Chương 5.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thủy Thượng Tiên: "Em phải nghĩ theo chiều hướng 'thuận ta thì sống' chứ"

Nhược Vi Quân Cố: "Chị... Thực ra chị rất muốn em cùng người ta hòa thân có phải không?"

Thủy Thượng Tiên: "Chị là loại người đó sao? !"

Nhược Vi Quân Cố: "Bức ảnh chụp em mờ mờ trên mạng cũng là chị phát tán phải không?"

Thủy Thượng Tiên: "Chị là loại người đó sao?!"

Nhược Vi Quân Cố: "... Quên đi."

Việc đã đến nước này, nói nhiều cũng vô ích, chính sách nhất quán: Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.

Thế nên khoảng tám giờ Diêu Viễn nhận của hồi môn trong bang xong, nhìn danh sách hảo hữu thấy Quân Lâm Thiên Hạ online tim không khỏi lại loạn nhịp hai giây, rất nhanh đối phương liền gửi tới tin nhắn: "Lên sớm vậy"

Nhược Vi Quân Cố: "..."

Quân Lâm Thiên Hạ: "Vừa rồi còn đang nghĩ nếu em chưa lên mạng thì có thể gọi điện rồi, đáng tiếc."

Diêu Viễn nghĩ thầm, anh là ngóng trông tôi gặp chuyện gì đấy à? "Em lên rồi đây."

Sau đó hai người gặp nhau.

Hôm nay Quân Lâm Thiên Hạ thay một bộ đồ đỏ rực, diễm lệ y hệt... tân lang.

Sau đó giao dịch cho Diêu cô nương mấy thứ, Diêu Viễn liếc qua là một bộ trang bị màu đỏ đỉnh cấp, cùng với thần thú Chu Tước mà người người tha thiết ước mơ ... Hôm trước trong danh sách kia hoàn toàn không có.

Nhược Vi Quân Cố: "Sao lại thế này?"

Quân Lâm Thiên Hạ: "Vừa lấy được, xin lỗi, vẫn không tìm được Tuyết Kiếm cho em"

Nhược Vi Quân Cố: "Không... Ý em là sao lại đưa em những thứ này?"

Quân Lâm Thiên Hạ: "Sợ em đào hôn."

Diêu Viễn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, "Quân Lâm bang chủ, nếu như em đào hôn, các anh thật sự sẽ diệt môn bọn em sao?"

Quân Lâm Thiên Hạ: "Em muốn đào hôn à?"

Nhược Vi Quân Cố: "... Không"

Quân Lâm Thiên Hạ: "Thế thì không có khả năng này rồi"

Tức là nếu tôi đào hôn thì sẽ có khả năng này à... ? !

Sau đó Diêu Viễn tâm tình phức tạp nhận sính lễ trong danh sách hôm rồi khiến đồng chí hoa mắt đưa chân mà đại thần gửi tới.

Đại thần tâm tình lại rất tốt: "Đi thôi, sắp đến giờ lành rồi."

Mình cuối cùng sắp thành boss nhà nuôi rồi? Đây là cảm nhận duy nhất trong lòng Diêu Viễn thời khắc đó.

Boss nhà nuôi bị bắt thay áo đỏ, bị dẫn vào Thiên Hi cung, vừa đi vào, bên trong đã rất náo nhiệt rồi, cô còn nhớ cách đây không lâu mới đến đây làm quần chúng dự khán hôn lễ của người khác, không nghĩ đến nhanh như vậy đã đến lượt mình , thật sự là thế sự vô thường.

Lạc Thủy: "Tân lang tân nương tới, tung hoa tung hoa tung hoa!"

N người cùng tung xong, nhân vật bên cạnh Nhược Vi Quân Cố phất nhẹ tay, tất cả lập tức an tĩnh lại .

Có nhất thiết phải trâu bò như vậy không??

Diêu Viễn khổ quen rồi sướng không chịu được, cảm thấy một màn này này thật sự là... khiến cô nảy ra ý muốn lâm trận bỏ chạy, nhưng nhìn chung quanh ba tầng trong ba tầng ngoài toàn người là người, trong đó cao thủ thì như mây... Phỏng chừng nếu chạy chết có khi còn không được toàn thây đi? Người trong bang cũng lục tục truyền tống tới rồi, Diêu Viễn ném ánh mắt cầu cứu qua, sau đó nhìn bang chúng Bách Hoa đường nhất trí nói: "Quân Lâm bang chủ đại thần, giờ lành đến rồi, mau chóng bái đường thôi!"

Trước đây sao không thấy bọn họ có tổ chức có kỷ luật như vậy?

Diêu Viễn không biết nên nói thế nào, đúng vậy, cô có chút khẩn trương, không nói tới hiện thực, cho dù là kết hôn trong game, cô cũng chưa thử bao giờ, hơn nữa vừa thử liền thử lớn như vậy luôn.

Quân Lâm Thiên Hạ: "Sao vậy?"

Diêu Viễn thực rất muốn nhổ ra một câu, sau đó cũng nói thật , "Anh quá phô trương lãng phí rồi."

Đây chính là chênh lệch giai cấp sao? Diêu Viễn 'Nghèo khổ' đã quen, cũng loáng thoáng hy vọng người kia hiểu được, có câu châm ngôn nói như thế nào nhỉ: Bọn họ sống trong những thế giới khác nhau, kết hôn phải thật thận trọng!

Quân Lâm Thiên Hạ: "Ừ, có điều cả đời cũng chỉ kết hôn một lần, chúng ta cũng chỉ có một lần khoa trương này thôi, về sau cho em quản sổ, anh cần dùng đến tiền thì hỏi em, như vậy được không?"

"Khụ khụ khụ khụ!" Trước máy vi tính người nào đó ho khan đỏ cả mặt.

Quân Lâm Thiên Hạ: "Đúng rồi, bọn họ rủ em vào YY."

Diêu Viễn vừa ho xong nhìn thấy "vào YY" lại giật thót mình, vào YY? Tức là nghe được giọng nói... "Hiện thực" quá rồi!

Vừa muốn cự tuyệt, Thủy Thượng Tiên đã gửi tin nhắn riêng, "Vào YY, kênh ××××××!"

Một lúc sau, Diêu Viễn không còn gì để nói, sao cô lại ngốc như vậy, có thể tưởng đây là YY bang mình chứ?

Ôn Như Ngọc: "Ai ya bang chủ phu nhân cuối cùng cũng vào rồi! Cả nhà chào mừng!!" N người ùa tới hỏi thăm, có thể nghe ra được tất cả vô cùng kích động .

Hùng Ưng Nhất Hiệu "Đại tẩu rên một tiếng coi, mọi người đều ngóng trông giờ phút này!!"

Thủy Thượng Tiên: "Em gái ta thẹn thùng, mọi người đừng có dọa nó chạy , ta thật vất vả mới lừa được nó vào đây."

Diêu Viễn: "..."

A Di: "Quân tỷ tỷ trong YY bang phái cũng rất ít mở miệng mà."

Cuối cùng cũng coi như có một người chưa táng tận lương tâm, Diêu Viễn rất là vui mừng.

A Di: "Cho nên thật là háo hức mà, hôm nay Quân tỷ tỷ đại hôn, không biết có thể hát một bài trên YY không? Trước đây bang chủ nói Quân tỷ tỷ hát rất êm tai ! Thật lòng chờ mong!"

Chị họ nhà cô còn có cái gì chưa nói không? Ngoài ra, cô ca hát dễ nghe chỗ nào? Chị họ còn bảo giọng hát của cô làm hỏng cả nhạc nền ấy.

Ngạo Thị Thương Khung: "Thật vậy sao? Tò mò quá, có phải không hả người nào đó?"

Người nào đó, mỗ bang chủ, mọi người đều rất ăn ý điều chỉnh âm tần cho rõ, im lặng chờ vài giây, nhưng Quân Lâm bang chủ một từ cũng không nhả ra.

Ngược lại một giọng nữ mềm nhẹ xen đầy ý cười vang lên: "Hóa ra ngươi thật sự không phải con gái."

"..."

"..."

N người im lặng tuyệt đối, không phải vì câu nói kia, mà là thanh âm kia cùng với người nói.

Hùng Ưng Nhất Hiệu: "Vừa rồi là Đại tẩu sao? !"

Ngạo Thị Thương Khung: "Đúng vậy, sau đó vạn phần vinh hạnh tẩu tử mở miệng câu đầu tiên là nói với ta !"

Ôn Như Ngọc: "Ngươi thật không sợ chết."

Ngạo Thị Thương Khung: "Ta ăn ngay nói thật thôi, có điều câu kia..."

Hoa nở: "Hờ hờ, tiểu Quân lúc nào cũng thật là đáng yêu."

Tẩu Na Thị Na: "Ta bảo mà, tẩu tử giọng nói rất êm tai!"

Bảo Bối Ngoan: "Tẩu tử nói nhiều thêm một chút đi."

Á Tế Á: "Ta đoán chắc là Quân tỷ tỷ thẹn thùng , hehe."

Diêu Viễn xác thực... rất ngại ngùng, trở thành trung tâm cuộc nói chuyện áp lực rất lớn.

Mà người nào đó cuối cùng cũng lên sàn, lên tiếng giải vây, Quân Lâm Thiên Hạ: "Giờ lành đến rồi, qua Chủ Hôn Đài thôi."

Thanh âm rất trầm, rất bình tĩnh, à... Diêu Viễn trong lòng tự nhủ, tóm lại... Cũng không tệ Sau đó không tình nguyện trả lời: "Vâng."

Ngạo Thị Thương Khung: "Hờ hờ, rốt cuộc đạt được ước ao rồi nhé người nào đó."

Mười giây sau, Ôn Như Ngọc: "Tiểu Thương, xin lỗi, người nào đó trong miệng ngươi, bang chủ vĩ đại bảo ta chặn họng ngươi."

"..."

Hôn lễ cuối cùng cũng bắt đầu , Nhược Vi Quân Cố theo Quân Lâm Thiên Hạ đi tới trước Chủ Hôn Đài, những dòng chúc phúc bay tán loạn làm Diêu Viễn hoa cả mắt, hình thức hôn lễ là do Quân Lâm bang chủ đích thân chọn, mà đại thần yêu cầu chỉ có một: Tốc độ.

Cho nên đám người có mặt hôm đó đã được chứng kiến hồi hôn lễ tốc độ nhất trong lịch sử [ Thịnh Thế ].

Quân Lâm Thiên Hạ, con có nguyện ý cưới Nhược Vi Quân Cố làm vợ không?

Nguyện ý.

Nhược Vi Quân Cố, con có nguyện ý gả cho Quân Lâm Thiên Hạ không?

... Nguyện ý.

Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng.

Nửa phút im lặng, sau đó, hiện trường sôi trào .

"Sao? Xong rôi??? !"

"Không phải chứ, nhanh vậy? Ta còn chưa kịp phản ứng mà!"

"Sao lại thế, buổi lễ kết thúc rồi??? Ta vừa vào mà a a a a a!!!!!"

"Người đâu rồi người đâu rồi? ! Lão Đại cùng Đại tẩu đâu?? Rớt mạng rồi???? !"

Ôn Như Ngọc: "Đần vừa thôi, truyền tống vào động phòng rồi! !"

Hôn lễ long trọng nhất, tốc độ nhất [ Thịnh Thế ] này bị hậu nhân truyền tụng thành một đoạn giai thoại: "Năm đó, có một hồi hôn lễ, tân lang Quân Lâm Thiên Hạ lúc ấy là số một trong [ Thịnh Thế ], chậc chậc, hôn lễ kia tề tựu N cao thủ, không thể hoành tráng hơn, tiêu tốn 1 vạn đồng vàng, bao Thiên Hi Cung cả một tuần, nhưng quá trình từ đầu chí cuối không đến 2 phút tân lang liền kết thúc buổi lễ lôi tân nương vào động phòng , đây mới là trâu bò trong trâu bò."

"Là lãng phí trong lãng phí." Một tài khoản dự thính- Loli Tiểu Hào bình luận.

Loli Tiểu Hào đã từng hỏi tân lang kia, làm quái gì phải bao thiên hi cung cả tuần.

Tân lang trả lời: "Sợ em chạy , nhưng anh khẳng định trong vòng một tuần có thể tìm ra."

Loli: "..."

Đó là chuyện sau này, hiện tại Loli Tiểu Hào vẫn là Nhược Vi Quân Cố, đang động phòng.

Diêu Viễn bỏ tai nghe ra, bởi vì bên trong đã nổ tung nồi, lỗ tai cô chịu không nổi.

Lúc này Diêu Viễn mới nhìn kỹ hỷ phòng đỏ rực này, ặc, hệ thống đại thần còn rất chuyên nghiệp , hỉ trướng, nến đỏ, bàn đàn hương...

Sau đó, tân lang tuấn mỹ vui mừng bước đến gần, nắm lấy tay cô, tim Diêu Viễn theo bản năng nhảy dựng, cuối cùng nghĩ thầm không lẽ muốn lăn trên giường thật? Hệ thống không... Vô sỉ như vậy chứ?

Hệ thống xác thực không vô sỉ như vậy, nhưng người trước mặt rất vô sỉ, "Sợ không?"

Nhược Vi Quân Cố: "..."

Quân Lâm Thiên Hạ: "Phàm là việc gì cũng có lần đầu tiên."

Nhược Vi Quân Cố: "..."

Quân Lâm Thiên Hạ: "Phu nhân, chúng ta lên giường đi"

Không hiểu sao Diêu Viễn cảm giác Quân Lâm Thiên Hạ sau màn hình đang cười.

Nhược Vi Quân Cố: "Anh đang cười đấy à?"

Quân Lâm Thiên Hạ: "Ừ"

Quân Lâm Thiên Hạ: "Vui vẻ."

Sau đó Diêu Viễn lại không hiểu sao, giống như bị thôi miên, Nhược Vi Quân Cố như con rối bị giật dây trong truyền thuyết, bị Quân Lâm Thiên Hạ dẫn đến bên giường, vén lên hỉ trướng ngồi xuống, mặt đối mặt ôm nhau, sau đó màn hình dần dần tối đen lại.

Diêu Viễn cuối cùng chỉ cảm thấy, hệ thống thực ra cũng rất vô sỉ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro