Bức thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uyên là chị gái ruột của tôi , thương tôi hơn cả chính mình . Nhưng tôi tin chắc rằng , miệng lúc nào cũng nói ghét tôi , nhưng sâu trong tâm trí của Uyên . Tôi vẫn là người mà chị yêu quý nhất .

- Trang ... nó tát mày có sao không ?

- Hazzz , tao gãy xương còn chưa rên . Nó tát như gãi ngứa . Không sao . - Tôi cười , cười một cách tự nhiên

- Em mày hả Uyên ?

- Chứ ai nữa ? Nhìn mặt thế mà không biết à ?

- Thì biết nhưng sao tính tình hai chị em giống nhau thế ? Dữ như nhau

- Muốn gì ?

.....
...
....
....

Tôi mở căng hai mắt nhìn chị tôi và Vũ nói chuyện .

Giờ mới nhớ . 2 người họ đều  chung lớp . Trời ạ , thiệt tình . Không nhớ gì hết

- Bé ơi , rất vui được làm quen em .

Anh cúi đầu xuống gần mặt tôi ...

1s
2s
3s

Tim tôi đang có sự thay đổi lớn , nó không nghe chủ . Nó đập rất nhanh , nhanh đến mức , làm lý trí tôi nhớ đến chuyện không nên nhớ . Một câu truyện buồn của tuổi học trò ngây ngô phủ đầy màu trắng .

Tôi im lặng không chào lại , khuôn mặt anh giống khuôn mặt của người , rất giống . Người mà đã gạt bỏ tôi ra khỏi trái tim một cách đầy nguyền rủa ....... người mà 2 năm trước đã đặt tôi vào trái tim của họ...

2 năm về trước

- Trang này , mai là Valentine đấy . Mình đi chơi em nhé .

- Mà đi đâu hả anh ?

- Đi chơi . Mai anh sẽ tặng một món quà bất ngờ cho em .

Ở góc sân trường cấp 2 XXX , tôi và anh ngồi trên ghế đá ... tay nắm tay ... vui vẻ cười đùa mà không biết rằng... đây sẽ là lần cuối đôi ta cảm nhận được hạnh phúc .

...
...
...

- Anh làm gì vậy ? Anh đang ôm cô ta ? Anh bắt cá 2 tay à ?

Tôi căng tròn mắt nhìn anh , nhìn một cách bất lực , nhìn trong vô vọng .

- Trang ... ơ ... em ... em đừng hiểu lầm .

Cô gái đứng bên cạnh cười khinh tôi một cái rồi nắm lấy vạt áo của anh ... ôm quanh eo anh rồi giở giọng hỏi xem tôi là ai .

Anh đã trả lời một câu mà đến giờ tôi vẫn mãi không quên được . Nó đau hơn cả vết xước ngoài da ... mà người khác sẽ mãi mãi không biết nếu ta không nói

- Đó là em gái anh ...............

- Bé gì ơi .... bé ơi .

Câu nói kéo tôi về hiện tại , từ lúc nào giọt nước mắt đã lăn dài trên má tôi rồi .

- Sao em khóc thế ? Anh làm gì em à ?

Vũ nhìn tôi , lại nở nụ cười , nở nhẹ nhàng . Nụ cười đó giống như cảm giác lần đầu tôi gặp người ấy .

Tôi nhìn vào mắt anh , nó có gì đó rất quen , quen lắm . Mà tôi vẫn mãi không nhận ra được .

- Thôi thôi . Mày nín đi . Để tao giới thiệu cho , đây là anh Vũ . Chắc mày cũng nghe qua rồi , anh từ Mĩ về và học được ở Việt Nam 1 năm rồi . Ảnh trí nhớ rất kém nên mày cần gây 1 ấn tượng gì đó để ảnh dễ nhớ mày .
Uyên nhìn tôi rồi nhìn sang anh

Vào 2 năm về trước đã có 1 chàng trai sẵn sàng gạt bỏ tôi ra khỏi trái tim , sau 1 năm anh quay về Việt Nam , tính cách và nụ cười của anh cứ in rõ rệt từng nét trên khuôn mặt của Vũ .

Tôi đã ngỡ ngàng giây phút đó , ngỡ ngàng không phải vì vẻ đẹp nào đó . Vì khi nhìn vào mắt anh , cảm giác ấm áp bên người sẽ ùa về rất nhanh...

- Bé bé gì ơi ... anh có làm gì bé đâu nào ?

Chắc tôi chỉ nhầm lẫn thôi , tôi lấy tay lau đi nước mắt rồi cười

- Chào anh ạ ... em tên Trang ạ . Rất vui được gặp anh .

- Ừ , hôm nay nhà anh có tiệt mừng anh của anh đi du học về í , nên anh nhân tiện mời em và cả chị đi luôn . Chắc em cũng biết anh là bạn thân chị em nhỉ?

- Dạ vâng anh .... nhưng mà hôm nay em phải đi .....

Chưa kịp mở miệng ra nói câu đó đã bị mắm Uyên mập bịt miệng lại không cho nói nữa .

- Nó đi được .... chiều tới đón nhé . Mấy giờ ?

- 5 giờ đến cỡ 8,9 giờ gì đó

-Ok

...

Và thế là lại lần nữa tôi phải nghỉ học vì con chị ngại đi một mình , hazz . Mà tôi không muốn gặp anh Vũ ... vì tôi lại sợ rằng khi mình nhìn vào con mắt ấy , nước mắt lại tuông trào .

Vật vã trong giường hơn 20' tôi mới tìm được một bộ cánh cũng coi như úng ý . Chét vài lớp phấn , quẹt vài đường son . Tao đặt chiếc vòng cổ vẫn hay đeo lên bàn

- BỊCH ....

Tiếng của một vật gì đó vừa rơi xuống sàn ... tôi ngó quanh nhà . Phía cạnh chiếc bàn học bừa bãi lộn xộn của tôi . Có một chiếc hộp , vì nó bụi bị bám rất nhiều , nên phải đi ra nơi sáng để nhìn kĩ hơn .

Tôi bước tới gần cửa sổ .. nhẹ nhàng kéo chiếc cửa ra . Mùi hoa nhài thật thơm biết bao ... đây cũng là loài hoa mà cả tôi và anh đều yêu quý .

Tôi mở nắp hộp ra . Đây là chiếc hộp hình trái tim ... bên ngoài có bọc một lớp giấy màu hồng nhạt . Tôi mở ra ... bỗng một cảm xúc ùa về .

2 năm về trước

- Tặng em nè .
Anh đưa tôi một chiếc hộp . Chiếc hộp nhìn xinh xắn đáng yêu vô cùng . Bên ngoài là lớp giấy màu hồng nhạt kèm theo một tấm hình của tôi được in ra .

Tôi mở ra .., trong đó là một con gấu bông và vài tờ giấy nhỏ . Tôi đã đọc nó trong vui sướng , trong lòng ngập tràn yêu thương .

Nhưng bây giờ đã khác , tôi đọc trong nước mắt . Không phải vì tôi nhớ anh ... 2 năm qua những chuyện cần quên tôi đã quên rồi . Nhưng tôi khóc vì tôi đã đặt tin tưởng vào anh quá nhiều . Để giờ phải hổi hận vì những vết rách sâu trong tim ... và hội hận vì nói lời chia tay nhưng trong tim ... hình bóng anh vẫn còn .

Tôi đóng nắp hộp lại .
- Cạch

Từ phía nắp hộp rơi ra 1 tờ giấy bé ... giờ tôi mới để ý . Tôi mở tờ giấy ra ...

Thư đề : FOR YOU MY PRINCESS

Chắc em sẽ không để ý tời giấy này đâu nhỉ ? Hên xui em đọc lại thì mớ phát hiện ra nó . Đây có lẽ là món quà cuối cùng anh tặng em . Anh biết rằng lúc em đọc tờ giấy này anh chỉ còn là " quá khứ " lúc viết nó anh đã biết rằng em sẽ đọc nó lúc nào .
Anh xin lỗi ... anh thật lòng không yêu em .... nhưng anh không yêu em để làm người thay thế, anh chỉ cảm thấy thương yêu em thôi . Coi em như một người em gái thôi , nhưng vì người yêu cũ của anh nên anh phải yêu em . Để cô ấy ghen , anh thật sự xin lỗi . Anh biết tình cảm em dành cho anh lớn thế nào ? Nhưng anh không thể , em hãy rời ra anh đi cô bé . Hãy đi đi , đi thật xa để tìm tình cảm mới . Anh và em không thuộc về nhau .
                                                                   Gửi em người con gái yêu anh .

Lúc này , tim tôi đau tột cùng . Năm đó ... tôi chia tay và việc tôi yêu anh đều là sai cả . Tôi yêu anh rất nhiều , dù luôn miệng nói rằng không yêu anh . Nhưng tim tôi đã chỉ có một hình bóng anh thôi .
Tôi tuyệt vọng , những hình ảnh , kỉ niệm của tôi và anh cứ ùa về . Nó như cào lấy vết thương trên tim tôi . Nó đau lắm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro