Chương 1: Tiết tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dung Tu cho rằng mở mắt ra sẽ nhìn thấy một căn phòng sạch sẽ với ánh đèn thủy tinh tràn ngập hơi thở hiện đại lại chưa từng tưởng tượng bên dưới lòng bàn tay là cảm xúc mền mại của vải dệt cổ đại .
Hắn nằm ở trên giường hồi lâu, nhận mệnh mà thở dài, ngồi dậy xuống giường tìm kiếm gương.Mũi chân vừa mới chạm đất, cửa chính lại mở , tiến vào là một nam tử thành thục hơn ba mươi tuổi mặc một bộ y phục màu xanh.Đôi mắt Dung Tu xẹt qua khuân mặt nam tử , tự hỏi mình phải làm ra phản ứng thế nào , lại bị bộ dáng của nam tử làm cho hoảng sợ.Trên mặt nam tửkinh hỉ dị thường, hai mắt đỏ bừng, hắn bước ra một bước rồi lại dừng lại, nhẹ nhàng mà kêu một tiếng: "Tu nhi......"Dung Tu cau mày nhìn . Lại thấy trong phòng không còn ai khác ngoài mình, phỏng chừng nam nhân này kêu chính là hắn . Chỉ là, hắn nên đáp lại như thế nào? Cha? Sư phụ? Thúc thúc? Bá phụ?Quả nhiên vẫn là giả thành người câm đi . Nam tử không để ý Dung Tu vô lễ, chỉ là động tác càng thêm cẩn thận, từng chút tiếp cận Dung Tu như sợ quấy nhiễu cái gì. Dung Tu không động, nhìn hắn, thẳng đến hắn đi đến trước mặt Dung Tu ngồi xổm xuống đem toàn bộ người của hắn ốm lấy. Nam nhân dùng sức rất lớn, Dung Tu có thể nghe được xương cốt của mình phát ra tiếng vang nhưng thân thể lại không có cảm giác bị cố trụ . Dung Tu nghĩ có lẽ hắn tới một địa phương hoàn toàn không biết tên rồi.

Một ngày trước, hắn còn ngồi ở sô pha nhà mình xem kênh kinh tế, chú ý màn hình máy tính trên bàn trà biểu hướng đi của thị trường chứng khoán .

Ở cái thời đại hiện đại này, thế cục kinh tế không ổn định, hắn và người bạn cùng lứa tuổi trung tính trở thành nhân sĩ thành công .Dựa việc chắp vá máy tính kỹ thuật mà hắn có phần tiền lương và đãi ngộ công tác không tệ, có nhà, có xe, cha mẹ khoẻ mạnh, nhân sinh coi như hoàn thành bước đầu. Không ngờ tới trưởng phòng đồ điện đột nhiên đình chỉ công tác, thế giới của Dung Tu trong nháy mắt lâm vào hắc ám. Sau đó lại giống như kịch bản xuyên qua cẩu huyết, hắn gặp được sinh vật có hệ tinh thần cao hơn trong nhận thức đối với giới sinh vật của mình. Đối với sinh vật như vậy ở trên địa cầu có rất nhiều loại xưng hô, như thần minh, ác ma, người ngoài hành tinh, dị loại,....
Đương nhiên, bọn họ cũng không so đo với xưng hô của người địa cầu. Nếu không có cái gọi là toàn tinh thần giao lưu, Dung Tu đã biến mất trong vũ trụ mênh mông.

Dung Tu đơn phương làm lơ các loại vô lễ trongquá trình đối thoại, giao lưu tổng kết được chính là sinh vật thần kỳ trong phi thuyền vũ trụ ngoài ý muốn đi ngang qua lầu nhà Dung Tu, kết quả PASS rớt lầu một người. Làm sinh vật cấp cao bọn họ sẽ không để chính mình phạm một sai làm lầm cấp thấp như vậy nhưng bởi vì phi thuyền nhảy đến quá nhanh và quá gần nhà Dung Tu nên nó đã dời hắn đến một thế giới khác. Vì vậy Dung Tu không thể lựa chọn trọng sinh chỉ có thể lựa chọn xuyên qua. Trong khi xuyên qua, Dung Tu hỏi thăm những gia hỏa có lựa chọn xui xẻo, đối diện bên kia có một tiểu cô nương mười bốn tuổi cột tóc hai cùng những người khác giao lưu. Quá trình như sau:
"Ta muốn đi cổ đại, nghe nói đi cổ đại các cô gái dù có đẹp xấu thế nào đều có thể gặp được rất nhiều đẹp nam nhân hơn nữa đối với các nàng ấy một lòng một dạ; tôi chỉ sợ sống trong gia đình mà cha mẹ không cần . Nghe nói cổ đại mẹ đều là mẹ kế, cha đều là cha ruột, đúng rồi tôi cũng muốn cha mình là mỹ nhân; nhà của cha tôi phải có quyền có thế có tiền mặt còn có một đống thuộc hạ trung thành, như vậy tôi mới có thể ở cổ đại nguy hiểm sống sót được . Tôi còn muốn có gân cốt kỳ lạ thích hợp luyện võ sau đó lại có kỳ ngộ lấy một đống thần công bí dược từ đây độc thoại võ lâm; Tôi còn muốn trường sinh , thật vất vả tới được địa phương trong truyền thuyết vậy mà chỉ sống được mấy thập niên còn có ý nghĩa gì nữa."

Dung Tu tin tưởng nếu lúc ấy hắn có thân thể khóe mắt nhất định sẽ liều mạng run rẩy. Cô gái này đại khái là đọc quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình . Thời sơ trung , hắn cũng có một người bạn gái như vậy. Kết quả sau đó sinh vật cấp cao lại nói những điều càng làm cho khóe mắt hắn run rẩy hơn : " Kết hợp trí nhớ của cô , chúng tôi biết cô muốn đi đến thời đại cùng loại với các ngươi quốc gia thời kỳ Thịnh Đường nhưng văn hóa phát triển chỉ dừng lại ở giai đoạn thơ ca vừa mới khởi bước , như vậy có thể làm cho cô người đã được các học tập tri thức hiện đại đạt được lượi ích lớn. Thông qua tư tưởng của cô tôi thấy trong đó hiện lên một đoạn tiểu thuyết ngắn. Cô hy vọng được đi đến thời không có võ công, khinh công. Nhưng tham khảo tinh thần của cô , cô lại không muốn tự mình luyện. Tôi sẽ đối với thân thể mới của cô làm thay đổi một chút hơn nữa đem cô đi đến thế giới trung thâm ảo nhất nhất không cần lao lực đưa công pháp vào trong não cô . Cô hy vọng có trăm triệu người phía trên cha cô ,hắn địa vị cao, hy vọng hắn sủng ái cô hết thảy theo cô; cômuốn có một cái thân thể trường thọ, trưởng thành đến nhanh già cả đến chậm, hơn nữa vẫn luôn khỏe mạnh vô bệnh. Những điều đó tôi đều có thể thỏa mãn cô nhưng là ―― tôi cũng không xác định cô đối từ "Đẹp" định nghĩa như thế nào. Ở trí nhớ trong dĩ vãng của cô , tôi đã thấy nam nhân đều không bị cô công nhận là "Đẹp", những thứ được cô công nhận đều là những thứ cấp thấp như tiểu nam nhân trong tiểu thuyết manga anime tôi cũng không thể xác định được thẩm mỹ tiêu chuẩn của cô có hay không phù hợp với thế giới cô lựa chọ . Hơn nữa những nam nhân đó có đúng là hình mẫu trong tiểu thuyết mà cô khăng khăng một mực tưởng tượng ra , cha côcó thể vẫn luôn yêu quý che chở cô, cô có thể sống bình thường đến cuối đời, điều đó tồn tại trong nhân tính cùng với nhân sinh không tính trước được. Nó cũng không ở trong phạm vi chúng tôi khống chế. Chúng tôi không thể hoàn toàn bảo đảm được .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro