Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Để chị ngủ đến 5h30, cô vào phòng định gọi chị dậy thì đã thấy Joohyun ngồi trên giường nghịch đồ của Seulgi.

Joohyun lúc này như một đứa con nít ngồi chơi đồ chơi vậy, chị thực sự rất đáng yêu.

Cô lấy máy điện thoại ra chụp nhẹ vài tấm làm kỷ niệm.

Thấy Joohyun có vẻ vì quá thích thú với đồ của Seulgi mà không để ý rằng chủ nhân của những món đồ đó đã vào từ lúc nào.

- Thích lắm à ?

- Seul~

Vừa nghe thấy giọng thì liền quay lại mà nũng nịu.

Cô nổi hết da gà lên với chị, làm sao mà chị có thể dẹo đến mức đó thế.

- Thấy ghê quá.

- Seul không thích chị nữa sao.

Thấy Seulgi chê mình, Joohyun liền xụ mặt. Ôi mô phật, cái mặt này càng làm Seulgi đau tim nhiều hơn.

- Không, không. Dễ thương lắm. Thích những thứ đó lắm sao ?

- Thấy nó đẹp và lạ nên thích thôi. Của Seul hết hả ?

- Tất nhiên.

- Mà Seul nói có chuyện quan trọng muốn nói với chị là chuyện gì vậy ?

- Tối rồi biết.

- Nhưng giờ chị muốn biết.

- Seul không thích cho chị biết.

- Hứ !

Chị giận dỗi quay ra chỗ khác. Seulgi nhìn chị mà cười nhạt, chị có phải là 22 tuổi không vậy???

- Vậy Seul khỏi đưa chị chị đi ăn nha.

- Seul ~

- Seul sợ chị rồi.

Lại một lần nữa sự nhõng nhẽo của chị đã làm Kang Tổng mệt tim.

- Chuẩn bị đi. Seul đưa chị đi ăn tối.

- Nhưng giờ đang buổi chiều mà.

- Thì chị cứ chuẩn bị đi. Kiểu gì cũng đến tối mới đi ăn được.

- Hứ !

Lời Seulgi nói không hề sai. Phải đến 7 giờ tối thì cô mới đưa chị đi ăn được.

Cô chỉ cần 15 phút là đã xong, nhưng chị thì tới 1 tiếng rưỡi mới xong.

Trong thời gian chờ đợi, cô đã đi và chuẩn bị vài thứ nên có trong bữa tối hôm nay.

-Mình đi đâu vậy?

- Đi ăn.

- Chị mặc đồ đẹp không ?

- Đẹp lắm.

- Seul còn không thèm nhìn.

Vì cô đang chuyên tâm lái xe và lo nghĩ về một số chuyện thì làm sao mà nhìn được.

Thấy chị lại dỗi thì phải đành bật chế độ tự lái rồi quay qua nhìn chị cho vừa lòng.

- Hôm nay Seul với chị mặc đồ hợp nhau quá nhỉ.

Thấy Seul quay qua thì liền mỉm cười, miệng bắt đầu hoạt động trở lại.

Chị nói làm cô mới thực sự để ý đến bộ đồ của cả hai.

Cô thì vẫn trung thành với sơ mi trắng, bên trái ngực có hình chưa gấu nhỏ màu đen.

Chị thì mặc một chiếc đầm đen hở vai, ôm sát, phô ra đường cong cơ thể tuyệt đẹp.

Joohyun nhìn rất đẹp và quyến rũ, làm Seulgi không thể rời mắt.

Đến quán ăn, đưa chị vào một khu riêng mà cô đặt sẵn.

Joohyun bất ngờ vì khung cảnh nơi đây, nó rất lãng mạng và hợp với sở thích của chị.

Kéo ghế cho chị ngồi vào, bây giờ Kang Tổng đã bắt đầu hiện hình.

- Đẹp thật đó.

- Chị thích không ?

- Thích lắm, rất thích nữa.

- Vậy thì tốt.

- Seul đặt riêng sao ?

- Ừm. Seul tự trang trí đấy.

- Woa~

- Đồ ăn đến rồi chị ăn đi.

Hai người cùng nhau ăn, rất hạnh phúc. Chị lần đầu được ăn món ngon như vậy, Seulgi nhìn chị ăn ngon lành mà vui thay.

30 phút sau, Joohyun ngước nhìn Seulgi.

- Seul à.

- Gì vậy ?

- Seul nói là có chuyện muốn nói với chị. Là chuyện gì thế ?

- Chị ăn xong đã chứ.

- Chị ăn xong rồi.

Joohyun lấy khăn lau miệng, chị thực sự muốn biết.

- Đi thôi.

- Hả ??

Không nói gì, cô dắt tay chị đi đến khu kế bên, gần tới thì cô che mắt chị lại.

Tới nơi mới mở ra, Joohyun bất ngờ. Ở trước mặt hai người là một cái lều nhỏ và đốm lửa trại.

Chị không thể diễn tả được dòng cảm xúc của mình.

Theo như ý thích của chị, Joohyun từ lâu rất muốn cắm trại.

Nhưng chị không ngờ là Seulgi lại biết.

- Sao Seul biết ?

- Vì Seul muốn làm người yêu chị.

Cô xoay người chị lại đối diện với cô. Joohyun giật mình vì hạng động của Seulgi.

- Seul muốn chăm sóc chị, bảo vệ chị. Seul muốn chị là của Seul.

- Hic....hic

- Seul sẽ yêu thương chị, chị cho Seul cơ hội làm người yêu chị nha.

Tất cả những gì trước mắt, Joohyun không dám tin đó là sự thật, từ bữa ăn, lều trại giờ đến cảnh Seul tỏ tình.

Thực sự thì đây giống cầu hôn hơn nhưng vì cô biết cả hai còn trẻ và chưa muốn kết hôn nên mới tỏ tình thế này thôi.

Thấy chị im lặng, cô chỉ nghe được những tiếng khóc nhỏ. Seul thất vọng, nghĩ chị không đồng ý.

- Yêu chị khó lắm đấy.

Chị ngẩng đầu lên với ánh mắt ngập tràn hạnh phúc.

- Seul chấp nhận hết.

Thấy chị nói thế thì tất nhiên cô liền vui mừng, ôm chị vào lòng rồi tham lam chiếm lấy đôi môi kia.

Hôn đến lúc cả hai cần cần không khí gấp rút thì mới tiếc nuối buông ra.

Cô lấy trong túi ra hộp nhỏ màu đen. Trong đó chứa một sợi dây chuyền nhỏ hình ổ khoá.

Trên chiếc ổ khoá đó được khắc lên một từ nhỏ SeulRene.

- Tại sao lại là SeulRene? Chị Joohyun mà.

- Từ nay chị sẽ tên Irene. Nữ thần hoà bình của Seul.

- Tại sao lại phải đổi tên ?

- Tên thật của chị chỉ được một mình Seul gọi. Từ nay mọi người sẽ biết đến chị, Irene là trợ lý của chủ tịch tập đoàn Kang Thị cũng như là người yêu của Kang Tổng.

- Seul ~ hic... cảm ơn Seul~ hic..

- Đừng khóc. Giờ Seul với chị có dây chuyền cặp rồi này.

Lấy sợi dây được giấu trong áo ra, hai mặt dây chuyền giống y hệt nhau.

Chỉ có điều, chiếc ổ khoá của Joohyun thì nhỏ hơn, hợp với vóc dáng của chị.

Còn chiếc ổ khoá của Seulgi thì lớn hơn một chút.

- Cảm ơn Seul..ưm....

Cô hôn Joohyun, rồi bế hẳn chị lên. Đưa chị vào bên trong cái lều nhỏ ấy.

Seulgi nhanh chóng khoá chốt lại.

- Ở ngoài lạnh lắm. Để Seul sưởi ấm cho chị.

Mặt Seulgi gian hẳn ra, Joohyun nhìn thấy thì liền sợ. Không phải mới ăn hôm qua sao.

- Seul~ chị còn đau

- Chị ăn mặc thế này là đáng bị phạt rồi.

Đầm đen hở vai ôm sát? Kích tích Seulgi quá rồi. Lúc nãy cô còn uống nhiều rượu nữa.

- Seul ~~

Giọng nói này của chị không lẽ đang muốn làm Seulgi thêm hưng phấn ?

- Chị quá hư rồi.

- Nhưng chị đau ~

Joohyun tiếp tục dùng chất giọng đó kích thích Seulgi.

- Seul sẽ nhẹ.

- Seul~

- Đáng bị phạt.

__________

Chap này có vẻ ngọt nhỉ. Chap sau H nha.
Cho Au thăm dò ý kiến một chút ạ. Au sẽ thêm 1 cặp Đam vào truyện để cho mặn mà hơn nên  Au muốn hỏi :

+ Các bạn có muốn mình viết H cho cặp đó luôn không? Hay chỉ chú tâm viết cho Seulrene thôi ?

Xin ý kiến ạ. Mong mọi người ủng hộ. Vote + Follow.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro