Untitled Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm đó,như mọi ngày,hân đạp xe qua các con hẻm sau giờ ra về.

Trời đẹp đến lạ lùng,không hề mưa một giọt,và nắng không gắt chút nào,và cứ thong thả đạp xe như vậy cho đến khi nhìn thấy 1 cảnh không nên thấy:

Bạn trai cũ của nó-Tuấn-đang đi một chiếc SH phóng qua,ngồi sau lưng là 1 con nhỏ nhuộm tóc vàng chóe đang hí hửng ôm Tuấn.

Thiệt là chướng mắt

Thật ra,nó đã không còn nhớ nhung Tuấn nữa,nhưng mỗi lần nhắc tim nó lại nhói đau lên.Nó bùn,bùn hoài cho tới khi...Rầm!!!Có tiếng va chạm khá lớn và may sao nó không bị thương gì cả,chỉ có tập vở rớt ra khỏi cặp.

Cũng may là cái xe không sao,nhưng nó lồm còm ngồi dậy và mắng tên đã tông nó:

_Mắt mũi để đâu vậy hả????. _Đi xe mà đầu cứ lắc quầy quậy là sao??? -Tên đó cũng mắng nó.Nó ngước đầu lên nhìn mặt tên đó(chiều cao khiêm tốn).

Trước mặt nó là 1 kool boy chính hiệu đang chống nạnh nhìn chầm chầm nó.

Trong vài giây cái máu mê zai đẹp của nó nổi lên 1 tí (các pác thông củm).Nhưng nó kịp trấn tĩnh lại và nhìn cái phù hiệu trường Nguyễn Thái Bình,lớp 11B1,cùng với cái tên:Chí Tâm.Tên đó cũng nhìn cái phù hiệu của nó và cười khẩy: _Đàn em mà dám mắng đàn anh à?. _Này ai là đàn em gì với ông?. _Thì đây!Hắn chỉ vào phù hiệu mã số và nói: _Ngọc Hân lớp 10A5 trường Nguyễn Thái Bình à? . Hân tính cãi thì chợt nhớ đến mama đang đợi mình ở nhà để về trông nhà để mama đi ăn đám cưới.

Nó xụ mặt xuống méo xẹo.Tên Tâm đó thấy lạ nên hỏi: _Sao vậy nãy to mồm lắm mà? .Nó im lặng cuối xuống nhặt tập vở.Tên đó cũng cuối xuống theo phụ,nhưng nó đã giật cuốn tập lại và la: _Không cần đàn anh giúp!Mắc công mỏi lưng!Để tui tự làm!Tâm khẽ cười,anh ngồi chống cằm nhìn Hân.Chợt,Hiếu-bạn của Tâm réo anh:_Tâm!Lẹ đi!Ko tụi nó về hết giờ!

Tâm chạy lại thằng bạn và nói: _Mày đi trước đi tao chạy theo liền. Hiếu rú ga chạy đi,rồi Tâm quay lại thì Hân đã leo lên xe và đạp đi mất.Anh liền chạy tới chiếc nouvo của mình và gạt chống .Bất chợt,anh nhìn thấy 1 cuốn sổ màu đen.Tò mò ,Tâm nhặt lên nhìn cuốn sổ và nhìn về phía Hân vừa mới chạy khỏi.Song anh cất cuốn sổ vào cặp và phóng đi mất.....

*******************************************************************

Cũng vào tối hôm đó,Hân đang ngồi lục cái cặp để tìm cuốn sổ đen của mình.Nhưng tìm mãi vẫn không thấy nó bắt đầu đâm ra lo.Đây là cuốn sổ nhật kí của nó,ghi lại những gì nó cảm nhận về mọi người,về tình càm,....Nó lo sợ ai nhặt được sẽ đem nó ra làm trò đùacủa cả trường.Đang tuyệt vọng thì nó nghe thấy tiếng chuông đt nó reo lên,nó chán nản bắt máy:

_Alô!

_Alô!Hân hả?Tao là Thanh nà.

_Mày gọi tao có chiện gì ko?

_Mai mày qua nhà tao chơi được ko?

_Mai là chủ nhật hả?Ừ chắc được.

_Nhớ qua nha!Tao có cái này hay lắm!

_Ừa...

Hân cúp máy và thở dài.Việc tìm kiếm cuốn sổ khiến nó tốn nhìu calo,nên nó cảm thấy mệt mỏi 1 chút.Hân nằm lên giường và thiếp đi....

--------------------------------------------------------------------------------

Sáng mai ,đúng như nó hứa,nó dậy lúc 9h và đi đến nhà Thanh,đứng trước cổng nó bấm chuông mãi mà chưa thấy ai ra.Và cuối cùng cánh cổng cũng chịu mở,nó hậm hực la lên mà không thèm nhìn người đã mở cửa cho nó:

_Con quỷ, mày làm gì mà lâu thế,tao đứng nãy giờ mỏi chân lắm rùi nè!!!

_Mỏi lắm sao pé!!!

_Ừ mỏi lắm rùi đó.Ủa mà sao giọng này quen quen nó ngước nhìn lên người đã mở cổng cho nó _AAAAAA..........Sao ông lại ở đây???

Nge tiếng la thất thanh của nó,Thanh chạy ra ngay và nói:_Đây là ông anh họ của tao,tên là Nguyễn Chí Tâm.Rùi Thanh đưa nó vào nhà

_Oh!!!thui lên phòng nói chuyện đy tao có chuyện mún nói

Rùi 2 đứa lên phòng Thanh

_huhuhuhu..........Tao làm mất cuốn nhật kí rồi sao bây h???

_Mày đem theo nó đi học chi rùi làm mất!!!

_tao sợ để ở nhà mama tao lén đọc nên tao....

_Pó tay mày nun.....

RẦM..........1 tiếng động lớn phát ra,cửa phòng con Thanh mở ra bởi tên đó đá

_sao anh đạp cửa phòng em?

_Thì anh đem giúp em nước lên mời khách

_Tốt bụng quá haz!!!-Nó nói

_Từ nhỏ h-Hắn đốp lại

_Bất lịch sự quá đi vào phòng người khác mà không gõ cửa-Thanh nói

_thui đưa cho em nước đây-Thanh nói

Tên đó không đưa cho Thanh mà đi ra lại hướng cửa phòng

_Ông đem đi đâu vậy-Nó thắc mắc hỏi

_thì đem ra ngoài gõ cửa phòng lại chớ sao

_Khùm-nó cười khẩy chọc quê Tâm

Tâm đưa cho tụi nó rồi ra ngoài,ra đến cửa cũng ráng thò đầu vào nói 1 câu chọc nó

_Pé mắt lé kim cười dễ thương lắm

_Ông nói ai mắt lé kim đó ông kia

_Pé đó chứ còn ai nưã

Nó tức sôi máu lên,rồi cũng ngồi nc 1 lúc vs Thanh nó mới về.Vì Thanh bận nên Thanh nhờ tên Tâm tiễn nó về 1 đoạn.Tâm đi cùng nó trên đường,Tâm thì cười vui vẻ còn nó thì ngột ngạt vs những con mắt phóng tia điện về phía nó.

_Tới đây được rồi ông về đi.

_Seo em cứ hay gọi anh là ông thế,anh lớn hơn em 1 tuổi cơ mà

_Mặc kệ thích gọi = ông rồi seo-Nó nói xong phóng xe đi mất

--------------------------------------------------------------------------------

Sáng hum sau,nó đang ngồi thẫn thờ nghĩ về cuốn sổ bị mất thì.....dòng suy nghĩ đó bị cắt ngang bởi 1 giọng nói đáng gét(Theo ý nghĩ của nó)

_Hellu pé,đang nghĩ gì mà mặt đơ ra vậy???

_Không có gì hết ông đến đây làm gì???

_Phải bé đang bị mất cuốn sổ đúng hem???

_Ohm...Nhưng sao ông bít???

_Cuốn màu đen đen chứ gì trong đó có ghi nhật của em nữa chính xác chứ!!! Nếu muốn nhận lại thì em làm bạn gái anh đi rồi anh trả,nếu không thì em sẽ làm "HotGirl" Của trường đấy-Nụ cười gian xuất hiện

_.......................

_Trưa nay tan học trả lời anh nhé!!!Pipi pé iu

Đơ 1 hồi lúc Tâm đi xa nó mới hết ngạc nhiên,không phải vì ngạc nhiên lí do Tâm yêu cầu nó làm bạn gái mà là tại sao Tâm lại có trong tay cuốn sổ của nó-Trong tích tắc gương mặt nó lại biến dạng xanh lét

_Không lẽ tên đó dám đọc nhật kí của mình ư, AAAAA.........Thế là tiêu rồi huhuhu.......-Và dòng suy nghĩ của nó củm bị ngắt bởi tiếng chuông vào lớp,vừa bước vào lại thấy hắn ngồi ngay chỗ của nó,bực mình hét lên

_Ông kia ra mau,ai cho ngồi chỗ tui hả,TRÁNH RA NGAY...............

_Ơ em làm gì mà dữ thế,anh đến để dặn em là tan học nhớ chờ anh nhé!!!-Nói xong nở 1 nụ cười khiến bao girl phải ngất ngây rồi hắn lặng lặng bước ra khỏi lớp.

Hắn vừa bước ra thì bao nhiêu cặp mắt hình viên đạn đổ dồn về nó,cũng may lúc đó cô vô tới và nó đã được cứu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro