa vào.nhà anh,chuông bị hỏng nên bên trong ko nghe thấy.cô nhìn qua lỗ khóa (lỗ khóa to vừa đủ để cô nhìn vào bên trong bằng 1 mắt) và cô thấy cô gái tóc dài qua lưng màu đen.đó là ran mori bạn thân của shiho chợt shinichi bước tới,đẩy nhẹ cô vào tường,chống 1 tay vào tường đối diện như ko muốn cho ran chạy thoát rồi trao cho cô 1 nụ hôn đắm đuối.
Hai đôi chân shiho như muốn khụy xuống.rồi ran khẽ thả chiếc váy mỏng cô đang mặc để lộ đôi vai trắng gầy của ran,shinichi đặt ran lên giường rồi "hắn" ngấu nghiến cô gái ấy như món thịt béo bổ bị con sói đói ngấu nghiến, dường như cô gái ko kháng cự chút nào.shiho quay lưng ngồi thụp xuống .cô căn môi cố giữ cho nước mắt ko trào ra.rồi đứng dậy cầm ô rồi đi về.....
Đến cửa nhà ,
Tay cô ko còn vững để cầm ô được nữa,ô rơi xuống đất.cô nghĩ rằng:
-" anh ấy không thuộc về mình,phải trả lại anh ấy tự do thôi" .cô mỉm cười ,một nụ cười ko đúng nghĩa.
Cô cởi chiếu áo anh đã cho cô mượn (cô đang mặc 1 chiếc váy bên trong)gấp lại đặt ở thềm nhà,cởi bỏ mọi thứ anh tặng khi họ còn yêu nhau...quệt dòng nước đang lăn dài trên má,thực sự cô ko thể nhận dạng được đó là nước mưa hay nước mắt cô nữa.nhặt chiếc ô lên vô tình cô đã đánh rơi chiếc nhẫn vật mà cô luôn giữ gìn thật cẩn thận(vì shin tặng mà :v)
Im lặng 1 lúc ... chợt cô thả ô xuống đi vào trong mưa .
Dường như cô nhớ ra cô vẫn chưa thả tự do cho anh .rút điện thoại ra nhắn:
+"em ko thuộc về anh nữa rồi...giờ có lẽ tim anh đã có cô gái khác,mình dừng lại nha anh !"
Gửi xong .... kết thúc rồi ... cô nở 1 nụ cười thanh thản.rồi bước đi trong c
Làn mưa ...
Shinichi quay ra cửa nhìn, có 1 bóng dáng ai đi trong mưa.hắn nghĩ:"có đứa điên mới đi ra ngoài giờ này,đã thế còn ko mang ô nữa.chắc do mình ảo tưởng.
Ran chạm tay vào ngực anh ,hỏi thắc mắc:"sao dừng lại vậy anh?"
Shinichi lắc đầu ,và lại tiếp tục việc đang làm ...
Hắn ko biết rằng sáng mai ....hắn sẽ trở thành thanh niên fa( chắc j ran đã ở bên hắn luôn .hay chỉ tình 1 đêm thui :v)
Đau khổ nhất vẫn là người con gái... đã bị phản bội.
P/s : xin nhận xét...không xin gạch đá :v cảm ơn đã theo dõi...
    TRÂN THÀNH CẢM ƠN <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro